Vợ nghỉ lễ về ngoại là ‘bôi gio trát trấu’ vào nhà chồng?
Vừa ở nhà ngoại về, tôi đã bị mẹ chồng gọi ra giáo huấn: “Mày vừa được nghỉ lễ đã xách ngay túi về nhà đẻ là mày khinh cái nhà này, họ cười vào mặt nhà tao vì nghĩ nhà tao đối xử t.ệ bạ.c với mày..”
Hai vợ chồng tôi cưới nhau được 3 năm. Ngày còn yêu nhau, tôi biết tính anh cũng không lãng mạn nên khi về chung một nhà, những ngày lễ như 14.2, 8.3, 20.10… anh cũng ít khi mua quà, mua hoa tặng vợ. Thay vào đó là sự quan tâm chu đáo và giúp đỡ vợ một cách kín kẽ khi có thể. Nói “kín kẽ” bởi lẽ chúng tôi sống chung với bố mẹ chồng mà mẹ chồng tôi là một người cực kỳ cổ hủ, thường soi xét con dâu. Bà có một quan niệm bất di bất dịch là con trai phải làm đại sự, chuyện cơm nước nhà cửa là của đàn bà con gái, chồng tôi không muốn mất lòng mẹ nên mỗi khi muốn giúp vợ việc gì đều phải nhìn trước ngó sau, không thấy mẹ mới dám làm.
Nhiều lần, khi tôi nấu cơm, chồng hăng hái xuống nhặt rau, thái thịt giúp, nhưng vừa nhìn thấy mẹ đã vội buông tay đứng dậy rồi chỉ trỏ tỏ vẻ như đang dạy dỗ tôi làm việc gì đó. Bởi nếu không sẽ bị mẹ xỉ.a xó.i “đàn ông đàn ang cứ rúc vào bếp thì làm được trò trống gì?” hoặc mát mẻ nói tôi “đàn bà có cái mâm cơm vặt mà làm cũng không xong”.
Mẹ chồng tôi thường mát mẻ “đàn bà có cái mâm cơm vặt mà làm cũng không xong” (Ảnh minh hoạ IT)
Buổi tối khi máy giặt đã giặt quần áo xong, tôi nhờ chồng: “Em bận việc, anh lấy giúp em quần áo trong máy” thì chồng tôi lắc đầu quầy quậy. Anh ấy bảo: “Máy giặt để ngay cạnh phòng mẹ, em đi lấy quần áo ra đây rồi anh phơi cho (sân phơi ở chỗ khuất) không mẹ lại càu nhàu”. Nhiều lần như thế tôi cũng thấy bực mình nhưng chồng tôi đều bảo: “Người già khó tính em ơi, chiều mẹ một tí” nên tôi đành nuốt hậm hực vào lòng.
Tôi nhớ nhất ngày 8.3 năm kia, sau khi ăn cơm xong, chồng tôi muốn giúp vợ nên xông xáo vào bếp cầm giẻ định rửa bát. Thấy thế mẹ chồng tôi sầm mặt chạy ra giằng lấy cái giẻ rửa bát trên tay con trai rồi gằn giọng: “Vợ mày không muốn làm thì để đấy tao làm, tao hầu hết”.
Dịp Tết dương lịch gần đây, khi ấy được nghỉ 3 ngày nên tôi xin phép bố mẹ chồng cho tôi về nhà ngoại chơi, do chồng có việc bận nên tôi đi một mình. Mấy hôm sau khi trở về nhà chồng, mẹ chồng gọi tôi ra giáo huấn: “Mày thấy nhà này đối xử với mày như thế nào mà mày vừa được nghỉ đã cắp túi về nhà bố mẹ đẻ. Ít ra mày phải ở lại đây 1 ngày rồi mới được về nhà ngoại chứ. Mày làm thế là không tôn trọng cái nhà này, mày “ bôi gio trát trấu” vào mặt nhà tao. Chồng mày bận không đi mà 1 mình mày cũng đi được à, mày có ăn có học mày hỏi bạn bè mày xem mày làm thế có được không?”.
Video đang HOT
Lúc ấy thật lòng tôi quá sốc vì cái sự vô lý của mẹ chồng, nên đáp trả: “Con thấy con có làm gì sai đâu, mẹ thử hỏi làng xóm xung quanh xem con làm thế có gì sai không”. Mẹ chồng tôi vỗ đùi đành đạch kêu giời, mắng tôi là “đứa con dâu láo toét, dám cãi nhau tay đôi với mẹ chồng, cá mè một lứa không có tôn ti trật tự…”
Chuyện đến tai chồng, chồng không hiểu thấu bản chất sự việc lại chỉ nghe mẹ nói là tôi cãi nhau tay đôi với mẹ chồng nên quay ra trách mắng vợ, bắt tôi phải xin lỗi, tôi nhất quyết không đồng ý nên hai vợ chồng to tiếng cãi vã nhiều lần.
Tôi ấm ức mà không biết giải tỏa sự việc ra sao, nhưng nếu sống mãi như thế này thì tôi thực sự lo cho hạnh phúc của mình.
Theo dân việt
'Làm dâu nhà anh, em phải nhớ hai tiếng phục tùng'
Chồng tôi nói thẳng, làm dâu nhà anh, em phải nhớ hai tiếng "phục tùng". Mẹ anh có sai với em nhưng luôn đúng với anh nên em đừng bao giờ có thái độ láo hỗn với bà.
ảnh minh họa
Nếu có phép màu tôi chỉ ước thời gian quay lại và mình chưa bao giờ lấy chồng. 10 năm đi làm dâu là từng ấy năm tôi sống vật vờ như xác không hồn trong căn biệt thự của nhà chồng.
Ngỡ lấy chồng giàu, danh giá, cuộc đời sang trang mới ai ngờ 6 năm làm dâu từ một cô gái xinh đẹp, hiện đại tôi trở thành cô vợ sồ sề, nhan sắc tàn tạ.
Ngày tôi về làm dâu, chồng tôi tuyên bố: "Em phải nghỉ việc ở nhà chăm sóc chồng con, là phụ nữ xuất giá thì phải tòng phu".
Bao nhiêu vòng vàng tôi được trao trong hôn lễ mẹ chồng yêu cầu tôi đưa lại để bà giữ hộ. Thậm chí, có cả số vàng bố mẹ đẻ tôi cho làm của hồi môn bà cũng yêu cầu được giữ. Nói chuyện với chồng, chồng bảo, cứ làm theo lời mẹ, kinh tế gia đình chồng tôi lo hết, tôi không làm ăn gì thì giữ tiề.n vàng làm gì.
Tôi nói vài câu qua lại, chồng tôi giáng thẳng mặt tôi cái tát nổ đom đóm ngay trong đêm tân hôn.
Chồng tôi nói thẳng, làm dâu nhà anh phải nhớ hai tiếng "phục tùng". Mẹ anh có sai với tôi nhưng luôn đúng với anh nên tôi đừng bao giờ có thái độ láo hỗn với bà.
Tôi sốc nặng vì cách đối xử của chồng bởi ngày còn yêu đương, anh lúc nào cũng dịu dàng, chu đáo. Cưới nhau xong anh lộ bản chất cục cằn, gia trưởng.
Tôi có ý định ly thân một thời gian thì phát hiện mình đã có bầu. Không việc làm, không tài chính, thương đứ.a b.é trong bụng, tôi gạt nước mắt ở lại làm kiếp giúp việc cho nhà chồng.
6 năm làm dâu, ngoại trừ theo chồng về nhà bố mẹ đẻ chúc Tết một lúc, chưa năm nào tôi và con được về ngoại ăn bữa cơm Tết trọn vẹn. Sinh con ra, bố mẹ tôi cũng chẳng được ôm ấp, bế bồng cháu. Ông bà sang nhà thông gia, nựng nịu cháu một lúc rồi lại phải về.
Chồng tôi không muốn vợ về nhà mẹ đẻ, anh cho rằng xuất giá tòng phu, về nhà mẹ đẻ chỉ rách việc, ngồi lê đôi mách gây ảnh hưởng đến hôn nhân. Anh nói, 10 người vợ hay về nhà mẹ đẻ kiểu gì cũng l.y hô.n do nhà vợ buôn dưa lê, nó.i xấ.u nhà chồng.
Tết năm vừa rồi, mẹ chồng tôi thông báo đi họp lớp trên Tam Đảo một ngày vào mùng 3 Tết. Lúc này chồng tôi đi chúc Tết chưa về, tôi giấu mẹ chồng và chồng bế con về nhà bố mẹ đẻ chơi.
Ông bà ngoại thấy cháu về thì ôm ấp, hít hà, vuốt ve. Rồi bố mẹ tôi chuẩn bị túi lớn, túi bé quà cáp cho hai mẹ con, mẹ tôi còn tranh thủ dúi vào tay tôi ít tiề.n phòng thân.
Thực sự chưa bao giờ tôi thấm thía cái câu "con gái là con người ta" đến thế. Bố mẹ tôi sinh con ra, nuôi nấng hai mấy năm trời, cho ăn học đàng hoàng, giờ đi lấy chồng không khác ô sin là bao.
Nhìn hai mẹ con tất tả về sớm kẻo bị nhà chồng phát hiện trốn sang bố mẹ đẻ, ông bà khống giấu được giọt nước mắt lăn dài trên gò má. Ông bà dặn với theo: "Con khổ quá thì về với bố mẹ".
Tôi nghe mà trào nước mắt...
Theo Vietnamnet
Tôi chỉ nghĩ đến cái chế.t vì đã để vợ con sống quá khổ Con nợ tôi là một doanh nghiệp lớn nhưng bị phá sản, chồng t.ự t.ử, vợ bán hết tài sản bỏ trốn đi đâu không rõ. Thế là tôi lại lao vào cờ bạc đỏ đen để gỡ lại. Ảnh minh họa Tôi 26 tuổ.i, vợ kém 4 tuổ.i, chúng tôi sinh được một b.é gá.i rất kháu khỉnh và thông minh. Cuộc...