Vợ mua búp bê tình dục “phục vụ” chồng
Hôm qua, em đùng đùng vác về 1 con búp bê tình dục giá vài triệu bạc quăng lên giường ngủ của hai đứa và lạnh lùng tuyên bố: “Anh dùng cái này mà giải quyết dục vọng. Thấy mọi người bảo cũng chẳng khác gì người thật đâu”.
ảnh minh họa
Tôi thì không phải là một người đàn ông mới bập bẹ “yêu” nên “cà cuống” chưa có kinh nghiệm về chuyện ấy. Bởi trước đó, tôi và bạn gái cũ yêu nhau 3 năm và cũng đã có quan hệ tình dục. Tôi không mong lấy phải một người con gái cổ hủ trong “chuyện ấy” vì tôi rất quan trọng sự hòa hợp tình dục.
Đối với vợ, tôi gần như là mối tình đầu của cô ấy. Cô ấy chỉ có một chuyện tình “gà bông” hồi còn học phổ thông. Tôi rất vui vì lấy được người vợ trong sáng, trinh tiết nhưng cũng rất sợ cô ấy ngây thơ quá đâm ra mất vui trong sex.
Thời gian vợ chồng yêu nhau trước khi cưới, chúng tôi rất cởi mở và trao đổi thẳng thắn về sex. Cô ấy cũng tỏ thái độ khá thoáng. Khi tôi kể đến những câu chuyện liên quan đến sex, cô ấy cũng vui vẻ đáp lại.
Tuy chưa bao giờ thực hành tình dục, nhưng cô ấy cũng không phải là kẻ mù mầu mà rất am hiểu về giới tính. Tôi mừng vì nghĩ rằng sau khi cưới nhau, có lẽ chúng tôi sẽ hòa hợp trong “chuyện ấy”.
Video đang HOT
Nào ngờ, đêm tân hôn, vợ tôi căng thẳng tới mức cứng hết người lại. Tôi mới chỉ ôm hôn cô ấy một tí là vợ đã run cầm cập. Rồi khi tôi vừa lần cởi quần áo, nhìn thấy “biểu tượng” của tôi, em bụm miệng rồi chạy vào nhà tắm nôn liên tục.
Tôi vội chạy theo đỡ cô ấy từ nhà vệ sinh vào giường. Cô ấy vừa khóc vừa nói là cảm giác sợ. Cô ấy thấy mình là một người bệnh hoạn khi nhìn thấy “cái đó” của đàn ông. Vợ xin tôi “tha” cho em yên ổn đêm ấy.
Tôi rất ngạc nhiên vì khi giãi bày với em trước đó, tôi thấy em không có vấn đề gì. Nghĩ rằng vì lần đầu nên vợ căng thẳng, tôi đỡ em lên giường ngủ, đành hoãn “sự sung sướng” lại.
Ngày hôm sau, tôi phải dò dẫm muốn “yêu” vợ trong bóng tối. Tôi phải chủ động tắt đèn trước vì sợ em lại hoảng hốt khi nhìn thấy “vật đàn ông” của chồng. Ngày hôm đó, tôi đã chính thức trở thành người đàn ông của đời em.
Có điều, cuộc mây mưa diễn ra thật chật vật và nhàm chán. Vợ tôi cứng ngắc người sợ hãi và cứ liên tục khóc lóc kêu đau, kêu ghê dù tôi đã cố gắng nhẹ nhàng hết sức.
Tôi phải hết sức tiết chế để vợ đỡ hoảng hốt trong chuyện tình dục. Cô ấy giao hẹn 1 tuần chỉ được gần nhau 3 lần. Nếu tôi đòi hỏi, cô ấy cho rằng tôi dùng sex để hành hạ vợ.
Lần nào cũng như lần nào, cô ấy luôn làm tôi mất hứng. Lúc nào vợ tôi cũng cứng nhắc như 1 khúc gỗ khi yêu. Tôi cố gắng âu yếm để em đỡ căng thẳng thì cô ấy né tránh rồi buông lời rất lạnh lùng “Đừng làm trò nữa. Nhanh lên giải thoát cho em. Mệt chết đi được!”.
Những lúc yêu xong, em cũng vội vàng đẩy tôi ra vì bảo là khó thở và không chịu nổi vì mùi đàn ông và mùi hoan ái nồng nặc. Lúc nào tôi cũng bị bỏ lại chơ vơ trong phòng sau “cuộc vui”.
Cô ấy cũng chỉ chấp nhận cho tôi “yêu” một tư thế truyền thống duy nhất. Nếu tôi có ý định đổi kiểu, cô ấy sẽ la oai oái kêu mệt, kêu phiền và bảo: “Mấy tư thế này chỉ có bọn diễn viên phim đen mới làm. Em không làm mấy trò bệnh hoạn đâu”.
Mới cưới nhau được nửa năm mà cuộc sống tình dục không hòa hợp làm tình cảm vợ chồng giảm sút nhiều. Tôi nhiều lần nói chuyện với vợ, hỏi tại sao trước khi cưới cô ấy tỏ thái độ như vậy mà bây giờ lại thế.
Cô ấy chỉ buông một câu gọn lỏn: “Lí thuyết và thực hành khác nhau 1 trời 1 vựa, em không thích ứng nổi”. Tôi đề nghị vợ đi khám bác sĩ tâm lí nhưng cô ấy một mực từ chối, nói là không thích “Vạch áo cho người xem lưng”.
Nịnh nọt không được, gần đây tôi mới tìm cách khác để vợ bạo dạn và cố gắng hơn trong việc cải thiên đời sống tình dục với chồng sau 7 tháng kết hôn. Tôi dọa cô ấy là nếu cứ tiếp tục thế này, tôi sẽ có bồ nhí ở ngoài hoặc tìm đến các em “gái bán hoa” ở ngoài đường để giải quyết nhu cầu.
Thấy cô ấy im im chẳng nói gì, tôi mừng ra mặt, nghĩ là chiêu độc đã có tác dụng. Tôi nhủ thầm: “Sắp được sung sướng rồi đây”.
Nào ngờ hôm qua, em đùng đùng vác ở đâu về 1 con búp bê tình dục giá vài triệu bạc quăng lên giường ngủ của hai đứa và lạnh lùng tuyên bố: “Anh dùng cái này mà giải quyết dục vọng. Thấy mọi người bảo cũng chẳng khác gì người thật đâu. Đừng có léng phéng với mấy gái bán hoa ngoài đường rồi rước bệnh tật về nhà”.
Nhìn con búp bê tình dục nằm chềnh ềnh trên giường, tôi ngao ngán với cô vợ yếu sinh lí và ngang bướng của mình. Chẳng lẽ suốt đời tôi cứ phải nhịn đi nhu cầu sinh lí của 1 người đàn ông? Biết thế này, tôi đã không lấy vợ còn trinh ngờ nghệch để phải chịu bao thiếu khuyết tình dục như ngày hôm nay.
Theo Afamily
Mất cảm giác yêu vì nàng chảnh
Chẳng bao giờ anh nghĩ anh lại là người chủ động chia tay em. Bởi lẽ, chỉ bản thân anh mới biết anh yêu em đến nhường nào. Có những lúc, anh đã ngỡ mình sống chỉ vì em và thậm chí có thể chết vì em...
Em là một cô gái đẹp, lại là con một gia đình khá giả. Từ thời trung học, em đã là hoa khôi của trường, những "cái đuôi" đeo đuổi em xếp hàng dài cả cây số. Ở nhà em được ba mẹ cưng như trứng mỏng, ra đường thì được các "cây si" hết lòng chiều chuộng. Và thói quen đòi hỏi, thói quen ra lệnh, thói quen mình luôn luôn là tâm điểm đã ăn sâu vào tính cách em.
Anh gặp em trong buổi tiệc sinh nhật của một người bạn. Em hớp hồn anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Sau cả năm dài đeo đuổi, cuối cùng anh cũng được em nhận lời yêu. Một năm đeo đuổi và hai năm yêu nhau, em đã cho anh biết bao ngọt bùi, hạnh phúc. Nhưng cũng ngần ấy thời gian, em hành anh đến tội bởi tính khí thất thường của mình...
Ba năm yêu em, anh và... ông xe ôm đầu ngõ nhà em vô tình trở thành bạn. Bởi lẽ, một tuần vài lần, anh bị em cho đứng chờ mốc meo ngay đầu ngõ. Em có mọi lý do để cho anh chờ, lúc thì "Anh đợi em trang điểm chút nha", lúc thì "Chờ em chút, nhà đang có việc"... Mà cái "chút" của em kéo dài ít thì một tiếng, nhiều thì cả hai ba tiếng!
Điều làm anh đau đầu nhất là em hết đòi hỏi cái này lại đòi hỏi cái kia. Cứ đến ngày kỷ niệm hai đứa quen nhau là em đòi anh quà. Tốn tiền không nói, anh khổ nhất là cứ phải vất vả lựa chọn, bởi quà mà không hấp dẫn, thiếu ý tứ là em giận ngay...
Em có cái tật rất lạ, muốn gì là phải được ngay, bất chấp người khác ra sao. 2 giờ đêm, anh đang ngủ ngon thì em điện thoại, bảo "Anh nói chuyện với em chút nha, em muốn có người tâm sự!". Không ít lần anh đang ở cơ quan thì em nhắn tin kiểu như: "Anh đến nhà chở em đi cà phê liền!" - "Anh đang họp" - "Không chở thì từ nay đừng gặp em nữa!". Xong rồi em lại giận.
Ba năm bên em, lòng anh cứ thắc mắc hoài một câu hỏi: Tại sao em thích làm tình làm tội anh đến thế? Mãi đến gần cuối cuộc tình, anh mới đau khổ nhận ra một điều: Em vui khi làm những điều đó. Những đòi hỏi quá đáng, những hờn giận vô lý, những buồn vui thất thường, những dằn vặt vô cớ đó chỉ là cách để em chứng tỏ quyền lực, chứng tỏ sự "trên cơ" của mình với anh. Em đã quen rồi cái cảm giác quyền lực ấy!
Thế nên tình yêu trong anh cứ chết mòn. Và chúng mình chia tay - sau bao nhiêu hẹn hò, bao nhiêu mặn nồng, bao nhiêu yêu thương gắn bó... Thật kỳ lạ, cuộc chia tay chẳng nhiều đau khổ như anh tưởng. Chẳng day dứt, chẳng tiếc nuối, chẳng xót xa, anh chỉ thấy nhẹ nhàng, thanh thản, như vừa giải thoát một gánh nặng.
Theo VNE
Than... ủ lửa Người Việt xưa vốn trọng nam khinh nữ, vậy mà khi nhìn thấy sức mạnh "vong thân" của vợ yếu ớt, đàn ông cũng buộc phải la lên "lệnh ông không bằng cồng bà". Tại sao có thể gọi sức mạnh của phụ nữ là sức mạnh vong thân? Trông người phụ nữ nhỏ bé, yếu ớt, nhu mì chịu đựng là thế...