Xuyên đêm tìm người lang thang trong giá rét đưa về chăm sóc
Khi nền nhiệt độ ở Hà Nội xuống dưới 10°C, những người lang thang mặc quần áo không đủ ấm, đắp chăn mỏng nằm ngủ ở vỉa hè phố đã được cán bộ Trung tâm Bảo trợ xã hội và Quỹ Bảo trợ trẻ em Hà Nội đưa về tránh rét và chăm sóc, nuôi dưỡng.
Thực hiện Quyết định số 2252/QĐ-UBND của UBND TP Hà Nội về công tác tập trung người lang thang, mấy hôm nay, khi thời tiết ở Hà Nội giảm xuống 10 độ C, cán bộ, nhân viên Trung tâm Bảo trợ xã hội và Quỹ Bảo trợ trẻ em Hà Nội – Sở LĐTB&XH Hà Nội liên tục đi khảo sát 24/24 giờ để tìm và mời những người lang thang trên địa bàn về đơn vị để chăm sóc, nuôi dưỡng.
Người lang thang ngủ trên bậc thềm ở Hà Nội khi buổi đêm nhiệt độ giảm xuống dưới 10 độ C. Ảnh: Trần Oanh.
Hơn 22 giờ ngày 24/1, chúng tôi cùng các cán bộ và nhân viên Đội Trật tự xã hội lưu động của Trung tâm Công tác xã hội và Quỹ Bảo trợ trẻ em Hà Nội đi nhiều cung đường ở các quận lõi trong nội thành để tìm người lang thang. Thời tiết Hà Nội càng về khuya càng lạnh, cái lạnh thấu xương khiến ai nấy đi đường đều xuýt xoa, chỉ mong nhanh về tới nhà. Với mong muốn người lang thang không phải chịu thêm cảnh giá rét, tất cả mọi người đều căng mắt tìm hai bên đường phố… Trên thềm một ngôi nhà ở đường Đại Cồ Việt, chúng tôi phát hiện có một người nằm trực tiếp xuống nền gạch, đắp chăn trùm kín từ đầu đến chân, bên cạnh có một cái va li màu nâu và một ba lô đen.
Anh Nguyễn Kim Hiển thăm hỏi, mời người lang thang về Trung tâm Công tác xã hội và Quỹ Bảo trợ trẻ em Hà Nội. Ảnh: Trần Oanh.
Phó Đội trưởng Đội Trật tự xã hội lưu động Nguyễn Kim Hiển và nhân viên Phùng Ánh Dương tiến đến gần vỗ vào người đàn ông và hỏi thăm tình hình. Người đàn ông khoảng hơn 40 tuổi, từ từ ngồi dậy, trên người mặc chiếc áo khoác mỏng, quần Jean thủng lỗ chỗ nơi đầu gối. Anh chia sẻ: “Tôi quê ở Huế, ra Hà Nội nửa tháng trước để dựng thuê cốt pha nhưng không làm được nên phải nghỉ. Suốt những ngày qua, tôi đi xin ăn, không có chỗ tắm giặt. Tôi muốn về quê ăn Tết nhưng không có tiền, điện thoại lại hỏng”.
Các cán bộ Đội Trật tự xã hội lưu động phổ biến cho anh biết chính sách của TP Hà Nội về tập trung người lang thang, nhất là khi thời tiết giảm dưới 10 độ C. Đồng thời, mời người đàn ông lên xe ô tô đưa về Trung tâm được chăm sóc và nuôi dưỡng. Khi nghe thấy vậy, người đàn ông rất phấn khởi và hợp tác vì từ đêm nay sẽ có nơi ăn chốn ngủ ấm, không phải chịu cảnh lạnh thấu xương.
Một người lang thang ngủ trên hầm đi bộ nút giao thông Kim Liên đêm 24/1 đang chia sẻ với cán bộ Đội Trật tự xã hội lưu động về cuộc sống trong những ngày giá rét. Ảnh: Trần Oanh.
Xe ô tô chúng tôi lại đi tiếp đến hầm đi bộ nút giao thông Kim Liên thì bắt gặp một người đắp chăn mỏng, nằm co ro trên manh chiếu rách, bên dưới có đống củi đang cháy. Người đàn ông tầm 50 tuổi, ho sù sụ nhưng vẫn châm thuốc hút và thều thào cho biết, hàng ngày đi nhặt ve chai, ai cho gì ăn nấy, nếu không thì nhịn, buổi tối về ngủ trên hầm Kim Liên. Anh Nguyễn Kim Hiển đã vận động, mời trường hợp này về Trung tâm Công tác xã hội và Quỹ Bảo trợ trẻ em Hà Nội để tránh rét và được chăm nuôi.
24/24 giờ tiếp nhận, tập trung người lang thang
Gần 23 giờ 30, chúng tôi lại tiếp tục đi khảo sát ở đường Lê Duẩn và các con phố khác. Ở phố Trần Bình Trọng phía bên hồ Thiền Quang, một số phụ nữ lớn tuổi dựng xe đạp, ngồi dàn hàng ngang trên vỉa hè như đang chờ đợi ai đó. Nhận thấy chiếc xe ô tô biển xanh đi chầm chậm, những người này vội vàng tản đi mất hút. Chúng tôi tiếp cận được với hai vợ chồng trẻ mang theo 3 đứa con nhỏ, nửa đêm vẫn chưa về nhà trong cái rét căn cắt.
Video đang HOT
Sau khi được các cán bộ vận động, đôi vợ chồng đưa con ra phố Trần Bình Trọng chơi đã chở các con về nhà. Ảnh: Trần Oanh.
Cách đó không xa, một người đàn ông trải chiếu, đắp chăn nằm ngủ bên cạnh vệ đường. Kế sát đó, một bà lão nằm trùm chăn kín người. Các cán bộ gọi hai người ngồi dậy, phổ biến những quy định và chính sách nhân văn của TP Hà Nội và vận động họ về Trung tâm tránh rét, trong trường hợp có nhà ở gần đó thì gọi người đón để đảm bảo sức khỏe…
Cán bộ Đội Trật tự xã hội lưu động hỏi thăm 2 người đang ngủ trên hè phố Trần Bình Trọng và vận động họ đi về nhà. Ảnh: Trần Oanh.
Đồng hồ Bưu điện Hà Nội chuyển sang 00 giờ, chúng tôi gặp người mẹ cùng 3 con nhỏ ngồi co ro trên vỉa hè đường Đinh Tiên Hoàng. Một anh tài xế taxi phóng xe đi qua nhìn thấy hình ảnh không bình thường này đã dừng lại hỏi thăm tình hình… Chúng tôi tiếp cận, người phụ nữ cho biết nhà ở gần đó, đưa các con đi chơi. Rồi, một người phụ nữ bế con hơn 2 tuổi ngồi ở vỉa hè phố Tràng Thi… Sau khi được các cán bộ vận động về Trung tâm thì những người này xin được đi về nhà gần đó.
Anh Nguyễn Kim Hiển hỗ trợ một người phụ nữ chở con về nhà khi đồng hồ đã chuyển sang 00 giờ. Ảnh: Trần Oanh.
Trao đổi về công tác tập trung người lang thang trong những ngày nhiệt độ ở Hà Nội xuống thấp, anh Nguyễn Kim Hiển cho biết: “Chúng tôi được phân công nhiệm vụ khảo sát địa bàn bằng xe máy từ 7 giờ đến 22 giờ ở 10 quận, 4 huyện. Ngoài ra, có cán bộ trực 24/24 giờ tại cơ quan để tiếp nhận và xử lý thông tin về người lang thang. Trong những ngày rét đậm, rét hại, thời tiết dưới 10 độ C thì tăng cường các chuyến kiểm tra tại các quận lõi, quận trung tâm và một số địa điểm được phản ánh có nhiều người lang thang và vận động bà con về Trung tâm tránh rét.
Anh Phạm Ánh Dương là nhân viên của Đội Trật tự xã hội lưu động cho biết, các thành viên trong Đội được phân công khảo sát theo 3 ca địa bàn, xuyên suốt từ 7 giờ đến 22 giờ. Ngoài ra còn có ca từ 4 giờ đến 7 giờ là tăng cường đi khảo sát trong những ngày trời rét dưới 10 độ C để mời bà con về Trung tâm tránh rét.
Anh Phạm Ánh Dương cho biết, các thành viên trong Đội được phân công khảo sát theo 3 ca địa bàn, xuyên suốt từ 7 giờ đến 22 giờ. Ảnh: Trần Oanh.
“Sáng nay từ 4 giờ đến 7 giờ sáng, chúng tôi đi khảo sát địa bàn và tập trung được hai đối tượng người lang thang. Một thanh niên nằm co ro trên vỉa hè phố Tràng Thi, trên người không có chăn màn. Người thanh niên rét run người vẫn cố gắng để ngủ nhưng nhiệt độ ngoài trời xuống 7 độ C thì không thể ngủ được. Còn người đàn ông lớn tuổi nằm trên vỉa hè chỗ phòng giao dịch ngân hàng ở phố Cửa Nam, đắp cái chăn mỏng; mặt và chân tay đỏ tấy lên vì rét. Họ theo chúng tôi về và cảm ơn TP Hà Nội có chính sách nhân văn, tạo điều kiện cho ăn uống, ở nơi ấm áp, thay vì phải vạ vật ngoài đường trong những ngày giá buốt” – anh Ánh Dương cho hay.
Chúng tôi về đến nhà, cũng đã gần 2 giờ sáng, trong cái rét tê tái nhưng cũng thấy ấm lòng bởi chứng kiến những người lang thang được TP đưa về chăm sóc, nuôi dưỡng.
Chuyện tình ngàn cây số của cặp đôi không lành lặn
Cô gái ở Kon Tum vượt hơn 1.500 cây số ra Hà Giang thăm người gặp gỡ trên mạng xã hội và đã tìm được "nửa kia" của đời mình.
Đi tìm tình yêu
Căn nhà nhỏ trông rất bình yên của vợ chồng anh Hoàng Đức Linh (24 tuổi) và chị Y Khot nằm ở đầu thôn Kà Bầy, xã Sa Bình, H.Sa Thầy (Kon Tum). Sáng đầu thu, tiết trời lành lạnh, anh Linh ngồi trên xe lăn phụ vợ bán tạp hóa.
Vợ chồng anh Linh, chị Y Khot hạnh phúc khi ở bên con gái
ĐỨC NHẬT
Nói là nhà nhưng thực ra nơi gia đình anh Linh đang tá túc chỉ rộng chừng 10 m 2. Bên trong kê một chiếc giường nhỏ, mấy sợi dây vắt ngang nhà treo đủ các loại bánh kẹo bình dân và lỉnh kỉnh những thứ đồ dùng hằng ngày. Lúi húi trong nhà, chị Y Khot đang thay quần áo cho đứa con gái gần 2 tuổi. Thấy người lạ hỏi thăm, chị bế con ra chào. Dù đã 27 tuổi nhưng chị Y Khot (người Jrai) chỉ cao bằng đứa trẻ lên 5.
Từ khi lọt lòng mẹ, chị đã mắc hội chứng thấp lùn bẩm sinh. Bạn bè cùng trang lứa cứ thế lớn lên theo năm tháng thì Y Khot chỉ cao đến hơn 1 m rồi dừng. Dù chị có ăn qua bao nhiêu mùa lúa rẫy thì chiều cao vẫn chẳng tăng lên chút nào. Bạn bè dần nhận ra khiếm khuyết trên cơ thể Y Khot nên những lời chọc ghẹo cứ ngày càng nhiều. Y Khot cũng vì thế mà buồn tủi. Chị đi học được vài năm rồi nghỉ. Lúc đó, Y Khot nghĩ rằng thế giới này không phải của mình.
Lớn lên một chút, Y Khot xin vào trung tâm bảo trợ xã hội, nơi có những người đồng cảnh ngộ. Ở đấy, được bạn bè động viên, Y Khot dần tìm lại niềm vui cho cuộc sống. Hằng ngày, ngoài học văn hóa, chị còn được học nghề đan lưới.
Năm 2019, Y Khot tham gia một nhóm dành cho người khuyết tật trên mạng xã hội. Cũng tại hội nhóm này, chị gặp và làm quen với anh Hoàng Đức Linh. Anh Linh là người Giáy, quê ở tận Hà Giang. Anh mắc chứng bại liệt khi vừa lọt lòng mẹ và phải làm bạn với chiếc xe lăn hơn 20 năm qua.
Anh Linh có gương mặt điển trai, nụ cười tỏa nắng và cách nói chuyện chân chất, thật thà. Cũng chính nụ cười hiền lành ấy đã cuốn hút Y Khot ngay từ những ngày đầu quen biết. Sau nhiều lần trò chuyện, cả hai từ cảm thông, chia sẻ rồi thấu hiểu và phải lòng nhau lúc nào chẳng hay.
Cuối năm 2019, sau khi bán 5 chiếc lưới được hơn 1,3 triệu đồng, Y Khot quyết định đi tìm tình yêu đích thực của đời mình. Chị sắp xếp quần áo, không thông báo cho gia đình mà một mình đón xe đi Hà Nội. Dọc đường, chị cứ tưởng tượng ra những cảnh gặp mặt ngượng ngùng của đôi lứa. Từ trước đến nay cả hai chỉ nhìn nhau qua màn hình điện thoại nên kể từ lúc lên xe, Y Khot cứ mong ngóng được gặp người yêu đến mất ngủ.
"Ra đến Hà Nội, mình lại tìm xe đi Hà Giang. Trên đường đi, một số hành khách nghe mình nói đi tìm người yêu thì khuyên nhủ phải cẩn thận kẻo bị lừa. Lúc ấy cũng lo lắng lắm, nhưng vì tin vào tình yêu nên mình quyết tâm đến tận nơi", chị Y Khot nhớ lại.
Thế rồi sau 3 chuyến xe với hơn 1.500 km, Y Khot cũng đến nơi và được gặp người yêu bằng xương bằng thịt. Lúc này, chị mới thở phào nhẹ nhõm khi mình không bị lừa.
Bươn chải làm ăn vất vả nhưng anh Linh vẫn luôn cười thật tươi khi gửi ảnh về động viên vợ con
NVCC
"Bắt chồng" xuyên Việt
Họ gặp nhau như đôi chim vừa xây tổ, kể cho nhau nghe bao chuyện buồn tủi đời thường. Hai con người khiếm khuyết, tự ti... bỗng trở nên vui vẻ, yêu đời với những nụ cười rạng rỡ. Và 2 mảnh đời đã chắp lại với nhau thành một.
Tết Nguyên đán 2020, chị Y Khot xin gia đình đón năm mới cùng người yêu ở mảnh đất Hà Giang xa xôi. Thấu hiểu, cảm thông với hoàn cảnh của nhau, anh Linh và chị Y Khot quyết định tiến đến hôn nhân. Theo tục lệ của người Jrai, anh Linh phải theo vợ về Kon Tum.
Khi hay tin người con khiếm khuyết muốn đến nơi xa xôi để sinh sống, gia đình anh Linh hết lời ngăn cản. Từ trước đến nay, nơi xa nhất anh từng đặt chân tới là chợ huyện. Bỗng dưng có người con gái đến đưa con mình đi xa, gia đình anh chẳng thể yên lòng. Rồi chuyện sinh hoạt, mưu sinh của anh khi không có gia đình bên cạnh biết làm thế nào? Thế nhưng vì tình yêu, anh Linh vẫn quả quyết vào Kon Tum theo vợ. Cuối cùng, cha mẹ cũng đành gật đầu chiều ý con trai.
Gia cảnh khó khăn nên hai bên gia đình chẳng tổ chức đám cưới. Sau bữa cơm liên hoan, cặp đôi đưa nhau đi đăng ký kết hôn, vậy là nên duyên chồng vợ. Đầu năm 2020, sau khi làm dâu vài tháng, chị Y Khot xin phép gia đình đưa chồng về Kon Tum.
Về đến nơi, 2 vợ chồng mượn đất của anh trai chị Y Khot rồi dựng tạm căn nhà lấy chỗ chui ra chui vào. Lấy nhau ít lâu, cặp đôi cũng ao ước có mụn con cho vui cửa vui nhà. Thế nhưng khi biết tin Y Khot mang thai, hai vợ chồng vừa mừng vừa lo. Mừng vì có một tổ ấm đúng nghĩa, lo vì đứa trẻ có thể sẽ giống như cha mẹ.
"Bọn mình đều khuyết tật, sợ rằng con chào đời cũng sẽ khiếm khuyết như cha mẹ thì tội lắm. Ngay cả đi khám thai, bác sĩ vẫn đưa ra chẩn đoán khả năng cao là con cũng bị khuyết tật. Nghe vậy, vợ chồng mình càng lo hơn nữa", anh Linh kể.
Suốt thời gian chị Y Khot mang thai, chẳng đêm nào hai vợ chồng ngủ ngon. Vì tình yêu quá lớn và thương con nên hai vợ chồng quyết tâm sinh đứa trẻ. Ngày được bế con trên tay, hai vợ chồng vỡ òa trong nước mắt bởi con khỏe mạnh, cơ thể lành lặn. Cô con gái đầu lòng được đặt cho cái tên Hoàng Y An Nhiên, gồm cả họ cha lẫn họ mẹ.
Gánh nặng mưu sinh
Từ ngày có con, anh Linh gánh thêm trọng trách trên vai. Mong vợ con có cuộc sống tốt hơn, anh lên mạng tìm kiếm công việc dành cho người khuyết tật. Đầu năm 2022, thông qua mạng xã hội, anh tìm được công việc bán hàng thuê ở Bình Thuận với mức lương 3 triệu đồng/tháng. Sau khi gom góp được chút ít tiền phòng thân, anh Linh một mình đón xe vào Bình Thuận đi làm.
Thế nhưng ròng rã 3 tháng, anh Linh chẳng hề nhận được tiền lương như người chủ đã hứa. Dù đã nhiều lần đòi tiền nhưng không được, quá chán nản, anh Linh lủi thủi trở về với vợ con. Nhìn vợ con đói khổ, anh không đành lòng nên tiếp tục lên mạng xã hội tìm việc.
Sau đó, anh Linh được giới thiệu đến Đồng Nai bán tăm bông dạo. Anh dự định đi làm xa vài năm kiếm một số vốn rồi về mảnh đất Kon Tum lập nghiệp. "Sức khỏe yếu, sợ mình chẳng thể đi làm xa mãi được. Một mình vợ ở nhà chăm con càng khó hơn. Mình tính vài năm nữa, khi có chút vốn thì sẽ về lại Kon Tum. Nếu không ai thuê thì ráng mở rộng hàng quán để buôn bán, chứ đi xa nhớ vợ và con lắm", anh Linh nói.
Ông A Thuy, Chủ tịch UBND xã Sa Bình, chia sẻ: "Câu chuyện tình yêu của vợ chồng anh Hoàng Đức Linh và chị Y Khot rất đáng khâm phục. Họ đã vượt qua mọi nghịch cảnh để vươn lên trong cuộc sống và truyền cảm hứng cho nhiều người khuyết tật khác". Ông A Thuy cũng cho biết thêm UBND xã đã hỗ trợ gia đình mở cửa hàng tạp hóa nhỏ và xe bán nước mía để kiếm thêm thu nhập, duy trì cuộc sống và nuôi con. Địa phương cũng rất mong các nhà hảo tâm hỗ trợ, tạo điều kiện cho vợ chồng anh Linh và những trường hợp khiếm khuyết khác vượt qua nghịch cảnh, có cuộc sống tốt đẹp hơn.
Tấm lòng sẵn sàng giúp đỡ người khó khăn của cậu bé 5 tuổi bán vé số Trong cuộc sống có rất nhiều câu chuyện nghĩa tình khiến chúng ta cảm động. Có những người dù cuộc sống vất vả nhưng vẫn luôn sẵn sàng giúp đỡ hoàn cảnh khó khăn. Điển hình như cậu bé "lạ đời" dưới đây, thay vì cố gắng kiếm thêm thu nhập, cậu bé lại không ngần ngại giúp đỡ người lạ. Mới đây,...