Vợ “số hưởng” sống ở nhà chồng được chiều như bà hoàng, nhưng vẫn cảm thấy không thoải mái vì lý do không ngờ
“Tôi cảm thấy vấn đề của bạn thật thú vị. Đương nhiên, bạn không phải có phúc mà không biết hưởng, mà là hôn nhân của bạn ẩn chứa rất nhiều rủi ro”, luật sư Lữ đưa ra lời tư vấn.
Luật sư Lữ Thu Viễn, sống tại Đài Loan mới đây đã chia sẻ tâm thư của một người vợ gửi đến anh nhờ tư vấn.
Người vợ viết:
Tôi kết hôn đến nay đã gần 2 năm. Hiện nay, tôi đang là một người mẹ ở nhà chăm con nhỏ. Nhắc đến bố mẹ đẻ, bố tôi là công nhân lao động và ông rất mê cờ bạc. Ông luôn hy vọng dựa vào vận may cờ bạc để đổi vận. Mẹ tôi làm việc ở nhà máy và bà thường bộc lộ những cảm xúc rất tiêu cực.
Nhắc đến nhà chồng, tôi sống chung với bố mẹ chồng và em gái của chồng. Chồng của tôi là một người rất bận rộn với sự nghiệp của anh. Tôi đã từng đề nghị vợ chồng dọn ra riêng. Tuy nhiên, chồng tôi là con trai độc nhất nên phải chăm sóc bố mẹ, do đó anh từ chối dọn ra riêng. Chồng nói rằng tôi có phúc mà không biết hưởng, bởi 3 bữa đã có mẹ chồng hoặc em chồng lo. Áo quần trong nhà cũng là họ phơi. Bữa trưa hoặc bữa tối tôi sẽ ẵm con nhỏ xuống lầu. Cả nhà chồng sẽ giúp tôi chăm con, tôi chỉ việc rửa chén hoặc đi đổ rác.
Ảnh minh họa
Em gái của chồng rất khách sáo với tôi. Mỗi khi mua đồ ăn, em ấy luôn để sẵn cho tôi một phần. Chồng từng nói với tôi: ‘Đây là gia đình, em có việc gì cần giúp có thể nhờ em gái của anh’. Nhưng thật lòng tôi thấy không thoải mái, hoặc có thể sống ở nhà bố mẹ đẻ quá khác khi sống ở nhà chồng. Tôi không biết người nhà thật sự sẽ đối xử như thế nào? Bởi sống ở nhà chồng, họ đã nấu nướng còn tôi chỉ việc ăn. Tôi cảm thấy điều này rất kì quặc. Bởi theo quan niệm truyền thống, những việc này không phải do nàng dâu làm à?
Ban ngày, tôi sẽ ở lầu trên chăm con. Đôi khi tôi chẳng dám ngủ, có lúc mẹ chồng hoặc em chồng sẽ mang điểm tâm vào cho tôi. Tôi sợ họ thấy tôi ngủ và cho rằng tôi sống quá sung sướng, có phải tôi nghĩ nhiều quá chăng? Tôi cảm thấy áp lực rất lớn, chỉ khi trở về căn phòng của riêng mình mới cảm thấy thoải mái.
Tôi cũng không biết nên đối xử với em chồng thế nào, chủ đề nói chuyện chỉ xoay quanh con nhỏ hoặc những chuyện vặt vãnh trong gia đình. Tôi luôn cảm thấy chồng và em gái nói chuyện rất vui vẻ, rất thoải mái, phải chăng tôi là người ngoài nên không thể thân thiết như người một nhà? Tôi có 3 vấn đề chính cần nhận được lời tư vấn của luật sư:
1. Con gái sau khi đi lấy chồng, có cần quan tâm đến vấn đề phiền toái ở nhà mẹ đẻ không?
2. Nấu nướng trong gia đình có phải là trách nhiệm của con dâu không? Mặc dù nhà chồng bảo không sao nhưng tôi luôn cảm thấy không thoải mái.
Video đang HOT
3. Tôi có nên duy trì khoảng cách với gia đình nhà chồng không? Hay là tôi nên thường xuyên ẵm con nhỏ xuống lầu và giao tiếp với người nhà chồng sẽ tốt hơn?
Sau khi nhận được lá thư, Luật sư Lữ Thu Viễn đã hồi đáp như sau:
Tôi cảm thấy vấn đề của bạn thật thú vị. Đương nhiên, bạn không phải có phúc mà không biết hưởng, mà là hôn nhân của bạn ẩn chứa rất nhiều rủi ro. Bạn tự ngăn cách chính mình với gia đình nhà chồng nên ly hôn là chuyện sớm muộn sẽ xảy ra. Tại sao tôi nói như thế? Bởi bạn không biết chính xác điều mà bạn nên làm.
Tại sao bạn chọn cưới người bạn đời hiện tại? Tôi đoán một phần là vì bạn muốn trốn chạy khỏi phiền toái từ gia đình bố mẹ đẻ. Bạn cho rằng gia đình mới sẽ vùi lấp những rắc rối và phiền muộn mà bạn gặp phải ở nhà bố mẹ đẻ. Chồng của bạn là con trai độc nhất trong gia đình, mặc dù dưới anh ta có em gái nhưng việc chăm sóc bố mẹ đương nhiên theo quan điểm truyền thống sẽ do anh ta đảm nhận. Tại sao trước khi cưới anh ta, bạn không nghĩ đến vấn đề này?
Ảnh minh họa
Thời điểm bạn đề nghị vợ chồng dọn ra riêng, anh ta chỉ trách móc vài câu thì bạn liền từ bỏ mong muốn của bạn. Lẽ nào bạn thiếu dũng cảm nên mới nhân nhượng anh ta? Tại sao bạn biết rõ việc nhà cần phân công mỗi người một tay nhưng bạn lựa chọn không làm, để rồi chính mình mang nặng cảm giác tội lỗi?
Lẽ nào bạn muốn cổ súy cho hành động ấu trĩ của chính mình nhưng ngại chẳng dám nói ra? Bạn biết rõ không thể giống như cô em chồng trò chuyện thoải mái, vui vẻ như người thân trong gia đình, nhưng bạn vẫn nghĩ nên tiếp xúc với người nhà chồng nhiều hơn. Chẳng phải vì bạn khát vọng trở thành một thành viên trong gia đình nhà chồng đấy sao?
Bạn không biết rõ điều bản thân mong muốn, cho dù biết thì bạn cũng không có dũng cảm thực hiện. Bạn giống như nàng dâu trẻ suốt ngày ăn năn về sai lầm của chính mình, vừa muốn tách biệt vừa muốn hòa hợp với gia đình nhà chồng.
Tôi muốn nói thẳng với bạn, bạn không san sẻ việc nhà, bạn không đi làm kiếm tiền, bạn không dính líu đến gia đình nhà chồng, chỉ riêng 3 điểm mấu chốt ấy đủ khiến bạn khó trở thành một thành viên trong gia đình nhà chồng.
Tôi sẽ tập trung trả lời 3 vấn đề mà bạn đang thắc mắc:
1. Bạn đừng nghĩ rằng sau khi cưới chồng thì vấn đề nhà mẹ đẻ không liên quan đến bạn. Nếu bạn có năng lực thì bạn vẫn có thể tiếp tục chăm sóc người nhà mẹ đẻ và thậm chí là bình đẳng như nhà chồng.
Khi nhà mẹ đẻ hoặc nhà chồng xảy ra vấn đề phiền toái, nếu bạn giúp được thì giúp. Nếu bạn không giúp được thì cũng chẳng sao, bởi ai cũng là người trưởng thành và họ tự có cách giải quyết.
2. Phân chia việc nhà là trách nhiệm của mỗi thành viên trong gia đình. Hiện tại bạn chăm con nhỏ và nghĩ rằng đó là nhiệm vụ duy nhất là sai. Nhà không phải là trách nhiệm của ai khác, mà là trách nhiệm của mỗi thành viên trong gia đình.
Nếu bạn sống ở nhà chồng, thì bạn phải san sẻ việc nhà chồng. Nếu bạn không muốn thì chỉ còn cách dọn ra riêng, chứ không phải tự nhốt mình trên lầu đợi héo hon qua ngày. San sẻ việc nhà chồng không liên quan bổn phận mẹ chồng – nàng dâu, đó là việc thành viên trong gia đình nên làm, không có chuyện ai giúp đỡ ai.
3. Chỉ có bữa trưa và bữa tối bạn mới xuống lầu ư? Nhà chồng không phải tiệm cơm, cũng không phải bạn đang thuê trọ, người ta không thiếu nợ bạn. Cho dù bạn ở nhà thuê cũng phải thường xuyên liên lạc và trao đổi với chủ trọ. Nếu bạn tự tách biệt mình với gia đình nhà chồng, rất nhanh thôi bạn sẽ nghe hàng xóm nói rằng: “Nhìn kìa, nàng dâu nhà đấy thật tốt số, cô ta chẳng làm gì cả”.
Tôi khuyên bạn dọn ra riêng hoặc bạn phải thật lòng bồi đắp gia đình mà bạn đang sống. Từ đầu đến cuối, hôn nhân của bạn là sự mơ hồ. Từ mục đích kết hôn, cách chọn hôn nhân và cách sống khi về nhà chồng của bạn đều sai lầm.
Tú Uyên
Theo Helino
Thấy bóng trắng lảng vảng trong phòng ngủ, em cứ ngỡ nhà chồng có vấn đề cho đến khi thức nguyên một đêm để tìm hiểu sự thật
Tôi cứ nghĩ mình gặp ác mộng và còn định tìm đến bác sĩ. Nhưng sau đêm ấy, tôi sốc thực sự.
Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ trên Afamily. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống - xã hội; thậm chí kể câu chuyện đời mình... Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài - Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tamsu@afamily.vn
Chào chị Hướng Dương.
Em vừa lấy chồng được một tháng chị ạ. Sau khi kết hôn, vợ chồng em sống cùng bố mẹ chồng và con riêng của anh. Chồng em đã từng có một đời vợ, cách đây gần 10 năm, vợ cũ của chồng em qua đời sau một vụ tai nạn giao thông. Hiện tại, chồng em có một đứa con gái. Năm nay, con bé vừa tròn 15 tuổi.
Trước khi về làm dâu, em đã biết con riêng của chồng không có thiện cảm với mình. Con bé không thích bố lấy vợ mới, nhất là người chỉ hơn mình 10 tuổi. Em từng nghĩ đơn giản rằng sau khi kết hôn, em chỉ cần nhún nhường thì mọi chuyện sẽ êm xuôi theo ý mình.
Nhưng chị ạ, con gái của chồng em rất ương bướng và hỗn láo. Con bé luôn chửi em là cướp mất bố của con. Rồi nhiều lần còn đơm đặt để vợ chồng em cãi nhau. Em nói với chồng, anh chửi con nên con bé càng ghét em hơn.
Không chỉ như thế, gần đây em thấy nhiều chuyện rất lạ. Hầu như đêm nào em cũng thấy bóng trắng lảng vảng trong phòng. Em lay gọi chồng dậy nhưng anh ngủ say nên không hôm nào nhìn thấy. Nhiều bữa em đã đóng kín cửa, vậy mà sáng mai, cửa lại bị mở một cách khó hiểu.
Ảnh minh họa
Lúc đầu em sợ nên thấy bóng trắng là lại trùm chăn không dám ló mặt, đợi đến khi cái bóng ấy đi khỏi em mới hé chăn ra. Nhưng hôm ấy, em quyết tâm thức để xem rốt cuộc là gì. Em núp sau cánh cửa, lúc cánh cửa vừa mở, em bật điện lên thì thấy đó là con riêng của chồng em.
Nhìn thấy em, con bé chạy một mạch xuống nhà. Em dự định sẽ nói với chồng về chuyện này nhưng sợ làm vậy sẽ càng khiến con bé ghét em. Trong khi em muốn em và con riêng của chồng hòa thuận. Chị Hướng Dương có thể giúp em được không ạ? Em cảm ơn chị ạ.
Chào bạn.
Khi nghe câu chuyện bạn kể, Hướng Dương rất cảm động vì bạn là một người có tấm lòng, bằng chứng là bạn đã không để bụng chuyện con riêng của chồng quấy phá giấc ngủ của mình.
Ở độ tuổi 15, cô bé sẽ có tính sở hữu lớn hơn những tuổi khác. Khi bạn bước chân về ngôi nhà đó, chắc chắn cô bé sẽ cảm thấy lo sợ bạn cướp đi sự quan tâm mà bố dành cho mình. Vì thế, cô bé đã nghĩ ra những cách khiến bạn sợ và hy vọng bạn sẽ bỏ cuộc.
Mặc dù đây được xem như một độ tuổi ương ngạnh nhưng muốn chiếm được tình cảm của cô bé cũng không quá khó. Bạn hãy tâm sự cùng chồng, để gia đình 3 người có thể cùng nhau có những chuyến dã ngoại hoặc đi du lịch. Trong những chuyến du lịch đó, bạn có lòng quan tâm con riêng của chồng, nhất định cô bé sẽ cảm nhận được thôi.
Ngoài ra, bạn cũng có thể nói chuyện với con riêng của chồng. Hãy tâm sự với cô bé như một người bạn, rằng bạn là một người xứng đáng với chồng mình và tình cảm bạn dành cho cô bé hoàn toàn là thật lòng. Hướng Dương tin rằng, nếu là một người hiểu chuyện, nhất định con riêng của chồng sẽ dần có tình cảm và thân thiết với bạn thôi.
Hướng Dương.
Theo Nhịp Sống Việt
Xin tinh trùng từ ngân hàng: Tôi bị chồng nghi ngờ ngủ với người yêu cũ để có con Sau khi cân nhắc rất nhiều, tôi quyết định đến một ngân hàng tinh trùng đặt vấn đề xin tinh trùng để có con. Tuy nhiên, tôi chỉ nhận được cái kết quá đắng chát. Xin tinh trùng ở ngân hàng tôi bị chồng nghĩ là có con với người yêu cũ - Ảnh minh họa Tôi không phải là mẹ đơn thân...