Với anh, em chỉ là người thay thế…
Chia tay, anh thừa nhận mình vẫn luôn nhớ về cô ấy. Vậy em từng là gì trong anh?
Em đã nhầm tưởng sự quan tâm, chăm sóc ấy là tình yêu. Tự bản thân viễn hoặc đó là tình yêu chân thành và dạt dào nhất anh dành cho em.
Cô ấy là người đến trước không dành tình yêu nơi anh. Em cô gái đến sau, khù khờ và ngây dại yêu anh không toan tính.
Ngày mình yêu nhau, anh quan tâm và che chở em chân thành và tha thiết. Anh luôn muốn bên em. Để anh được ôm em vào lòng, được em yêu thương và quan tâm. Em ngây thơ nghĩ rằng đó là vì anh yêu em, yêu em thực sự đến không thể rời xa dù chỉ là một giây phút mà thôi.
Anh là người đàn ông cứng nhắc và không hề lãng mạn, vậy mà em vẫn cứ yêu anh không nghĩ suy. Có lẽ cũng là một người cô đơn và cân được yêu thương, nên chỉ cần được anh hỏi thăm, trêu đùa và chăm sóc đã khiến em “sung sướng” đến mức nào. Và cứ thế, em yêu anh !
Em đã nhầm tưởng sự quan tâm, chăm sóc ấy là tình yêu mà không biết rằng tình yêu thật sự anh dành cho cô gái khác không phải em. Ảnh minh họa : Tumblr
Chúng ta đã cùng nhau trải qua những ngày tháng hạnh phúc lẫn những hờn giận trẻ con. Nhưng anh luôn dễ dàng bỏ qua những điều đó, em đã hạnh phúc biết bao khi mỗi ngày được anh yêu chiều, cưng nựng và vỗ về.
Video đang HOT
Thỉnh thoảng anh hay kể về quá khứ, anh đã từng yêu một cô gái, nhưng cô ấy không yêu anh. Anh suốt một thời gian đó rụt rè và không dám nói ra lời yêu thương, chỉ biết lẳng lặng nhìn cô ấy và quan tâm. Đến một ngày cô ấy có người yêu, anh buồn và thất vọng nhưng anh vẫn luôn yêu cô ấy. Cho đến khi gặp em.
Em đã thật vô tâm và vô tư đến mức không để ý nhiều tới câu chuyện đó, mà chỉ nghĩ giờ đây anh đã yêu em và anh là của em, người xưa ấy sẽ không là gì với chúng ta nữa cả.
Nhưng rồi tới một ngày, anh nói rằng anh muốn chúng mình xa nhau để em đi tìm một hạnh phúc khác tốt hơn anh và có thể gần bên em mãi vì anh không có cơ hội nào ở Hà Nội, phải trở về quê nhà.
Em đã đau khổ và buồn bã rất nhiều. Nhưng anh đã đi, bỏ lại em ở lại, anh nói mình hãy giữ liên lạc bì muốn biết em sống tốt không anh mới yên lòng. Em vẫn yêu anh và phải chấp nhận chia xa bởi em không thể theo anh vì gia đình. Em lúc này, đã thật hận cái khoảng cách địa lý, sao phũ phàng làm đôi mình rời xa.
Một ngày, cũng như bao ngày em vẫn quan tâm trò chuyện với anh qua điện thoại. Anh nói “xin em hãy cứ như bây giơ, hứa rằng đừng rời xa anh khi biết sự thật này. Thật đau khổ khi phải yêu đơn phương phải không em, anh đã vẫn như vậy cho tới giờ khi yêu cô gái ấy. Về đây, khi gặp lại người ấy anh vẫn không kiềm chế được cảm xúc và nhớ thương. Anh đã bày tỏ, nhưng người ấy im lặng. Anh thật sự buồn chán và đau khổ. Anh xin lỗi vì không thể chia sẻ cùng ai. Anh cần em lúc này và hơn lúc nào hết hãy tha thứ cho anh. Và thời gian yêu em, đó là tình yêu chân thành anh dành cho em”.
Đó là cái tin đ.au đ.ớn nhất với em, có lẽ còn hơn cả nỗi đau mới chia tay em còn chưa nguôi. Vậy ra, thời gian yêu nhau, em đã chỉ là người thay thế, giúp anh che lấp đi những nỗi buồn, đau khổ và thất bại tình yêu.
Lúc này, với chúng ta, giữ mối liên lạc để làm gì nữa đây, tình yêu của chúng ta chưa một giây phút nào có ý nghĩa với anh. Vậy ra em chỉ là con rối tình yêu, buồn, vui thì anh tới để khỏa lấp những vụn vỡ tình yêu mà anh đã có.
Nhưng tình yêu trong em dành cho anh lớn tới mức bản thân luôn tự viễn hoặc bản thân, lúc yêu em anh đã yêu thật lòng và tìm mọi lý do để tha thứ cho anh.
Sự thật vẫn là sự thật phải không? Em sẽ quên anh và không để mình yêu và được yêu thương như vậy nữa. Mong anh tìm được người yêu thương mình thật lòng và hãy yêu họ chân thành nhất, đừng đối xử với họ giống như em.
Theo VNE
Vợ cũ, vợ mới, nên bỏ ai?
Cả hai người cùng có thai với tôi, tôi muốn quay lại với vợ cũ nên muốn vợ mới bỏ thai, hủy hôn.
Một người đàn ông t.uổi 30 khao khát được làm cha bấy lâu vậy mà có ngày tôi lại phải tính toán tới chuyện giữ đứa con nào, chọn người vợ nào. Mọi thứ như một trò đùa của tạo hóa ở đó tôi bị con tạo xoay vần. Thật khó để chọn ai, từ bỏ ai trong hai người vợ, một người vợ mới, một người vợ cũ, nhất là khi cả hai đều đang mang thai đứa con của tôi.
Tôi lập gia đình cách đây 5 năm. Vợ chồng tôi yêu thương nhau vô cùng. Tôi hoàn toàn có thể tự hào về điều đó. Chúng tôi yêu nhau hơn 3 năm mới cưới. Cuộc sống của hai vợ chồng rất hạnh phúc. Mọi thứ tôi và vợ đều hợp nhau. Nhưng oái oăm thay, lấy nhau tới 4 năm mà vợ chồng tôi vẫn không có con.
Tôi và vợ có đi khám và chữa trị ở một số nơi nhưng không thấy có kết quả. Vợ chồng tôi buồn chán vô cùng. Chúng tôi cố động viên nhau nhưng trong thâm tâm cả hai cùng chán nản. Tôi cũng không hiểu vì sao lại xảy ra chuyện đó vì vợ chồng tôi đều khỏe mạnh, thậm chí trong chuyện chăn gối, tôi dám chắc vợ tôi là một người đàn bà tuyệt vời vì cô ấy rất giỏi trong việc làm cho chồng hạnh phúc trên giường. Vậy mà không hiểu sao vợ chồng tôi mãi không có con.
Vợ cũ của tôi đã có bầu, tôi muốn quay về bên cô ấy (Ảnh minh họa)
Cuộc sống của vợ chồng tôi dần rơi vào bi kịch từ đó. Hai vợ chồng tuy không cãi nhau nhưng cuộc sống trở nên đáng sợ vô cùng. Ai cũng lầm lì, ít nói. Vợ tôi bị mang tiếng là "người độc không con" khiến cô ấy rất khổ tâm. Còn tôi cũng chịu áp lực từ phía gia đình vì tôi là con trai duy nhất trong nhà. Không thể có con, vợ tôi sinh ra tự ti và ghen tuông. Tôi lại chán cảnh ở nhà, không khí nặng nề nên hay ra ngoài uống bia với bạn bè cho đỡ buồn. Mỗi lần về thấy tôi say sưa, vợ tôi lại khóc lóc nghi ngờ tôi đi lăng nhăng. Đó là khoảng thời gian đáng sợ nhất của gia đình tôi.
Thế rồi tôi n.goại t.ình thật. Đó là một cô gái trẻ măng về cơ quan tôi thực tập 3 tháng. Không hiểu trời xui quỷ khiến thế nào tôi và cô ấy lại phải lòng nhau. Phải thú thực là do chán không khí gia đình, chán vì không thể có con nên tôi mới "bập" vào mối quan hệ đó chứ tôi không hề yêu cô gái trẻ đó. Ở bên cô ấy tôi chỉ muốn cho khuây khỏa, cho vơi bớt muộn phiền mà thôi chứ không có cảm giác yêu đương như bên vợ.
Khi cô nhân tình bé nhỏ đó báo có bầu, tôi vỡ òa trong niềm hạnh phúc vì được làm cha. Tôi hiểu điều đó đồng nghĩa với việc tôi không được phép phụ cô ấy vì cô ấy đã mang tới cho tôi một món quà quá đỗi lớn lao. Tôi thú nhận mọi việc với vợ. Cô ấy nghe xong rất nhã nhặn và nhận lỗi sai về mình vì bấy lâu nay đã làm cho gia đình thêm phần bi kịch. Cô ấy sẵn sàng l.y h.ôn để tôi đến với cô gái trẻ kia. Cô ấy không muốn giam hãm tôi vì dù sao cô ấy cũng không thể làm tròn trách nhiệm của một người vợ.
Tôi muốn hủy hôn với vợ mới để quay về hàn gắn với người vợ cũ (Ảnh minh họa)
Thủ tục l.y h.ôn được diễn ra nhanh chóng. Hơn một tháng sau gia đình tôi chuẩn bị mọi việc để tiến hành đám cưới lần hai cho tôi. Nhưng cuộc đời quá trêu ngươi. Chính cái hôm tôi đưa vợ mới đi thử váy cưới, vợ cũ của tôi đã điện thoại cho tôi yêu cầu gặp nhau gấp. Nghĩ tới tình nghĩa vợ chồng, tôi tìm gặp cô ấy. Cô ấy khóc và ôm chặt lấy tôi: "Em có thai rồi anh ơi. Em có con thật rồi". Tim tôi tưởng như ngừng đ.ập vì điều đó. Tôi mừng vui lẫn lộn. Tôi cũng ôm cô ấy khóc dù không biết mình khóc vì hạnh phúc hay đau khổ.
Vợ cũ của tôi cầu xin tôi đừng bỏ cô ấy vì cô ấy cần tôi. Giờ đây cô ấy cũng đã có con với tôi. Đó thực sự là một kết tinh của tình yêu. Tôi biết mình cũng còn rất yêu vợ cũ. Chúng tôi sống hợp nhau, yêu thương nhau nên trong lòng tôi muốn quay về bên vợ cũ. Hơn nữa, trong chuyện ân ái vợ chồng, vợ cũ của tôi tuyệt hơn rất nhiều cô gái trẻ kia. Nói chung, tôi với cô vợ mới chẳng qua là giữa lúc buồn chán tìm đến nhau, trót có con nên chúng tôi mới cưới chứ tình cảm và sự hòa hợp thì không thể nào bằng tôi với người vợ cũ được.
Giờ tôi đang phân vân tính tới chuyện hủy đám cưới với người vợ mới để tái hôn lại với ngươi vợ cũnhưng không rõ cô ấy có chịu không vì như thế quá thiệt thòi cho cô ấy. Liệu tôi có nên yêu cầu người vợ mới phá bỏ cái thai để cô ấy dễ dàng tìm được hạnh phúc mới còn tôi quay về với cũ không? Tôi phải làm thế nào cho đúng đây?
Theo VNE
Ai cũng có một giấc mơ bình dị Ước mơ của môi người là môt gia đình hạnh phúc, môt tình yêu không cân quá nhiêu nhưng thủy chung và bên chặt. Tôi rât ít khi mông mị và thường thì sáng hôm sau sẽ ngay lâp tức quên những điêu mà đêm hôm trước mình nằm mơ tới, nhưng chẳng hiêu sao giâc mơ lân này cứ không thôi ám...