Vừa cưới 1 tuần, tôi muốn ly hôn
Tôi muốn ly hôn để quay về bên tình cũ – người thực sự là cha đứa bé trong bụng tôi.
Tôi biết, tất cả những gì ngày hôm nay là do sự nóng vội của tôi. Nhưng tôi nghĩ giờ không phải lúc trách cứ xem ai là người sai lầm mà là tính toán cho tương lai. Tôi nghĩ về đứa con của mình rất nhiều, mọi việc tôi làm đều vì con. Chính vì thế, khi mới lấy chồng được 1 tuần, giờ tôi lại muốn ly hôn.
Hiện tại tôi đang có thai được hơn 3 tháng. Đứa bé không phải là con của chồng tôi bây giờ mà là kết quả tình yêu của tôi và người yêu cũ. Tôi chấp nhận lấy chồng vội vã – một người chồng mà tôi không hề yêu thương cũng chỉ là vì nghĩ cho đứa bé. Tôi muốn nó có một gia đình, một tổ ấm đàng hoàng khi chào đời vì dù sao đứa bé cũng không có tội. Con tôi xứng đáng được hưởng hạnh phúc!
Chồng tôi yêu thầm tôi suốt từ năm chúng tôi học cấp 3 nhưng tôi không đáp lại tình cảm đó. Với tôi, tôi cảm thấy anh ấy là người chậm tiến, kém cỏi và không có sức hấp dẫn. Mặc dù không yêu nhưng tôi vẫn luôn trân trọng tình cảm của anh, tôn trọng con người anh vì anh là một người đàn ông hiền lành, tốt bụng. Khi tôi lên đại học, 4 năm trời tôi và bạn trai yêu nhau anh cũng biết nhưng vẫn theo đuổi tôi. Đã rất nhiều lần tôi nói với anh hãy quên tôi đi, tìm hạnh phúc khác cho mình nhưng anh nói chừng nào tôi còn chưa lấy chồng thì anh ấy vẫn theo đuổi. Tôi cũng đành chấp nhận vì dù sao đó cũng là quyền của anh, tôi không thể cấm anh yêu mình được.
Vì hiểu lầm bạn trai, tôi quyết định lấy chồng vội vã. Đó là một sai lầm của tôi (Ảnh minh họa)
Tôi và bạn trai yêu nhau suốt 4 năm đại học. Tình yêu của chúng tôi rất đẹp. Chúng tôi rất yêu và hiểu nhau. Ai cũng thầm ngưỡng mộ tình cảm mà chúng tôi dành cho nhau. Tôi và anh ấy dự định ra trường sẽ cưới nhau. Chúng tôi biết để đến với nhau sẽ rất khó khăn vì nhà anh và nhà tôi ở cách xa nhau. Tôi nghĩ bố mẹ hai bên sẽ có chút lăn tăn nhưng hai đứa tin rằng tình yêu sẽ giúp vượt qua tất cả.
Năm thứ tư đại học, sau khi tôi ra trường, có công việc ổn định, chúng tôi đã tính đến chuyện cưới xin. Đúng như những gì chúng tôi dự đoán, bố mẹ anh không đồng ý vì chê tôi ở xa quá. Gia đình tôi cũng không ưng thuận nhưng vì nghĩ tôi yêu anh ấy nên cũng để tôi tự quyết. Sau một thời gian dài cố gắng đấu tranh, chúng tôi thực sự mệt mỏi vì bố mẹ anh ngăn cản. Khi ấy, tôi cũng đã trao cho anh tất cả những gì quý giá nhất của đời con gái.
Video đang HOT
Khi anh nói với tôi tạm thời xa nhau một thời gian đợi cho bố mẹ anh nguôi ngoai rồi tính tiếp cũng là lúc tôi biết mình có thai. Tôi cảm thấy giận anh vô cùng vì anh đã không dám đấu tranh đến cùng cho tình yêu đó. Vậy là tôi không thèm nói cho anh biết sự thật, tôi cay cú nhận lời người đàn ông đã theo đuổi mình bao năm qua như một cách trả thù và… “chống cháy”. Tôi không biết rằng thời gian mà anh ít liên lạc với tôi chính là anh đang cố gắng tìm công việc cho tôi ở gần nhà anh và “chống đối bố mẹ” để cho chúng tôi được ở bên nhau. Anh không muốn tôi phải chịu tổn thương nhiều nữa nên chỉ muốn một mình “đối đầu” với bố mẹ mà thôi.
Nhưng vì không hiểu chuyện, cho rằng anh hèn nhát đầu hàng, anh giũ bỏ trách nhiệm với tôi nên tôi đã lập tức nói lời chia tay và lẳng lặng đi lấy chồng. Tôi cũng nói rõ cho chồng tôi biết là tôi đang mang thai đứa con với người yêu, nếu anh ấy chấp nhận đứa bé thì chúng tôi sẽ cưới nhau và cuối cùng anh đồng ý. Vì cả hai chúng tôi cũng đã đến tuổi rồi, hơn nữa anh theo đuổi tôi cũng đã lâu và quan trọng nhất là cái thai trong bụng tôi ngày càng lớn nên chúng tôi chuẩn bị đám cưới rất gấp gáp. Đó thực sự là một sai lầm của đời tôi!
Tôi muốn ly hôn với chồng để quay về bên tình cũ (Ảnh minh họa)
Khi tôi vừa đám cưới xong được 2 ngày thì người yêu của tôi tìm gặp tôi. Anh ấy vẫn không thể nào tin được rằng tôi lại làm như vậy, lại phản bội anh. Khi tôi cho anh xem kết quả khám thai, anh càng khóc nhiều hơn khi mà biết anh đã được làm cha. Anh ấy điện thoại với bố mẹ về chuyện tôi có thai và bố mẹ anh ấy nói rằng cũng đành chấp nhận vì đứa bé không có tội. Sự bằng lòng của bố mẹ anh ấy càng khiến tôi trở nên đau đớn hơn. Tôi đã nông nổi, vội vàng, hấp tấp để đánh mất hạnh phúc trong tầm tay.
Có lẽ cuộc đời tôi may mắn khi luôn được những người đàn ông yêu thương mình bao dung và tha thứ. Người yêu tôi nói rằng anh biết tôi không hề yêu chồng (thậm chí tôi và chồng từ hôm cưới xong tới giờ còn chưa đụng chạm cơ thể vì tôi lấy lí do đang có bầu ở mấy tháng đầu cần phải giữ gìn) nên anh muốn tôi ly hôn để quay về bên anh. Đó không phải là sự ích kỉ mà là vì hạnh phúc của tất cả mọi người. Tôi và anh vẫn yêu nhau, chúng tôi cần ở bên nhau, con của chúng tôi cũng cần được sống trong vòng tay yêu thương của cha mẹ ruột. Còn chồng tôi, anh ấy cũng cần phải được yêu thương thật sự chứ không phải là người bố hờ, chồng hờ như vậy.
Giờ đây tôi đang hoang mang lắm, tôi thực sự muốn ly hôn nhưng tôi không biết phải làm thế nào nữa? Mong mọi người hãy giúp tôi!
Theo VNE
Vì cô ấy cần anh hơn em!
Em chấp nhận buông tay anh để anh đến bên đời một cô gái khác, một người cần anh hơn em!
Cô gái đó ngồi cách xa anh nhưng cái cảm giác muốn ôm chầm lấy anh vì sợ sệt hiện rõ lên đôi mắt. Cô ấy mím chặt đôi môi để ngăn không khóc, để ngăn không cho sự run rẩy biểu hiện ra bên ngoài. Nhìn cô ấy em không còn cảm giác ghen tuông và tức tối mà thay vào đó là một sự thương hại. Có lẽ nào, cô ấy cần anh hơn em?
Có lẽ người ta sẽ cho em là khùng điên khi em quyết định nhường lại anh cho kẻ đến sau. Hơn 4 năm yêu nhau vậy mà giờ đây em lại dễ dàng để anh thuộc về người con gái khác. Điều đó thật nực cười! Nhưng em nghĩ khác. Anh không phải là món đồ để em nhường lại khi không còn cần thiết. Anh có trái tim, có tình cảm và có những suy nghĩ của riêng mình. Và lí do mà em quyết định dừng lại để anh ở bên cô ấy chính là vì em biết trong lòng anh tình yêu dành cho em đã không còn vẹn nguyên nữa.
Em là một người con gái mạnh mẽ. Em không giống những người con gái, yếu đuối, hay khóc và lụy tình. Em luôn giữ cho mình lí trí ở trạng thái mạnh mẽ nhất. Có đôi lần anh cũng từng nói sự cứng rắn của em làm anh cảm thấy không thực sự cần thiết với em. Anh cũng muốn được như bao người đàn ông khác, được thấy mình mạnh mẽ và che chở cho người con gái mình yêu. Nhưng sự mạnh mẽ của em làm anh cảm thấy rằng không có anh, cuộc sống của em vẫn diễn ra quá đỗi bình thường.
Anh khâm phục em nhưng cũng dần cảm thấy xa vì em dường như đóng mọi cách cửa để anh thấy rằng: Em cần anh! (Ảnh minh họa)
Cuộc sống với những vất vả và lo toan quá nhiều đã tạo ra cho em tính cách như vậy. Nó là điểm mạnh và có lẽ cùng là yếu điểm của em. Em chỉ luôn nghĩ được rằng em không muốn làm gánh nặng cho ai nhưng không hiểu được rằng đôi khi trong tình yêu, khoảnh khắc một người con gái nép vào vai người đàn ông của mình để khóc sau không phải là gánh nặng mà là một sự sẻ chia. Nó không chỉ làm vơi bớt nỗi cơ cực trong em mà còn làm cho người đàn ông của mình hạnh phúc. Thật tiếc là em hiểu ra điều đó quá muộn.
Em cứ cố gồng mình lên để tự giải quyết hết mọi việc. Em không nhận ra trong mắt anh có sự thất vọng khi mỗi lần anh muốn làm giúp em điều gì em đều chối từ và tự làm. Anh khâm phục em nhưng cũng dần cảm thấy xa vì em dường như đóng mọi cách cửa để anh thấy rằng: Em cần anh!
Anh đã từng vài lần kể cho em nghe về cô bé ấy. Một cô bé gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống. Anh nói cô bé ấy có phần giống em, có nghị lực nhưng dường như cô bé ấy yếu đuối hơn em. Cô bé ấy có thể dám đương đầu với những bất công nhưng khi ở bên anh - một người mà cô ấy tin tưởng, cô ấy có thể khóc ngon lành. Em đã lo sợ. Lo sợ thực sự. Nhưng một lần nữa, sự gan lì của em đã khiến em phạm sai lầm. Em luôn tin rằng cái gì là của mình thì vĩnh viễn là của mình mà không thể nào mất đi. Nếu giờ em ghen tuông có nghĩa là em sợ sự thất bại. Em không cho phép mình thất bại trước một cô gái như vậy. Vì thế em tảng lờ, em không tin rằng, có ngày em sẽ mất anh. Nhất là khi, mất anh vì một cô gái yếu đuối như vậy.
Em đã không có được sự tinh tế đó nên tình yêu ra đi thật nhẹ. Em chấp nhận buông tay anh để anh đến bên đời một cô gái khác, cần anh hơn em! (Ảnh minh họa)
Thế mà có ngày anh lại đứng trước em để nói với em rằng: "Xin em hãy giữ anh lại, vì anh đang say nắng một người con gái khác. Đừng để anh ra đi như vậy". Em sững sờ nhưng em không khóc. Có lẽ điều đó là một tổn thương lớn với anh. Khi người ta muốn ở lại mà không nhận được sự níu kéo thì điều đó còn đau khổ hơn là ra đi. Anh đã đợi chờ ở em một sự yếu mềm, một câu nói giận hờn, trách móc chẳng hạn nhưng em vẫn cố gồng mình lên chứng tỏ rằng em vẫn bình thường.
Lần cuối cùng mình gặp nhau là khi anh đưa cô ấy đến theo yêu cầu của em. Anh nói sẽ không bao giờ phản bội em nếu như em muốn anh ở bên mình. Em đã nghĩ ra rất nhiều điều để nói, để lên mặt với cô bé mềm yếu đó. Em đã nghĩ sẽ chứng tỏ cho cô ấy biết người anh yêu là em nhưng em đã không làm được. Em nhìn thấy trong mắt cô ấy sự sợ hãi, một sự sợ hãi cần anh che chở và yêu thương. Em nhìn thấy trong mắt anh một sự lo lắng. Em biết anh không rời xa em vì tình nghĩa 4 năm qua, nhưng trong trái tim anh đã có một sự đổi thay.
Em không nghĩ mình thất bại trong tình yêu này, cũng không nghĩ anh là kẻ phản bội và càng không nghĩ cô ấy là kẻ cướp người yêu. Em chỉ nghĩ rằng tình yêu cần một sự tinh tế để níu giữ. Em đã không có được sự tinh tế đó nên tình yêu ra đi thật nhẹ. Em chấp nhận buông tay anh để anh đến bên đời một cô gái khác, cần anh hơn em!
Theo VNE
Bị phụ tình, gái ngoan thành hỏng Thủy bàng hoàng khi biết bố của bạn trai lại chính là người tình năm xưa mà cô cặp bồ. Từ một cô gái trong trắng, ngây thơ, chỉ vì bị phụ tình, bị lừa dối mà rất nhiều cô gái đã hủy hoại cuộc đời mình bằng một lối sống lệch lạc. Để rồi chính cách sống đó của họ đã đẩy...