Vợ ngoại tình, chồng bắt con đọc mẹ nghe Mỵ Châu – Trọng Thủy
Để vợ và gã nhân tình yên vị, anh “ hồn nhiên” bước đến và ngồi xuống trước sự ngỡ ngàng của hai kẻ “ vụng trộm”…
Lấy nhau được 14 năm, hai đứa con, một 13 tuổi, một 9 tuổi. Chồng làm bộ đội phải sống xa nhà, vợ giáo viên dạy cấp 3 năm nào cũng được là giáo viên dạy giỏi cấp tỉnh. Gia đình thế cũng được coi là viên mãn, mẫu mực.
Từ ngày lấy nhau cho đến giờ, anh Long chả biết được bao nhiêu ngày ở nhà với vợ con, đi một hai tháng về nhà thăm vợ con vội vàng được vài ngày rồi lại ba lô ra đi. Xa vợ, nhưng anh cũng không thiếu những lời động viên an ủi vợ, và tất nhiên là cũng nhờ bạn bè ở nhà theo dõi xem vợ… có chung thủy hay không.
Mọi chuyện đang yên ả, thì trong một lần về nghỉ phép được anh phát hiện có người nhắn tin tình tứ với vợ. Anh không nói gì, lặng lẽ lưu số của người đàn ông đó vào và vẫn vui vẻ ăn uống với vợ bình thường.
Tháng sau anh lại về, nhân dịp vợ đi chợ để điện thoại ở nhà, anh lấy ra kiểm tra, những tin nhắn “mùi mẫn” ấy vẫn đều đều được gửi đến vợ, vẫn số máy cũ nhưng vợ anh lại lưu dưới một cái tên khác.
Hôm sau, lấy cớ có việc phải lên đơn vị sớm, anh đi lên đó nhưng đã quay trở lại và lén theo dõi vợ. Vợ hết tiết dạy, anh bám sát theo xe vợ và biết vợ hẹn hò với người đàn ông đó ở quán cafe. Để vợ và gã nhân tình yên vị, anh “hồn nhiên” bước đến và ngồi xuống trước sự ngỡ ngàng của hai kẻ “vụng trộm”, anh cười nói giả lả, vô tình như có việc nên quay trở lại quán và đang hẹn gặp người khác. Rồi anh cáo lỗi đứng lên trước khi đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn sang phía vợ.
Chưa đầy 10 phút sau, vợ anh líu ríu dắt xe vào nhà. Vẫn tươi tỉnh bảo vợ nấu cơm. Những tưởng chồng không đủ chứng cứ để quy tội thì mọi chuyện đã qua nhưng sau bữa cơm, anh gọi vợ, con ra ngoài phòng khách, anh lôi quyển sách của con gái ra: “Con đọc cho mẹ nghe chuyện Mỵ Châu – Trọng Thủy đi con gái”. Cô con gái thấy bố vui vẻ, thì vanh vách đọc đi đọc lại. Vợ là giáo viên dạy văn, anh bảo vợ phân tích luôn tính của nàng Mỵ Châu rồi cuối cùng anh trừng mắt: “Cô so sánh luôn với nhân phẩm của mình đi”.
Khi chị Hòa ra điều chưa làm gì thiếu đoan chính, ngay lập tức, anh đuổi vợ ra ngoài nhà, khóa cửa lại. Dưới cái lạnh căm căm 17 độ mà chỉ có một bộ đồ ngủ mỏng manh khoác trên người, anh bảo chị: “Cứ quỳ ngoài hiên suốt đêm mà xám hối”.
Chị Hòa quỳ mọp dưới sân 3 tiếng, không chịu nổi, đành gõ cửa xin chồng cho vào nhà và hứa là sẽ kể lại mọi chuyện. Lạnh lùng, anh bắt cả hai đứa con cùng ngồi chứng kiến câu chuyện của mẹ và người đàn ông kia, tất nhiên là có cả những lời thêm mắm muối của anh cho câu chuyện trở nên thật tồi tệ trước mặt con cái.
Video đang HOT
Tối hôm sau, anh lại lôi những câu chuyện về nhân vật điển hình thủ tiết thủy chung với chồng ra bắt chị Hòa lại phải tiếp tục tự làm một bản so sánh phẩm giá của mình theo ý muốn của anh. Không đếm xỉa gì đến sự đau khổ của chị Hòa, anh cho rằng cần phải làm như thế cho đến khi nào vợ thấm được và phải biết được hậu quả, phải nếm mùi thì anh mới dừng lại.
Trường hợp khác là anh Quân, sau khi nghi ngờ vợ ngoại tình, anh đã bỏ ra gần 1 tháng trời để theo dõi các hoạt động của vợ. Khi đã bắt quả tang vợ mình và nhân tình vào nhà nghỉ, anh “cho đẹp” lễ tân để lấy thông tin về số phòng rồi lặng lẽ lên phòng gõ cửa. Gã nhân tình xồng xộc vẻ giận dữ ra mờ cửa toan quát mắng vì bị quấy rầy, bỗng vội vàng cụp mắt xuống khi nhìn thấy bóng dáng người đàn ông lực lưỡng và càng bất ngờ hơn khi thấy bồ của mình ấp úng gọi tên.
Ngang nhiên bước vào phòng, khép cửa lại và đi vòng vòng nhìn quanh một lượt trước khi ngồi xuống, để tay gõ “cộc cộc” lên mặt bàn, anh bình tĩnh hỏi cậu nhân tình của vợ: “Mỗi lần quan hệ, cậu thường bỏ ra bao nhiêu tiền?”. Cậu nhân tình xanh mặt lắp bắp: “Dạ, 200 nghìn ạ!”. Anh Quân mặt bình thản bảo cậu nhân tình: “Đưa cho vợ tôi 200 nghìn đi”, rồi liếc sang vợ, bảo: “Em mang tờ tiền 200 nghìn này ra ép plastic cho anh rồi mang về nhé!”.
Nói xong, anh đứng lên ra về, qua cửa hàng, mua một chiếc khung kính, tối về nhà anh lấy đồng tiền 200 nghìn của vợ treo trang trọng trong phòng ăn, mỗi bữa cơm anh lại hỏi con: “Hôm nay cơm mẹ nấu có ngon không?”. Hai đứa con đồng thanh: “Dạ, ngon ạ”. Anh Quân cười khẩy: “Ừ, ngon! Tiền làm của mẹ trong năm phút đấy, 200 nghìn cơ mà, ít ỏi gì đâu…”. Nghe những câu nói của chồng, vợ anh chỉ biết cúi đầu im lặng nhìn trân trân vào bát cơm.
Theo Ngày Nay
Đòn phủi tay sạch trơn của gã nhân tình sợ vợ
Tôi sinh ra trong một gia đình có địa vị ở tỉnh Thanh Hóa. Bố tôi tuy đã về hưu nhưng làm kinh doanh phát đạt và chị em tôi chẳng bao giờ phải lo lắng đến chuyện tiền nong. Còn mẹ tôi từng làm hiệu trưởng trường mầm non, giờ đã về hưu và đang phụ bố bán đồ điện tử.
Cuộc sống của chị em tôi lớn lên không thiếu một thứ gì. Đi học bạn bè còn thầm ghen tỵ vì tôi sung sướng và ngoại hình khá hơn các bạn.
Sau khi học xong cấp 3, tôi thi đỗ một trường đại học có tiếng ở Hà Nội. Trước khi đi, mẹ tôi khóc cả đêm vì lo tôi ra Hà Nội không có ai chăm sóc. May mắn khi nhập học tôi chẳng phải lo nhà trọ khi bố tôi mua cho một căn hộ chung cư ở gần trường. Tôi cứ thế thảnh thơi đi học và vui chơi mà chưa bao giờ phải suy nghĩ đến chuyện tiền nong.
Bởi cứ thiếu tiền, chỉ cần gọi điện về là mẹ tôi đi gửi ngay, hoặc chưa kịp hỏi thì mẹ đã gửi. Thế nhưng cuộc sống không biết được trước chữ ngờ.
Ảnh minh họa
Năm tôi gần làm đề án tốt nghiệp ra trường thì bố tôi lâm bệnh nặng. Chạy chữa gần như khánh kiệt mà không khỏi. Rồi bố qua đời đúng sau hôm tôi nhận bằng tốt nghiệp 1 tuần. Mọi lo lắng đổ dồn lên mình mẹ tôi. Nhà ở Hà Nội cũng phải bán hết để lo cho em trai tôi ăn học.
Từ lúc này, tôi mới bắt đầu suy nghĩ đến vấn đề tiền nong và chạy đi làm thêm kiếm từng đồng một. Ra trường, dù có bằng khá nhưng không có kinh nghiệm nên mãi chẳng kiếm được việc làm, tôi đành xin đi bán quần áo, làm thu ngân ở siêu thị với mức lương 2 triệu rưỡi mỗi tháng. Trừ tiền phòng trọ, chi tiêu hàng tháng, tôi còn 500.000 đồng để gửi về quê cho mẹ.
Cuộc sống khốn khó khiến tôi phải khóc rất nhiều. Mỗi khi nhớ đến những ngày sung sướng khi bố còn sống là tôi lại không kìm được nước mắt.
Sau đó, tôi gặp anh - người yêu cũ của tôi. Anh đã động viên tôi cố gắng và còn xin cho tôi vào làm kế toán của công ty anh. Tháng đầu tiên nhận 5 triệu đồng tiền lương, tôi rơi nước mắt vì mừng tủi. Tôi gửi về quê 3 triệu để mẹ mua sắm lại đồ dùng trong nhà sau khi đã bán hết hồi chạy chữa cho bố.
Mọi thứ có lẽ sẽ vẫn trôi qua như vậy nếu như không có ngày tôi rơi vào tầm ngắm của anh giám đốc. Sau khi hết giờ làm, giám đốc thường gọi tôi lại làm thêm sổ sách để quyết toán sớm các dự án.
Sau những giờ làm khuya, anh thường rủ tôi đi ăn, chuyện trò. Anh kể về cuộc sống gia đình tẻ nhạt của mình, kể về người vợ không tâm lý và hay cáu gắt với anh, chị ta còn vụng về và chẳng biết cách chăm con khiến anh mệt mỏi mỗi khi về nhà. Tôi thấy thương cảm cho sếp khi lấy phải một người vợ như vậy.
Rồi anh mời tôi đi cà phê, đi bar... Mới đầu tôi thấy ngại vì tôi chưa bao giờ đến những chốn ăn chơi đó. Từ nhỏ tôi đã nghĩ, bar chỉ dành cho những người hư hỏng, lắm tiền, còn tôi con nhà lành không hợp.
Thế nhưng, một lần anh kéo tay đi, tôi đã có cái nhìn nhận khác. Người yêu của tôi thấy tôi thường xuyên đi về muộn, lại hay được sếp đưa đón nên cảnh báo tôi sếp là người rất đào hoa. Nhưng lúc đó tôi chỉ cười trừ bảo không phải ai cũng xấu như anh ấy nghĩ.
Càng đi với giám đốc nhiều tôi càng thấy người yêu mình kém cỏi quá. Gần 30 tuổi mà vẫn đang thuê trọ, chưa có nhà trong khi với sếp, tôi luôn được yêu chiều như bà hoàng, một bước lên xe hơi, hai bước vào những nhà hàng, phòng trà sang trọng. Tôi như sáng mắt với những chốn xa hoa đó.
Rồi một ngày, sếp nói lời yêu và hứa sẽ ly hôn vợ và cưới tôi về, tôi đã không ngần ngại nhận lời và nghĩ đến cuộc sống giàu sang sau này, có thể hỗ trợ mẹ bớt khổ. Tôi cũng nhanh chóng chia tay anh mà không chút mảy may tiếc nuối gì.
Mặc cho anh bảo tôi phải suy nghĩ kỹ, cẩn trọng trước người đàn ông ấy nhưng tôi vẫn gạt qua mọi lời cảnh báo của anh. Sau đó, anh xin nghỉ làm và chúng tôi không còn gặp nhau từ đó.
Những ngày sau đó là ngày tháng mật ngọt của tôi khi anh thuê cho tôi mặt căn hộ mini và ngày ngày anh đón đưa rồi cứ 10 giờ tối anh mới về nhà với vợ con. Ngày 29/4, khi tôi và anh đang ngồi xem phim thì đột nhiên vợ anh nhảy vào. Chị ta chẳng nói chẳng rằng, chỉ chìa ngay một lá đơn trước mặt tôi rồi đi.
Ảnh minh họa
Tôi cầm tờ giấy lên, một tờ đơn xin nghỉ việc soạn sẵn, tôi chỉ mỗi việc ký vào đơn. Sau đó, sếp tôi vội vàng mặc quần áo bỏ đi. Hôm sau anh ta thông báo cho tôi nghỉ việc nhưng để cho tôi giữ thể diện, anh ấy bảo tôi nộp đơn nghỉ việc như vợ anh soạn sẵn.
Cầm lá đơn trên tay, tôi run rẩy quỳ xuống trước mặt anh van xin nhưng anh vẫn lạnh nhạt bảo tôi nhanh chóng đi ra ngoài. Cảm giác bẽ bàng, đau đớn xâm chiếm lấy tôi lúc đó...
Chưa hết, khi tôi thất thần về nhà thì thấy chủ căn hộ đến thông báo sếp tôi trả lại nhà và tôi phải dọn đồ đi ngay trong ngày. Khi tôi chán chường với mọi chuyện nhất cũng là lúc tôi phát hiện mình có bầu với anh ấy.
Bây giờ tôi đang về quê với mẹ, nhìn mẹ vất vả với công việc mà tôi không nỡ nói ra sự thật bấy lâu nay. Tôi cũng chẳng thể nào liên lạc được với anh ấy. Có lần gọi được thì anh ta chửi tôi là 'đĩ điếm' và bảo đừng có liên lạc với anh ta nữa.
Đến lúc này tôi mới nhận ra bộ mặt thật của gã sở khanh sợ vợ kia thì mọi chuyện đã quá muộn. Tôi không thể nào đủ can đảm đi phá bỏ cái thai trong bụng. Còn nếu để sinh ra nó thì chẳng có gì để nuôi con. Tôi phải làm sao lúc này đây? Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Người Đưa Tin
Đòn trả thù quái ác của gã nhân tình khả ố Vì dục vọng của bản thân, tôi đã tự giăng bẫy chính mình. Để giờ đây, một bên là con con, một bên là nhân tình, tôi biết phải làm gì để không phải áy náy với lương tâm? Khi quyết định lấy người đàn ông gấp đôi số tuổi mình làm chồng, tôi biết trước mình sẽ phải đối diện với rất...