“Vợ ơi, em đừng như khách trọ trong nhà!”
Gửi vợ yêu của anh, người phụ nữ vẫn luôn coi chồng mình là osin, còn nhà mình là cái nhà trọ!
Thực sự anh đã viết là hàng trăm lần những lá thư như thế này cho em rồi, cố ý lưu chúng trong một thư mục trên màn hình máy tính với tên là “Vợ yêu”, ấy thế mà em vô tình hay cố ý không bao giờ biết đến sự tồn tại của chúng. Đây là một trong số những lá thư đó em yêu ạ.
Ngày hôm nay anh đi công tác về, anh thực sự rất, rất, rất bức xúc khi bước vào nhà mình. Mới đầu anh còn tưởng nhà mình có trộm, nhưng nhìn kĩ lại thì thấy mọi đồ đạc đắt tiền vẫn y nguyên, chỉ có đống nháo nhào rác bẩn làm hoa mắt anh thôi. Anh vỗ trán thầm mắng mình mau quên, đây đâu phải là lần đầu tiên nhà mình như vậy. Anh biết, em trở thành người phụ nữ như ngày hôm nay, anh cũng có một phần lỗi lầm, anh hối hận rồi vợ ạ.
Nhớ ngày mới cưới, em thủ thỉ với anh: “Đàn ông hiện đại yêu vợ thì phải biết chia sẻ việc nhà với vợ”, anh gật đầu vui vẻ đồng ý vì có khó khăn gì đâu mấy công việc nhỏ ấy. Nhà chỉ có hai vợ chồng mình, anh nào nỡ để một mình em vất vả chuyện cơm nước, dọn dẹp nhà cửa. Nếu em nấu cơm thì anh sẽ nhặt rau, sơ chế đồ ăn để em nấu, khi em rửa bát thì anh sẽ lau nhà giúp em…. Nhưng anh nghĩ mình sẽ chia sẻ công việc nhà với vợ thôi, chứ không phải tất cả mọi việc đều đến tay anh đâu nhé. Ấy có lẽ anh cưng chiều em quá, nên sau vài lần em nhờ vả anh làm cái này cái kia, anh nghiễm nhiên trở thành osin trong nhà mình. Trong khi anh tất bận lau nhà, chùi toa lét thì em đang ở đâu hả vợ yêu ơi?
Cái nhà mình chẳng giống một gia đình, nó giống như một nhà trọ em nghỉ dừng chân giữa các chuyến đi. (ảnh minh họa)
Công việc của em hay phải đi công tác, nên trước khi cưới em hứa lên hứa xuống rằng sẽ xin chuyển sang bộ phận làm cố định ở văn phòng để có thời gian chăm lo cho gia đình. Ấy vậy mà sau khi cưới, em vẫn tất bận với những chuyến đi, đôi khi anh nghĩ mình vẫn còn độc thân cơ đấy em ạ. Cái nhà mình chẳng giống một gia đình, nó giống như một nhà trọ em nghỉ dừng chân giữa các chuyến đi. Anh đã quen một mình lầm lũi ở nhà, không vợ không con. Đã nhiều lần anh gợi ý chuyện sinh con, lần nào lần ấy em giãy nảy lên với lý do “trong 2 năm tới em sinh con thì sẽ mất việc”. Em nói vậy thì anh đành chịu mặc dù trong lòng rất không hài lòng. Vợ chồng mình lấy nhau cũng được hơn hai năm rồi, anh đã thèm tiếng khóc của trẻ con. Nhưng em có lẽ yêu những chuyến đi xa, yêu những miền đất mới lạ hơn là yêu trẻ con, yêu một gia đình đầm ấm xum vầy. Làm chồng như anh rất thất bại vợ ạ.
Đến lúc nội ngoại hai bên thúc giục quá, thậm chí mẹ vợ anh còn suy nghĩ đến nỗi ốm lên ốm xuống, khóc lóc các kiểu em mới đồng ý chuyện sinh con. Để chuẩn bị sinh con thì việc đầu tiên là em chuyển việc, em làm một công việc an nhàn, chẳng bao giờ phải đi công tác cả. Anh và mọi người rất mừng, anh thầm nghĩ nhất định phải níu chân em bằng những đứa con. Nhưng anh lại lầm to, “rảnh rỗi thường sinh nông nổi”, em chẳng những không sinh con cho anh mà càng ngày càng ham chơi. Trước em đi nhiều nên quen chân, giờ cố định một chỗ thường chán nản. Em chán việc, lấy lí do này nọ để xin nghỉ việc đi chơi. Vợ ham chơi quá vợ ơi!
Em tham gia nhóm này hội kia, suốt ngày tổ chức đi đây đi đó. Nhiều hôm buổi sáng anh đưa em đến công ty, buổi chiều anh đã thấy em đăng ảnh đi chơi ở một nơi nào đó trên facebook. Anh gọi điện hỏi thì nghe tiếng em léo nhéo nói hai, ba hôm nữa em về. Lần đầu thì anh còn thấy bực mình, rồi lần thứ hai, lần thứ ba anh cảm thấy mình bị bỏ rơi, nhưng lần thứ n thì anh chẳng còn cảm giác gì nữa rồi vợ ạ. Có lần anh phải đi công tác, mẹ chồng em ở quê lên thì thấy nhà cửa bừa bộn tan hoang như không người ở. Mẹ gọi điện cho em không được, gọi cho anh hỏi vợ chồng đi đâu mà nhà cửa bẩn thỉu đến thế. Anh lại đành nói dối em đi công tác mấy ngày rồi, anh vừa đi hôm qua nên chưa kịp dọn nhà cửa. Sau lần đó, cũng có đến vài chục lần anh phải cứu nguy cho em khỏi mất mặt trước nhà chồng như vậy. Anh vô tình trở thành người nói dối không chớp mắt rồi vợ ạ.
Video đang HOT
Chỉ mới tuần trước thôi, chúng ta lại một lần nữa ngồi bàn tròn nói chuyện nghiêm túc với nhau, rồi em lại hứa. (ảnh minh họa)
Em đồng ý chuyện sinh con một thời gian dài rồi mà chẳng thấy có con. Anh và mọi người đều sốt ruột, em thì nói cứ từ từ. Rồi anh quyết định hai vợ chồng đưa nhau đi khám, em chẳng làm sao, anh cũng chẳng làm sao, chỉ là chưa đến lúc có con. Anh hào hứng đi chợ mua những món ăn bổ dưỡng (đã từ lâu anh trở thành nội trợ chính trong nhà mình), em nhăn nhó không dám ăn nhiều vì sợ mất dáng, anh buồn lắm nhưng vẫn chiều theo ý em. Anh sẽ vẫn mãi như anh chồng ngốc nếu không phải một ngày phát hiện ra vỉ thuốc tránh thai em giấu kín dưới ngăn tủ quần áo. Lần ấyvợ chồng mình cãi nhau to, em đùng đùng xếp quần áo bỏ đi du lịch để trả thù anh. Anh cứ nghĩ em sẽ đi chơi vài ba ngày như những lần ngẫu hứng trước đây thôi, ấy thế mà em đi luôn một chuyến xuyên Việt đến nửa tháng. Đó là lần đầu tiên anh nghĩ đến chuyện ly hôn, thực sự thì sự chán nản mệt mỏi của anh đang lớn dần, vượt qua cả tình yêu của anh rồi vợ ạ.
Sau lần ấy, anh và em đã nói chuyện nghiêm túc vì tính ham chơi của em. Anh nói sẽ không chiều em như trước nữa. Anh không muốn em giống như người khách trọ nữa vì nhà mình là một gia đình chứ có phải nhà trọ đâu em. Em sẽ phải hạn chế việc trốn chồng đi du lịch, sẽ phải làm việc nhà cùng anh, phải sinh con cho anh và trở thành một người phụ nữ của gia đình đúng nghĩa. Lần ấy em nắm tay anh hứa lên hứa xuống em sẽ thay đổi. Và sau lần ấy cũng có đến dăm bẩy lần em hứa như thế với anh, nhưng lần nào cũng chỉ được vài ngày.
Chỉ mới tuần trước thôi, chúng ta lại một lần nữa ngồi bàn tròn nói chuyện nghiêm túc với nhau, rồi em lại hứa. Vậy mà hôm nay anh trở về nhà sau hai ngày đi công tác, giống như bao lần khác, đập vào mắt anh là cái cảnh hỗn độn trong nhà mà sau đó anh phải mất cả buổi để dọn dẹp. Và vợ yêu quý của anh ơi, giờ này em lại đang vi vu ở đâu, em có biết là anh chán nản lắm rồi không? Có lẽ, lần này em trở về anh cần em phải lựa chọn, lựa chọn giữa anh và những chuyến đi của em.
Theo Khampha
Chán những cô vợ mê tiểu thuyết diễm tình
Một trong những đề tài "nóng" được các đấng lang quân đưa ra "mổ xẻ" trong thời gian gần đây chính là câu chuyện bi hài về những cô vợ mê tiểu thuyết diễm tình.
Trên bàn nhậu của đàn ông, ngoài những chủ đề "riêng" chỉ có đàn ông mới nói với nhau, chắc chắn sẽ có những câu chuyện về các bà vợ. Khen, chê, kể lể, than vãn, hoặc đơn giản chỉ là nói ra cho nhẹ lòng.
Một trong những đề tài "nóng" được các đấng lang quân đưa ra "mổ xẻ" trong thời gian gần đây chính là câu chuyện bi hài về những cô vợ mê tiểu thuyết diễm tình.
Nếu trước đây phim Hàn Quốc từng lấy đi không biết bao nhiêu là nước mắt và thời gian của phụ nữ Việt Nam, thì đến nay, không ít đàn ông Việt phải dở khóc dở cười, có khi điêu đứng vì "ghen tuông" với tình yêu cuồng dại mà vợ mình dành cho những cuốn tiểu thuyết ngôn tình Trung Quốc.
"Giá mà chồng bằng một góc của anh ta!"
Trần Ngọc Phương (38 tuổi, quận Bình Thạnh) vừa hậm hực vừa bối rối khi tâm sự về thú vui gần đây của vợ. Phương kể, trước đây Lan (32 tuổi, nhân viên văn phòng) rất chỉn chu, rạch ròi trong tất cả mọi thứ, và có phần khô khan, tỉnh táo trong tình yêu. Vậy mà từ hơn một năm nay, độ "ướt át" và lãng mạn đến khó ngờ bỗng dưng cứ "ám" vào Lan khiến cô như trở thành một con người khác.
Có lần, Phương suýt té ngửa vì người bạn thời đại học gọi điện hỏi han ra chừng vừa quan tâm vừa xoi mói: "Ê, mày ngoại tình hay gây tội gì với vợ mà sao dạo này thấy Lan hay than thở trên facebook, rồi lại còn nhớ nhung về mối tình đầu nữa?". Lò dò vô facebook của vợ, Phương đọc được status mới nhất của Lan: "Thì ra, trong cuộc đời này ai cũng có lúc được may mắn làm một thời của nhau. Một thời gói bằng tất cả những nâng niu, những thương yêu ngọt ngào và trong trẻo nhất. Một thời mà có sống thêm bao lần cũng không thể khiến trái tim yêu dịu dàng như thế nữa. Một thời có hẹn nhưng chẳng thể tới nơi...". Thế này thì đúng rồi còn gì, vợ mình đang tơ tưởng về mối tình đầu đây mà. Thảo nào mấy hôm gần đây cô ấy chẳng buồn đụng gì tới mình, cứ quay lưng lại mà đọc tiểu thuyết, mình đụng vào là cô ấy hất tay ra ngay.
Thở phào vì biết vợ "trong sạch", nhưng cái kiểu "lậm" tiểu thuyết diễm tình đến từng hơi thở như thế thì chẳng hay ho gì. (ảnh minh họa)
Lật tung những dòng tâm trạng cũ của vợ, Phương càng như muốn vỡ tim:"Có những nỗi buồn và niềm đau không biểu hiện trước mặt người khác, hoàn toàn không có nghĩa là nó không tồn tại" - Nhiều lúc đúng thật, như hôm nay chẳng hạn, tự dưng mình chẳng muốn nhìn vào mặt chồng nữa, vì cứ nhìn vào là lại thấy ngay sự nhàm chán và nhạt nhẽo của cuộc sống. Mình chỉ muốn đọc ngấu nghiến cho xong cuốn truyện thú vị này".
Một status khác, Lan ghi: "Mình đã có tình cảm đặc biệt với anh chàng Hạ Dịch Dương thật rồi. Một chàng trai lý tưởng vừa cá tính, mạnh mẽ, quyến rũ lại vừa chung thủy. Giá mà chồng mình bằng một góc của anh ta".
Đọc tới đây thì mặt Phương đỏ phừng phừng, kiểu như có bao nhiêu máu đều dồn hết lên mặt. Chiều tranh thủ về sớm, vừa bước vào nhà là Phương đã kéo ngay vợ vào buồng, mở facebook lên và bắt vợ giải thích. Lan ngặt nghẽo cười như chưa bao giờ được cười. "Anh ghen đấy à, tình đầu đó chỉ là câu trích trong tiểu thuyết "Lỡ hẹn với tình đầu", em thấy hay hay nên bỏ lên facebook cho vui, còn Hạ Dịch Dương là nhân vật chính trong cuốn "Thế nào là một loại yêu không đau", cuốn này hay lắm, em giới thiệu bạn bè, ai đọc cũng khen".
Thở phào vì biết vợ "trong sạch", nhưng cái kiểu "lậm" tiểu thuyết diễm tình đến từng hơi thở như thế thì chẳng hay ho gì. Vậy mà khi Phương góp ý, Lan gân cổ lên cãi rằng: "Em quá mệt mỏi với những lo toan cơm áo gạo tiền, những mối quan hệ công việc, những áp lực từ gia đình. Em biết những nhân vật lịch lãm, hoàn hảo kia không có thực, những câu chuyện tình tuyệt đẹp đó cũng chỉ là ảo mộng, phù phiếm. Nhưng em thích thế đấy! Sao không để văn chương tô hồng cuộc sống? Em đọc truyện ngôn tình cũng như trẻ em đọc truyện cổ tích thôi!".
Bỏ việc, quên con để chạy theo những... mối tình lãng mạn
Anh Trung (quận Tân Bình) cho rằng mê truyện cỡ như Lan vẫn còn châm chước được, vì dù sao Lan vẫn đảm đương công việc, chỉ đọc truyện những lúc rảnh rỗi. Còn kiểu như Ngọc, vợ anh mới là "bó tay". Ngọc làm nhân viên kinh doanh, thu nhập chủ yếu dựa vào tiền hoa hồng theo hợp đồng. Từ khi mê truyện ngôn tình, cô đầu tư hẳn một cái kindle rồi tải truyện đọc liên tục.
Có lẽ, con người trong cuộc sống hiện đại bận rộn và áp lực này cũng cần có những lúc để tâm trạng tự do rơi vào ảo giác, để trái tim thoải mái "nhảy nhót" cùng câu chuyện và những nhân vật phù phiếm ấy. (ảnh minh họa)
Ngày cũng như đêm, lúc nào Ngọc cũng kè kè cái kindle bên người. Trung bình mỗi ngày cô đọc xong một cuốn tiểu thuyết. Công việc không bị quản lý về thời gian nên cứ thế Ngọc bỏ bê không thương tiếc. Việc nhà càng không cần quan tâm. Có khi anh Trung về đến nhà thì bếp núc vẫn nguội tanh, Ngọc đang nằm say sưa đọc truyện, chỉ kịp quay ra nói vội: "Hôm nay anh ăn ngoài nhé. Đang đoạn hấp dẫn, em đọc nốt". Tệ hơn, có khi vì đắm mình trong thế giới màu hồng của truyện diễm tình, Ngọc quên cả giờ đón con, để cu Bin ngồi đợi mẹ đến gần một tiếng đồng hồ.
Và còn rất nhiều câu chuyện khác xoay quanh những bà vợ mê tiểu thuyết diễm tình: bi có, hài có, trớ trêu cũng có, thậm chí là tréo ngoe. Có lẽ, con người trong cuộc sống hiện đại bận rộn và áp lực này cũng cần có những lúc để tâm trạng tự do rơi vào ảo giác, để trái tim thoải mái "nhảy nhót" cùng câu chuyện và những nhân vật phù phiếm ấy. Tuy nhiên, sự nương náu vào thế giới ảo mộng kia nên có một giới hạn nhất định, để những giá trị có thực của cuộc đời này vẫn được đặt đúng vị trí của nó, và không bị ảo giác làm cho chồng chềnh.
Theo VNE
Vợ xinh đẹp nhưng ở bẩn Nói về cái sự bẩn thì đúng là nguyên nhân là cái sự lười. Vợ từ ngày về, dường như chẳng bao giờ biết cầm cái cọ nhà vệ sinh lên mà đánh. Sung sướng vì yêu được người xinh đẹp Ngày gặp em, tôi cực kì thích thú vì đã quen được một cô gái rất xinh đẹp lại thân thiện. Nói...