Vợ mới cưới về đã coi thường bố mẹ chồng
Mới cưới được gần 1 năm, nhưng vợ tôi ngày càng tỏ thái độ coi thường, hỗn láo với bố mẹ chồng, …
Nhà tôi có 2 anh em trai và một chị gái, anh trai thì đã lấy vợ và đang lập nghiệp ở xa, chị gái tôi thì cũng đã đi lấy chồng cách nhà 20 cây số. Tôi là con út, vừa mới cưới vợ được gần một năm, hiện giờ hai vợ chồng tôi đang sống cùng bố mẹ tôi.
Mới cưới được gần 1 năm, nhưng vợ tôi ngày càng tỏ thái độ coi thường, hỗn láo với bố mẹ chồng- Ảnh minh họa
Ngay từ đầu, vợ tôi đã không muốn sống cùng bố mẹ chồng, vì không muốn làm dâu, tôi phải thuyết phục mãi cô ấy mới đồng ý cưới xong về ở cùng với bố mẹ tôi. Nhưng dường như chưa bao giờ cô ấy cảm thấy thỏa mái khi sống cùng với bố mẹ chồng nên luôn tỏ thái độ coi thường, thậm chí cãi láo với bố mẹ chồng.
Tôi không hiểu lý do gì mà cô ấy lại có thái độ coi thường bố mẹ tôi như vậy, nhưng tôi đoán so với nhà vợ, nhà tôi nghèo hơn. Bố mẹ tôi lại không có nghề nghiệp, chỉ là lao động tự do, nên nhà cửa chật chội, hai vợ chồng tôi cưới nhau bố mẹ cũng không có hồi môn gì để cho, về già ông bà lại không có lương hưu, phải sống dựa vào thu nhập của con cái.
Không làm ra tiền, nên bố mẹ tôi lại có tính tiết kiệm, đặc biệt là mẹ tôi, bà tiết kiệm lắm, nên ăn uống không được đầy đủ như ở nhà vợ, có lẽ vì thế mà vợ tôi luôn có thái độ không hài lòng và không tôn trọng bố mẹ chồng.
Ban đâu chỉ là những câu nói trống không, rồi càng ngày cô ấy càng tỏ thái độ xem thường bố mẹ chồng ra mặt. Cưới nhau về được mấy tháng, cô ấy đã cãi nhau với mẹ tôi, chuyện cũng chỉ vì cô ấy làm việc nhà không khéo, và để bẩn thỉu nên mẹ tôi không đồng ý có nhắc nhở vài câu thế là cô ấy cãi và giận mẹ tôi.
Sáng đi làm cô ấy cũng không chào bố mẹ chồng lấy một câu, chiều đi làm về cũng không mở mồm ra hỏi ai. Bố mẹ tôi nói thì vợ tôi cãi có chào, nhưng ông bà ghét con dâu không trả lời rồi lại đổ tiếng xấu cho cô ấy.
Video đang HOT
Bây giờ không khí gia đình tôi lúc nào cũng căng thẳng, một bên là vợ một bên là bố mẹ tôi không biết phải phân bua như thế nào cho phải. Vợ tôi lại còn đòi tôi ra bên ngoài thuê nhà ở riêng, không ở cùng bố mẹ chồng nữa. Cô ấy nói, chăm sóc bố mẹ chồng là việc của anh trai và chị dâu tôi, không phải trách nhiệm của vợ chồng tôi. Nếu tôi vẫn cố tình ở đấy với bố mẹ thì cô ấy sẽ về nhà bố mẹ đẻ ở một thời gian, và có thể chia tay nhau, chứ cứ ở với bố mẹ chồng như thế cô ấy không chịu nổi.
Bố mẹ chồng tôi biết thái độ của vợ nên cũng bắt tôi bỏ cô ấy, ông bà nói bây giờ chưa có con cái gì bỏ còn dễ, có con cái rồi vướng víu không bỏ được mà sống với người đàn bà hỗn láo, không tôn trọng người đẻ ra mình như thế thì không chấp nhận được.
Tôi đứng giữa và cảm thấy thực sự mệt mỏi, nhưng ra ngoài ở riêng bỏ mặc bố mẹ già thì tôi không dám, nhưng nghe bố mẹ bỏ vợ thì tôi cũng không muốn tẹo nào. Tôi cần một lời khuyên của độc giả cho tình huống của mình.
Theo Đất Việt
Vợ tôi ngày đêm chì chiết chồng bất tài, coi thường nhà chồng ra mặt
Cũng kể từ ngày đó, vợ khinh khỉnh với các em tôi ra mặt. Khi em đằng vợ đến chơi, cô ấy tự dẫn họ đi chơi, mua sắm. Nhưng khi em tôi đến, cô ấy cứ ngồi bắc chân trên ghế sô pha nói chuyện.
Khi viết câu chuyện này tôi cũng sợ mọi người sẽ chê cười và coi tôi là một người chồng ích kỷ, ghen tị với thành công của vợ. Nhưng có điều vợ tôi càng ngày càng được đà lấn tới, tôi quyết tâm phải nói ra cho bớt bực tức lâu nay.
Cách đây 2 năm, cơ quan có cử tôi đi công tác lên vùng cao, sau hơn 1 tháng phân vân cuối cùng tôi đã quyết định nhường lại cho người khác. Dù biết rằng, đi công tác về, cơ hội thăng tiến của tôi sẽ cao hơn. Đồng nghĩa lương bổng cũng được cải thiện. Thế nhưng vì vợ tôi đã ngăn cản, cô ấy không muốn xa chồng nên lấy hết lý do này, lý do khác để thuyết phục. Sợ tôi đổi ý cô ấy còn thủ thỉ với bố mẹ tôi khuyên nhủ tôi ở lại.
Giữ được tôi ở lại Hà Nội, vợ mừng ra mặt. Thế là trong 2 năm đó, tôi lại tiếp tục công việc đi muộn về sớm để đưa đón 2 đứa con đến trường, nhường phần phấn đấu cho vợ mình.
Nhưng niềm vui chẳng được bao lâu khi vợ tôi có tí của ăn của để, kiếm tiền nhiều hơn chồng nên ngày càng đổ đốn. Quan hệ vợ chồng tôi bỗng căng thẳng (Ảnh minh họa).
Xin nói thêm, tôi làm việc tại một công ty tư vấn, còn vợ tôi làm ở công ty tài chính có tiếng. Sau 2 năm có chồng hậu thuẫn, vợ tôi cũng lên chức phó giám đốc. Nhưng niềm vui chẳng được bao lâu khi vợ tôi có tí của ăn của để, kiếm tiền nhiều hơn chồng nên ngày càng đổ đốn. Nhiều lần cô ấy khiến tôi phát điên và muốn cho vài cái bạt tai vì tội coi chồng không ra gì.
Trước đây, khi tôi góp ý cô ấy chuyện cơm nhão, canh mặn cô ấy một "vâng" hai "dạ" và chưa một lần lớn tiếng với tôi. Thế nhưng giờ đây khi tôi góp ý cô ấy lại nổi đóa "Giời ơi,việc quan trọng với em giờ đây là kiếm tiền. Anh xem còn mấy ngày nữa là đóng tiền học quý hai của con. Nếu anh cảm thấy anh kiếm đủ thì em ở nhà luôn cho đỡ mệt. Anh muốn ăn ngon thì tự làm đi". Tôi không ngờ cô vợ ngày nào lại ăn nói hỗn xược với chồng như thế.
Đúng là lương tôi tháng được vài triệu, còn cô ấy thì vài chục triệu. Cô ấy lo tiền ăn, tiền học cho con. Cô ấy lo khoản quà cáp, hỗ trợ cho đằng nội, đằng ngoại tôi ghi nhận. Nhưng đã là vợ chồng thì tiền ai cũng là tiền chung, phân định rạch ròi thế làm gì?
Tôi cũng biết mình kiếm được ít tiền hơn, nên chấp nhận đi muộn về sớm đưa đón con học hành, để cô ấy có thời gian làm thêm giờ. Nhưng cô ấy lại không ghi nhận sự cố gắng đó mà nhìn vào kinh tế, đồng tiền là chính.
Có hôm, tôi nhận lương xong, mua cho con 4 hộp sữa là cháy túi. Những ngày sau đó, tôi thực sự không còn đồng nào nên đành ngửa tay xin vợ. Cô ấy đưa nhưng vặn vẹo đủ kiểu "anh tiêu gì mà lắm thế", "làm thì ít mà tiêu thì nhiều",... Và câu cuối cùng cô ấy dặn tôi rằng "Anh chi tiêu gì cũng nên nhớ đây là đồng tiên xương máu của tôi đấy"- chỉ nghe thế thôi lòng tôi đã trào lên nỗi nhục nhã rồi.
Cũng kể từ ngày đó, vợ khinh khỉnh với các em tôi ra mặt. Khi em đằng vợ đến chơi, cô ấy tự dẫn họ đi chơi, mua sắm. Nhưng khi em tôi đến cô ấy cứ ngồi bắc chân trên ghế sô pha nói chuyện với giọng điệu dạy dỗ. Còn nữa, cô ấy xúi chúng xuống bếp nấu ăn, thậm chí là sai giặt quần áo. Nể chị dâu có công hỗ trợ chúng tiền ăn học, nên các em tôi cứ im lặng làm theo mà không than phiền bất kỳ điều gì cả.
Có lẽ tôi quá chiều chuộng vợ nên mới lên mặt coi khinh tôi như thế (Ảnh minh họa).
Tôi đã rất nín nhịn khi nhìn vợ đối xử với bản thân và em mình như vậy, nhưng rồi một ngày khi giọt nước tràn ly, tôi đã tát cô ấy một cái như trời giáng rồi bỏ ra ngoài. Cũng bởi, hôm đó nhà tôi có khách, đó là mấy cô bạn ngày cấp 3 của vợ. Khi tôi đưa bọn trẻ sang nhà bà nội chơi, bỗng dưng quên cầm điện thoại. Khi tôi quay về thì nghe tiếng vợ nói chuyện cười ầm ĩ với đám bạn.
"Lão chồng mình bất tài lắm, đi làm lương 3 đồng 3 cọc chẳng đâu vào đâu cả. Nhiều khi mình nghĩ ở nhà chăm vợ chăm con cho mình đi làm còn hơn"- vợ tôi to tiếng.
Cô bạn vợ cười: "Úi giời, chồng mày còn thế chứ chồng tao còn lâu mới làm. Mỗi tháng chỉ đưa về một xấp tiền xong rồi giao cho vợ hết. Kể ra tao nghĩ thế cũng sướng".
Vợ tôi dè bỉu: "Chồng mày còn biết kiếm tiền, chứ chồng tao chỉ giỏi để vợ sai giặt quần áo nấu cơm thôi".
Tôi nghe thế mà mặt nóng bừng bừng. Có lẽ tôi quá chiều chuộng vợ nên mới lên mặt coi khinh tôi như thế. Cô ấy đâu biết, tôi chịu nhún nhường hi sinh hai năm qua cũng vì muốn cô ấy được nghỉ ngơi, cũng vì mong cho cô ấy công thành danh toại để tôi mở mày mở mặt,...Chẳng nhẽ thương vợ như thế là sai. Tối hôm đó, tôi và cô ấy đã cãi lộn nhau to, tôi đã cho cô ấy một cái tát như trời giáng.
Đêm hôm đó, tôi đã nghĩ rất nhiều. Tôi quyết định từ hôm nay tôi sẽ không nhường nhịn cô ấy nữa. Tôi chưa nói với vợ, nhưng sắp tới có đợt luân chuyển cán bộ lên miền cao, tôi quyết định sẽ đi một năm hay hai năm tôi cũng đồng ý hết. Miễn là tôi không phải nghe lời phàn nàn, chỉ trích của vợ.
Tôi cũng sẽ làm kiếm thật nhiều tiền, thậm chí gấp đôi cô ấy để cô ấy hiểu rằng không gì là tôi không thể làm được. Mong mọi người hãy cho tôi xin vài ý kiến, liệu tôi quyết định như thế có quá vội vàng và chủ quan quá hay không?
Theo Phununews
Vợ hỗn với bố mẹ chồng Vợ tôi khẳng định bố mẹ chồng không giúp đỡ gì được cô ấy nên cô ấy không phải yêu thương hay tôn trọng... Tôi và vợ cùng tuổi, học cùng trường đại học. Chúng tôi trở nên thân thiết và yêu nhau khi cùng tham gia các hoạt động của đoàn thanh niên khi còn học ở trưởng đại học. Ra trường,...