Xin cho con được làm mẹ một lần
Con có nói với mẹ, nếu 32 tuổi không lấy được chồng, con sẽ làm mẹ đơn thân. Mẹ mắng chửi con thậm tệ, mẹ nói con này kia, mẹ bảo con là không biết suy nghĩ.
Con đã 34 tuổi, chẳng còn trẻ trung gì nữa, mẹ cũng thừa biết chuyện đó. So với mẹ, con kém mẹ hơn 2 chục tuổi nhưng nhìn con đã giống như một bà già, đứng bên cạnh mẹ mà giống như hai chị em. Con tủi lắm mẹ ơi.
Mẹ từng nói với con về đạo lý yêu đương và làm người. Con luôn ghi nhớ và chưa từng nghĩ mình sẽ làm trái điều đó. Con đi học, đi làm, tuổi trẻ cuốn con theo bao nhiêu hoài bão. Con cũng đã từng yêu và cũng từng đau khổ nhưng con luôn nhớ lời mẹ dặn, đàn ông có nhiều loại, và đa phần họ chỉ làm cho chúng ta đau khổ mà thôi. Đó là lời mẹ nhắc nhở con vì sợ con mải chơi bời và quên chuyện học hành. Mẹ không nghĩ, chính mẹ cũng từng tin tưởng một người đàn ông, yêu thương người đó và rồi giờ mới có con.
Con hiểu nỗi đau mẹ từng trải qua. Mẹ đã mất mát quá nhiều vì yêu ba con, người mà con chưa từng nghe tên cũng không hề biết mặt. Con hiểu nỗi đau đớn mẹ phải chịu đựng là gì. Mẹ có nhan sắc, vậy mà cuối cùng lại bị người ta lừa, khiến cho có bầu và sinh ra con trong khi mẹ chưa từng được làm vợ. Chính vì vậy, mẹ mới sợ con gái mẹ cũng như thế.
Người ta bảo, chắc con giống bố nên nhìn con chẳng xinh tẹo nào, chẳng được nét nào của mẹ. Có lẽ là vậy vì công nhận là, mẹ con xinh thật. Mẹ xinh vô cùng, xin đến mức mà người khác phải bận lòng dù mẹ có con rồi. Nhưng vì hận đàn ông nên mẹ chẳng mở trái tim mình với ai.
Con hiểu nỗi đau mẹ từng trải qua. Mẹ đã mất mát quá nhiều vì yêu ba con, người mà con chưa từng nghe tên cũng không hề biết mặt. (Ảnh minh họa)
Con gái lớn lên từng ngày và có thể là từng ngày con càng giống ba, nên con không xinh, nếu không muốn nói là xấu. Mẹ có lúc đùa con bảo &’xấu lại may, xấu lại không bị đàn ông lừa’. Chắc mẹ rút ra bài học từ bản thân con, nên mẹ mới không buồn vì con gái mẹ kém xinh. Mẹ lại nghĩ, đầu tư cho con học hành, sau này thành người, kiếm được công việc tốt thì chẳng phải lo lắng gì. Và rồi, mẹ cho con có được mọi thứ, mẹ chu cấp cho con học hành đầy đủ, không tiếc thứ gì. Con cũng lấy làm mừng vì điều đó. Lúc nào mẹ cũng dặn con phải chăm chỉ học hành, không được yêu đương gì hết.
Con quyết định không yêu đương gì cho đến khi con gặp được người đàn ông đó. Và con đã si tình, yêu điên dại. Con đã hiểu, tình yêu không thể nói không mà được, cảm xúc và tình cảm của con người là thứ tự nhiên nhất. Khi đã yêu thì ai ngăn được, khi đã có cảm tình thì không thể nói không yêu, dừng lại. Con đã chết mê chết mệt anh chàng này, yêu hết lòng hết dạ. Năm cuối cùng đi học, con đã tận dụng hết thời gian của mình để chăm sóc anh ấy khi anh ấy tốt nghiệp mà chẳng nghĩ gì đến bản thân mình. Con gần như quên hết lời mẹ dặn…
Nhưng rồi, anh ấy đã phản bội con, lấy một cô gái xinh đẹp, giàu có hơn con. Anh ấy thừa sức mẹ ạ, vì anh ấy đẹp trai, học giỏi. Con cũng từng phân vân vì sao anh ấy yêu mình, đau khổ lắm mẹ ơi! Mẹ đừng trách con có một thời nông nổi…
Mẹ có hiểu không, không thể vì ế mà ai cũng yêu, ai cũng cưới. Không thể vì không có ai ngó ngàng tới mình mà vơ quàng, vơ xiên một người. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Suốt bao nhiêu năm, từ nỗi đau tình đến chuyện không có nhan sắc, con trở thành gái ế trong mắt người khác. Mỗi năm trôi qua là mỗi tuổi đến, con lại già nua, lại khiến người khác càng nhìn càng lắc đầu. Con không chăm chút cho bản thân hoặc có chăm chút cũng không được vì những nếp nhăn và áp lực công việc cứ hằn lên trên khuôn mặt. Con đã nghĩ đến chuyện tìm cho mình một tấm chồng nhưng ngày qua ngày, tình yêu cứ vụt tắt. Càng ngày con càng trở nên già cỗi và xấu đi, con gái trẻ thì cứ phơi phới nên chẳng ai để ý đến con cả.
Mẹ bảo con phải làm gì đó khiến người ta chú ý đến mình. Con gái của mẹ chỉ có thế thôi, làm sao được hả mẹ vì con đâu đươc mang hình dáng như mẹ. Khi con đi học, mẹ cấm con yêu. Bây giờ con ra trường vài năm, mẹ bảo con đi lấy chồng, nhưng mà nào có ai muốn lấy con đâu mẹ.
Con có nói với mẹ, nếu 32 tuổi không lấy được chồng, con sẽ làm mẹ đơn thân. Mẹ mắng chửi con thậm tệ, mẹ nói con này kia, mẹ bảo con là không biết suy nghĩ. Mẹ không muốn con đi vào vết xe đổ của mẹ. Mẹ muốn con phải đường đường chính chính lấy chồng rồi sinh con đẻ cái. Con hiểu mẹ nhưng mẹ ơi, con gái có thì. Nếu như 32 tuổi, chưa có người đàn ông nào đến với con và con cũng không thể tìm được ai để cưới làm chồng thì xin mẹ, hãy để cho con được chọn cách làm mẹ đơn thân.
Mẹ có hiểu không, không thể vì ế mà ai cũng yêu, ai cũng cưới. Không thể vì không có ai ngó ngàng tới mình mà vơ quàng, vơ xiên một người. Con tin rằng, con sẽ làm được một người mẹ đơn thân. Mẹ bảo, mẹ không muốn xấu hổ với thiên hạ vì hai mẹ con ta cùng thế, rồi thiên hạ sẽ có cớ nói mẹ là không biết dạy con này kia.
Con đã bước sang tuổi 34, mẹ nhìn thấy đấy, con già nua rồi. Đàn bà có thì, làm sao sinh được con khi tuổi quá lớn. (Ảnh minh họa)
Con thấu hiểu nỗi lòng của người một mình nuôi con bao nhiêu năm nay. Con cũng mong muốn có được tấm chồng tử tế nhưng ông trời đâu mỉm cười với con. Con thề là sẽ không làm mất mặt mẹ, sẽ nuôi dạy con con thật tốt. Cuộc sống này có ai quản thúc được ai, ai cũng có lựa chọn cho riêng mình. Mẹ đừng buồn khi con lựa chọn như thế, mặc thiên hạ đi mẹ, mình sống cho mình chứ đâu sống cho họ. Nếu họ ở trong hoàn cảnh của mình, họ sẽ hiểu và thông cảm với chúng ta. Vả lại, trước giờ mẹ con ta sống không điều tiếng gì, tại sao họ lại khinh miệt và coi thường ta được hả mẹ?
Con đã bước sang tuổi 34, mẹ nhìn thấy đấy, con già nua rồi. Đàn bà có thì, làm sao sinh được con khi tuổi quá lớn. Hãy cho con được làm mẹ một lần, đừng vì điều tiếng mà cấm đoán con. Con cảm thấy mình đủ tự tin làm điều đó và thật sự, con không còn lựa chọn nào khác nữa rồi, mong mẹ hãy hiểu cho đứa con gái tội nghiệp này. Con sẽ nuôi con con giống như mẹ từng bù đắp cho con vậy, mẹ hãy động viên con, tiếp cho con thêm sức mạnh mẹ nhé. Con yêu mẹ vô cùng…
Theo Khám Phá
Đi công tác nửa năm mới về, tôi đã khóc ngay khi nhìn thấy vợ vạch áo hút sữa cho con
Tôi rón rén lại sát cửa nhòm vào bên trong xem vợ đâu. Nhưng rồi cảnh tượng trước mắt khiến tôi khựng lại. Vợ tôi đang ngồi ở nhà ngoài hút sữa cho con. Cái bụng thon gọn trắng trẻo ngày nào của vợ giờ thâm đen, phình ra và chằng chịt những vết rạn...
Tôi và vợ là mối tình đầu của nhau. Hai đứa quý mến nhau từ khi bước vào những năm cuối cấp 3 nhưng phải đến năm thứ 2 đại học tôi mới dũng cảm ngỏ lời yêu vợ. Hồi ấy nói thật là tôi nhát lắm, mà cứ sợ ngỏ lời em không đồng ý thì coi như tình bạn thân bấy lâu của hai đứa cũng tan luôn. Chỉ đến khi thấy xung quanh em bắt đầu xuất hiện vệ tinh thì tôi mới giật mình và quyết đánh liều một phen.
Nào ngờ em cho tôi câu trả lời trên cả sức tưởng tượng. " Sao giờ anh mới nói yêu em. Anh có biết là em đợi bao lâu rồi không? Thậm chí em đã định sẽ tỏ tình với anh trước đấy. Con trai gì mà...". Quá bất ngờ, tôi cứ đứng ngây người ra không nói được lời nào.
Tình yêu cứ thế lớn dần theo năm tháng. Ra trường công việc ổn định tôi và em quyết định làm đám cưới. Hôm tổ chức hôn lễ, em mặc chiếc váy cô dâu được đặt may tại một cửa hàng của người bạn. Ai cũng tấm tắc khen vợ tôi, đúng là chiếc váy ấy chỉ dành riêng cho em mà thôi. Vợ còn bảo: "Em sẽ cất nó vào trong tủ, sau này kỉ niệm 5 năm, 10 năm ngày cưới em lại mặc. Mà lúc ấy nếu béo quá thì để dành sau cho con gái hoặc con dâu". Tôi nhìn vợ cười âu yếm: "Vợ của anh lúc nào cũng xinh đẹp như thế này mà, dù có 90 tuổi em mặc váy cưới vẫn đẹp, vợ cứ yên tâm đi".
"Vợ của anh lúc nào cũng xinh đẹp như thế này mà, dù có 90 tuổi em mặc váy cưới vẫn đẹp, vợ cứ yên tâm đi". (Ảnh minh họa)
Cuộc sống hôn nhân của vợ chồng tôi luôn ngập tràn tiếng cười. Tình cảm vợ chồng dành cho nhau vẫn vẹn nguyên như thuở còn yêu nhau. 1 năm sau thì vợ có bầu, ngày biết tin mình có thai vợ không sụt sùi vì hạnh phúc như nhiều phụ nữ khác mà chạy vào phòng ôm cổ tôi:
- Chồng ơi, chồng thích công chúa hay hoàng tử. Vợ thì thích cả hai, ước gì là cả hai chồng nhỉ.
- Mệt mấy vợ cũng chịu được hết, với lại còn có chồng nữa mà.
Tôi phì cười vì cô vợ tham lam của mình. Thế nhưng tiếc rằng tôi không ở bên chăm sóc vợ cho tới ngày cô ấy sinh nở được. Vợ bầu được hơn 8 tháng thì tôi có chuyến công tác dài ngày trong năm. Công việc quan trọng nên không thể hoãn. Đêm chia tay vợ thút thít:
- Chồng đi vợ buồn lắm. Nhớ chồng chết đi được ấy.
- May mà vợ bầu 1, chứ bầu đôi như vợ vẫn ước thì sẽ mệt lắm đấy.
- Không, kể cả không có chồng bên cạnh cho vợ được chọn vợ vẫn thích bầu cả công chúa và hoàng tử cơ.
- Thôi được rồi, lần sau sẽ có thêm công chúa cho vợ. Mai chồng đi rồi vợ ở nhà nhớ giữ sức khỏe nhé. Gần ngày sinh thì gọi bà ngoại qua giúp. Vợ đừng có cái gì cũng tự mình lo liệu, không nói với ai là không được đâu nhá.
- Vợ hứa. Chồng cứ yên tâm công tác cho tốt.
Để vợ ở nhà tôi cũng lo lắm, nhưng khi nghe tin mẹ tròn con vuông và có bà ngoại bên cạnh thì tôi cũng yên tâm phần nào. Mỗi ngày lại cố gắng gọi điện về nhà động viên vợ và nghe tiếng con ọ ọe. Một ngày dài làm việc vất vả, đó cũng chính là giây phút hạnh phúc nhất đối với tôi.
Bao trông ngóng cuối cùng cũng đến ngày tôi được về với vợ con sau đúng nửa năm đi công tác. Muốn gây bất ngờ cho vợ, tôi về mà không báo trước. Chiếc xe taxi dừng đúng cổng nhà, tôi nhẹ nhàng mở cổng bước vào.
Không hiểu sao nước mắt tôi tự nhiên chảy ra không ngừng. (Ảnh minh họa)
Lòng háo hức vì sắp được gặp vợ con. Tôi rón rén lại sát cửa nhòm vào bên trong xem vợ đâu. Nhưng rồi cảnh tượng trước mắt khiến tôi khựng lại. Vợ tôi đang ngồi ở nhà ngoài hút sữa cho con. Cái bụng thon gọn trắng trẻo ngày nào của vợ giờ thâm đen, phình ra và chằng chịt những vết rạn, không hiểu sao nước mắt tôi tự nhiên chảy ra không ngừng. Vợ vẫn mải mê hút sữa cho con mà không hay chồng đang đứng nhìn.
Chỉ tới khi bình sữa đầy, cô ấy cầm lên nở nụ cười sung sướng thì mới giật mình phát hiện ra tôi. Lần đầu tiên đứng trước mặt chồng mà vợ tôi vội vàng kéo áo lại và cài cúc.
- Anh về sao không nói cho em.
- Anh muốn em bất ngờ. Em cứ hút sữa cho con đi, sao em phải cài cúc áo lại làm gì.
- Anh nhìn thấy chán lắm phải không? Giờ thì em đích thị là mẹ sề rồi. Sẽ không bao giờ mặc được váy cưới nữa đâu.
- Dù em có là mẹ gì thì em vẫn là vợ anh, là mẹ của các con anh. Ngày xưa em không nhớ là anh phải đánh gục hơn chục thằng mới cưới được em đấy à.
- Em có còn như ngày xưa nữa đâu.
- Em khác xưa của là vì anh, vì các con của chúng ta mà. Anh yêu vợ đâu phải vì ngoại hình. Nếu vợ không mặc vừa váy cưới ấy anh sẽ may váy khác cho vợ. Kỉ niệm 5 năm, 10 năm... 50 năm, 60 năm... dù mỗi lần vợ phải thay một cái váy cưới khác thì chú rể đứng bên cạnh vợ vẫn chỉ có mình anh thôi.
Vợ đã ôm tôi khóc nức nở. Tôi chỉ còn biết vuốt nhẹ mái tóc của cô ấy, gỡ từng sợi tóc rối chưa kịp chải vì bận bịu với con. Đúng là vợ đã thay đổi quá nhiều so với ngày trước, nhưng tình yêu tôi dành cho cô ấy thì không bao giờ thay đổi cả. Lúc này tôi chỉ còn biết hứa với lòng mình sẽ quan tâm, chăm sóc cho vợ con nhiều hơn để bù lại những thiệt thòi mà con cô ấy đã phải trải chịu trong thời gian tôi vắng nhà.
Theo Một Thế Giới
"Nhẹ nhàng thôi anh, nó có giá bằng 5 tấn thóc đấy!" Bình lúc này mới thấy thấm thía, thà dùng "chanh"mà an toàn tuyệt đối còn hơn xài "bưởi" mà nơm nớp âu lo. Từ ngày cái thẩm mỹ viện về làng, làng quê yên bình bỗng chốc náo nhiệt hơn cả hội xuân. Không chỉ có mấy chị em phụ nữ cả cánh đàn ông đi qua cũng phải ngó vào. Thẩm mỹ...