Vợ mắc bạo bệnh, chồng vẫn lên giọng tiếc tiền và giọt nước mắt ân hận sau 10 năm hi sinh quên mình vì nhà chồng
Tôi được giới thiệu lên Hà Nội. Trước ngày đi, chồng tôi còn thái độ: “Chỉ đau đầu bình thường thôi, có gì đâu mà em phải làm quá. Ra ngoài ấy tốn kém, nhà chẳng có tiền đâu, em liệu mà xoay xở”.
Nằm trên giường bệnh và nghĩ đến những năm tháng vợ chồng sống với nhau, tôi cay đắng tủi hổ cho phận mình. 10 năm đi làm dâu, tôi luôn sống trọn vẹn với nhà chồng, không để ai chê trách câu nào.
Ngày tôi lấy chồng, mẹ chồng đã nằm liệt giường được vài năm. Trước đây hộ lý vẫn đến làm việc và chăm sóc bà. Cho đến khi tôi về, chồng nói thẳng:
“Từ nay em thu xếp việc nhà và chăm mẹ nhé! Nhà có con dâu rồi còn thuê người, bên ngoài nhìn vào họ đánh giá cho”.
Dù chưa bao giờ chăm người ốm, tôi vẫn cố gắng để phục vụ mẹ chồng. Người có tuổi lại mang bệnh trong người, để chăm sóc không phải chuyện dễ dàng. Bản thân tôi cũng phải cố gắng rất nhiều. Vừa phải đi làm kiếm tiền, tôi vừa phải làm hài lòng mẹ chồng. Bởi chỉ cần bà cảm thấy khó chịu, tôi sẽ bị nghe cằn nhằn cả ngày. Dù cuộc sống có nhiều tủi hờn, tôi vẫn chưa một lần than vãn. Tất cả những gì tôi cần đó là hy vọng chồng có thể hiểu và đối xử tốt với mình. Vậy mà anh đối xử với tôi tệ bạc quá.
Đợt này tôi thường xuyên thấy chóng mặt, lại xuất hiện ảo giác. Đi khám ở viện huyện không ra bệnh. Tôi được giới thiệu lên Hà Nội. Trước ngày đi, chồng tôi còn thái độ: ” Chỉ đau đầu bình thường thôi, có gì đâu mà em phải làm quá. Ra ngoài ấy tốn kém, nhà chẳng có tiền đâu, em liệu mà xoay xở “.
Video đang HOT
Dù bác sĩ nói khả năng cao là u lành, tôi vẫn lo sợ và không khỏi hoang mang. Ảnh minh họa
Nghe chồng nói, tôi quay lưng vào trong tường, nước mắt chảy ướt gối. Vợ đi khám, anh đã viện cớ bận rộn để không đi theo. Đã vậy còn tiếc tiền, không hiểu trong mắt anh, tôi rốt cuộc là gì và có quan trọng hay không?
Ngày hôm sau khi biết tôi đi khám một mình, chị gái xót xa nên xin nghỉ làm đưa tôi lên Hà Nội. Sau rất nhiều xét nghiệm, chụp chiếu, tôi được bác sĩ chẩn đoán bị u não. Dù bác sĩ nói khả năng cao là u lành, tôi vẫn lo sợ và không khỏi hoang mang.
Thế nhưng điều mà tôi không ngờ là thái độ của chồng. Biết tin, anh thở dài nói việc ở nhà chẳng ai lo, mẹ thì liệt giường, con lại nhỏ. Nếu tôi nằm viện triền miên thì không ổn chút nào. Tắt máy, anh còn bảo: ” Hay em hỏi lại bác sĩ đi. Có nên mổ không? Chứ tốn cả đống tiền mà không khỏi hẳn bệnh thì chữa làm gì? “.
Tôi không hiểu chồng xem mình là gì. Chẳng lẽ trong mắt anh, tôi không phải người nhà hay sao? Sau chuyện này, tôi nhất định phải nhìn lại cách sống của chồng mình. Một người đàn ông tốt sẽ không bao giờ để vợ bơ vơ khi lên bàn mổ. Phải không mọi người?
Màn vùng lên vào lúc 2h sáng của cô vợ vốn mang danh yếu đuối khiến gã chồng tệ bạc "trắng mắt" bàng hoàng
Cô vợ vốn hiền lành, thường phải chờ chồng về mới ngủ được lại có ngày ném thẳng vào mặt anh lá đơn ly hôn ngay lúc giữa đêm.
Khi đã quyết định kết hôn thì mỗi người cần phải có trách nhiệm đầy đủ với gia đình riêng của mình. Một khi chưa thể xác định được những gì mình cần phải làm và nghĩa vụ của bản thân trong hôn nhân thì tốt nhất đừng vội bước chân vào.
An (28 tuổi, Hà Nội) chia sẻ hiện tại vợ chồng cô đang ly thân và đó là quyết định từ phía cô. "Kết hôn sau gần 2 năm yêu nhau, chồng tôi là người chủ động cầu hôn và tha thiết muốn làm đám cưới. Thế nhưng khi về chung sống dưới một mái nhà, mọi biểu hiện của anh ấy đều cho thấy anh là người đàn ông chưa sẵn sàng bước chân vào hôn nhân", An tâm sự.
An kể Thắng - chồng cô dù đã có vợ nhưng anh vẫn sống tự do và vô trách nhiệm như khi còn độc thân. Cả tuần may ra anh ăn tối với vợ được một, hai bữa cũng như chẳng có đêm nào Thắng về nhà trước 12 giờ. Cuối tuần Thắng luôn bị những kế hoạch thú vị và hấp dẫn kéo ra khỏi nhà. Nói anh về nhà chỉ để ngủ thật không ngoa chút nào.
Ảnh minh họa
Kể cả khi An đã mang thai, Thắng cũng không quan tâm, giờ giấc đi về chẳng hề thay đổi chút nào. An hờn giận và trách móc chồng thì lập tức nhận về những lời lẽ đầy nhẫn tâm và lạnh lùng: "Cô đã lớn từng này mà vẫn không thể tự chăm sóc cho mình hay sao? Đàn bà trên đời này đều sinh con đẻ cái cả, đâu chỉ riêng mình cô. Bỏ ngay cái kiểu lúc nào cũng dựa dẫm, ỷ lại vào chồng đi. Nếu không có tôi thì cô không sống nổi hay sao?".
"Chẳng hiểu sao tôi lại có một thói quen rất tệ, đó là chồng chưa về thì tôi sẽ không ngủ được. Tôi rất tỉnh ngủ, chỉ cần nghe thấy tiếng động nhỏ như tiếng mở cửa cũng đủ khiến tôi thức giấc. Hơn nữa một mình ở nhà làm tôi thấp thỏm không yên, khó đi vào giấc ngủ. Từng tâm sự với chồng như vậy nhưng thứ tôi nhận về lại chỉ là sự thờ ơ đến lạnh lùng. Chồng cho rằng tôi quá yếu đuối, tính tình tiểu thư, không tự lo được cho bản thân...", An nói.
Mỗi lần về nhà lúc nửa đêm và thấy An vẫn ngồi trong phòng khách đợi mình, Thắng khó chịu ra mặt. Đối với anh thì đó không phải là hành động quan tâm, chăm sóc mà là một việc làm mang tính trách móc và gây áp lực. Nhìn vợ thức khuya đợi cửa khiến Thắng có cảm giác bản thân là người đàn ông xấu xa, tệ bạc.
Hôm đó Thắng nhậu với bạn bè đến khuya và có xảy ra chút xích mích. Anh ôm tâm trạng bực dọc và khó chịu về nhà. Nhìn đồng hồ là 2 giờ đêm lại thấy vợ vẫn ôm bụng bầu to tướng đợi cửa mình, Thắng càng bất mãn và ngứa mắt. Anh nổi điên quát vợ không tiếc lời: "Có phải cô rỗi hơi quá hay bị điên không mà lúc nào cũng phải chờ tôi về mới ngủ? Tôi đã bảo là chỉ đi với bạn bè chứ không làm gì có lỗi với cô cả. Trời rét mướt không đi ngủ cho sướng thân, mai còn đi làm còn đợi tôi về làm gì. Cô thế này không phải yêu tôi mà muốn hành hạ tôi mới đúng".
Mọi lần khi bị chồng quát, An đều lầm lũi trở về giường ngủ nhưng hôm ấy cô lại thản nhiên nhìn anh một cái thật sâu. "Tối nay thì không phải tôi chờ anh mà tôi bận suy nghĩ một chuyện. Và bây giờ tôi đã có quyết định rồi", An nói xong thì đưa đến trước mặt Thắng một thứ khiến anh phải kinh hoàng không thể tin nổi. Đó là lá đơn ly hôn An vừa viết chưa ráo mực.
Buổi tối sau khi ăn cơm xong An thấy trong người khó chịu bèn gọi điện bảo Thắng về đưa cô đi khám. Thắng tắt máy không nghe, cô nhắn tin anh cũng không đọc. An đành phải đi khám thai một mình, may mắn sức khỏe của hai mẹ con vẫn bình thường.
Ảnh minh họa
Thời điểm ở phòng khám thai, nhìn những thai phụ khác đều có chồng hộ tống bên cạnh mà An thấy thương thay cho chính mình. Cô có chồng nhưng cũng như mẹ đơn thân. Thậm chí còn kéo theo bao mệt mỏi và buồn phiền không đáng. Thà rằng không có chồng bên cạnh cô sẽ thấy nhẹ nhõm và thanh thản hơn nhiều, chí ít là giấc ngủ của cô được bình yên hơn.
Thắng nhìn lá đơn ly hôn và ánh mắt kiên quyết của vợ mà lắp bắp không nói nên lời. Cô vợ vốn hiền lành, thường phải chờ chồng về mới ngủ được lại có ngày ném thẳng vào mặt anh lá đơn ly hôn ngay lúc giữa đêm. Chính vì thế lại càng khiến anh phải sợ hãi vì chỉ khi đã đến giới hạn chịu đựng cũng như suy nghĩ kỹ càng, An mới đưa ra quyết định đó.
Thắng vội vã xin lỗi vợ và hứa sẽ sửa đổi bản thân nhưng An lắc đầu từ chối lời xin lỗi ấy. Đồ đạc cô đã thu dọn đâu ra đấy, nhà trọ đã nhờ bạn giới thiệu giúp, ngay sáng hôm sau An chuyển ra khỏi nhà.
An cho biết hiện tại Thắng vẫn chưa ký đơn vì thế vợ chồng cô có thể coi như đang ly thân. An không muốn suy nghĩ nhiều đến chuyện ly hôn nữa mà tập trung dưỡng thai để chờ ngày sinh con, chăm sóc cho con thật tốt. Còn về cuộc hôn nhân này, nếu vợ chồng còn có duyên và Thắng thể hiện đủ thành ý thì có lẽ An sẽ vì con mà tha thứ cho anh một lần.
Đánh ghen xưa rồi! Khi chồng ngoại tình, đàn bà khôn ngoan chỉ cần hỏi 1 câu duy nhất Đánh ghen xưa rồi, đàn bà khôn ngoan chỉ hỏi đúng một câu khi biết chồng ngoại tình khiến ai cũng gật gù bảo đúng, không cần bẩn tay và vẫn giữ được khí chất. Khi phát hiện chồng ngoại tình, đàn bà khôn ngoan đừng kéo nhau đi đánh ghen hoặc lên kế hoạch trả thù gã tệ bạc. Bạn chỉ cần...