Vợ vào mạng xã hội hỏi chị em câu này khiến chồng tái mặt hoảng hốt
Vợ tôi thì đang bầu bí, tôi cũng không muốn nặng lời để ảnh hưởng đến tâm trạng của cô ấy. Nhưng nếu cô ấy vẫn tiếp diễn những hành động thế này thì tôi bực mình và khó chịu quá!
Ảnh minh họa
Tôi và vợ tôi học cùng lớp đại học. Tôi là một chàng sinh viên nghèo, tỉnh lẻ còn cô ấy là con nhà giàu, nhà ở ngay trung tâm thành phố. Suốt 4 năm đại học, tôi chẳng mấy khi nói chuyện với cô ấy. Chẳng biết trời đất run rủi sao, sau khi ra trường, tôi và vợ lại làm cùng một công ty. Cùng là lính mới, cùng bỡ ngỡ với công việc nên tôi và cô ấy với nhau và yêu nhau lúc nào không hay.
Khi yêu nhau, tôi có cảm giác cô ấy rất ân cần, nhẹ nhàng và đảm đang chứ không hề chảnh chọe như những tiểu thư con nhà giàu khác. Sau 3 năm hẹn hò, tôi đưa cô ấy về quê ra mắt. Quê tôi ở xa, 2 đứa phải đi ô tô 4-5 tiếng mới về đến nhà. Thấy cô ấy say xe, nôn mửa, tôi cũng rất thương. Cô ấy thấy tôi ở quê xa, không được hiện đại như thành phố thì khá ngại ngần. Tôi đành dỗ dành cô ấy, nói rằng dù sao chúng tôi cũng xác định sẽ bám trụ lại Hà Nội nên cũng chẳng mấy khi về quê, mong cô ấy cố gắng.
Chuyện gì đến cũng đến, khi cô ấy phát hiện đã có bầu 2 tháng, gia đình 2 bên đành nhanh chóng tổ chức đám cưới. Vào lễ cưới, bố mẹ vợ tôi khiến cả 2 họ tròn mắt khi trao đến 6 cây vàng làm của hồi môn cho con gái. Sau khi cưới, tôi không muốn ở nhà vợ nên đã thuê một căn hộ chung cư gần chỗ làm để ở. Thấy nhà cửa vẫn còn đi thuê, sợ an ninh còn chưa đảm bảo nên tôi khuyên vợ nên gửi chỗ của hồi môn để mẹ tôi giữ hộ nhưng vợ tôi không nói gì.
Hôm đó, chị bạn đồng nghiệp nhắn tin cho tôi nói rằng vợ tôi đang bình luận gì đó có liên quan đến gia đình tôi trong nhóm “Tâm sự EVA” gì đó. Tôi rất tò mò nên đã mượn nick của một người bạn, xin gia nhập nhóm để xem vợ “tám” gì. Nào ngờ, vào đến nhóm, tôi tá hỏa khi thấy vợ tôi là chủ của mấy bài đăng liền.
Video đang HOT
Cô ấy kể tất tần tật từ lần về ra mắt, đám cưới lẫn cả chuyện “vợ chồng” của chúng tôi lên mạng cho tất cả mọi người cùng đọc và bình luận. Đọc những bài viết của vợ, tôi “ nóng mắt” khi thấy cô ấy chê tôi và gia đình tôi là nghèo hèn, quê mùa, cục mịch.
Chưa kể, bài đăng mới nhất cô ấy còn viết: “Các mẹ ơi, ngày cưới, em được bố mẹ trao của hồi môn 6 cây vàng. Sau khi cưới, chúng em vẫn ở thuê trong một căn hộ chung cư chứ chưa có nhà riêng. Chồng em sợ để ở đây sẽ mất nên khuyên em mang vàng về để mẹ chồng giữ hộ. Theo các mẹ em có nên mang vàng về gửi mẹ chồng không. Em thấy nhiều mẹ nói rằng mang vàng về gửi mẹ chồng thì 90% là mất ạ”.
Bài đăng của vợ ngay lập tức nhận được cả tá “like”, “comment” của mọi người. Hầu hết mọi người đều khuyên vợ tôi nên mang vàng về đưa mẹ đẻ cất vì mẹ chồng toàn là người như thế này, thế kia, bla bla.
Không hiểu sao đến chuyện đấy mà cô ấy cũng mang lên mạng để kể được. Người ngoài thì không nói nhưng những người quen mà biết được chuyện này thì không biết sẽ thế nào.
Tôi không biết nên nhắc nhở nhẹ nhàng hay làm um chuyện cho ra nhẽ để vợ tôi chừa cái tật “vạch áo cho người xem lưng” này. Vợ tôi thì đang bầu bí, tôi cũng không muốn nặng lời để ảnh hưởng đến tâm trạng của cô ấy. Nhưng nếu cô ấy vẫn tiếp tục những hành động thế này thì tôi bực mình và khó chịu quá!
Theo Danviet
Bồ nhí mang bầu, chồng cuống quýt khẩn cầu vợ giải cứu
Dưỡng khẳng định anh không yêu cô gái kia mà tất cả tình cảm anh vẫn dành cho tôi.
Dưỡng mong tôi cho anh một lối thoát... (Ảnh minh họa)
Sau 3 năm tìm hiểu, yêu nhau tôi và Dưỡng đã nên vợ, nên chồng bằng một đám cưới đầy đủ bố, mẹ, họ hàng và bạn bè của hai đứa.
Vợ 22, chồng 25 tuổi đều là công nhân của khu chế xuất đóng ở vùng ven Sài Gòn, còn cảnh ở nhà thuê, sống nhờ lương xí nghiệp nên hai đứa thống nhất kế hoạch chưa sinh em bé vội, để tích lũy kinh tế kha khá một chút rồi hoàn thiện tổ ấm sau cũng chưa muộn.
Làm trong cùng khu nhưng khác xí nghiệp nên chuyện vợ, chồng không ăn cùng mâm, không ngủ cùng giường là chuyện bình thường khi mà cả tôi và Dưỡng phụ thuộc vào lịch ca, kíp của công việc.
Được cái bận rộn sản xuất, lệch nhau ca trực ngày, đêm thì phải chịu, có dịp cùng nhau ở nhà vợ, chồng tôi luôn quấn quít, yêu thương, chăm sóc nhau hết lòng. Dưỡng chiều tôi không cần so đo, tính toán miễn sao tôi vui, tôi thoải mái là anh mừng. Còn tôi không vì được chồng chiều mà quên trách nhiệm làm vợ, nên ở khu nhà trọ vợ, chồng tôi thường nhận được lời khen của hàng xóm, láng giềng.
Quê vợ, chồng tôi đều ở Bắc, chúng tôi vào Nam là tính chuyện lập nghiệp lâu dài, nên cả hai động viên nhau tích cực làm lụng, dè sẻn chi tiêu để ổn định cuộc sống.
Sau 2 năm vợ, chồng hoàn thiện, công việc cho thu nhập tốt, tôi bàn với chồng sẽ mang bầu để sinh em bé. Chưa kịp thực hiện kế hoạch thì Dưỡng phải về quê gấp vì bố chồng tôi không may bị ốm nặng. Dưỡng về chăm bố là hợp lẽ vì mẹ chồng tôi sức khỏe yếu, chị gái Dưỡng lấy chồng ở xa lại vừa sinh con nhỏ, em gái út của Dưỡng đang học năm cuối của một trường trung cấp trên huyện, nên không thể nghĩ ngang mà về phục vụ bố được.
Dưỡng phải ở quê đến 4 tháng để chăm cho bố, ngặt nỗi bố không có bảo hiểm y tế, bệnh lại nặng nên bao nhiêu tiền tôi và Dưỡng tích cóp được đều mang ra sử dụng để điều trị cho bố. Biết gia cảnh của chồng khó khăn, mỗi lần mang tiền về quê đưa Dưỡng chi dùng cho bố, tôi luôn động viên anh là yên tâm lo cho bố, tôi sẽ cố gắng làm lụng để không ảnh hưởng đến kế hoạch đón thành viên mới của gia đình.
May mắn sau thời gian dài chữa bệnh, bố chồng tôi hồi phục và Dưỡng trở lại Sài Gòn để cùng tôi tiếp tục làm việc...Thế nhưng bằng linh tính của người phụ nữ tôi nhận thấy sau một thời gian dài xa vợ, chồng tôi có sự thay đổi. Dưỡng hay trầm ngâm suy nghĩ, hay thở dài, buồn, lo bất chợt mà không muốn cùng tôi mặc dù nhiều lần tôi gặng hỏi.
Lo lắng sợi dây tình cảm giữa vợ, chồng không đủ bền chặt nếu tổ ấm chưa có tiếng nói cười con trẻ, tôi quyết định dừng việc dùng biện pháp tránh thai để mang bầu. Tiền lúc này đối với tôi không còn quan trọng hàng đầu nữa, tôi mua thêm thức ăn bồi bổ cho chồng, mặn nồng với chồng bất cứ lúc nào anh vui vẻ, song Dưỡng như cố tình tránh tôi...
Cho đến chủ nhật vừa rồi, một cô gái trẻ ăn mặc giản dị, quê mùa cùng cái bụng đã lùm lùm đội áo tìm đến tận căn nhà thuê của vợ, chồng tôi. Em nức nở rằng chồng tôi là "tác giả" của cái thai em đang mang, rằng nếu Dưỡng phụ em, không lo cho em và đứa bé một cuộc sống như bao người đàn bà có chồng khác, em sẽ không cần tồn tại trên đời này nữa...
Tôi chết lặng khi Dưỡng ấp úng nhận lỗi rằng anh và cô gái trẻ nọ gặp nhau tại bệnh viện khi anh chăm bố và cô ấy chăm mẹ...Từ sẻ chia, giúp đỡ nhau những việc vặt khi cùng xa nhà tới sự đồng cảm rồi vượt quá giới hạn trong quan hệ là điều khó tránh! Dưỡng khẳng định anh không yêu cô gái kia mà tất cả tình cảm anh vẫn dành cho tôi. Dưỡng mong tôi cho anh một lối thoát...Tôi biết làm thế nào bây giờ?
Theo 24h
Ngậm đắng nuốt cay 'đổ vỏ' vì ham lấy vợ giàu Theo suy nghĩ của tôi nếu anh cảm thấy ân hận, thấy không thể mũ ni che tai, không thể có mắt như mù để chấp nhận làm người đổ vỏ nhằm yên ổn hưởng thụ giàu sang của nhà vợ thì anh nên mạnh dạn đưa ra bằng chứng để thoát khỏi cảnh trớ trêu này. Ảnh minh hoạ: Internet Tôi là...