Vừa về ra mắt nhà người yêu, mẹ anh đã hỏi: “Bố mẹ cháu dự định cho con gái nhà hay ô tô làm của hồi môn?”
“Bố mẹ cháu dự định cho con gái nhà hay ô tô làm của hồi môn vậy? Bác nghĩ là nếu ông bà cho thì hai đứa nên chọn lấy nhà, sau này sinh con đẻ cái cho tiện”.
Tôi và bạn trai yêu nhau đến nay đã được gần 2 năm. Nhà tôi và n hà anh có sự khác biệt khá lớn về hoàn cảnh. Bố mẹ tôi là những người làm ăn buôn bán và nổi tiếng giàu có trong khi nhà anh lại không có điều kiện. Bố anh mất khi anh còn nhỏ, mẹ anh ở vậy nuôi con. Nói chung để anh được đi học đàng hoàng có thời gian mẹ anh đã phải lên thành phố làm ô sin để nuôi anh.
Biết được hoàn cảnh của người yêu như vậy tôi không so bì mà cảm phục mẹ anh lắm. Đó cũng là lý do tôi chọn yêu anh dù không thiếu gì những chàng trai giàu có theo đuổi tôi. Ra trường, anh được chú ruột tôi nhận vào làm ở công ty của chú ấy. Thấy anh thông minh, nhanh nhẹn và có trí hơn người thì mọi người trong nhà tôi cũng ủng hộ cho tôi và anh đến với nhau.
Thấy anh thông minh, nhanh nhẹn và có trí hơn người thì mọi người trong nhà tôi cũng ủng hộ cho tôi và anh đến với nhau. (Ảnh minh họa)
Suốt thời gian yêu nhau tôi chưa từng về quê anh lần nào. Phần cũng không muốn anh tự ti về hoàn cảnh, phần vì lúc đó bố mẹ tôi vẫn còn chưa chấp nhận chuyện tình cảm của hai đứa. Chỉ tới khi anh làm ở công ty chú tôi được nửa năm và đã được bố mẹ tôi chấp nhận thì tôi mới về nhà ra mắt mẹ anh lần đầu tiên.
Gặp tôi mẹ anh tỏ thái độ niềm nở và nói chuyện rất thoải mái. Tôi có cảm giác bà như đã coi tôi là con dâu của mình rồi ấy. Thực sự lúc đó tôi cũng vui lắm, chỉ sợ bà thấy sự chênh lệch giữa hai nhà quá lớn mà không cho chúng tôi đến với nhau.
Tôi cũng nói trước với người yêu là nếu có cưới nhau sẽ xin bố mẹ ra ở riêng chứ không để anh phải khó xử khi ở rể. Rồi sau này còn tính chuyện đưa mẹ anh lên phụng dưỡng cho dễ, dù sao cả đời bà đã hi sinh vì anh. Anh nghe tôi nói thế thì cũng mừng lắm, lúc ấy tôi còn khoe với anh là bố mẹ đang có ý định mua xe ô tô cho tôi.
Video đang HOT
Nhưng rồi chẳng biết anh về nói chuyện với mẹ thế nào mà hôm tôi về nhà chơi, sau bữa ăn cơm trưa mẹ anh đã hỏi luôn tôi là: “Bố mẹ cháu dự định cho con gái nhà hay ô tô làm của hồi môn vậy? Bác nghĩ là nếu ông bà cho thì hai đứa nên chọn lấy nhà, sau này sinh con đẻ cái cho tiện”.
Tôi nghe mà điếng người. Tôi đâu đã nói là bố mẹ cho hồi môn bằng nhà đâu, chỉ nói với anh là xin ra ở riêng thôi mà. Còn chuyện ô tô thì cũng là bố mẹ bảo hứa cho tôi, còn khi nào bố mẹ mua cho thì tôi mới biết chứ tôi đâu dám đòi hỏi. Mà mẹ anh lại bảo tôi nên chọn nhà?
Tôi chỉ cười chứ không trả lời câu hỏi của mẹ người yêu. Tôi xin phép đi vào nhà trong nằm nghỉ vì hơi buồn ngủ. Nhưng lúc đang xiêu xiêu ngủ thì điện thoại của tôi có tin nhắn, tôi giật mình mở mắt, cũng đúng lúc ấy tôi nghe được cuộc nói chuyện của mẹ người yêu và người yêu ở nhà ngoài:
Mẹ thì chưa gì đã nói linh tinh rồi. (Ảnh minh họa)
- Mẹ bảo này khi nãy mẹ hỏi cái Nga chuyện bố mẹ nó cho nhà hay cho xe làm hồi môn mà không thấy nó trả lời. Con điều tra xem chuyện đó có thật không nhá không thì lại ăn quả lừa to đấy.
- Mẹ thì chưa gì đã nói linh tinh rồi. Mẹ mà cứ thế có ngày bại lộ là hỏng hết kế hoạch của con đấy. Mọi chuyện con đã tính toán hết rồi, mẹ cứ để con lo. Mẹ yên tâm kiểu gì con trai mẹ cũng có nhà thành phố.
Tôi nghe mà sững sờ. Hóa ra bao lâu nay tôi đã tin và yêu nhầm người. Suýt chút nữa thì tôi biến thành miếng mồi ngon cho anh ta rồi, may mà tôi phát hiện ra kịp thời không thì…
Theo Một thế giới
Choáng vì lần đầu ra mắt, mẹ anh mang sổ ra xem tuổ.i
Tôi sốc nặng khi lần đầu về ra mắt, mẹ anh đã mang sổ ra xem tuổ.i.
ảnh minh họa
Yêu nhau hơn 2 năm, anh mới ngỏ lời bảo tôi về nhà anh chơi. Tôi vừa mừng vừa lo, mừng vì đây sẽ là cột mốc đán.h dấu bước tiến mới cho quan hệ yêu đương của chúng tôi. Nhưng tôi cũng lo lắm, vì thấy bảo mẹ anh khá kỹ tính, lỡ có làm gì không vừa ý bác thì mất điểm nặng.
Nhà anh ở ngoại thành Hà Nội, căn nhà 3 tầng khang trang, đẹp đẽ khuất sau vườn cây ăn quả. Sân vườn nhà anh rộng rãi, thoáng đãng, đến nơi cái tôi đã rất thích thú rồi. Lúc tôi đang mải mê tận hưởng khung cảnh đẹp như tranh thì thấy tiếng mẹ anh vọng ra.
Tôi theo anh vào nhà, khỏi phải nói tôi căng thẳng đến cỡ nào, mẹ anh bảo tôi ngồi xuống, rót nước cho tôi rồi nhìn tôi dò xét. Bác bảo tôi cứ tự nhiên, không phải sợ sệt gì, có ai làm gì tôi đâu mà tôi phải căng thẳng thế kia. Mẹ anh bảo tôi ngồi chơi, chờ bác một chút.
Tôi còn chưa hiểu chuyện gì thì thấy mẹ anh mang ra một quyển sách dày, to đặt trên bàn uống nước. Tò mò, tôi liếc mắt đọc, hình như là cuốn sách về tử vi gì đó.
Tôi hoảng hồn, cái này làm sao tôi biết được. Người yêu ngồi cạnh thấy vậy đỡ lời cho tôi "Mẹ thật là, làm sao My nhớ được, cái này chỉ mẹ cô ấy mới nhớ thôi". Mẹ anh cười rồi nói: "Bác phải xem cho kỹ, không hợp tuổ.i, hợp mệnh thì không được đâu".
Thú thật, lúc đó tôi như bị tạt gáo nước lạnh vào mặt, tôi không lường trước được mình lại rơi vào hoàn cảnh này ngay lần đầu về ra mắt. Giá như mẹ anh làm điều này tế nhị chút, khi không có mặt tôi thì còn đỡ.
Mẹ anh dường như không để ý tới sắc mặt đang tái đi vì sợ và ngạc nhiên của tôi. Bác vẫn chăm chú đọc, thỉnh thoảng lại nói thành lời "Tuổ.i cũng hợp, nhưng mệnh có vẻ không hợp lắm...".
Tôi bàng hoàng lắm, đợi bác bỏ quyển sách xuống bèn xin phép vào nhà vệ sinh cho đỡ run một lát. Lúc ra ngoài, vừa đến cửa thì thấy tiếng 2 mẹ con anh nói chuyện. Giọng mẹ anh rõ ràng "Tuổ.i này hợp tình duyên, nhưng làm ăn thì không hợp lắm đâu, cưới về rồi mất lộc làm ăn con ạ...". Tôi nghe vậy mà ứa nước mắt, trong lòng thấy thất vọng đến 9 phần rồi. Trước khi về nhà anh, nghe anh kể, tôi biết bác gái là người khá tín, nhưng tôi không nghĩ đến mức độ này.
Tôi ở nhà anh đến chiều thì về, anh biết tôi buồn nên anh an ủi: "Em đừng lo nhé, mẹ anh nói thế thôi, chắc cũng không phản đối gì đâu, nếu có chuyện gì, anh sẽ giải quyết". Dù anh nói vậy, nhưng tôi thấy bất an lắm, tự nhiên thấy chùn và chán nản vô cùng.
Tôi không biết anh sẽ giải quyết chuyện này thế nào, nhưng đối với một người tín như mẹ anh, chắc chắn bác rất quan trọng chuyện tuổ.i tác, số mệnh. Tôi lo lắng, nhỡ đâu sau này cưới nhau về, anh làm ăn không được, mẹ anh sẽ có cớ mà mắn.g nhiế.c tôi chẳng ra gì, cuộc hôn nhân như thế liệu có đảm bảo hạnh phúc lâu dài không. Tôi chỉ thương anh, phân vân giữa 2 dòng nước, mà nghiêng bên nào cũng khó xử.
Theo Phunutoday
Tôi có nên "tìm cha" cho con mình? Tôi biết, có những chuyện chỉ một mình mình cố gắng thôi cũng không bao giờ là đủ. Nhưng tôi lại không thể chắc chắn rằng có thêm một người bên cạnh thì cuộc sống của tôi có tốt hơn không? Tôi trót dại tin lời gã sở khanh nên phải từ bỏ cuộc đời con gái khi còn quá sớm để trở...