Xin hãy yêu thương người mẹ đẻ ra mình…
Người phụ nữ gặp tôi, cuống quýt, buồn tủi, xin tôi hãy dành thời gian nói chuyện với con gái bà để giúp họ hiểu rằng: “Bà chính là người đã sinh ra chúng, yêu thương và dưỡng dục chúng mấy chục năm qua.”
ảnh minh họa
Đang chuẩn bị quần áo đi tắm nhưng câu chuyện về quê chiều nay cứ ám ảnh tôi mãi, như tiếng vỡ của thủy tinh lanh lảnh buồn buồn.
Một người phụ nữ góa chồng, bệnh tật đầy mình, có hai đứa con gái, điều kiện kinh tế của chúng đều khá ổn. Thế nhưng không đứa con nào chịu gần gũi, yêu thương và sẻ chia với mẹ. Lí do của hai cô con gái đưa ra: “Con cũng còn có gia đình của con chứ, kinh tế con phải vun vén cho gia đình con.” Người phụ nữ cứ khóc lóc với tôi, vì mỗi tháng chỉ kiếm được 500 nghìn đồng trong khi viện phí gấp đôi số tiền đó. Bà cũng không biết mình sẽ sống thế nào trong những ngày tiếp theo.
Là một người làm báo, tôi có lắng nghe luồng thông tin trái chiều, rằng người phụ nữ đó không được lòng họ hàng, làng xóm. Vì lẽ gì tôi cũng không điều tra kỹ. Nhưng nhiều người nói, bà sống rất có trách nhiệm với các cháu ngoại và hai cô con gái. Bà là một người mẹ tốt theo đúng nghĩa.
Điều bà xin ở tôi, là bằng tất cả kinh nghiệm sống của mình, tôi có thể thuyết phục được trái tim băng giá của hai cô con gái kia hiểu một chân lý giản đơn rằng: “Bà chính là mẹ đẻ của chúng, bà rất yêu chúng. Lúc này, bà cần con hơn ai hết.”
Video đang HOT
Tôi im lặng. Tôi có thể viết báo, viết văn hay làm thơ hoặc sẻ chia với những mảnh đời bất hạnh trong cuộc sống. Nhưng, để thuyết phục hai người con gái tin rằng: “Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”, tưởng chân lý này đã được đúc kết, ai cũng hiểu mà áp dụng vào hoàn cảnh của người phụ nữ này sao khó thế?
Để an ủi người phụ nữ đáng thương kia, tôi cũng bảo bà cho tôi số điện thoại của hai cô con gái. Tôi sẽ gọi điện tâm sự với họ. Tôi cũng không biết mình sẽ nói gì. Nhưng chắc chắn, một đứa con gái mất mẹ hai mươi năm như tôi, sẽ có một câu chuyện đong đầy những giá trị, còn thuyết phục được người con gái ấy đến bưng bát cháo cho mẹ ăn và ngồi xoa bóp cơ thể yếu nhom kia của cô ấy không? Tôi không dám chắc.
Với riêng bản thân tôi, từ khi còn nhỏ, tôi không được liệt vào hàng “con ngoan, trò giỏi” như con gái của người phụ nữ này, vì bản tính ương bướng và nghịch ngợm của tôi lớn quá. Song trong thực tế cuộc đời, tôi hiểu rằng, chồng có thể bỏ, để lấy một người mới nếu duyên không hợp. Nhưng cha mẹ chỉ có một trên đời.
Bố tôi bị tai biến ba năm nay, là cả ba năm tôi dồn hết tình thương và trách nhiệm để cùng gia đình chăm lo cho bố. Chứ có phải tôi sống sung sướng quá nên nói hay về bản thân mình? Bố tôi bị tai biến nặng, mọi vệ sinh cá nhân của bố đều không thể tự túc. Những lúc không có mẹ kế, anh trai ở nhà, hai chị em gái nhà tôi giúp bố vệ sinh cá nhân và chăm sóc bố, tôi thấy điều đó rất bình thường. Nhiều người hỏi tôi có thấy ngại không? Nhưng tôi thấy điều ấy là hạnh phúc.
Tại sao, cha mẹ chăm sóc cho mình suốt thời thơ bé, lúc ốm đau trái gió trở trời, thức đêm hôm khuya sớm nuôi nấng mình khôn lớn. Vậy mà đến mùa trăng khuyết cuộc đời, lại nỡ quay lưng?
Tôi vẫn nợ người phụ nữ kia một lời hứa, vì vẫn chưa sắp xếp được một cuộc trò chuyện với hai cô con gái của bà, để tìm hiểu tâm tư, tình cảm của chúng khi bỏ rơi mẹ mình trong thiếu thốn, cô độc và bệnh tật.
Theo VNE
Cạn tàu ráo máng lúc chia tay
Tình yêu rất cần sự tôn trọng để khi không còn yêu thương, 2 người vẫn có thể là bạn của nhau.
"Trời ơi, ăn thì cũng đã ăn rồi, yêu thì cũng yêu rồi, biết làm sao đây?"- N.T, đang học năm 4 một trường đại học tại TP HCM, than vãn trên một diễn đàn dành cho sinh viên khi nhận được tin nhắn của cô người người yêu cũ đòi 1,5 triệu đồng tiền cơm.
Món nợ khó ngờ
Khi còn là sinh viên năm 2, N.T quen H., học cùng trường nhưng khác khoa. H. ở trọ nên có điều kiện nấu nướng, 2 người quyết định nấu ăn chung. Quen nhau được gần 2 năm thì nhiều mâu thuẫn, đường ai nấy đi. Tưởng chuyện đã hết, mới đây, N.T nhận được tin nhắn của H: "Em đang đang cần tiền mua laptop. Trong 1 năm rưỡi nấu cơm nước, cho em nhận 1,5 triệu đồng". N.T than thở: "Lúc nấu ăn chung, khi nào rảnh thì cô ấy mua; lúc rảnh, tôi đi mua chứ có khi nào tính tiền anh, tiền em? Khi có tiền, tôi còn sắm cả điện thoại, nệm... cho cô ấy nữa. Chưa bao giờ tôi nghĩ đến chuyện phải đòi hoặc trả lại cái gì".
Vân Anh - hướng dẫn viên một công ty du lịch tại quận 3, TP HCM - kể câu chuyện "bị đòi nợ" của cô không kém phần ly kỳ. Khi còn học năm 3 đại học, Vân Anh quen với một người đã đi làm, có thu nhập ổn định. Chính vì thế, quà tặng của cô vào các ngày lễ, Tết bao giờ cũng nổi bật hơn các bạn: Khi thì con gấu bông to đùng, lúc là cái váy xinh xinh hay chiếc túi rất thời trang. Thỉnh thoảng, bạn bè tổ chức họp mặt, ăn uống ngoài trời, Vân Anh cũng được người yêu bao trọn gói.
Xác định yêu là cưới, đến năm 4, Vân Anh đưa người yêu về ra mắt gia đình. Anh ta mua rất nhiều quà cáp cho gia đình cô. Khỏi phải nói Vân Anh sung sướng đến mức nào khi có người yêu biết chiều chuộng, quan tâm.
"Thế nhưng, khi đường ai nấy đi, anh ta quay ngoắt, nhắn tin đòi tiền. Tôi hỏi bao nhiêu, anh ta nói ngay 4 triệu đồng. Đem 4 triệu đồng trả cho anh ta xong, tôi thấy mình may mắn. Nếu lỡ lấy anh ta thì không biết cuộc đời tôi sẽ ra sao?" - Vân Anh ngán ngẩm.
Khâu "tìm hiểu kỹ" rất quan trọng để có một tình yêu bền vững (Ảnh minh họa)
Oán hận, bêu riếu cay độc
Với thời đại công nghệ thông tin, chuyện tình yêu dường như không còn của riêng 2 người mà là chuyện của mọi người. Một câu nhận xét, một lời khen chê vừa đưa lên mạng, lập tức có hàng chục, hàng trăm người theo dõi.
Mới đây, cộng đồng mạng dậy sóng khi một cô gái viết trên Facebook của mình: "Thời đại này còn có người cầm 100k (100.000 đồng) đi gặp bạn gái". Sau ý kiến này, lập tức có hàng trăm người "nhảy" vào cho rằng anh kia keo kiệt, "ki bo". Tuy nhiên, cũng có người bảo thời đại văn minh, nam nữ bình quyền thì tại sao nữ không trả tiền được mà chỉ có nam? Rồi 2 nhân vật chính trong câu chuyện thi nhau đăng đàng kể lể, bình luận, mắng chửi nhau, kéo theo rất nhiều bạn bè vào cuộc chiến của họ.
Nói xấu người yêu sau khi chia tay là điều mà nhiều bạn trẻ mắc phải. Khi yêu nhau, cái gì của người yêu cũng đẹp, cũng lấp lánh. Khi hết yêu, mọi thứ trở nên tồi tệ.Mới đây, bạn bè của H.O - nhân viên một công ty mỹ phẩm tại quận 1, TP HCM - ngỡ ngàng khi thấy cô ghi những dòng tâm sự cay đắng trên trang cá nhân của mình. Mọi chuyện xảy ra từ khi H.O và dự án "góp gạo thổi cơm chung" cùng người yêu tan vỡ. Chẳng biết lý do tại ai nhưng H.O cứ vật vã, than thở, thậm chí đòi tự tử để người yêu trở lại. Mong muốn không thành, cô đâm ra oán hận, bêu riếu người yêu cũ với nhiều lời lẽ cay độc. Bạn bè chỉ biết lắc đầu vì khuyên giải thế nào, H.O cũng không nghe.
Thạc sĩ Đào Lê Hòa An, Phó Giám đốc Trung tâm Đào tạo và Chăm sóc tinh thần Ý Tưởng Việt: Đến nhanh thì mất nhanh Yêu nhanh, sống vội đang là xu hướng của các bạn trẻ. Cái gì đến nhanh thì mất nhanh. Cái gì "mua được bằng tiền đều gắn liền với hạn sử dụng" là như vậy. Trong tất cả các khâu của "tiến trình tình yêu", "tìm hiểu kỹ" (về tính cách, sở thích, ưu điểm, khuyết điểm, hoàn cảnh sống...) chính là khâu quan trọng nhất để có thể tìm thấy sự đồng điệu trong tâm hồn nhưng lại bị các bạn trẻ bỏ qua hoặc đốt cháy giai đoạn. Hậu quả là khi không còn yêu, không còn ràng buộc nhau thì bản chất thật đã được bộc lộ, gây ngỡ ngàng cho người còn lại.
Theo VNE
Chia tay rồi hãy quên đi và bước tiếp Đừng oán trách bản thân đã trao yêu thương nhầm chỗ, tình cảm đâu thể nào theo lý trí được. Lúc mới chia tay một tình yêu con gái thường không muốn đi lại những con đường mà hai người từng qua khi yêu nhau. Nhưng bước chân vẫn hướng về đó, bước đi trên những nẻo đường, góc phố đã từng là...