Yêu 5 năm, bị ‘đá’ trong một phút, cô gái trẻ phát hiện ra sự thật đắng lòng
Chỉ sau một thời gian ngắn kể từ ngày bắt đầu đi làm, chàng người yêu Sở khanh đã thẳng thừng “đá” bạn gái 5 năm chỉ vì có tình cảm với cô cháu gái giám đốc.
Sau 5 năm chờ đợi, những gì cô nhận được là sự phản bội đau đớn. (ảnh minh họa)
Sự phản bội trong tình yêu là điều mà có lẽ không ai mong muốn sẽ xảy đến với mình. Tuy nhiên, cuộc sống vốn không phải chỉ toàn một màu hồng êm ái đúng như những gì người ta mơ mộng. Chỉ cần một chút thiếu bản lĩnh trước những mối quan hệ mới, một phút bất cẩn khi đặt niềm tin nhầm chỗ là rất có thể bạn sẽ tự ghi tên mình vào một tấm bi kịch tình yêu đau đớn.
Cô bạn gái trẻ trong bài tâm sự dưới đây là một ví dụ. Từng có một tình yêu “dứt ruột dứt gan” với anh chàng bạn trai cùng tuổi, rồi đồng cam cộng khổ vượt qua mọi thử thách khó khăn chỉ đợi tới lúc hái được trái ngọt. Nhưng hỡi ôi, chỉ sau một thời gian ngắn kể từ ngày bắt đầu đi làm, chàng người yêu Sở khanh đã thẳng thừng “đá” bạn gái 5 năm chỉ vì có tình cảm với cô cháu gái giám đốc. Thậm chí, khi phát hiện ra thì họ đã chính thức yêu nhau được 2 tháng.
Nỗi đau vì bị phụ tình đã khiến cô gái trẻ tưởng chừng muốn gục ngã. Tâm sự của cô đã để lại bài học đau đớn cho những ai quá mù quáng khi yêu, vì những hứa hẹn ngọt ngào về tương lai mà lỡ đặt niềm tin vào nhầm chỗ.
Video đang HOT
Lúc ngồi gõ những dòng này, mình tưởng lòng mình như chết lặng, chai lỳ và đau đớn.
Mình sinh năm 94, người yêu mình cũng sinh năm 94. Tụi mình quen nhau từ năm lớp 12, tới giờ là được 5 năm rồi. Nhà người yêu mình rất nghèo, từ nhỏ đã phải gửi cho nhà ngoại nuôi vì không đủ cơm ăn. Ban đầu là người yêu mình theo đuổi mình trước, mình lúc đó đang yêu đơn phương một người khác. Người yêu mình cứ theo đuổi mãi, trong khi người kia rất ghét mình, mình cần một bờ vai nên chấp nhận quen anh ấy.
Ở bên nhau thiếu thốn cực kỳ vì hầu như anh ấy không bao giờ có tiền, lúc nào đi ăn đi chơi cũng là mình trả tiền. Ngày đậu Đại học là ngày vui của biết bao nhiêu người, nhưng với người yêu mình lại khác vì nhà anh ấy không có tiền chu cấp đi học. Lần đó mình khóc rất nhiều vì thương, có ai đi học Đại học mà gia đình chỉ gửi 1 triệu/ tháng. Bạn bè mình nói nếu cảm thấy hạnh phúc thì quen, còn khổ quá không chịu được thì thôi quên đi. Nhưng mình rất thương anh ấy, không nỡ bỏ và rồi tụi mình vẫn tiếp tục quen.
Trong 4 năm học Đại học, mình luôn cố gắng làm thêm kiếm đồng ra đồng vô để vừa đủ chi tiêu vừa đủ tình phí. Nhìn người ta lễ tết được người yêu chở đi chơi, mua cho thứ này thứ kia, mình cũng tủi thân lắm. Nhưng mình rất thương ảnh, mình không dám đòi hỏi gì. Mình nghĩ chỉ cần quen một người hiền lành chất phác có thể cho mình dựa dẫm là đã đủ rồi. Rồi thời gian qua đi, tới lúc người yêu mình đi làm. Giai đoạn tìm việc rất hoang mang, anh ấy cảm thấy như không có gì cả và xin mình đừng bao giờ bỏ anh ấy. Mình càng thấy thương anh ấy nhiều hơn nữa.
Đến khi anh ấy có việc làm, mình hạnh phúc lắm. Mình nghĩ từ giờ tụi mình đã có tương lai rồi, ngày mình chờ đợi mỏi mòn cũng đã tới.Anh ấy hứa hẹn rất nhiều, sau khi đi làm sẽ cho mình cái này cái kia. Nhưng công việc của anh ấy rất áp lực, hay bị sếp mắng và chèn ép. Thời gian đầu còn hay kể với mình nhưng sau đó ngày càng thưa rồi im luôn. Tối nào cũng về rất trễ. Về tới nhà là đã 11h đêm rồi. Ngày nào mình cũng giặt quần áo, là ủi cho anh ấy đi làm và tất cả cũng chỉ là chờ đợi mà thôi.
Và rồi chuyện gì tới cũng tới. Sau khi đi làm được 3 tháng, anh ấy đòi chia tay mình với lý do công việc áp lực, không muốn một người đợi một người đi làm, sớm muộn gì cũng chia tay, cả hai không có tương lai. Mình đã thực sự rất sốc. Sốc tới mức không còn một lời nào để nói. Mình khóc rất nhiều, đau khổ tới mức chỉ muốn chết đi, tim mình như vỡ vụn làm trăm mảnh vì mình yêu và tin là mình luôn là ưu tiên đầu tiên trong cuộc đời anh ấy và anh ấy cũng luôn khẳng định là như vậy.
Mình van xin, níu kéo, cầu xin anh ấy đừng bỏ mình, cầu xin anh ấy cho mình một cơ hội để mình thể hiện là mình có thể chịu được khi anh ấy đi suốt ngày không có thời gian dành cho mình, mình chấp nhận tất cả. Mình cầu xin mãi, anh ấy mới chịu gặp mặt để nói chuyện. Anh ấy vẫn kiên quyết chia tay, mình không còn cách nào khác đành phải xin anh ấy để một thời gian nữa mình cũng đi làm, mình cũng hiểu rồi thì xin anh ấy hãy suy nghĩ lại, trong thời gian này vẫn là bạn bè, nói chuyện với nhau bình thường không phải là người yêu, mình cũng chấp nhận.
Nhưng anh ấy lạnh nhạt, thờ ơ với mình kinh khủng. Bạn bè mình đều nói anh ấy có người khác nhưng mình không tin, mình nghĩ do anh ấy mệt mỏi vì công việc quá nên mới như vậy. Rồi có một hôm, mình bỗng nhiên có linh cảm xấu, mình vào facebook anh ấy để xem thì thấy có nhắn tin thân mật với một bạn gái cùng công ty. Nói về bạn này thì từ ngày đầu người yêu mình vào công ty, mình đã có linh cảm không lành, chụp hình lúc nào cũng đứng cạnh nhau, lúc nào mình gọi cho người yêu cũng nghe tiếng ở bên cạnh, ngay cả việc mình xin số tài khoản để chuyển tiền nhờ người yêu mua giùm quà cũng là số tài khoản của bạn ấy, dù 2 người không chung nhóm (bạn này là cháu gái giám đốc).
Sau đó mình lùng được nick skype thì hỡi ơi. Hai người đó đã yêu nhau được hai tháng rồi. Tức là trong thời gian mình ngồi chờ đợi ở nhà, anh ấy chả phải làm khuya gì cả mà là đi chơi với người khác,vẫn để mình chăm sóc cho, vẫn quen mình nhưng hết tình cảm, qua lại với người khác rồi và đá mình cách đây 1 tuần. Lừa dối, lừa dối và lừa dối. Mình nhắn tin với bạn gái đó, người yêu mình xông vào chửi rủa mình. Và câu nói mình nhận được, không phải là: “Anh xin lỗi, hãy tha lỗi cho anh!” mà là “Con chó, mày im đi, để cho tao được yên”.
Thời gian mình khóc tới mức muốn mù mắt, lòng mình đau muốn vỡ nát ra, mình vẫn còn đang trong skype của anh ta, vẫn thấy hai người tình tứ với nhau, anh ta rất yêu rất yêu người ấy. 5 năm gắn bó với nhau không bằng 2 tháng sao? Giờ mình đã mất lòng tin hoàn toàn vào đàn ông rồi, ai cho mình lại lòng tin vào cuộc sống này đây? Hi sinh đi tất cả rồi nhận lại được gì? Mình muốn gục ngã….
Theo Afamily
Tôi giả làm sở khanh để chia tay cho em đỡ khổ
Tôi đến phòng em và nói rằng mình chỉ lợi dụng em để thỏa mãn nhu cầu sinh lý, rằng tôi sẽ không bao giờ cưới em vì gia đình là trên hết.
Ảnh minh họa
Tôi là một chàng trai 27 tuổi, người yêu cũng vậy. Vì năm nay đẹp tuổi nên chúng tôi tính sẽ tổ chức đám cưới vào cuối năm. Tôi thuộc dạng người dễ béo, tuy cao chỉ 1m74 nhưng nặng tới 98 kg, còn em là kiểu con gái ưa hoạt động, thích tập gym, thông minh, không xinh đẹp nhưng duyên dáng và vô cùng quyến rũ, đối với tôi là như vậy. Chúng tôi gặp nhau từ thời đại học nhưng lúc đó chẳng có chút ấn tượng gì về nhau vì cả hai đang có người yêu. Sau khi ra trường, tôi về quê hương công tác, vô tình gặp lại em tại quán cà phê nhạc. Sau vài ngày nói chuyện, nhắn tin qua lại chúng tôi bắt đầu hẹn hò. Thú thực là sau sự tan vỡ của mối tình đầu kéo dài 4 năm đại học tôi rất khó để mở lòng mình cho người con gái nào bước vào. Vì vậy nhiều năm trời tôi chọn cho mình lối sống lặng lẽ và khép kín. Nhưng khi gặp, nói chuyện và hẹn hò với em, có một điều gì đó gợn trong lòng tôi khó nói nên lời.
Thời gian sau chúng tôi chính thức yêu nhau. Mọi chuyện trở nên tồi tệ từ khi bố mẹ biết tôi có người yêu. Sau khi hai đứa đã quyết định cuối năm về với nhau, tôi nói sẽ về thưa chuyện cùng gia đình trước, em muốn tôi ghi âm lại cuộc trò chuyện của gia đình. Tôi đồng ý và mọi thứ bắt đầu phức tạp. Bố mẹ tôi chưa tiếp xúc trực tiếp với em mà chỉ nhìn ảnh trên mạng xã hội, khi tôi nói chuyện cưới xin, bố mẹ tỏ thái độ khó chịu và chê em bằng tuổi nên già, rồi bảo em cười hở lợi, người bé nhỏ, học hành kém vì em chỉ học cao đẳng rồi liên thông lên một trường đại học rất bình thường.
Trước những lời chê bai của bố mẹ, tôi một mực bảo vệ em. Tôi hỏi bố mẹ nếu mình vẫn quyết lấy em thì sao? Bố mẹ tôi nói rất rõ ràng: "Lấy vợ là do con quyết định, lựa chọn. Con tự chịu trách nhiệm về quyết định của mình, còn nếu quyết lấy bố mẹ cũng chịu thôi". Em nghe xong đoạn ghi âm thì không quan tâm tôi yêu em thế nào, bảo vệ em ra sao, quyết tâm chống lại cả gia đình để cưới em mà chỉ thấy những lời của bố mẹ tôi xúc phạm đến lòng tự trọng của em, cộng thêm những lời khuyên mà bạn bè dành cho em.
Em muốn chia tay, đuổi tôi về. Từ hôm đó tôi gọi điện hoặc nhắn tin em không trả lời, chỉ khi tôi sang tận phòng trọ của em thì chúng tôi mới có thể nói chuyện. Sau mỗi lần nói chuyện em lại khóc, lại thức đến 3- 4 giờ sáng. Tôi biết vì theo dõi trên mạng xã hội. Tôi thực sự xót xa và không muốn người yêu mình đau khổ thêm nữa, nhưng bản thân lại không đủ dũng cảm để buông tay, trả tự do cho em. Tôi quyết định trước khi em đi du lịch 4 ngày ở Đà Nẵng với công ty sẽ chia tay để ngay sau đó em sẽ có một chuyến đi chơi cho nguôi ngoai.
Tôi đến phòng em và nói rằng mình chỉ lợi dụng em để thỏa mãn nhu cầu sinh lý, rằng tôi sẽ không bao giờ cưới em vì gia đình là trên hết, không ai có thể thay thế bố mẹ. Tôi nuốt nước mắt vào tim, cười khẩy với em. Tôi yêu cầu em cắt đứt mọi liên lạc, đừng làm phiền tôi nữa. Em tát tôi và nói tôi đi đi. Thời khắc đó tim tôi như vỡ vụn. Đã một tuần trôi qua tôi chỉ biết vùi mình vào công việc để quên em nhưng cả trong giấc mơ hình ảnh em cũng theo vào. Tôi rất cần sự tư vấn của quý độc giả. Một lần nữa xin chân thành cám ơn.
Theo VNE
Màn kịch hoàn hảo của gã người yêu sở khanh Những ngày sau đó, anh vẫn đòi quan hệ khi muốn, vẫn đều đặn cho tôi uống thuốc tránh thai sau, vẫn là lời hứa, lời xin lỗi rằng nhất định sẽ cưới tôi làm vợ. Tôi và anh gặp nhau trong một lần tôi lên trường nhập học. Tôi một cô sinh viên bỡ ngỡ, lần đầu tiên bước chân ra khỏi...