Vợ ơi, anh thèm quá, nóng ran hết người rồi đây này, anh “VÀO” nhé em
Vài giây sau, cánh cửa phòng tôi và mẹ đang ngủ bị mở tung ra. Vì trước nay chỉ có hai vợ chồng ở trong căn nhà này nên tôi không hề có thói quen khóa cửa phòng. Chưa kịp phản ứng gì thì tôi phải há hốc miệng khi thấy chồng lững thững đi vào rồi tự cở.i quầ.n á.o, ôm chầm lấy người vợ:
Vợ chồng tôi lấy nhau đã 3 năm, tôi vừa sinh con gái được 8 tháng. Cuộc sống hôn nhân của tôi khá êm đềm, hạnh phúc khi có người chồng điềm đạm, yêu thương vợ con và biết kiế.m tiề.n. Tôi làm giáo viên cấp 1 nhưng đi làm cũng chỉ như giải khuây chứ không đặt nặng vấn đề tiề.n bạc vì mọi thứ đã có chồng gánh vác cả rồi.
Vì gia đình hai bên đều có điều kiện nên cùng góp tiề.n mua cho vợ chồng tôi một căn chung cư rộng lớn ở nội thành cho tha hồ mà tung hoành.
Ảnh minh hoạ
Cách đây nửa tháng, mẹ tôi lên Hà Nội khám bệnh nên bà ở lại chơi vài ngày. Lâu lâu hai mẹ con mới được gặp nhau, tôi vui lắm, tỉ tê đủ thứ chuyện. Từ lúc có mẹ ở đây, chồng tôi bị cho ra rìa, ngủ mình một phòng. Mấy lần anh đán.h tiếng bảo:
- Tối về ngủ với anh đi, thiếu hơi em anh cứ trằn trọc mãi.
- Thôi đi ông tướng, không có người cho ông gác chân nên ông không ngủ được chứ gì. Chịu khó vài hôm nữa đi, mẹ sắp về rồi còn đâu. Anh lại nhỏ nhen đến nỗi không cho vợ ngủ với mẹ nữa à?
- Hôm sau phải bù cho anh đấy, vợ với chả con, chẳng quan tâm chồng con gì cả.
Thấy chồng ở nhà cứ phải thui thủi một mình trong phòng tôi cũng thương nên lúc anh vừa ngỏ ý muốn ra ngoài ăn uống với đồng nghiệp một bữa tôi liền đồng ý ngay, chỉ dặn chồng rằng:
- Anh nhớ uống ít thôi đấy, về mà say khướt ra là không ai chăm được đâu.
Video đang HOT
10h tối, tôi lên giường ôm mẹ đi ngủ nhưng vừa được một lúc lại bị tỉnh giấc khi nghe tiếng hét lớn của chồng:
- Vợ ơi, vợ… em đâu rồi?
Vài giây sau, cánh cửa phòng tôi và mẹ đang ngủ bị mở tung ra. Vì trước nay chỉ có hai vợ chồng ở trong căn nhà này nên tôi không hề có thói quen khóa cửa phòng. Chưa kịp phản ứng gì thì tôi phải há hốc miệng khi thấy chồng lững thững đi vào rồi tự cở.i quầ.n á.o, ôm chầm lấy người vợ:
- Vợ ơi, anh thèm quá, nóng ran hết cả người rồi, mấy hôm nay em cứ bắt anh nhịn suốt à.
Tiếng chồng nói lớn quá khiến mẹ tôi cũng phải bật dậy, bà thấy cảnh ấy thì nhìn sang tôi vừa buồn cười vừa ngượng bảo:
- Trời đất, đưa chồng về phòng đi chứ còn ngẩn tò te ra đấy làm gì, để nó đứng tồng ngồng thế kia à?
Lúc ấy tôi mới hết bàng hoàng, vội lao lại kéo chồng về phòng ngủ.
Đặt anh xuống giường vậy mà anh còn ôm ghì lấy tôi hôn ngấu nghiến rồi lại lảm nhảm:
- Mình “sản xuất” thêm thằng cu nữa đi vợ nhỉ, anh sắp không chịu được nữa rồi.
Biết chống say, tôi cố sức thoát ra khỏi cái thân hình vạm vỡ của anh mà không nổi, càng vùng vẫy càng bị chồng ôm chặt hơn. Vừa mới đòi hỏi vợ nhưng chỉ 5 phút sau anh lại lăn quay ra ngủ như chế.t. Nhìn chồng nằm đó, tôi thấy ngượng thay cho chồng, chỉ biết nói thầm trong miệng:
- Đã yếu còn ra gió, không uống được mà cứ đua đòi với bạn bè làm gì không biết.
Vừa sáng sớm tôi đã thấy mẹ thu dọn đồ đạc bảo ra bến xe:
- Sao mẹ không ở lại thêm 1 hôm nữa?
- Thôi, mẹ về cho vợ chồng mày thoải mái chứ mà tối nay nó lại khỏ.a thâ.n ra đấy thì mẹ ngại lắm.
Muốn mẹ ở lại nhưng sợ khi hai người chạm mặt nhau sẽ khó xử nên tôi đành gọi taxi cho mẹ về quê sớm.
Vì là thứ 7 nên mãi 9h chồng tôi mới tỉnh rượu, không thấy mẹ vợ đâu, anh cũng tò mò bảo:
- Có việc gì mà sao mẹ về gấp thế hả em?
- Anh không nhớ tối qua anh đã làm ra cái việc đáng xấu hổ gì à?
- Chuyện gì chứ? Anh không hiểu.
Theo WTT
Tôi bị ép l.y hô.n vì... sinh con gái
Tôi là người có học vấn, một công việc ổn định, từng có một gia đình rất hạnh phúc và một người chồng yêu vợ, tuy nhiên mọi thứ tốt đẹp đó đã bị bố mẹ chồng tôi hủy hoại.
Hai vợ chồng tôi chung sống cùng bố mẹ chồng, tuy nhiên cuộc sống không được êm ả như tôi nghĩ.
Bố mẹ chồng tôi không có phúc như những ông bố bà mẹ khác, sinh được 7 người con thì có đến 6 người con không chịu ở cùng, chỉ còn lại vợ chồng tôi. Nhà chồng tôi ở quê, chúng tôi là bạn học, từ khi quen biết đến khi lấy nhau cũng 8 năm trời. Lúc đầu bố mẹ tôi phản đối vì thấy điều kiện gia đình anh không mấy khá giả. Nhưng tôi thì nghĩ, anh ấy là người tốt thì khổ mấy tôi cũng chịu được.
Năm 2013 chúng tôi tổ chức lễ cưới. Hồi mới lấy nhau, hoàn cảnh kinh tế nhà chồng tôi rất khó khăn, cưới xong chúng tôi phải thuê nhà, một mình tôi kiêm luôn cả việc chăm lo gia đình và chăm sóc bố mẹ chồng mà không một lời than trách. Vì điều kiện khó khăn nên chúng tôi cũng chưa muốn có con ngay. Ngày đó bố mẹ chồng cho rằng đang tiêu tiề.n của tôi nên ngoài mặt họ tỏ ra rất hài lòng về tôi.
Đến năm 2015, sau bao gian khổ, khó nhọc chồng tôi cũng thành lập được công ty. Chúng tôi mua được một căn hộ khá rộng rãi cho mình và một căn hộ nhỏ hơn cho hai ông bà. Năm 2016 tôi mang bầu và dự kiến sẽ sinh vào mùa xuân. Những tưởng mọi chuyện sẽ tốt đẹp, ai ngờ... Hồi đó đẻ mổ, tôi bị mất rất nhiều má.u. Mẹ chồng vừa nghe bác sĩ thông báo tôi đẻ con gái, bà liền quay mặt bước đi để lại chiếc cặp lồng đựng canh gà dưới chân cầu thang mặc cho chồng tôi và mẹ tôi chăm sóc.
Một gia đình tan vỡ liệu sẽ mang lại điều gì tốt đẹp cho chúng đây? - Ảnh minh họa
Thời gian tôi ở cữ, bố mẹ chồng không một lần đến thăm. Sau này tôi có cảm giác chồng tôi cũng không vui vẻ lắm mỗi khi về nhà, số lần về nhà muộn cũng tăng dần lên, tôi không biết mình đã làm gì sai. Tôi hỏi: "Có phải do em sinh con gái không?" thì anh không thừa nhận. Càng ngày anh càng tỏ ra lạnh nhạt với tôi, khi nào hứng thì bế con được một lúc. Suốt thời gian ở cữ, ngày nào tôi cũng khóc, chỉ mong sao thời gian qua thật nhanh để tôi có thể tự mình tìm ra câu trả lời.
Tối hôm đó rất muộn mà vẫn chưa thấy chồng về, tôi không hiểu tại sao nữa. Giác quan thứ 6 mách bảo tôi rằng, có lẽ anh đang ở bên nhà ông bà nội. Tôi đã bế con sang đó tìm. Quả nhiên là vậy. Vừa nhìn thấy tôi, bố mẹ chồng tôi liền hỏi: "Cô định sẽ thế nào?". Tôi thật sự không hiểu cái gì phải thế nào. Ý họ là chồng tôi đã hơn 40 tuổ.i, không thể không có con trai, nếu tôi không chịu đẻ thì nửa năm sau sẽ phải có một đứa cháu trai. Tôi hỏi: "Nếu lại vẫn là con gái thì sao ạ. Giờ sức khỏe của con rất yếu, con sợ sẽ không đẻ được nữa?". Họ cười lạnh lùng rồi bảo: "Vậy nếu cô là người thông minh thì cô hãy giải phóng cho con trai tôi đi. Với điều kiện của nó hiện nay thì bói đâu ra chẳng có vợ".
Lúc đó tôi cảm giác tim mình gần như ngừng đậ.p, tuyệ.t vọn.g nhìn chồng hy vọng anh có thể nói một câu gì đó nhưng không, anh chỉ lặng im cúi đầu. Chẳng lẽ đây là câu trả lời? Ôm con gái trong lòng, tôi tự nhủ với mình rằng tuyệt đối không được gục ngã. Rồi bỗng nhiên con bé khóc. Tiếng khóc như xé ruột của con khiến mọi thứ trước mắt tôi càng trở nên tồi tệ hơn, tôi từ từ vịn chặ.t ta.y vào cánh cửa, đặt con bé xuống sàn nhà, toàn thân dần dần khụy xuống. Tỉnh dậy, tôi thấy con bé vẫn đang nằm khóc bên cạnh, toàn thân tôi bị mẹ chồng phun nước ướt sườn sượt, cảm giác như sắp chế.t đến nơi. Nhìn con gái, tôi cố gượng dậy ôm con vào lòng. Mẹ chồng ngồi bên cạnh còn to giọng: "Còn giả vờ chế.t à?". Tôi nhìn chồng với ánh mắt đầy căm phẫn, anh đã làm tôi quá thất vọng. Tôi đã từng còng lưng chăm lo cho gia đình này vậy mà đến giờ, khi thấy tôi sinh con gái họ lại quay ra đối xử thế này với tôi sao.
Suốt thời gian tôi mang bầu, anh đối xử tốt với tôi như vậy, lúc nào cũng bảo con trai hay gái không quan trọng, vậy tất cả đang diễn ra ở đây nói lên điều gì chứ? Chẳng nhẽ việc tôi sinh con là sai sao? Một lần nữa tôi phải nhờ đến sự giúp đỡ của bố mẹ mình. Bố mẹ tôi đã gọi anh đến và bảo mời ông bà nội sang để giải quyết vấn đề nhưng ông bà đã không sang. Bố mẹ tôi vừa bực vừa thương tôi, bực vì hồi đó tôi đã không nghe lời họ.
Từ ngày mang bầu tôi đã nghỉ làm ở nhà, giờ đã đến lúc tôi phải tiếp tục tự lực để nuôi bản thân và con gái. Tôi đã xin làm việc trở lại và đưa con về nhà ngoại để ông bà chăm giúp. Đi làm được hơn 20 ngày thì mẹ chồng tôi lại đến hỏi tôi về chuyện có chịu l.y hô.n hay không, nếu không chịu bà sẽ làm cho bằng được. Tôi nhìn bà bằng ánh mắt lạnh lùng. Không ngờ bà đã đi theo tôi đến tận công ty và làm ầm ĩ: "Các người dám thuê một người xấu xa thế này làm việc sao? Cô ta là hạng người gì chứ? Cô ta dám để cho nhà tôi tuyệt tự...". Xấu hổ với đồng nghiệp, tôi lại phải đi tìm việc khác nhưng dù làm ở đâu được một thời gian là họ lại đán.h hơi thấy và đến tận nơi để phá tôi. Tôi mất việc...
Thời gian này tôi gần như phát điên. Mọi thứ tươi đẹp trước kia giờ chỉ còn trong ký ức. Tại sao mọi thứ lại có thể mau chóng tan biến chỉ vì những quan niệm cổ hủ như vậy. Con trai hay con gái đều là con, miễn sao chúng ta nuôi dạy chúng thành người, để chúng trở thành người có ích cho gia đình và xã hội là được rồi. Một gia đình tan vỡ liệu sẽ mang lại điều gì tốt đẹp cho chúng đây?
Tôi không thể để những con người này làm hỏng cuộc đời cháu được. "Họ không cần con nhưng mẹ cần con, mẹ sẽ một mình nuôi dạy con khôn lớn thành người để rồi sau này họ sẽ phải nghĩ lại".
Theo GĐVN
Khi nào sinh con gái thì báo tin anh về luôn,sinh con trai thì không cần báo Nó sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo, nơi quanh năm chứng kiến những trận đại hồng thủy từ thượng nguồn trên miền ngược đổ về. Tuổ.i thơ của nó gắn liền với những hình ảnh lưng trâu, gánh cỏ, với những giỏ cá nắng, với những ngụm nước đồng, với những trò chơi trận giả trốn tìm, với những...