Xin chồng 500 ngàn đồng mua bộ quần áo mới cho con, ai ngờ anh đập bàn rồi buông câu sốc óc
Tôi không nghĩ chồng mình tệ bạc đến thế.
Những ngày dịch dã giãn cách khiến vợ chồng tôi căng thẳng hơn nhất là về vấn đề tài chính. Trước đây cả tôi và chồng đều đi làm công ty. Nhưng sau khi tôi có thai và sinh con trai đầu lòng, công ty tôi đã giải thể vì ảnh hưởng của dịch. Thành ra tôi cũng mất việc theo. Lúc ấy tôi đứng giữa nhiều lựa chọn và đường đi khác nhau.
Vì con còn nhỏ, nội ngoại đôi bên ông bà cũng già rồi không tiện qua nhà chăm sóc nên tôi muốn ở nhà chăm con, nội trợ. Khi nào bé đến tuổi đi học thì để con tự lập rồi mình đi làm lại cũng được. Chồng tôi đồng ý. Ở thời điểm đó, lương của anh cũng đủ để nuôi cả nhà. Chồng tôi rất tài giỏi, anh liên tục được thăng chức và tăng lương. Tôi cũng yên tâm phần nào về chuyện tài chính gia đình.
Mỗi tháng, chồng sẽ gửi tôi một khoản để chi tiêu trong gia đình. Số còn lại anh giữ tiêu riêng hoặc gửi tiết kiệm. Các khoản tiết kiệm tôi cũng biết nhưng không bao giờ động tới. Chỉ là tôi biết con số thôi, chứ bản thân hiểu rằng số tiền đó để dành mai này cho tương lai con cái.
Do tính tôi tháo vát, biết vun vén cẩn thận nên chẳng mấy khi tiêu hết chỗ tiền anh đưa. Nhưng tất nhiên tôi là phụ nữ, cũng có rất nhiều khoản phải chi tiêu riêng như mỹ phẩm, quần áo, chăm sóc cơ thể… Nên tôi lấy số còn lại và quỹ đen riêng của bản thân để mua. Tôi hay săn sale trên các trang thương mại điện tử nên mua được nhiều đồ.
Song điều mà tôi không ngờ là những lần tôi mua đồ ấy, chồng đều để ý, xét nét kỹ càng. Đáng nhẽ ra, thấy vợ mua mỹ phẩm, quần áo, anh phải hào hứng và cho thêm tiền mới phải. Nhìn cuộc sống gia đình của bạn bè tôi rất hạnh phúc, chồng chiều chuộng từng ly từng tí. Vợ chồng tôi thì không lục đục, chồng tôi cũng chăm chỉ kiếm tiền, chỉ là anh chưa tinh tế lắm. Nói đúng hơn anh còn hơi tằn tiện, tính toán trước sau.
Video đang HOT
Ảnh minh hoạ.
Hôm ấy, lướt các trang thương mại điện tử, tôi thấy rất nhiều bộ quần áo đẹp cho trẻ con. Đợt này giãn cách tôi cũng không đến các cửa hàng để chọn cho bé được. Với lại tính tôi thích chụp ảnh lưu lại kỷ niệm cho con nên cũng muốn con mình mặc đẹp một chút. Tháng này đi chợ mua mấy đồ lặt vặt nên không còn nhiều tiền, tôi định xin chồng 500 ngàn đồng.
Vừa mở lời và nói lý do để mua đồ cho con trai, chồng tôi đang làm việc đã đập bàn rất mạnh rồi nhìn tôi bằng ánh mắt sắc lẹm. Tôi cũng bất ngờ giật mình lùi về phía sau. Anh ấy còn nói thêm những lời cay đắng:
“Suốt ngày xin tiền, đang dịch bệnh mua gì mua lắm thế? Giờ cô nghĩ 500 ngàn kiếm dễ lắm hả? Tháng nào cô cũng có cả đống tiền thừa không tiêu gì xong cầm đi đặt bao nhiêu đồ. Tôi biết hết, chẳng qua không muốn nói. Dịch này bao nhiêu người thất nghiệp kia kìa, không biết thương chồng thì thôi đằng này cứ hành xử thiếu suy nghĩ”.
Anh nói xong cũng là lúc nước mắt tôi chảy xuống. Chồng còn mắng tôi dễ khóc, nhạy cảm rồi bảo tôi ra ngoài. Tôi tức lắm, hôm ấy không thèm nấu nướng gì, chỉ chơi với con trong phòng. Còn chồng tôi thì ở bên ngoài phòng khách. Đến tầm đêm, lúc con ngủ, anh vào phòng hai vợ chồng rồi thủ thỉ lời xin lỗi. Đồng thời, chồng còn để 2 tờ 500 ngàn ở tủ bên cạnh rồi lặng lẽ đi ra ngoài.
Có thể chồng tôi đã biết lỗi, nhưng tôi không thể nào quên được những lời cay nghiệt anh dành cho vợ hồi chiều. Chắc chắn phải dồn nén lâu ngày, chồng tôi mới nói năng được kiểu ấy. Vả lại, tôi cũng chắc chắn anh luôn để ý thói quen chi tiêu của tôi và dường như tỏ ra khó chịu. Nếu đã không chiều được vợ thì tôi đi làm cho anh ấy vừa lòng. Đúng là phận đàn bà phụ nữ ở nhà dựa vào chồng thật khổ mà. Nghĩ đến vậy tôi lại thương con nhiều hơn. Đáng nhẽ mọi chuyện sẽ suôn sẻ, giờ đây lại gặp tình huống này. 1 triệu đồng anh để trên bàn làm gì còn nghĩa lý nữa…
Bị nhà chồng nghi ngờ, tôi tức tối đi xét nghiệm ADN con trai thì kinh sợ nhìn kết quả
Ngày hôm đó, tôi xé vụn kết quả xét nghiệm ADN vứt vào thùng rác rồi mới trở về nhà.
Tôi lấy chồng gần 2 năm nay và con trai đầu lòng vừa tròn 5 tháng tuổi. Tôi sinh thường mẹ khỏe con khỏe, lại nhiều sữa và được tẩm bổ tốt nên bé rất bụ bẫm, đáng yêu.
Ban đầu nhà chồng tôi ai cũng quý bé như vàng, chồng thì nâng niu con trai hết mực, bản thân tôi cũng được hưởng lây. Chồng còn bảo khi nào sinh nhật con trai 1 tuổi sẽ mua tặng tôi một chiếc xe tay ga đắt tiền.
Nhưng gần đây nhà chồng tôi bắt đầu xì xào bàn tán khi con trai tôi càng lớn càng không giống bố. Thằng bé vẫn có nét giống tôi, một số người nhận xét có lẽ nó giống mẹ. Con không giống bố cũng là điều bình thường, có phải đứa trẻ con nào cũng giống hệt bố và nhà nội đâu?
Ban đầu chính là do cô em chồng ghê gớm và quá quắt khơi mào, nó còn xui anh trai đi xét nghiệm ADN. Bố mẹ chồng bị nói ra rả bên tai nhiều lần cũng đâm nghĩ ngợi. May chồng tôi vẫn tin tưởng vợ, nghe em gái bảo đi xét nghiệm quan hệ huyết thống thì liền gạt tin ngay.
Ban đầu chính là do cô em chồng ghê gớm và quá quắt khơi mào. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng em chồng không từ bỏ ý định. Mỗi lần về nhà nhìn thấy tôi bế con lại bắt đầu bóng gió móc mỉa rằng thằng bé có khả năng không phải con cháu nhà này. Nhìn thái độ mà ghét vô cùng, tôi quyết định chủ động đi xét nghiệm ADN, rồi sẽ quăng ra trước mặt cô ta để từ giờ cô ta phải im miệng lại. Mà không, tôi sẽ bắt nó phải xin lỗi mình thật tử tế thì mới chấp nhận bỏ qua.
Tôi đi làm xét nghiệm không nói cho chồng biết vì muốn cho cả nhà chồng một phen bất ngờ. Thế nhưng khi cầm kết quả xét nghiệm ADN trên tay, tôi phải bàng hoàng kinh sợ. Trong tờ kết quả ghi rõ ràng con trai tôi sinh ra không hề có quan hệ huyết thống với chồng!
Mặt mũi tôi chắc lúc ấy phải tái nhợt chẳng còn chút huyết sắc nào. Trong đầu tôi, cái đêm đó hiện về rõ mồn một. Gã đàn ông đó, người yêu cũ của tôi, trước khi sang nước ngoài định cư đã muốn gặp mặt một lần. Anh ta đưa bố mẹ sang theo vì có chị đã gái kết hôn bên đó. Có thể cả đời này cũng chẳng quay về, chúng tôi sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.
Anh ta nói trước khi đi chẳng còn lưu luyến điều gì, chỉ muốn gặp tôi một lần, vậy là không có gì phải hối tiếc. Từng là người đàn ông mình yêu thương, tôi thật sự không thể từ chối nổi. Sau cái đêm đó, tôi đã uống thuốc tránh thai khẩn cấp. Do đó khi mang thai tôi đinh ninh chắc chắn đứa bé là con của chồng mình. Vậy tại sao mọi chuyện lại thành thế này? Lên mạng tìm hiểu, lúc ấy tôi mới biết thuốc tránh thai khẩn cấp vẫn có xác suất mang thai không hề nhỏ.
Tôi hối hận quá, thời gian này ăn không ngon ngủ không yên. (Ảnh minh họa)
Ngày hôm đó, tôi xé vụn kết quả xét nghiệm ADN vứt vào thùng rác rồi mới trở về nhà. May mắn là tôi chưa nói cho chồng biết việc mình làm. Nhưng từ hôm đó tới nay, tôi lúc nào cũng sống trong nơm nớp lo sợ, nhất là mỗi khi đối mặt với em chồng. Tôi chỉ sợ cô ta lại khơi ra chuyện thằng bé không giống bố. Nhỡ bố mẹ chồng hoặc chồng âm thầm đi kiểm tra quan hệ huyết thống thì sao? Lúc ấy hạnh phúc hiện tại của tôi sẽ tan nát hết.
Tôi hối hận quá, thời gian này ăn không ngon ngủ không yên. Giá như khi trước tôi đừng mềm lòng, từ chối lời hẹn gặp của anh ta. Cả nhà thấy tôi hốc hác, suy sụp thì sốt sắng hỏi han, quan tâm, khiến tôi càng sợ hãi đánh mất đi hiện tại này. Tôi phải làm thế nào để cả nhà chồng không bao giờ có ý nghĩ đi xét nghiệm ADN? Như vậy thì bí mật kia mới được giữ kín đến hết đời...
Sáng hôm ấy tôi gắt gỏng ném cho chồng 10 nghìn ăn xôi, để rồi sau đó phải ân hận tột cùng Hình ảnh tờ 10 nghìn đồng rơi trên đất cứ mãi ám ảnh tôi không yên. Chồng tôi bị mất việc gần nửa năm nay, không có thu nhập, cả nhà trông vào đồng lương chẳng lấy gì nhiều nhặn của tôi. Đi làm cả ngày mệt mỏi, nhiều hôm phải tăng ca đến muộn, về nhà thấy chồng thảnh thơi an nhàn...