Vừa tuyên bố chia tay, cô bạn gái bán cá đã đăng ảnh này lên facebook, chàng trai sốc nặng
Cô ấy nhìn là biết giàu có, lại còn quyến rũ, xinh đẹp thế này cơ mà. Nhưng lẽ nào, có người giống nhau đến vậy…
Cô ấy nhìn là biết giàu có, lại còn quyến rũ, xinh đẹp thế này cơ mà. (Ảnh minh họa)
- Mỗi lần đi chơi với em Trang, có khi thằng Long chỉ ngửi thấy toàn mùi cá từ em ý thôi chứ chẳng biết mùi tình yêu là gì đâu.
Mấy thằng bạn thân cứ rượu vào là lại chế nhạo Long như thế. Nếu nghe thẳng thì sẽ chẳng có gì là sai hết. Đúng, Trang, cô người yêu của Long làm nghề bán cá ngoài chợ.
Long quen Trang tình cờ lắm. Hôm đó trên đường chơi tối về, Long gặp một cô gái bị ngã bên đường. Cô ấy nói là đi thăm bạn về không may bị xe tông phải. Long thấy lạ là vì sao xung quanh không có ai giúp đỡ cô gái ấy. Cô ấy cười và nói rằng duyên phận đã để Long phải đến cứu cô ấy. Cô gái ấy chính là Trang. Sau ngày hôm đó, Long và Trang quen nhau. Thân hơn một chút thì Trang tiết lộ với Long đang làm nghề bán cá ngoài chợ. Cái nghề mà vừa nghe qua, Long đã chỉ tưởng tượng ra toàn mùi cá. Thật ra thời gian đầu, Long chỉ định quen Trang cho vui, nào ngờ cái cách nói chuyện quá hợp với Long, vui vẻ, cởi mở nên Long dần dà thấy quý mến Trang lắm rồi thích Trang lúc nào chẳng hay.
Bản thân Trang hình như cũng rất có cảm tình với Long. Long dù gì cũng là một chàng trai được lắm mà. Tính cách hòa đồng, vui vẻ, thẳng thắn, công việc tốt, ngoại hình khá ổn. Không xét về khía cạnh nghề nghiệp thì Long và Trang đẹp đôi lắm. Và Long, khi ấy đã chẳng thể ngăn được tình cảm của mình mà thổ lộ lời yêu với Trang. Thật bất ngờ, Trang đồng ý. Long cứ tưởng yêu được vậy là xong mà có biết đâu nó phức tạp đến vậy.
- Trông thế này mà yêu một con bán cá, mày không thấy nhục à?
Lúc ấy Long cứ nghĩ đơn giản, Trang đang bực và mình hơi nóng vội nên mới vậy. (Ảnh minh họa)
Những câu đại loại kiểu như vậy, Long đã nghe quá nhiều rồi. Từ ngày yêu Trang, gần như ai gặp Long cũng nói câu nói ấy. Tự nhiên nghe nhiều, Long lại thấy hình như mình ngu thật, mình thiệt thòi thật. Trang xinh đẹp thì có, công việc bán cá thấy cũng thuận lợi nhưng cái nghề ấy, sau này Long mang đi giới thiệu với bạn bè, cũng thấy ngượng miệng.
- Em bỏ nghề bán cá đi. – Long thẳng thừng với Trang
- Tại sao anh? Có gì không tốt ư? – Trang hình như hiểu ý Long rồi
Video đang HOT
- Nó không xấu, nhưng em biết đấy, anh không thể giới thiệu với bạn bè anh rằng người yêu anh làm nghề bán cá được. – Long nhỏ giọng xuống
- Anh xấu hổ khi em làm nghề đó. – Trang hỏi thẳng Long
- Phải, anh xấu hổ lắm. Em bỏ nghề đó đi, không thì mình chia tay.
Câu nói dứt khoát của Long làm Trang ngỡ ngàng. Trang thay vì hỏi lại, lại cười nhạt:
- Chia tay ư? Anh nói câu chia tay dễ dàng như vậy ư?
- Phải, chia là chia, chán thì chia, xấu hổ thì chia, có gì mà khó với dễ.
Long vừa dứt lời thì Trang đồng ý chia tay rồi bỏ đi luôn. Lúc ấy Long cứ nghĩ đơn giản, Trang đang bực và mình hơi nóng vội nên mới vậy. Chứ Trang, kiếm làm sao được người tốt hơn Long mà đòi chia tay. Long tự đắc lắm để rồi tối hôm đó…
Trang chưa từng nói với Long là Trang dùng facebook nên khi cậu bạn cho Long xem hình trang cá nhân của Trang, Long vẫn nghĩ mình nhầm người cơ mà. Cô gái này, chắc chỉ có khuôn mặt giống Trang thôi chứ làm sao mà là Trang được. Cô ấy nhìn là biết giàu có, lại còn quyến rũ, xinh đẹp thế này cơ mà. Nhưng lẽ nào, có người giống nhau đến vậy…
Long kéo xuống trang cá nhân của cô gái đó thì sững sờ… Là Trang… Là Trang thật. Long còn ngỡ mình đang mơ cơ. Có cả hình Trang đang ngồi bán cá nữa này, đúng bộ dạng mà Long thường gặp Trang. Trang làm ở đài truyền hình, đang chuẩn bị quay phim tài liệu mà. Lẽ nào…
Long ấn điện thoại gọi Trang nhưng Trang không nghe máy. Chẳng sai được, Trang đã dùng cách này để thử lòng Long. Trang để ý Long nên mới cố tình tạo cơ hội tiếp cận Long. Đáng tiếc, Long vì vẻ bề ngoài, đã không biết trân trọng viên ngọc quý trong tay. Chẳng phải người ta nói ngọc có mài mới sáng đó hay sao. Long đã chẳng đợi được đến ngày đó vì sự nông nổi, sĩ diện của mình, để giờ hối tiếc, Long trách ai được đây?
Theo blogtamsu
Thấy vợ có dấu hiệu bầu bí, tôi lột quần áo đuổi đi để rồi sốc nặng khi nhìn thấy cái...
Người nóng bừng, mồ hôi vã ra, tôi cần đi tắm để trút bớt khí nóng trong người. Bước vào nhà vệ sinh, tôi sốc nặng với thứ em để lại trong bồn cầu.
Tôi lôi em xềnh xệch ra khỏi nhà rồi đóng mạnh cửa lại mặc cho em kêu gào xin tôi nghe em nói. (Ảnh minh họa)
Cha mẹ sinh con trời sinh tính, câu này các cụ nói câu này cấm có sai. Bố tôi không gia trưởng, không bảo thủ, độc đoán thế mà chẳng hiểu tại sao tôi được sở hữ những cái đức tính "tuyệt vời" ấy. Bản thân tôi cũng biết đó là tính xấu, nhưng biết mà lại không sửa được ấy mới gọi là bất lực. Ngoài cái tính gia trưởng ấy ra thì tôi cũng được đánh giá là một chàng trai khá ổn. Nếu không có cái tật xấu kia thì chắc tôi đã biến thành soái ca trong mắt các chị em rồi. Mọi người nói, nếu tự bản thân mình không thay đổi được thì thế nào số mệnh cũng sẽ sắp đặt cho tôi gặp được người có thể giúp tôi thay đổi bản thân mình. Tôi cũng hy vọng vào ngày ấy lắm.
Em giống như cơn mưa rào mùa hạ tưới mát cho mảnh đất cằn cỗi là tôi. Mới gặp em, tôi đã thực sự bị thu hút bởi đôi mắt nâu sâu thẳm ấy. Sự tinh khôi, dịu dàng, thùy mị của em khiến tôi rung động. Em chẳng phải chính là hình mẫu con gái mà tôi đi tìm bao nhiêu lâu nay đấy sao. Chớp lấy thời cơ trời cho mình, tôi vận dụng hết tất cả những kĩ năng mình có, cộng thêm với sự chân thành, nhiệt huyết để tán đổ em. Thật kì diệu, em nhận lời làm người yêu tôi sau 3 tháng quen biết.
Yêu được em, tôi thấy mình nở mày nở mặt lắm. Ai gặp em cũng phải thốt lên lời khen ngợi. Con gái nhà ai mà đẹp cả người cả nết. Ai cũng phải phục em, tôi nổi tiếng là gã đàn ông gia trưởng, bảo thủ thế mà từ ngày quen cho đến lúc nhận lời yêu nhau, em chưa bao giờ làm gì để tôi phải phật ý. Em, thực sự quá hoàn hảo. Tôi đã tính đến chuyện đám cưới với em, đến một tương lai tốt đẹp thì chuyện không ngờ đó xảy ra...
Tôi đã tính đến chuyện đám cưới với em, đến một tương lai tốt đẹp thì chuyện không ngờ đó xảy ra. (Ảnh minh họa)
Em dạo gần đây có vẻ mệt mỏi, người xanh lắm. Tôi có gặng hỏi thì em nói do em phải lo nhiều thứ quá. Nhìn em như vậy, tôi xót xa lắm, tôi muốn được ở bên cạnh chăm sóc cho em.
- Mình cưới nhau đi em. Anh sẽ ở bên, chăm sóc cho em cả đời này.
- Em... Em không thể... Em không xứng đáng.
Sự ngập ngừng của em làm tôi nghi ngờ. Em có chuyện gì giấu tôi hay sao. Cụm từ "không xứng đáng" của em làm tôi nghĩ ngay tới sự không trinh trắng của người con gái. Thì chỉ có không trinh trắng mới không xứng đáng thôi.
- Ý em là em không còn là con gái ư?
Hỏi câu đó xong, tự nhiên tôi thấy tim mình bị hẫng mất một khoảng lớn. Tôi đang hỏi em chuyện quái quỷ gì vậy chứ. Đang định mở miệng xin lỗi em thì...
- Không, em thuộc về anh nguyên vẹn cả về thể xác lẫn tâm hồn. Chỉ là em...
Câu trả lời của em làm tôi thấy vui lắm. Vui vì em còn nguyên vẹn, vui vì em không giận tôi. Vì quá vui sướng, tôi nằng nặc đòi cưới luôn mặc cho em không đồng ý. Tôi nghĩ đơn giản, chỉ là em chưa muốn bị gò bó, còn tôi, tôi sợ mất em nên cứ phải cưới em về mới yên tâm được. Ngờ đâu...
Đêm tân hôn, cái đêm mà tôi mong chờ nhất cuối cùng cũng đến. Thú thực lòng thì giây phút này tôi mong chờ từ lâu lắm rồi, cứ nghĩ đến lúc chinh phục được em là tôi lại thấy sung sướng, thấy mình bản lĩnh lắm. Thế mà...
Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng, vừa ôm em vào lòng thì em vùng khỏi vòng tay tôi, lao vội vào nhà vệ sinh. Tôi còn tưởng em bị đau bụng cho tới khi nghe tiếng nôn ọe dữ dội trong nhà vệ sinh. Tôi định vào xem em thế nào nhưng trong đầu tự nhiên ý nghĩa ấy hiện lên. Em còn trinh mà sao lại nôn ọe như phụ nữ nghén ngẩm thế kia. Lại nghĩ ngay đến chuyện em nói mình không xứng đáng với tôi. Tôi suy ra ngay được đáp án em lừa mình. Máu trong người sôi lên, tôi định xông vào nhà vệ sinh lôi em ra hỏi thì em đã bước ra với khuôn mặt tái nhợt. Thấy bộ dạng giận dữ của tôi em hốt hoảng. Nhìn em hốt hoảng, tôi lại càng bực:
- Cô có thai rồi ư? Cô dám lừa tôi đổ vỏ ư?
Tôi tát em hai cái ửng đỏ má. Em ngã nhào xuống sàn nhà, không gượng dậy nổi, đưa đôi mắt đẫm nước nhìn tôi.
- Tin em đi, em không hề như vậy, chỉ là em bị...
Lời em nói lúc này chẳng có từ gì lọt được vào tai tôi hết. Tôi giống như con thú điên bị bắn trọng thương, lao vào đánh em tàn nhẫn. Em không phản kháng lại càng làm tôi nghĩ em đang nhận lỗi. Sự cam chịu của em càng khiến tôi điên lên:
- Cút, cô cút ngay ra khỏi nhà tôi.
Tôi lôi em xềnh xệch ra khỏi nhà rồi đóng mạnh cửa lại mặc cho em kêu gào xin tôi nghe em nói. Tôi vào phòng tân hôn, phá hết tất cả sự lãng mạn trong đó. Người nóng bừng, mồ hôi vã ra, tôi cần đi tắm để trút bớt khí nóng trong người. Bước vào nhà vệ sinh, tôi sốc nặng với thứ em để lại trong bồn cầu. Máu... Máu sao lại rơi vãi ra cả ngoài thế này. Trên nóc bồn cầu, tôi thấy có hộp thuốc lạ. Thuốc hỗ trợ điều trị ung thư... 5 phút trước em đã...
Mắt tôi tối sầm lại, chân tay run lẩy bẩy. Em nôn ọe vừa rồi, đâu phải do ốm nghén. Thuốc có ghi rõ tác dụng phụ là buồn nôn đây mà. Tôi thấy mình giống như một kẻ ngu ngốc nhất thế gian này, tôi vừa làm chuyện quái gì vậy, đáng đuổi đi người vợ một lòng một dạ với mình ư. Mà em bị bệnh, tại sao lại giấu tôi cơ chứ.
Tôi lao vội ra ngoài mở cửa nhưng em đã không còn ở đó. Tôi gào tên em nhưng không thấy em trả lời. Hoảng sợ, tôi lao như điên ra đường tìm em. Tôi phải cứu em, cứu lấy hạnh phúc của chính mình.
Theo blogtamsu
Cái kết buồn khi chồng chốt chặt cửa hú hí với bồ để mặc vợ ướt như chuột lột cả đêm Đến 6h tối mà Ý chỉ mới bán được 20 ngàn đồng. Cô nóng ruột lắm nên gánh rau đi về. Định bụng ghé qua mẹ mượn mấy trăm nghìn mua thuốc cho chồng. ảnh minh họa Ý lấy Quang từ năm 18 tuổi do lỡ có bầu trước. Mọi người ai cũng cản cô vì Quang lăng nhăng, lúc đó Quang vẫn...