Vợ tôi chạy theo nhân tình ngay sau khi chồng phá sản
Khi biết chồng phá sản, vợ tôi ôm nữ trang giá trị cao chạy xa bay cùng nhân tình. Nhưng sau khi chạy theo nhân tình, vợ tôi phải chịu cuộc sống khổ cực.
Khi lấy vợ, tôi đã là một người đàn ông thành đạt. Vợ kém tôi 5 tuổ.i, xinh đẹp và rất dịu dàng. Vì nhà vợ nghèo, nên tôi thường xuyên giúp đỡ về kinh tế. Trước khi lấy tôi, vợ làm nhân viên bán mỹ phẩm. Nhưng đến khi kết hôn, tôi khuyên cô ấy ở nhà để chăm sóc gia đình. Tôi luôn chăm chỉ làm việc để lo cho gia đình mà không một lời kêu than. Điều an ủi tôi mỗi khi đi làm về là có một người vợ biết quan tâm. Dù không kiếm ra tiề.n nhưng vợ luôn là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho tôi. Bởi vậy, tôi chưa bao giờ tỏ ý khin.h thườn.g vợ mình.
Có của ăn của để nên tôi cũng mong vợ mau chóng có bầu. Nhưng hơn một năm sau khi kết hôn, vợ tôi vẫn chưa có tin vui dù không kế hoạch. Khi cả hai vợ chồng đi khám thì bác sĩ nói nguyên nhân là ở phía tôi. Từ đó, tôi cảm thấy buồn bã và không còn hứng thú khi gần gũi vợ nữa. Cũng vì thế mà giữa chúng tôi dần hình thành một khoảng cách vô hình.
Khi công ty đứng trước nguy cơ bị phá sản thì cũng là lúc tôi phát hiện vợ ngoạ.i tìn.h. Và nhân tình của cô ấy không ai khác chính là gã hàng xóm góa vợ cạnh nhà tôi. Hôm đó, khi lôi được vợ về nhà tôi đã đán.h đậ.p cô ấy. Đây cũng là lần đầu tiên tôi “thượng cẳng chân hạ cẳng tay” với vợ mình. Trong lúc ấy, vợ tôi đã qu.ỳ gố.i xin tha thứ và hứa không bao giờ qua lại với gã nhân tình kia nữa. Vì vẫn còn tình cảm nên tôi đã quyết định tha thứ cho vợ mình.
Video đang HOT
Sau một thời gian cầm cự, công ty mà tôi gây dựng bấy lâu nay bị phá sản. Khi biết tin, vợ tôi đã ôm số nữ trang quý giá cao chạy xa bay cùng nhân tình, để lại lời nhắn: “Xin lỗi đã phản bội anh trong lúc này. Nhưng em không thể sống mà chịu khổ cùng anh được”, kèm theo đó là tờ đơn l.y hô.n. Tôi hận người vợ mình đã từng yêu thương đến tận xương tủy. Không ngờ tất cả lời hứa, tình cảm mà vợ dành cho tôi trước đó chỉ là giả dối.
Sau đó, tôi đã dần đứng dậy sau thất bại. Lòng hận thù đã khiến tôi trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cũng bởi vậy, chỉ 3 năm sau khi bị phá sản tôi đã lấy lại được tất cả mọi thứ trước đây. Khi đó, tôi chợt nảy ra ý định sẽ trả thù người vợ đã bỏ rơi mình trong lúc khốn khó nhất. Tôi thuê người thu thập thông tin về vợ mình. Trên danh nghĩa thì chúng tôi vẫn là vợ chồng vì tôi chưa hề ký tên vào lá đơn l.y hô.n.
Có tiề.n nên mọi thứ dễ dàng hơn tôi tưởng. Tôi nhanh chóng có được thông tin hiện tại của vợ mình. Vợ tôi giờ đã trở thành bà bán xôi vỉa hè sống cùng người tình rượu chè, cờ bạc và hai đứa con. Hôm sau, tôi đi theo địa chỉ được cung cấp lặng lẽ đứng nhìn vợ mình từ phía xa. Tuy nhiên, tôi không còn nhận ra người vợ phản bội đó nữa. Nhìn em già đi trông thấy khi mặc bộ quần áo lao động đã cũ và kiếm từng đồng tiề.n lẻ. Lúc này, mọi thù hận trong tôi tan biến. Tôi không còn muốn trả thù vợ như trước. Bởi tôi nghĩ rằng, cuộc sống vợ đang phải trải qua là quả báo xứng đáng cho những gì mà cô ấy đã làm rồi.
Theo Gia đình Việt Nam
Tôi chỉ muốn làm người mẹ đơn thân
Chứng kiến nỗi khổ của mẹ và chị gái, tôi sợ lấy chồng, chỉ muốn làm mẹ đơn thân, sinh một đứa con và tự nuôi con một mình...
Tôi năm nay 28 tuổ.i, tôi và người yêu đã yêu nhau gần 2 năm, anh và gia đình đang giục chúng tôi làm đám cưới vào đầu năm sau. Nhưng tôi không muốn làm đám cưới, tôi không muốn lấy chồng để phụ thuộc chồng mà chỉ muốn làm một người mẹ đơn thân.
Ảnh minh họa
Ý nghĩ này đã xuất hiện trong đầu tôi từ khi tôi chỉ là một đứ.a tr.ẻ con. Ngày ấy, tôi thường xuyên phải chứng kiến cảnh bố mẹ cãi vã nhau, bố thường xuyên say rượu và đán.h m.ẹ. Mẹ không dám phản kháng, chỉ nhẫn nhịn chịu đựng và khóc một mình.
Có những đêm mẹ khóc cả đêm, sáng ra hai mắt sưng húp, không muốn hàng xóm nhìn thấy, mẹ dậy sớm vừa nấu cơm vừa hơ đôi đũa cả vào bếp lửa và chà lên mắt để cho bọng nước tan ra. Những lúc thấy mẹ nhẫn nhịn, tôi luôn tự hỏi mình và hỏi mẹ, tại sao mẹ không cãi lại bố, tại sao mẹ cứ phải nhẫn nhịn cả những điều vô lý của bố. Chị tôi cũng thường hỏi mẹ những câu hỏi như vậy, nhưng tất cả chúng tôi chỉ nhận được một lời giải thích "Vì mình là đàn bà, là vợ".
Câu trả lời đó chưa bao giờ chị em tôi cảm thấy thỏa đáng, và lại càng thêm ấm ức. Đàn bà thì sao, làm vợ thì sao. Chẳng lẽ cứ phải chấp nhận những điều vô lý của chồng. Tôi nghĩ, nếu phụ nữ cứ phải như vậy thì sau này tôi sẽ không lấy chồng, tôi sẽ tự sinh một đứa con và tự nuôi con một mình.
Chị tôi thì khác, chị bảo sau này chị vẫn đi lấy chồng. Nhưng nếu chẳng may lấy phải người như bố tôi, chị sẽ b.ỏ chồn.g, chị sẽ không nhẫn nhịn chịu đựng như mẹ để cả đời phải khổ, chị sẽ ôm con bỏ đi.
Rồi chị tôi cũng đi lấy chồng, trước khi lấy anh ấy chị và anh cũng đã yêu nhau được hơn một năm. Thời gian đầu mới cưới, anh rất yêu và chiều chị, nhưng rồi khi có con, cuộc sống gia đình anh, chị khó khăn, con cái nheo nhóc, nên xung đột giữa anh và chị nảy sinh. Cộng với công việc làm ăn không thuận lợi, lúc này anh rể tôi cũng bắt đầu rượu chè, cờ bạc và khi trở về nhà, chị nói vài câu thì anh thượng cẳng chân, hạ cẳng tay đán.h v.ợ.
Lần nào kể cho tôi về cuộc sống gia đình mình chị cũng khóc, tôi hỏi nếu khổ quá, không chịu đựng nổi thì chị ly dị đi, rồi tự mình nuôi con. Nhưng chị không chịu, chị nói ngày trẻ con nghĩ đơn giản, cứ tưởng lấy nhau rồi bỏ nhau nó đơn giản nhưng không phải vậy, vì nó còn liên quan đến nhiều thứ, con cái, tài sản và bên nội bên ngoại. Chị còn bảo, người phụ nữ b.ỏ chồn.g bao giờ cũng phải chịu thiệt thòi, nên chị cố chịu đựng, vì các con.
Hoàn cảnh của mẹ và chị càng làm cho tôi suy nghĩ rất nhiều và không muốn lấy chồng. Tôi sợ cuộc sống hôn nhân lại giống mẹ và chị tôi, và tôi sợ mình lại phải nhẫn nhịn, khổ cực. Tôi thực sự tôi không muốn lấy chồng mà chỉ muốn có một đứa con rồi tự mình nuôi con. Tôi muốn làm một người mẹ đơn thân, tự chủ với cuộc sống của mình, như vậy có nên hay không?.
Theo Đất Việt
Em trả anh về với gia đình sau 3 năm làm người thứ ba Trong suốt khoảng thời gian gần 3 năm qua, tình yêu tôi dành cho anh lớn dần nhưng tôi vẫn luôn tự hỏi "Vợ và các con anh sẽ thế nào"? Tôi gặp anh có thể nói là lúc anh rơi vào hoàn cảnh đau khổ, bế tắc nhất, hàng ngày tôi nhìn thấy khuôn mặt anh đầy nỗi ưu phiền, cặp mắt...