Yên bình Đá Bia
Nằm trong Khu du lịch hồ Hòa Bình, bản du lịch cộng đồng Đá Bia (xóm Đức Phong, xã Tiền Phong, huyện Đà Bắc) là một trong những điểm sáng về phát triển mô hình du lịch cộng đồng của tỉnh Hòa Bình.
Đến với Đá Bia, du khách sẽ được tìm hiểu, khám phá nhiều điều thú vị về đời sống văn hóa của dân tộc Mường Ao Tá (một nhánh nhỏ của dân tộc Mường Bi) cùng nhiều hoạt động trải nghiệm vô cùng hấp dẫn.
Từ thành phố Hòa Bình, chúng tôi di chuyển đến bến cảng Thung Nai (xã Thung Nai, huyện Cao Phong) để lên tàu và khám phá lòng hồ Hòa Bình – hồ thủy điện lớn nhất cả nước với diện tích mặt nước khoảng 9.000ha, dung tích 9,43 tỷ m3. Con tàu chầm chậm trôi giữa những ngọn núi đá vôi xen kẽ với hệ thống hang động với vô vàn khối nhũ nhiều màu sắc. Khó có thể tưởng tượng, mặt hồ êm ả kia từng là dòng sông Đà hung dữ được nhà văn Nguyễn Tuân miêu tả trong tác phẩm “Người lái đò sông Đà”. Sau quá trình đắp đập ngăn sông, dòng sông Đà hung dữ ngày ấy nay đã trở thành hồ nước ngọt nhân tạo, ghi dấu quá trình chinh phục thiên nhiên của con người. Ngày nay, hồ Hòa Bình đã trở thành một khu du lịch quốc gia với nhiều danh thắng nổi tiếng cùng cảnh quan thiên nhiên tươi đẹp, giàu bản sắc văn hóa của các dân tộc đang sinh sống dọc theo 200km hồ, trải dài từ Hòa Bình tới Sơn La.
Du khách thưởng thức bữa sáng tại một homestay ở bản Đá Bia
Sau khoảng 2 giờ, chúng tôi đến Đá Bia khi trời đã nhá nhem tối. Những ngôi nhà sàn tựa lưng vào núi, thấp thoáng ẩn hiện sau những tàng cây xanh tốt. Đón đoàn từ đầu con dốc nhỏ là các mế (bà), mạng (mẹ), cải (chị) duyên dáng trong bộ áo coóm, váy Mường và nụ cười thân thiện. Dưới chân dốc, những chiếc thuyền độc mộc neo chụm vào nhau. Cách đó không xa, những người đàn ông thảnh thơi buông cần câu cá. Không gian yên bình, lắng đọng hòa trong hơi lạnh tỏa ra từ núi. Tiếng bà con cười nói, chào du khách như người thân lâu ngày gặp lại khiến không khí trở nên vui vẻ, ấm cúng.
Chúng tôi nhận chỗ ngủ, sắp xếp đồ và làm vệ sinh cá nhân rồi nhanh chóng dùng bữa tối đã được ông Lò Văn Thích, 49 tuổi, chủ homestay Quang Thọ chuẩn bị. Trước lời giới thiệu mộc mạc của ông, chúng tôi hiểu hơn về ý nghĩa văn hóa, tâm linh của các món ăn và thứ tự bày biện trong mâm cỗ lá của người Mường. Bữa cơm vui hơn khi chàng trai người Mông – Giàng A La, thổi những điệu dân ca bằng tiếng khèn lá điệu nghệ.
Sau bữa cơm, chúng tôi quây quần bên bếp lửa ngoài trời và say theo những lời ca, điệu múa sênh tiền do những phụ nữ ở bản Đá Bia tự dàn dựng để biểu diễn phục vụ du khách. Chị Bùi Thị Mịa, 37 tuổi, một thành viên của đội văn nghệ xóm Đá Bia cho biết: “Nếu không bị vướng dịch, du khách thường tới đây kín các ngày cuối tuần. Việc tham gia đội văn nghệ giúp chúng tôi cảm thấy vui, tự tin và có thêm thu nhập ổn định, đồng thời cũng là cách để chúng tôi giữ gìn những bản sắc văn hóa của dân tộc mình”.
Sáng hôm sau cả đoàn dậy sớm, ăn sáng bên ngôi nhà hướng ra lòng hồ thơ mộng. Làn sương mỏng mảnh vắt ngang sườn núi soi mình xuống mặt hồ yên ả tạo nên một bức tranh thơ mộng, khiến chúng tôi không dám làm ồn vì sợ phá tan cái không khí trong veo, yên bình ấy. Sau khi thưởng thức bát cháo cá nóng hổi cùng món bánh nẹt độc đáo, chúng tôi đi dạo, khám phá bản Đá Bia. Điểm khởi đầu là quán Tự giác – “siêu thị mi ni” của người Mường Ao Tá nằm ven đường, bên trong bày các mặt hàng nông sản của các hộ dân như chuối, cam, bưởi, măng khô, cá nướng… Đặc biệt, gian hàng này chưa bao giờ có người bán. Người mua lựa chọn hàng thoải mái rồi thả tiền vào giỏ. Dù không có người thu tiền nhưng gian hàng này chưa bao giờ bị “quỵt” tiền. Vì thế, quán có tên là Tự Giác. Mô hình này đã tồn tại từ những năm 1960 và chỉ có ở Đá Bia.
Chúng tôi tiếp tục đi bộ tham quan một vòng bản, xem cách người Mường Ao Tá nuôi cá lồng, đánh bắt cá, làm nương và trải nghiệm chèo thuyền kayak trên hồ. Sau khi mặc áo phao để bảo đảm an toàn, chúng tôi lên thuyền hai người một, nghe hướng dẫn cách chèo và các chỉ dẫn khác. Mất vài phút bỡ ngỡ, cuối cùng, con thuyền màu cam xinh xắn cũng phải “nghe lời”, đưa chúng tôi khám phá vẻ đẹp của hồ Hòa Bình và tận hưởng không gian khoáng đạt, thơ mộng của thiên nhiên.
Ngắm nhìn những thành quả và sự đổi thay trên vùng đất từng bị tách biệt với cộng đồng xung quanh, người dân ở Đá Bia không giấu nổi tự hào bởi họ đã nỗ lực giữ gìn bản sắc văn hóa, phong tục tập quán để tạo nên bản sắc riêng, thu hút du khách đến ngày một nhiều hơn. Nhờ sự giúp đỡ của Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Hòa Bình cùng Tổ chức Action on Poverty (AOP), một tổ chức phi chính phủ độc lập, phi lợi nhuận của Australia, bà con nơi đây đã thoát nghèo. Sau 4 năm triển khai (từ năm 2017), mô hình du lịch cộng đồng ở bản Đá Bia đã thu hút 33/40 hộ tham gia trực tiếp vào các hoạt động lưu trú, cung cấp lương thực thực phẩm, biểu diễn văn nghệ…
Video đang HOT
Đặc biệt, năm 2019, Điểm du lịch cộng đồng xóm Đá Bia là 1 trong 3 khu du lịch của cả nước đoạt giải thưởng Du lịch cộng đồng ASEAN. Năm 2020, nơi đây được tỉnh Hòa Bình xếp hạng là Sản phẩm OCOP (mỗi xã một sản phẩm) về du lịch 4 sao. Đấy là sự công nhận xứng đáng cho những gì mà người dân ở bản Đá Bia nỗ lực nhiều năm qua, để bản làng ngày một giàu đẹp, văn minh, song song với việc bảo vệ, giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc, môi trường và cảnh quan thiên nhiên.
"Chùa tiên" nằm cao 2500m so với mực nước biển: Điểm du lịch không dành cho người yếu tim
Ngôi chùa nổi tiếng Trung Quốc tọa lạc ở vị trí cheo leo hiểm trở, rốt cuộc ai là người đã tạo nên kỳ quan thần bí này?
Cheo leo giữa hai đỉnh núi là hai ngôi chùa vô cùng bí ẩn
Nằm ở độ cao gần 2500 mét so với mực nước biển, đỉnh núi Phạm Thịnh ở Quý Châu, Trung Quốc được ví như tiên cảnh nhân gian với bốn bề bao quanh bởi mây khói. .
Nhìn từ dưới chân núi, toàn bộ ngọn núi như một tòa tháp khổng lồ nhô lên từ dưới mặt nước, thẳng đứng và có gờ dốc, muốn leo lên tới đỉnh núi, du khách sẽ phải leo hơn 8000 bậc. Ngoài ra, quanh năm luôn có mây và sương mù bao quanh lấy đỉnh núi, tăng thêm cảm giác mạnh cho những ai có ý định chinh phục kỳ quan này.
Đặc biệt, mặc dù biệt lập tại một khu vực nguy hiểm như vậy, nhưng núi Phạm Thịnh lại sở hữu lượng cá thể động vật lên tới 2000 loài, trong đó có tới hơn 100 loài nằm trong sách đỏ.
Ngọn núi cao hơn 2500 mét, được bao quanh là mây mù và sương khói
Hùng vĩ và choáng ngợp đến vậy, nhưng khi tới tham quan nơi đây, điều khiến du khách bất ngờ hơn cả là sự xuất hiện của hai ngôi chùa nổi tiếng được xây dựng ngay trên đỉnh núi, đồng thời cũng là nơi nguy hiểm nhất.
Ngôi chùa nằm giữa mây trời
Gần với mây trời, quanh năm được bao phủ bởi những lớp sương khói mờ ảo, khung cảnh tại ngôi chùa lúc nào cũng khiến khách tham quan như lạc vào một nơi thần tiên thoát tục.
Núi Phạm Thịnh cao lớn giữa mây trời
Hai ngôi chùa được xây dựng từ thời nhà Minh (1368 - 1644). So với những ngôi chùa bị phá hủy cùng thời, chùa trên núi Phạm Tịnh vẫn giữ được nhiều phần nguyên vẹn của kiến trúc cổ.
Chùa trên núi Phạm Tịnh sở hữu lịch sử kiến trúc lâu đời, hơn 500 năm xây dựng
Với khoảng cách 2500 mét so với mặt nước biển, ngôi chùa trên đỉnh núi Phạm Thịnh hùng vĩ và lộng lẫy.
Diện tích của chùa tuy không lớn nhưng được thiết kế bằng lối kiến trúc tinh tế. Khuôn viên chính của chùa bao gồm một chính điện thờ Phật Di Lặc, một điện thờ Phật Thích Ca. Hai pho tượng Phật tọa lạc trên đỉnh mây mù sương khói khiến người đến chiêm bái cảm thấy thêm phần thiêng liêng.
Hai tháp của chùa được nối với nhau bằng một cây cầu đá hình vòm, thuận tiện cho việc đi lại. Đứng trên cây cầu đá nối hai điện nhìn xuống là vách núi cao 2500 mét. Xung quanh chùa đền hầu như đều là vách đá. Đi bộ trên rìa của ngôi chùa và nhìn xuống có thể làm cho người ta cảm thấy vừa sợ hãi vừa choáng ngợp.
Hai điện được nối lại với nhau bằng cây cầu, dưới cầu là vách đá hiểm trở nguy hiểm.
Mặc dù sở hữu độ cao nguy hiểm nhưng nơi đây vẫn thu hút vô vàn khách du lịch. Khi đến đây tham quan, du khách cũng cần có thể lực tốt mới có thể leo được đến nơi.
Bậc đá dẫn lên chùa nhỏ hẹp, người đi lên cần nắm thật chắc những sợi xích sắt dài ở hai bên, gặp những bậc đá dựng đứng phải dùng cả tay và chân mới leo được lên.
Với những người mắc chứng sợ độ cao, e rằng địa điểm tham quan này không phải là một lựa chọn thích hợp.
Không dễ để đi lên được ngọn núi này
Chính vì sở hữu một vị trí tuyệt vời với đỉnh núi chạm trời, quanh năm luôn được mây và sương mù bao phủ, nên đến giờ người ta vẫn luôn tò mò ai là người đã xây dựng ngôi chùa ở nơi cheo leo, nguy hiểm này.
Ở thời điểm hiện tại, mặc dù nguồn gốc của công trình vĩ đại này vẫn là một bí ẩn lịch sử chưa có lời giải, nhưng chắc chắn rằng, người có thể hoàn thành tác phẩm kiến trúc này phải là một nghệ nhân với tài năng thiết kế vĩ đại, bởi, kể cả với những công cụ xây dựng tiên tiến hiện nay cũng khó mà tạo nên điều kỳ diệu này.
Được chính phủ Trung Quốc quan tâm đầu tư nên "chùa tiên" trên núi Phạm Thịnh vẫn luôn được trùng tu thường xuyên và thu hút một lượng lớn khách du lịch mỗi năm.
Đến chùa trên núi Phạm Thịnh tận hưởng khung cảnh vừa hùng vĩ vừa yên bình, và khám phá sự bí ẩn của kiến trúc, đây chắc chắn là một địa điểm lý tưởng đáng để ghé thăm.
Điểm hẹn cuối tuần: Gặp lại một "Sài Gòn mới" với những góc sống ảo quên lối về Một vài không gian sang - xịn - mịn và "chất chơi" đang chờ bạn tới check-in đấy! Cafe Luia - "Quý cô" xứ Hàn sang chảnh Tọa lạc trên đường Điện Biên Phủ, café Luia dường như nằm tách biệt khỏi dòng chảy tấp nập của thành phố với không gian yên tĩnh. Đây là chi nhánh vừa được nhà Luia khai...