World Cup: hưng phấn ‘chiến đấu’ với vợ 2 hiệp vì ăn mừng đội tuyển Anh, tôi suýt…
Tôi là fan cuồng của đội tuyển Anh. World Cup lần này, đội tuyển Anh càng đá càng hay, tôi khiến tôi mừng vui khôn xiết. Và trong trận thắng thót tim của Anh với Colombia, tôi đã hưng phấn, điên cuồng lao vào vợ, hòng chia sẻ niềm vui sướng với cô ấy.
Chúng tôi đã có sự khởi động hoàn toàn mỹ mãn ở hiệp 1. Ảnh minh họa IT
Hai vợ chồng tôi cưới nhau đã được gần 10 năm. Dù đã gần qua tuổi 40, con gái sắp vào cấp 3 nhưng chúng tôi vẫn còn khá mặn nồng. Tôi khẳng định rằng điều khiến tình yêu của chúng tôi vẫn thắm thiết, không nhàm chán là hai vợ chồng rất hòa hợp trong chuyện tình dục.
Trên “sân hàng chiếu”, tuần nào tôi cũng phải “đá” 2-3 trận, thậm chí có trận còn đá cả 2 hiệp, ghi 1-2 bàn ngon ơ. Còn về sở thích, hai vợ chồng cũng khá đồng điệu. Tôi mê bóng đá 10 thì vợ tôi cũng được 7-8. Nên chuyện hai vợ chồng thức đêm, cùng xem bóng đá rồi trêu chọc, cấu chí nhau là chuyện tình thú của chúng tôi.
Tôi thích đội tuyển Anh từ ngày còn Gig, Beckham. Tuy giờ đội tuyển Anh toàn là các cầu thủ trẻ, toàn hàng con cháu nhưng sức trẻ hừng hực, phong cách đá bóng lăn xả, lối tấn công thoáng đẹp của các cầu thủ Anh luôn khiến tôi thích thú.
World Cup lần nào trái tim tôi cũng phập phồng theo từng đường chuyền của đội tuyển Anh. Tuy Anh chưa bao giờ chiếm được chiếc cup danh giá trên tay nhưng tôi không vì thế mà hết yêu. World Cup lần này cũng vậy, đội tuyển Anh càng đá càng hay. Các trận sớm, tôi thường xin phép vợ đi cổ vũ bóng đá với bạn bè, hàng xóm. Nhưng trận lúc 1h đêm thì thường về nhà xem bóng với vợ.
Con cái lớn, hai vợ chồng tôi ngủ riêng, tách biệt nên nằm gối đầu lên chân vợ xem bóng đá cũng có thú vui của nó. Vợ tôi bán hàng nên có thể dậy muộn, cũng thường chiều ý, cùng tôi thức xem bóng đá. Cô ấy cùng hò reo, cổ vũ với tôi, còn chuẩn bị cho tôi vài lon bia, ít đồ ăn khuya để giúp tôi “tăng lực”.
Vòng 1/8, khi Harry Kane và đồng đội đặt dấu chấm hết cho Colombia bằng loạt đá luân lưu, trái tim tôi đã vỡ tung. Sau khi nhảy nhót, hò reo, tôi đã uống vài chai bia nhưng cảm thấy chưa đủ phê, tôi đã rót thêm cốc rượu thuốc để uống. Tôi cũng đã gạ vợ uống vài hớp rượu. Cô ấy không uống được nên chỉ một chút men đã khiến cô ấy hồng rực đôi má, mắt long lanh, ướt át.
Trong phút ngà ngà, hưng phấn, rạo rực, tôi cảm thấy vợ lung linh hơn bao giờ hết. Và đương nhiên, với năng lượng như một cú sút penanti thẳng căng, tôi đã lao vào vợ với sự phấn chấn, bốc đồng.
Sau tai nạn này, tôi không rõ mình sẽ “chùn chân” trong bao lâu. Ảnh minh họa: IT
Không biết vì niềm vui chiến thắng hay cốc rượu ba kích mà tự nhiên sức chiến đấu của tôi tăng vọt. Sau khi “ghi bàn thắng” vô cùng đẹp mắt, khiến vợ phê trên bờ đê, tôi cũng chỉ nghỉ 15 phút rồi lại hăng hái đòi lao vào hiệp 2.
Bản thân cũng khá đuối sức, lại muốn “đổi gió” cho khác lạ nên tôi đã nhường vợ “áp đảo” bên trên. Chút rượu khiến vợ tôi dẹp bỏ mọi ngại ngần, cũng “giáp lá cà” vô cùng hăng hái. Nào ngờ, trong lúc hăng hái chiến đấu, cô ấy đã nhằm trật khung thành và tôi cảm thấy có tiếng vỡ vụn, kèm theo sự đau đớn thấu gan thấu ruột.
Chỗ nhạy cảm tím bầm, hai con nghe tôi thét lớn cũng đã tá hỏa lao đến đập cửa. Tôi nén đau đớn, vợ tôi nén sợ hãi, xấu hổ đi nhờ hàng xóm cõng tôi xuống xe để đưa đi cấp cứu. Bác sĩ cho biết tôi đã bị “gãy súng”- sự kinh hoàng mà tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ xảy ra với mình.
Cũng may, mức độ gãy vừa vừa nên bác sĩ có thể băng bó, giúp phục hồi được. Nhưng nghe đâu tôi phải “treo giò” vài tháng. Bác sĩ cũng khuyên tôi không nên “ăn mừng” chiến thắng vào lúc quá khuya, lại mệt mỏi, uống say vì xem bóng như vậy. Vì không chỉ “mắt nhắm mắt mở” dễ đá trật khung thành, bị tổn thương mà việc gắng sức ghi bàn cũng có thể khiến cơ thể mệt mỏi, cạn kiệt, bị thượng mã phong cũng nên.
Thú thật, với tình trạng tổn thương như hiện nay, nỗi đau đớn kinh hoàng còn ám ảnh, có khi đến tận Giải bóng đá Châu Âu 2020, tôi mới có thể phục hồi lại dũng khí để “đá bóng” nữa cũng nên. Ăn mừng bàn thắng thế này thì hại quá.
Theo Danviet
Ai là kẻ ngoại tình? (Phần 10)
Một cơn đau đầu ập đến khiến tôi choáng váng. Là do các dữ kiện đang đan cài vào nhau. Từ cái hôm Lân đến nhà, tôi thường hay bị đau đầu mỗi khi phải nhớ lại, hay cố gắng tập trung vào một chuyện gì đó. Không biết anh ta đã làm gì tôi nữa.
Nhiều ngày trước tôi bắt đầu phát hiện ra có người theo dõi mình. Ban đầu tôi cũng không để ý lắm cho đến khi người lạ mặt luôn luôn bám theo và cầm điện thoại trên tay. Qua nhiều ngày tìm hiểu, nhẫn nại, cuối cùng tôi cùng nhặt được một chiếc bông tai mà cô ta làm rơi. Và chính chiếc bông tay này, Lan đã đeo hôm ở khách sạn Ocean. Tôi vẫn nhớ. Cô ta là manh mối để tôi tìm đến. Tôi tin chắc cô ta có liên quan đến những chuyện lạ lùng gần đây.
Người ta nói chẳng sai chút nào, người ngoan ngoãn nhất chưa chắc đã là người lương thiện nhất. Kẻ nào càng khéo léo thì lại càng nguy hiểm. Trong trường hợp của Lan, tôi không có gì để phản biện lại cả.
Lan đưa tôi vào nhà, rót cho tôi một cốc nước. Dáng vẻ cô ta luôn có gì đó rất giả tạo. Hoảng sợ ư? Tôi không cho là vậy.
Video đang HOT
- Hôm nay chị đến đây... có chuyện gì không?
Tôi đi quanh nhà, nhìn ngắm và hỏi:
- Tại sao cô lại phải theo dõi tôi chứ?
Lan ngừng lại một lúc, giống như là đang tính kế. Đôi mắt cô ta đảo qua lại. Tôi thì vẫn đứng đó và chờ đợi. Tôi muốn nghe lý do, muốn nghe sự thật.
Lan đột nhiên hét lên như thể bị ai đó đánh, cô liên tục kêu cứu dù tôi chẳng làm gì cô ta cả.
- Giết người, giết người! - Lan càng kêu to hơn.
Tôi bịt miệng Lan lại, lôi cô ta vào phòng ngủ. Thật không ngờ là tôi cũng có được cái sức lực này. Đóng chặt cửa lại, sau đó tôi lao đến giáng cho Lan một cú tát bằng tất cả sức lực còn lại. Cô ta ngã ra, ôm mặt đau đớn. Chưa dừng lại ở đó, tôi nắm tóc Lan kéo lên tát thêm vài cái nữa. Cảm giác đánh người này khiến tôi hưng phấn đến tột độ. Cô ta dám theo dõi tôi, dám xen vào cuộc sống của tôi? Cô ta đang tính toán cái gì chứ? Đời tôi cả tuổi thơ đã bị người ta chi phối, người ta lấy cắp, nên giờ đây tôi đặc biệt ghét những kẻ nào giống như con mụ đó. Muốn thọc bàn tay vào để thao túng tôi, bắt tôi phải làm theo ý họ.
Tôi đặc biệt ghét những kẻ nào giống như con mụ đó. Muốn thọc bàn tay vào để thao túng tôi, bắt tôi phải làm theo ý họ.
(Ảnh minh hoạ)
- Chị, chị... em xin lỗi! - Lan ôm đầu tránh những cú đánh của tôi.
Tôi vẫn ba máu sáu cơn, hết tát rồi lại đá và quát:
- Đây là lý do mày quyến rũ Nguyên sao? Mày theo dõi tao là vì cái gì hả? Ai đã thuê mày? Nếu mày không nói, tao sẽ đem tất cả bằng chứng mày đã lừa đàn ông ra sao đến công an, cộng thêm việc mày đang quấy rối cuộc sống của tao nữa.
- Chị Nguyệt... là chị Nguyệt... chị Nguyệt đã thuê em theo dõi chị!
Tôi ngừng tay lại:
- Cái gì cơ?
Lan vừa thút thít khóc, vừa nói:
- Là chị Nguyệt đã đến và nhờ em theo dõi chị. Chị ấy bảo chị đang ngoại tình với anh Lân. Nên em đã chọn cách tiếp cận với anh Lân để theo dõi chị.
Tôi nhớ lại cái chiều hôm Lân đến đón Lan trước toà công ty cũ, chẳng lẽ... Cô ta không phải là thanh mai trúc mã của Lân?
Nhưng chính anh ta đã khẳng định như vậy cơ mà?
Một cơn đau đầu ập đến khiến tôi choáng váng. Là do các dữ kiện đang đan cài vào nhau. Từ cái hôm Lân đến nhà, tôi thường hay bị đau đầu mỗi khi phải nhớ lại, hay cố gắng tập trung vào một chuyện gì đó. Không biết anh ta đã làm gì tôi nữa.
Lan quỳ xuống, xoa hai bàn tay vào nhau:
- Em xin chị, em còn mẹ già ở nhà. Bà ấy đang bị ung thư, em phải làm tất cả để chữa chạy cho mẹ. Chị tha cho em lần này thôi chị.
Tôi nhìn xuống Lan bằng một đôi mắt cao ngạo, thật lâu sau mới trả lời:
- Vậy thì mau nói hết tất cả mọi chuyện mà cô biết cho tôi. Không được thiếu một chi tiết!
...
Lan vừa chườm đá vào những vết thương, vừa nói bằng một giọng dịu dàng vốn dĩ:
- Chị Nguyệt và anh Lân thật ra đã chia tay được ba năm rồi. Cũng không hiểu vì sao mà chị ấy vẫn còn quan tâm đến chồng cũ như vậy.
Tôi đưa tay ra, đoạn nói:
- Khoan, cô nói họ đã chia tay ba năm?
Lan gật đầu , ngơ ngác hỏi:
- Đừng nói là chị không biết nhé?
Tôi im lặng, họ đã ly hôn ư? Sao Lân phải giả vờ như thể cô ta vẫn còn là vợ của anh?
- Chị Nguyệt yêu anh Lân lắm. Anh Lân bảo thế. Từ lúc ly hôn đến giờ, đã có biết bao nhiêu thám tử đi theo anh rồi toàn bị anh phát hiện cả. Em thấy nếu như theo dõi anh ấy thì sẽ lại bị phát hiện mất, nên em tìm cách tiếp cận để đánh lạc hướng. Đến khoảng một tháng trước thì chị ấy nói em theo dõi chị.
- Tại sao?
- Thì chị là người mà anh Lân yêu. Em không biết, chỉ thấy chị Nguyệt bảo vậy và yêu cầu em theo dõi. Chị ấy còn trả cho em một số tiền lớn nữa.
Vẫn là dùng tiền để mua chuộc đối phương. Cách cũ mà hiệu quả.
- Vậy là hằng ngày, những tấm ảnh này được gửi đến cô ta?
Lan gật đầu.
- Cái đêm trong khách sạn, cũng là một sự sắp đặt của em. Em hẹn anh Lân đến phòng 507, còn em hẹn người yêu của chị ở phòng 506. Em cố tình để chị bắt gặp, như thế cũng dụ được anh Lân qua. Có cơ hội để...
Tôi ra hiệu bảo Lan dừng lại, vì tôi đã hiểu sơ bộ mọi chuyện. Nghĩa là ngay từ đầu tôi đã bị gài bẫy, để trở thành đối tượng theo dõi của Nguyệt. Chà, cô ta cũng thật là cao tay. Để tránh cho tôi không nghi ngờ, cô còn bỏ tiền ra thuê tôi theo dõi chồng của cô. Mọi tình tiết đều được tính toán khá kỹ lưỡng. Cô ta thật sự rất thông minh.
- Cô còn liên lạc với Nguyệt không?
Lan phân vân, không muốn trả lời. Tôi giơ nắm đấm lên khiến cô ta hoảng sợ phải nói vội:
- Chị ấy ở khu đô thị The Garden.
- The Garden?
Đó chẳng phải là nơi mà Nguyệt đưa tôi đến rồi bỏ lại hay sao? Tôi bật cười. Bao nhiêu chi tiết đã bị tôi bỏ qua. Nguyệt đã cố tình giả mù sa mưa để khiến tôi tập trung vào những chuyện khác. Tôi cứ thế chạy theo những chuyện đã được cô ta giăng ra ấy để rồi như bị lạc vào mê cung.
Con người tôi có thể từ bỏ một số chuyện không phải của mình, nhưng không thể nào làm ngơ nếu có kẻ động đến mình. Đó là điều tôi tự hứa với bản thân kể từ khi người phụ nữ kia bỏ đi mất. Vì tôi phát hiện ra một điều, trong những hoàn cảnh nhất định, nếu tôi không cứu mình, thì chẳng ai có thể cứu được tôi hết.
Một lần nữa trong đời, tôi lại để người đàn ông này làm tổn thương. (Ảnh minh hoạ)
Nhưng tôi không đến tìm Nguyệt, làm như vậy là đánh rắn động cỏ. Tôi đến tìm Lân. Khi ấy anh đang định đi đâu đó, ăn mặc bảnh bao, phong độ. Tôi chợt thấy tò mò công việc thật sự của anh.
- Anh đã ly hôn rồi sao?
Lân giật mình khi thấy tôi xuất hiện, sau đó gãi mũi cười cười:
- Em làm anh hoảng sợ đấy Ngọc Anh.
- Sao? Có tật giật mình à?
- Tật gì kia chứ?
- Anh đang coi tôi là trò đùa. Phải không? Vì năm xưa tôi đã lừa dối anh nên giờ anh muốn dựng lại một vở kịch để tôi như một con ngốc đi tìm câu trả lời?
Lân im lặng, anh nhìn tôi rất lâu. Không rõ anh đang suy nghĩ gì nữa.
- Từ giờ trở đi, chúng ta đừng bao giờ gặp nhau nữa được không?
- Anh nói gì cơ? - Tôi gần như không thể tiêu hoá nổi những điều mà anh ta vừa nói.
Lân cúi đầu, rồi lại ngẩng lên đáp bằng một vẻ dứt khoát:
- Chúng ta chấm dứt mọi chuyện ở đây nhé. Lời giải thích sẽ được chuyển đến em vào ngày mai.
Khi Lân định rời đi, thì tôi giữ tay anh ta lại. Sao mà tôi lại lần nữa không cam tâm thế này? Tại sao mọi chuyện lại lần nữa xảy đến bất ngờ khiến tôi không kịp trở tay.
- Anh nói vậy là sao?
Lân thở dài, vuốt tóc tôi rồi bảo:
- Anh xin lỗi, Ngọc Anh. Là anh đã lôi em vào chuyện này. Nhưng giờ thì... xin em, chúng ta đừng bao giờ gặp lại nữa.
Lân bỏ đi, để tôi đứng lại một mình nơi sân vắng. Anh ấy đi đâu? Và tại sao lại phải chấm dứt mọi chuyện với tôi? Giữa tôi và anh chẳng còn gì nữa rồi. Nhưng mà lần này, tôi lại có cảm giác giống hệt nhiều năm về trước. Như là một buổi chia tay. Tôi ngồi xuống, gục mặt vào hai bàn tay.
Một lần nữa trong đời, tôi lại để người đàn ông này làm tổn thương.
Theo Eva
Buổi sáng rất tuyệt vời để vợ chồng gần gũi nhưng chuyên gia khuyên vẫn còn một thời điểm nữa rất thích hợp Đây là lúc nồng độ testosterone giảm xuống nhưng mức estrogen trong cơ thể nam giới sẽ lên ở mức cao nhất, khiến họ có nhiều cảm xúc hơn để "lâm trận". Nói đến cuộc sống tinh thần của hai vợ chồng, có rất nhiều lời khuyên hữu ích để giúp chuyện chăn gối của vợ chồng được thăng hoa, tuyệt vời hơn....