Xét nghiệm để kiểm tra máu tương thích với con, chồng nghẹn ngào khiến tôi và mẹ chồng sốc ngất
Từ khi biết mọi chuyện, bà một mực muốn chồng tôi ly hôn, làm khó mẹ con tôi. Tôi lại càng khổ sở dằn vặt hơn.
Giờ tôi phải làm sao đây? Cố gắng làm dịu mẹ chồng hay là nói với chồng ra ở riêng đây?
Tôi và chồng lấy nhau đã hơn mười năm mới có được một bé trai 6 tuổi. Bác sĩ từng nói chồng tôi khó có con, thậm chí là khả năng bằng không. Dù vậy tôi vẫn ở bên anh, nuôi hy vọng chỉ cần mình khỏe thì sẽ cố gắng sinh cho anh một đứa con.
Mấy năm đầu mới kết hôn, tôi với chồng thăm khám khắp nơi. Mẹ chồng tôi nghe đâu có thuốc quý là mang về cho chồng tôi uống. Cứ vậy mà suốt mấy năm dài đường con cái với vợ chồng tôi vẫn mù mịt.
Đến năm thứ 4 thì tôi bắt đầu thấy mỏi mệt, không còn hy vọng sẽ có con. Chồng tôi cũng chán nản, anh thường xuyên ra ngoài ăn nhậu, không muốn về nhà gặp mặt vợ.
Video đang HOT
Vợ chồng tôi lâm vào cảnh không thể cứu vãn được nữa thì tôi gặp lại Vũ, người yêu cũ trong một bữa tiệc. Anh ấy sang nước ngoài mới về rồi đến buổi họp lớp vào ngày hôm đó. Khi về thì tôi say khướt chẳng biết gì nữa, Vũ đưa tôi về. Đó cũng là hôm chồng tôi đi công tác, Vũ đã nhân cơ hội làm chuyện đó với tôi.
Sáng hôm sau khi tỉnh rượu tôi mới hoảng hồn, nhưng chuyện hôm trước tôi cũng không nhớ rõ. Sau đó thì tôi phát hiện mình có thai, cảm giác của tôi lúc đó chính là vừa lo sợ, vừa sung sướng. Chồng tôi thì vui mừng khôn siết vì anh nghĩ đó là con của mình.
Con được một năm tuổi thì tôi đưa con đi xét nghiệm ADN. Cầm kết quả xét nghiệm trên tay mà tôi đau đớn vô cùng, đứa trẻ này không phải là con của chồng tôi. Nhưng cứ nhìn chồng vui vẻ, cưng chiều con mà tôi không tài nào nói ra sự thật. Còn người yêu cũ đã về nước ngoài, anh ta không còn tồn tại trong cuộc sống của tôi.
Tôi cứ nghĩ sẽ đem bí mật này xuống mồ, tận hưởng thời gian hạnh phúc bên chồng con. Nhưng chỉ 5 năm ngắn ngủi mọi chuyện đã ngoài tầm kiểm soát của tôi. Con trai tôi gặp tai nạn khi mẹ chồng bất cẩn không để ý, thằng bé mất máu rất nhiều.
Tôi hoảng hồn chạy đến bệnh viện thì thấy mẹ và chồng đang đứng ngoài phòng cấp cứu. Sau đó bác sĩ đi ra nói rằng con tôi mất nhiều máu, lại thuộc nhóm máu hiếm bệnh viện không có sẵn. Bác sĩ muốn tôi và chồng đi xét nghiệm máu, biết đâu lại trùng nhóm máu với con. Lúc đó chồng tôi giật mình nghẹn giọng nói một câu khiến mẹ chồng tôi suýt ngất, còn tôi thì choáng váng:
“Tôi không phải bố của đứa bé”.
Nhưng bác sĩ vẫn thuyết phục chồng tôi vào xét nghiệm. Trời thương, tôi có cùng nhóm máu với con, thằng bé được cứu qua cơn nguy kịch. Khi mọi chuyện đã ổn thỏa, chồng tôi mới nói anh đã nghi ngờ tôi từ khi biết tôi mang thai. Trước cả tôi, anh đã lén lấy tóc của con trai đi xét nghiệm ADN và biết sự thật. Nhưng vì thương tôi, mến chân mến tay với con, lại biết mình không thể có con nên anh chấp nhận tất cả.
Nhưng mẹ chồng tôi lại không thể chấp nhận chuyện này. Từ khi biết mọi chuyện, bà một mực muốn chồng tôi ly hôn, làm khó mẹ con tôi. Tôi lại càng khổ sở dằn vặt hơn. Giờ tôi phải làm sao đây? Cố gắng làm dịu mẹ chồng hay là nói với chồng ra ở riêng đây?
Thủ tiết thờ chồng 10 năm, nàng dâu bật ngửa khi nghe lời đề nghị oái oăm này từ phía bố mẹ chồng
Khi tôi về nhà, bố mẹ chồng vẫn thức đợi tôi ở phòng khách. Họ ôn tồn nói đã đến lúc họ phải lo cho tôi có một gia đình khác, để con trai ở nơi suối vàng cũng có thể yên tâm
Tôi là đàn bà góa chồng từ năm 26 tuổi, đến nay tôi đã 36 tuổi. Sau khi chồng sớm, nhiều người khuyên tôi nên dọn ra ngoài sống riêng để tự do thoải mái hơn. Nhưng tôi có sống một mình thì cũng chẳng có cha mẹ họ hàng gì, tôi vốn là trẻ mồ côi. Cũng vì tôi thương bố mẹ chồng đã lớn tuổi lủi thủi một mình không con cái chăm sóc. Dù sao tôi cũng xem họ là bố mẹ ruột của mình.Tôi là đàn bà góa chồng từ năm 26 tuổi, đến nay tôi đã 36 tuổi. Sau khi chồng sớm, nhiều người khuyên tôi nên dọn ra ngoài sống riêng để tự do thoải mái hơn. Nhưng tôi có sống một mình thì cũng chẳng có cha mẹ họ hàng gì, tôi vốn là trẻ mồ côi. Cũng vì tôi thương bố mẹ chồng đã lớn tuổi lủi thủi một mình không con cái chăm sóc. Dù sao tôi cũng xem họ là bố mẹ ruột của mình.
Suốt 10 năm, tôi sống với bố mẹ chồng rất hòa hợp, chưa từng lớn tiếng với nhau. Thấy tôi một mực đi bước nữa, mẹ chồng tôi thủ thỉ: "Thôi con vậy cũng đã trọn nghĩa với bố mẹ, lâu quá rồi, hay là con đi tìm người nào phù hợp để nương tựa". Nhưng tôi im lặng như một lời từ chối. Vì tôi thấy mình có lỗi khi để ông bà già cả sống đơn chiếc hương khói cho con trai đã mất sớm.
Thời gian gần đây, tôi gặp lại người yêu cũ. Anh ly hôn vợ đã 3 năm. Chúng tôi nói chuyện hỏi han nhau như những người bạn cũ. Tôi và anh cũng nhiều lần đi cà phê, mua sắm với nhau. Mẹ chồng tôi cũng biết điều này, dù tôi chưa từng chủ động kể qua.
Hôm đó là sinh nhật của tôi. Mọi năm, tôi cùng bố mẹ chồng ăn một bữa cơm vui vẻ. Nhưng lần này, mẹ chồng tôi lại hẹn tôi đến một nhà hàng. Đến nơi, tôi ngỡ ngàng tới mức tay chân run rẩy khi thấy chỉ có người yêu cũ của mình ở đó. Anh trông chẳng có gì ngại ngần như đã được sắp xếp từ trước. Dù sao anh cũng đã đến, tôi đành dùng bữa với anh. Khi ăn xuống xong, anh ngỏ lời muốn quay lại với tôi, muốn cho tôi một chỗ dựa.
Khi tôi về nhà, bố mẹ chồng vẫn thức đợi tôi ở phòng khách. Họ ôn tồn nói đã đến lúc họ phải lo cho tôi có một gia đình khác, để con trai ở nơi suối vàng cũng có thể yên tâm. Tôi phải sống cho mình, đừng chôn thân ở bên ông bà già như họ nữa.
Tôi thật sự khó nghĩ. Thời gian qua, tôi xem bố mẹ chồng như người thân, vừa yêu thương vừa có trách nhiệm. Tôi muốn chăm sóc ông bà thật tốt, như báo hiếu thay cho chồng mình, cũng là làm tròn nghĩa con cái. Nếu tôi đi bước nữa thì ai lo cho ông bà đây?
Còn chuyện với người yêu cũ, dù tôi cũng có tình cảm nhưng chưa đủ chín muồi. Có lẽ tôi cần thời gian nhiều hơn, hoặc là cần suy nghĩ thêm. Tôi nên cho mình thời gian và cho anh ấy một cơ hội phải không?
Họ hàng ở quê xúm vào bắt tôi rửa bát đĩa 19 mâm cỗ, mẹ chồng đứng lên nói mấy câu khiến tôi nghẹn ngào Họ hàng ở quê xúm vào bắt tôi rửa bát đĩa 19 mâm cỗ, mẹ chồng đứng lên nói mấy câu khiến tôi nghẹn ngào Tôi vẫn nhớ ngày đầu tiên mẹ chồng đón tôi vào cửa, bà hàng xóm đối diện nói vọng sang rõ to: "Dâu mới trông xấu gái thế!". Mẹ chồng tôi điềm tĩnh mang nắm muối ra rắc...