Xin chồng hãy cho em niềm hạnh phúc về đêm
Cuộc sống hôn nhân của 2 đứa vẫn bình thường và vui vẻ, nhưng khi màn đêm buông xuống, em cảm thấy rất ức chế vì nhiều lúc có cảm giác mình như công cụ giải tỏa cho anh. Anh không hề quan tâm đến cảm xúc của em.
Chúng mình kết hôn sau 2 năm tìm hiểu, khoảng thời gian ấy đủ để chúng ta hiểu, trân trọng và yêu nhau nhiều hơn. Em thật hạnh phúc khi có anh làm chồng, niềm hạnh phúc của người vợ trẻ. Em trẻ thật, khi lấy anh em chưa đầy 20 tuổi, anh hơn em 4 tuổi. 2 đứa quen nhau qua mạng, qua những dòng chat mỗi tối. Rồi hẹn gặp, sau đó hẹn hò, cứ như vậy em và anh yêu nhau ngày càng mãnh liệt hơn.
Điều gì đến đã đến, chúng mình vượt quá giới hạn trong một lần đi chơi. Em mềm lòng trước sự nồng nhiệt của anh. Lần đầu tiên ấy, em chẳng cảm nhận được gì vì anh quá nhanh và em sợ hãi, lo lắng, dù rằng anh rất dịu dàng với em.
Những tưởng sau khi đã có được em, anh sẽ thay đổi, sẽ như bao người đàn ông khác bỏ rơi cô gái họ chiếm được, ấy vậy mà anh yêu em nhiều hơn, chiều chuộng em hơn. Mỗi khi em rung động vì một người khác, anh đều làm cho em nhận thấy được tình cảm chân thành mà quay lại với anh. Đã bao lần em làm anh tổn thương vì tính tình của mình, nhưng anh vẫn vậy, vẫn yêu em cho dù thế nào đi nữa.
Em không xinh đẹp, chỉ dễ nhìn, chân không dài, da không trắng, tròn trịa mũm mĩm và dễ thương. Xung quanh em, kể từ khi đi học đến khi ra trường, có biết bao người đàn ông phải xiêu lòng, bởi em thông minh, sâu sắc, tự tin và thu hút dù ngoại hình chẳng có gì nổi bật. Em tự nhận mình là người tài giỏi, vì bằng tuổi em chưa chắc có ai được như thế.
Em là con gái, lại học công nghệ thông tin, em lanh lẹ và hoạt bát. Vì vậy, chưa ra trường em đã được nhận vào một công ty lớn để làm việc. Suốt quãng thời gian từ lúc em đi học đến khi đi làm, anh lúc nào cũng kè kè, rất sợ ai đó cướp mất em. Cảm ơn anh vì điều đó, cảm ơn anh vì đã luôn yêu em.
Bề ngoài nhìn vào anh chả có gì đáng chê trách, dù anh không làm ở công ty nào, cũng không là ông này ông nọ. Anh chỉ làm các công việc chân tay, chăm chỉ và khéo léo. Gia đình em rất yêu quý anh và gia đình anh cũng thương yêu em. Vợ chồng trẻ chúng ta trải qua một năm chung sống yên bình và hạnh phúc, dù có khi cãi nhau ầm ĩ, nhưng sau đó luôn là những chiêu trò làm lành đến từ 2 phía. Em đã nghĩ, mình hoàn toàn mãn nguyện với cuộc hôn nhân này, nhưng em đã sai lầm.
Video đang HOT
Từ khi quen nhau, em và anh đã đi quá giới hạn, sau lần đầu tiên không cảm xúc, các lần sau cũng không khá hơn vì em vẫn còn đau, rồi dần dần mọi việc khả quan hơn. Mỗi khi vợ chồng tình cảm, em chỉ thực sự thỏa mãn khi có “lần thứ 2 với anh”. Em chưa cảm nhận được gì, anh đã xong việc rồi.
Hai năm trời quen nhau em đều quan trọng tình cảm từ anh mà không hề để ý đến việc riêng tư tế nhị ấy, thỉnh thoảng anh vẫn làm em thỏa mãn những khi có lần thứ 2. Thật sự là nỗi ám ảnh khi đã cưới nhau, đêm đêm em chịu đựng sự dằn vặt và đau khổ vì anh không như ngày quen nhau nữa.
Anh đâu biết rằng, em bứt rứt, khó chịu vì chưa được cảm nhận. Nhiều lần, em tâm sự, anh chỉ cười rồi cho qua. Thỉnh thoảng anh cũng chú ý màn dạo đầu hơn, nhưng lần nào cũng vậy, chưa được 5 phút khởi động anh đã vào cuộc, vào cuộc chưa được 5 phút anh đã hoàn thành. Từ ngày cưới nhau đến giờ, anh không còn hôn em nữa, kể cả khi 2 vợ chồng tình cảm.
Em thật sự rất khổ tâm vì điều đó, dù cuộc sống hôn nhân của 2 đứa vẫn bình thường và vui vẻ, nhưng khi màn đêm buông xuống, em cảm thấy rất ức chế vì nhiều lúc có cảm giác mình như công cụ giải tỏa cho anh mà anh không hề quan tâm đến cảm xúc của em. Anh chỉ muốn mau chóng xong việc để đi ngủ, nghỉ ngơi. Thật sự em rất mong anh hiểu được em, hiểu được anh cần phải làm gì để thay đổi tình trạng này.
Em không thể cứ sống thế này mãi, dù anh không làm em thỏa mãn vì khả năng không cho phép, nhưng anh cũng cần phải bỏ thời gian cho việc này nhiều hơn, anh đâu thể như đánh trận, càng nhanh càng tốt như vậy mãi. Cưới nhau gần một năm, dù không có kế hoạch gì, tính luôn khoảng thời gian quen nhau cũng hơn 2 năm em và anh mặn nồng, vậy mà đến giờ mình vẫn chưa có con, em chưa mang thai.
Khi quen nhau em không hề uống thuốc, sử dụng biện pháp lành mạnh, lý do nào chúng ta vẫn chưa thể có con vậy anh? Hay vì em chưa một lần “lên đỉnh” nên khả năng có con của mình thấp?
Ti Ni
Theo Vnexpress
Cho em "ngoại tình" với tự do chỉ đôi ba ngày thôi anh!
Em thở dài khi đứng trước gương em với khuôn mặt đang nhạt đi sức sống.
4 năm ở bên cạnh anh, bước chân vào cuộc sống của một người đàn bà có chồng, chưa một ngày em được nghỉ ngơi, anh biết không? Em đã không biết rằng, làm đàn bà là khổ đến thế.
Một ngày hai tư giờ quẩn quanh bếp núc, đưa đón con đi học, quay cuồng với công việc nơi công ty, tối về lại lao ngay vào chợ, về nhà cơm nước, giặt giũ, dọn dẹp, dỗ con ngủ. Xong xuôi đâu đấy, là vội vàng, mệt nhọc chìm vào giấc mơ, thi thoảng lại giật mình thảng thốt xem sáng mai ăn gì, tiền còn bao nhiêu nữa để tiêu...
365 ngày một năm nếu bình thường thì là như thế đó anh. Thi thoảng con ốm đau, em lại phải giải trình đủ lý do với sếp để xin nghỉ làm, ở nhà lo lắng chăm con, nhưng cơm nước cho anh thì vẫn phải đủ, chẳng thiếu nổi hôm nào, anh biết đấy.
Lấy anh, em sinh liền tù tì hai đứa con, đứa lớn chưa biết tự giác đi tè thì đã lại có em bé mới. Dù xung quanh có bà nội, bà ngoại giúp sức nhưng rồi đêm đêm vẫn mình em hai tay hai đứa, vỗ mông đứa này rồi lại nhét ti vào miệng đứa kia, vì con đứa nào cũng chỉ cần mẹ mà thôi.
Bao nhiêu lâu rồi em chẳng có nổi một bữa đi chơi cho đúng nghĩa, chẳng có thể tự do thảnh thơi mà hít thở khí trời được cho sâu. Bởi dẫu có đi đâu cũng phải vội vội vàng vàng về nhà xem bố con ăn gì, thiếu mẹ thì sống ra sao. Hay đứng trước một lời mời, cái hẹn nào cũng chỉ xin lỗi, em bận rồi chị ơi hay mày ơi, để ít hôm nữa được không?
Cái thở dài khi đứng trước gương em với khuôn mặt đang nhạt đi sức sống. Vì thời gian đâu để em đắp mặt dưỡng da, lúc nào nữa để làm lại mái tóc đang xơ, rối bù chỉ trực về nhà là túm buộc vội lên, cái bụng thừa mỡ cũng có cơ hội nào để lắc qua lắc lại cho eo thon trong những phòng tập gym...
Ảnh minh họa
Mỗi buổi trưa em cứ chạy đi chạy về giữa nhà và công ty cách nhau tận 12 km, chỉ vì muốn cho thằng cu con anh được bú hoàn toàn sữa mẹ, về nhà coi sóc xem con ở với bà giúp việc có ổn thật không, rồi hi vọng nó có chút hơi mẹ sẽ đỡ cảm thấy tủi thân. Vậy nên em thèm ngủ đến vô cùng, cũng vậy nên có những đêm em nằm trên giường thiu thiu vào giấc ngủ mà vô tình để con cộc đầu vào mạn giường... Thì anh cũng hãy thông cảm cho sự đoảng trí của em.
Em nhớ ngày mùng mấy Tết năm nay, em đang thiu thiu chìm vào giấc ngủ, thì anh đi chơi từ đâu về, cầm một bông hoa hồng trao tay bảo tặng em này. Em mới giật mình bảo ngày gì đấy anh, nghe anh hồn nhiên trả lời: "Em không biết hôm nay là Valentine à?". Vậy đấy, em còn không để ý được ngày lễ tết nào đang đến, không đợi mong món quà gì từ người mình yêu thương.
À mà thật ra là có đôi ngày cả anh và em đều quên, lâu lâu nhớ lại em sẽ hờn dỗi trách cứ anh vô tâm không yêu em. Nhưng cũng chả có ý nghĩa gì cả đâu đúng không anh, vì thật ra là anh cũng vốn là một khúc gỗ chẳng bao giờ đủ nhạy cảm để chiều chuộng người bạn đời của mình. Giận cũng mình em giận, chán rồi em lại tự thôi, buồn quá lại lao vào vòng tay anh như con mèo nhỏ, đợi anh vuốt ve, nghe vài câu xin lỗi thậm chí chẳng biết có thật lòng hay không...
Nay em vì mỏi mệt quá, mà muốn được nghỉ ngơi đôi ba ngày, được không anh? Em muốn mình được "ngoại tình" với tự do, thôi làm đàn bà bị ràng buộc với đầy đủ những nghĩa vụ phải gồng gánh mỗi ngày, em muốn được tự do tung tẩy chốn này chốn kia. Rồi em sẽ lại về làm người vợ, người mẹ tốt, làm dâu hiền vợ thảo như bao nhiêu năm qua thôi mà. Chỉ là giữa chặng đường đang đi, em muốn ngồi lại một chút để cuộc sống không thể cứ thế mà cuốn em vào những phiền não ưu lo nữa.
Em sẽ lên kế hoạch cho những ngày tiếp đây của mình, là viết đơn xin nghỉ phép với công ty, chuẩn bị đồ ăn thức uống cho bố con anh, để sẵn trong tủ lạnh và thực hiện một cuộc hẹn với tự do. Dù cho chỉ là tận hưởng cuộc sống loanh quanh trong thành phố này thôi, nghỉ mệt ở bất cứ nơi đâu em muốn, hay chọn một cuốn sách yêu thích và dừng chân trong góc quán café thật đẹp, ngồi thư thái trong một buổi chiều đẹp trời như những hôm nay... Em sẽ mặc jeans rách, mang balo, xỏ chân vào một đôi giày thể thao và yêu đời như thể em vẫn đang còn trẻ...
Chỉ cần vài ba ngày như thế thôi, là em đã cảm ơn anh quá đỗi rồi anh biết không? Em sẽ tìm lại cảm hứng với cuộc đời, hăng say làm việc và biết rằng làm đàn bà chẳng lắm gian truân như vẫn ngày ngày em thấy.
Vậy thì, nếu vẫn còn thương em, hãy như thế, nhé anh!
Theo Afamily
"Hãy cho em một đứa con, em hứa sẽ không nói ra cha nó là ai..." Phải đắn đo mãi, tôi mới viết ra tâm sự này, mong rằng, sai lầm của tôi sẽ đem lại bài học cho tất cả cánh đàn ông trong quan hệ với người khác giới, nhất là khi gặp tình huống có người phụ nữ muốn "xin" mình một đứa con. Cả làng Đông đang xôn xao vì Tần - cô gái tật...