Xông vào nhà cô gái trẻ đi cùng chồng mình, tôi c.hết sững khi thấy anh đang quỳ trước di ảnh của một đ.ứa b.é
Tôi gần như suy sụp khi nhìn thấy chồng mình đi cùng cô gái lạ như một cặp tình nhân hạnh phúc. Tuy nhiên sự thật phía sau đó lại càng khiến tôi thương chồng hơn.
Tôi lấy chồng được 6 năm nhưng không có con. Sau khi thăm khám, tôi mới biết mình bị vô sinh. Trong khi tôi nóng lòng muốn có một đ.ứa b.é cho vui cửa vui nhà thì chồng tôi lại có vẻ thờ ơ về chuyện đó. Có lần tôi mở lời muốn thụ tinh nhân tạo, chồng tôi đã bất ngờ nổi giận và yêu cầu tôi đừng bao giờ đề cập đến chuyện con cái nữa.
Từ đó, tôi đ.âm ra nghi ngờ chồng mình có người phụ nữ khác. Chắc hẳn phải có ai đó đã chấp nhận sinh con cho anh nên anh mới không thèm bận tâm tới vợ như thế. Tôi nhiều lần xem trộm tin nhắn của chồng, tuy không có gì bất thường nhưng ý nghĩ anh có nhân tình bên ngoài vẫn không thôi quanh quẩn trong đầu.
Việc chồng cự tuyệt không muốn có con khiến tôi vô cùng đau khổ.
Cho đến lần tôi tận mắt chứng kiến chồng đưa một cô gái lạ đến cửa hàng bán quần áo t.rẻ e.m trong khu chợ gần nhà. Tuy rất tức giận chỉ muốn nhào đến bắt địch ngay tại trận nhưng tôi vẫn cố kìm lại để tiếp tục theo dõi. Rốt cuộc đứa con của anh với người phụ nữ kia là thế nào, tôi muốn khiến anh phải hết đường chối cãi.
Sau một hồi theo dõi chồng, tôi thấy anh lái xe đưa cô gái kia về nhà. Vội vàng bám theo, tôi bất ngờ nhận được điện thoại của chồng. Anh bảo tôi dừng lại đi, đừng làm gì quá trớn, anh biết cả rồi. Tuy nhiên, anh làm vậy càng khiến tôi hạ quyết tâm muốn biết được sự thật. Tôi lần theo địa chỉ và đến được ngôi nhà ấy. Thấy cánh cửa khép hờ, tôi tức giận xông vào, xắn cao hai tay áo quyết ăn thua đủ với kẻ dám cướp chồng mình. Nào ngờ, khung cảnh trước mắt lại khiến tôi sững lại.
Chồng tôi đang quỳ trước di ảnh của một đ.ứa b.é, xung quanh khói hương nghi ngút. Cô gái cầm trên tay bộ quần áo vừa mua cúi đầu đứng bên cạnh, mắt đỏ hoe. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết im lặng hết nhìn chồng lại nhìn về phía cô gái. Tôi có cảm nhận, mình đã sai khi nghi ngờ chồng đi n.goại t.ình.
Tôi nhận ra mình đã sai khi nghi ngờ chồng.
Trên đường về, tôi không dám mở lời, chồng tôi cũng không nói gì. Buổi tối trước khi đi ngủ, anh chủ động nói với tôi về mọi chuyện: “10 năm trước, anh vô tình gây t.ai n.ạn khiến cô ấy bị thương nặng, còn đ.ứa b.é không may c.hết tại chỗ. Lúc đó, mỗi ngày mẹ anh đều đến quỳ gối trước cửa nhà để cầu xin cô ấy tha thứ, vì thế nên anh mới không phải đi tù. Chồng cô ấy b.ỏ v.ợ đi theo người khác, cô ấy chỉ có đ.ứa b.é là nguồn sống duy nhất mà cuối cùng lại bị anh hại thành như thế. Từ đó, thỉnh thoảng anh lại đưa cô ấy đi mua đồ và đến tạ lỗi với đ.ứa b.é. Cho đến giờ, anh vẫn không thôi ám ảnh về hành động đáng ghê tởm của mình. Vì thế, xin em đừng nghĩ anh n.goại t.ình, cũng đừng thúc giục chuyện con cái. Hãy thông cảm cho anh”.
Lúc này tôi mới vỡ lẽ, hóa ra chồng mình cũng có nỗi khổ tâm khó nói đến vậy. Thay vì tức giận, tôi lại càng cảm thấy thương chồng hơn trước. Lẽ ra tôi nên tin tưởng và khiến chồng an tâm trút bầu tâm sự, nhưng sau tất cả, những gì tôi làm được trong những tháng qua chỉ toàn là ghen tuông, đay nghiến.
Video đang HOT
Lẽ ra tôi nên tin tưởng và ở bên lắng nghe chồng trút bầu tâm sự.
Tôi nhìn lại mình, bản thân bị vô sinh, dù cho chồng muốn có con thì khả năng mang thai cũng quá mong manh. Nhưng ít nhất, nếu thời gian khiến chồng tôi cảm thấy thanh thản hơn, chúng tôi vẫn sẽ có thể vui vẻ nhận nuôi một đ.ứa b.é khác. Còn nếu không, hiểu được nỗi khổ tâm của chồng, hiểu được tình cảm mà chồng dành cho tôi cũng đã quá đủ để khiến tôi cảm thấy hài lòng với cuộc sống của mình. Tất cả những gì chúng tôi cần cho cuộc hôn nhân hiện tại là thời gian và sự thấu hiểu lẫn nhau. Đôi khi cứ bình tĩnh đối mặt với mọi thứ, rồi đến một lúc nào đó trong cuộc đời, cái gì cần đến khắc rồi sẽ đến.
Theo Afamily
Nước mắt của người phụ nữ khao khát được một lần làm mẹ
Tiếng bước chân dồn dập, tiếng máy móc được kéo lại gần giường tôi. Làm ơn nhanh lên! Xin nhanh lên! Đừng để tôi ra đi vào lúc này!
Tôi rất sợ. Tôi còn chưa biết mình được làm mẹ hay chưa? Chồng tôi còn ở ngoài kia mong ngóng tin, tôi không muốn phụ công anh 10 ngày qua đã chăm sóc tôi trong khoa Hồi sức cấp cứu của Bệnh viện. Làm ơn đừng để tôi c.hết vào lúc này! Làm ơn, hãy cho tôi được sống!
Tôi chỉ là một cô gái tỉnh lẻ nhưng có vẻ ông trời quá ưu ái nên cuộc sống khá may mắn và hạnh phúc. Mọi chuyện trong cuộc đời tôi diễn ra khá suôn sẻ không có biến cố nào quá lớn từ lúc tôi sinh ra đến giờ.
Đến năm 21 t.uổi tôi quen Thành, tình yêu của tôi dành cho anh là một tình yêu sét đ.ánh và quen nhau tầm hơn 1 năm chúng tôi kết hôn. Thành là con trai trưởng, bố mẹ đều ở Hà Nội nhưng chúng tôi vẫn được phép chuyển ra ngoài ở riêng. Tổ ấm của chúng tôi đang sống là một phần giúp đỡ của hai bên nội, ngoại. Thật sự là không còn gì phàn nàn về cuộc sống hôn nhân hoàn mỹ này nữa. Ai cũng bảo tôi có một cuộc sống hạnh phúc mà bao người con gái mơ ước.
Tôi cũng đã từng nghĩ vậy...Nhưng đến khi chúng tôi chờ đợi mãi mà vẫn chưa thấy dấu hiệu của việc sẽ xuất hiện một thành viên nữa trong gia đình. Thật sự hoang mang, lo lắng... chúng tôi quyết định đi khám sau một năm rưỡi cố gắng mà chưa thấy có kết quả. Theo như kết quả bác sĩ thông báo chồng tôi hoàn toàn bình thường, vấn đề nằm ở tôi là chính. Tôi có hai buồng trứng đa năng, trứng lép, niêm mạc mỏng và nội tiết tố yếu nên khả năng sinh con là rất khó khăn.
Chưa bao giờ tôi cảm thấy cuộc đời mình lại xám xịt đến thế. Hoang mang, sợ hãi bao trùm tôi từ bệnh viện về đến nhà mà không thể nào thoát ra được. Tôi cũng là một người phụ nữ, tôi cũng có khao khát được làm tròn nghĩa vụ của mình. Nếu không có con, tôi khác gì dòng suối không có nước chảy qua. Không có con thì tình yêu của tôi và Thành làm sao thu được trái ngọt. Rồi không biết bạn bè sẽ nhìn tôi ra sao? Gia đình anh sẽ nói gì? Dư luận sẽ bàn tán ra sao về một người đàn bà không thể sinh đứa con của mình.
Ảnh minh họa
Tôi không thể nào thôi ngừng nghĩ về những điều đó và liệu Thành có còn yêu tôi nữa không sau khi nghe được bác sĩ nói tôi vô sinh. Sợ anh cần một đứa con và sẽ đi tìm một tình yêu mới mà bỏ tôi. Tôi chìm đắm trong những bất an không ai có thể hiểu nổi. Nước mắt không hiểu sao cứ thế tuôn rơi làm ướt hết một bên gối.
Thành quay sang ôm lấy tôi, giọng vỗ về an ủi:
Em đừng có khóc, bác sĩ nói là khó nhưng không thể. Bây giờ, khoa học phát triển chúng ta có thể tìm được cách có con. Nếu em cứ ủ rũ thế này thì mọi việc càng khó khăn hơn đấy. Hãy tin vào anh chúng ta có thể làm được.
Nhưng nếu cố gắng mà chúng ta vẫn không có con thì sao anh, anh có bỏ em không?
Em đừng nghĩ bậy bạ. Nếu không có con chúng ta sẽ ở vây đến già cũng được.
Lời Thành vừa dứt tôi bật khóc to hơn. Không phải vì sự tủi thân mà do tôi cảm thấy thương chồng mình anh thật sự xứng đáng có được một gia đình hạnh phúc chứ không phải như thế này.
Nếu thật sự không có con, em sẽ tự ra đi. Anh cần một gia đình hạnh phúc và trọn vẹn.
Anh không đòng ý, nếu em bỏ đi anh sẽ đi tìm cho bằng được. Nếu có ai hỏi, anh sẽ nhận hết về mình để em đỡ bị áp lực. Đợi em đến tháng chúng ta sẽ đi gặp bác sĩ và điều trị.
Đừng quá bi quan được không em?
Thành xoay người tôi lại đặt lên chán tôi một nụ hôn. Nụ hôn ấy của anh như xóa đi muộn phiền trong tôi. Chỉ cần anh còn yêu, luôn bên tôi những lúc khó khăn như thế này thì dù có việc gì xảy ra đi chăng nữa tôi cũng sẽ cố gắng vượt qua.
Đầu tiên bác sĩ cho tôi dùng phương pháp điều trị kích ứng buồng trứng bằng cách uống thuốc. Theo dõi trứng trưởng thành đến độ chín thì sẽ tiêm một mũi cho rụng trong vòng 36 giờ và trong thời gian đó vợ chòng gặp nhau để thụ thai.
Tôi bật khóc, tiếng khóc trong vô vọng. Chúng tôi đã thực hiện đủ 6 chu kỳ nhưng vẫn chưa có kết quả khả quan. Tôi như xoay vòng trong cảm xúc cứ lẩn quẩn mãi không tan: hy vọng - lo lắng - thất vọng - hy vọng.
Mỗi lần bạn bè báo tin có thai trái tim em như thắt lại. Em ghen tị, em sợ hãi, em hận bản thân mình quá đỗi vô dụng... Em phải làm sao đây? Đến bao giờ chúng ta mới có con hả anh?
Còn rất nhiều phác đồ khác em đừng lo lắng. Hãy để tinh thần thật thoải mái có như vậy thì em mới có thai được.
Anh thì biết gì? Tôi cáu gắt với Thành. Anh có biết mỗi lần đến n.gày đ.èn đ.ỏ em lo lắng thế nào không? Và anh cũng có biết em đau khổ đến thế nào không?
Anh không tỏ ra bực bội trước thái độ của tôi. Anh luôn biết cách nhẫn nhịn với tính cách thay đổi thất thường sau mỗi lần thụ tinh, chính xác ra tôi phải vui vẻ, lạc quan sao thật khó.
Ảnh minh họa
Đến với phác đồ thứ hai bác sĩ cho tôi dùng phương pháp tiêm thuốc kích trứng và làm thụ tinh nhân tạo (IUI) khá tốn kém. Nhưng Thành vẫn đồng ý dù có dùng đến cách nào đi chăng nữa anh cũng muốn tìm lại đứa con của hai chúng tôi về.
Chịu đựng những mũi tiêm dưới da vòng quanh rốn vô cùng khó chịu và mệt mỏi tôi cố gắng tỏ ra thoải mái để cùng chồng có thể vượt qua những thử thách gian nan này.
Thành đã cùng tôi đến bệnh viện lấy t.inh t.rùng giao cho bác sĩ để có thể thực hiện giai đoạn hai đó là thụ tinh nhân tạo. Do đây là lần đầu anh mới vào đây nên có vẻ lung túng và ngượng ngùng khiến tôi cảm thấy x.ót x.a và yêu anh nhiều hơn.
Trước khi vào phòng bệnh để tiến hành thụ tinh Thành đã cố gặng động viên tinh thần cho tôi:
Cố lên vợ yêu, lần này chắc chắn sẽ được. Em cũng nghe bác sĩ nói rồi đấy kết quả của anh rất tốt, mà mấy quả trứng cả em cũng rất đẹp.
Sau đó, 14 ngày trong sự chờ đợi, lo lắng và hy vọng... Nhưng que thử thai luôn xuất hiện vạch đỏ khiến tôi bật khóc vô vọng, ngồi sụp luôn xuống sàn vệ sinh đầy nước mà khóc.
Ngoài kia đang là mùa đông lạnh giá mà tôi thật sự không cảm thấy gì. Bao nhiêu hy vọng đã bị dập tắt hoàn toàn. Tôi đã xác định trước trong lần đầu tiên thì thành công là rất nhỏ nhưng vẫn không thể nào giảm đi sự đ.au đ.ớn trong tôi.
Thành chạy lại bế tôi lên, dùng chiếc khăn để bọc người tôi lại và cũng muốn lấy hơi ấm của bản thân để giúp tôi có thể làm tôi hết run. Chúng tôi không nói gì với nhau. Anh cũng không biết nên an ủi tôi như thế nào? Nên chúng tôi chỉ ngồi ôm nhau như thế đó cũng là cách tốt nhất lúc này.
Ngoài cửa sổ là bầu trời ảm đạm kèm theo sương mù, mưa và những cơn gió bấc. Cảnh vật xung quanh tôi cũng nhuốm màu buồn bã.
Theo WTT
Các cặp đôi không bao giờ làm điều này cùng nhau sớm muộn cũng sẽ chia tay hoặc n.goại t.ình Dành thời gian đi du lịch cùng nhau không chỉ giúp các cặp tình nhân hay vợ chồng giữ lửa tình yêu mà còn có những lợi ích như vậy đây. 1. Chia sẻ mục tiêu và mục đích chung Các cặp đôi đi du lịch chia sẻ mục tiêu và mục đích chung để cùng ngắm nhìn thế giới. Sự hy vọng...