Vợ khó đẻ, bác sĩ khyên nên đẻ mổ, chồng sợ tốn tiền nên không đồng ý
Lúc chị đang đau quằn quại thì anh bỏ mặc, chị lên bàn đẻ nằm đó hơn 10 tiếng rồi vẫn chưa ra. Chị tự gồng mình lên để chiến đấu bằng sức lực của mình khi anh từ chối vào trong cùng chị…
Lấy nhầm chồng chính là điều khiến cho tất cả những người phụ nữ đều sợ hãi. Trước kia là tình yêu thì bất cứ điều gì cũng đều có thể cố gắng vì nhau được. Nhưng lúc này thì lại khác. Tình yêu của anh và chị chỉ đẹp khi cả hai còn ở cái tình yêu mà thôi.
Hôn nhân không hẳn sẽ là nấm mồ chôn chết tình yêu đó. Thế nhưng, không ít cặp tan vỡ chỉ vì cuộc sống hôn nhân quá khác xa so với tưởng tượng của mình. Anh cũng vậy, không thể nào không buồn tủi mà lại càng vô cùng cay đắng. Còn chị, chị thất vọng về người đàn ông của mình đến vô cùng.
Ngày xưa, anh đã từng yêu chị và đã từng tha thiết với chị đến thế. Vậy mà khó tin rằng ngay sau đó một thời gian quá ngắn đã khiến anh thay đổi chóng mặt. Những tháng đầu tiên của cặp vợ chồng mới cưới anh hào hứng, anh yêu chiều chị như một nàng công chúa nhỏ. Nhưng rồi chỉ 3 tháng sau hình như anh đã chán chị rồi.
Đến ngày chị thông báo với anh rằng mình có bầy, anh đã ôm chặt chị nhấc bổng chị lên trong hạnh phúc rồi cười đùa vì chuẩn bị lên chức bố. Nhưng cay đắng thay sau đó 1 tháng thì chị bị nghén ngẩm quá nhiều. Công việc không thể hoàn thành nổi khiến chị phải nghỉ việc ở nhà không làm việc được nữa. Mọi thứ bắt đầu đổ dồn lên anh.
(Ảnh minh họa)
Cả hai có công việc thì sẽ đủ chi tiêu, dù không dư dật gì. Vậy mà giờ một người nghỉ việc thì đủ biết rằng áp lực kinh tế sẽ đè nặng trên vai anh đến thế nào. Nhưng rồi chị cũng nhận ra anh chẳng còn yêu thương mình như trước đó nữa.
Từ ngày chị bầu bí nghén ngẩm chị đều tự mua cho mình ăn những món ăn mà mình thích. Anh vô tâm với chị nhiều hơn. Đi sớm về muộn hơn với lý do rằng anh phải làm thêm nhiều việc mới đủ trang trải cho chi phí sinh hoạt của hai vợ chồng.
Chị nghe đến đó cũng không thể nào nói được điều gì. Bởi chị hiểu với anh chị đã không còn là người con gái quan trọng và được anh nâng niu như ngày xưa nữa. Chị chỉ buồn tủi 1 mình, cả ngày cứ quanh quẩn đi chợ, nấu ăn và chờ anh về. Hình như đã lâu lắm rồi anh còn chẳng ăn với chị lấy một bữa cơm chung.
Bản thân anh thấy chán nản vô cùng khi vợ bầu. Anh không hiểu từ đâu mà mình xấu tính xấu nết đến thế khi mà anh giận vô cùng. Lần nào thấy vợ anh cũng khó chịu. Bởi anh chẳng được gần gũi vợ, bụng bầu to lại còn chưa kể vợ chậm chạp và xấu đi trông thấy. Anh đã không còn biết trân trọng người phụ nữ của mình mà mải vui bên ngoài còn hơn. Đó là lý do vì sao anh đi sớm về muộn hàng ngày.
Thế rồi cũng đến ngày chị sinh, anh cũng không có kiếm được quá nhiều tiền. Anh càng thấy khó chịu hơn khi chị kêu đau đẻ. Anh đưa chị vào viện mà không hề để tâm đến chị chút nào. Làm thủ tục xong chị đang đau quằn quại thì anh bỏ mặc, chị lên bàn đẻ nằm đó hơn 10 tiếng rồi vẫn chưa ra. Chị tự gồng mình lên để chiến đấu bằng sức lực của mình khi anh từ chối vào trong cùng chị.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Vậy đó, có chồng để những lúc thế này mà anh cũng không thèm quan tâm chị. Bác sĩ chạy ra ngoài thông báo với anh:
- Cô ấy khó đẻ, chúng tôi nghĩ cậu nên chuyển vợ sang phòng mổ để đẻ mổ thì sẽ tốt hơn. Giờ cô ấy đã kiệt sức quá rồi, cố gắng quá sau này hại mẹ lắm.
- Giả vờ đấy, có mỗi đi đẻ có gì đâu mà phải gào lên.
- Anh.. anh thật không xứng đáng làm chồng.
Bác sĩ nói xong bỏ vào tiếp tục đỡ đẻ cho vợ anh. Để rồi hơn 1 tiếng sau đó, khi cảnh phòng sinh được mở ra thì vợ đã đã bị phủ khăn trắng, người bác sĩ bế đứa trẻ ra nói với anh một câu vô cùng chua chát:
- Đừng bao giờ để con trai cậu biết rằng ngày nó chào đời lại là ngày mẹ nó mất chỉ vì chính sự vô tâm của bố nó.
- Tôi…
Anh nhìn vợ được phủ bởi chiếc khăn trắng của bệnh viện mà anh dường như không dám tin điều đó la sự thật. Anh phải làm gì để chuộc lỗi lầm này đây, chỉ vì sợ tốn tiền, chỉ vì nghĩ vợ không sao. Giờ ân hận rồi anh còn có thể làm được điều gì thêm nữa?
Mặc bác sĩ bảo không mổ nhanh thì con sẽ không sống nổi nhưng chồng vẫn bắt chờ và rồi....
Vợ lên cơn đau đẻ, bác sĩ siêu âm thông báo cần mổ gấp nhưng chồng vẫn bắt chờ
ảnh minh họa
Kể từ ngày lấy nhau, càng ngày Thu càng nhận ra chồng có vấn đề về cách sống, cách nghĩ, đấy là vì anh quá mê tín. Đêm tân hôn, thấy chồng cứ ngồi xem tivi mãi chẳng chịu đi ngủ, Thu tưởng chồng không hứng thú với mình nên cứ chạy qua quấn quít lấy anh. Để rồi ngay khi đồng hồ vừa điểm 11h thì anh chẳng khác gì hổ vồ cả, Thu hỏi thì chồng bảo làm vào giờ ấy mới đẹp, vợ chồng hạnh phúc sau này nên cô cũng không để ý mấy.
Nhưng càng về sau, chồng càng mê tín đến mức phát cuồng, cưới nhau được 1 năm thì Thu có bầu. Ngày đưa cô đi khám , chồng trực tiếp vào gặp bác sĩ, hỏi chính xác số ngày tuổi của thai nhi.
- Anh hỏi bác sĩ chuyện đấy làm gì thế??
- À, anh phải tính xem có chính xác là ngày hôm đó đậu thai không?? Thầy bảo hôm đấy đẹp giờ.
- Con cái là báu vật trời cho, trời cho lúc nào thì được lúc ấy, sao lại quan trọng ngày nào, giờ nào. Anh chỉ được cái vẽ chuyện.
- Không được nghĩ thế. Ngày giờ sẽ quyết định số phận của con, em chẳng biết gì thì đừng nói linh tinh.
Nghe chồng nói xong Thu cảm thấy tương lai sau này của mình sẽ khổ sở không kém, đứa con chưa chào đời mà đã bị chọn giờ đậu trứng thì không biết sau này sinh ra có bị chọn luôn giờ sinh không nữa.
Quả nhiên không trái với suy nghĩ của Thu, ngay sau đó anh đã bấm ngày, bấm giờ để.... con chào đời. Lần này thì cô cực lực phản đối, sức khoẻ Thu vốn dĩ tốt nên đủ điều kiện để sinh con tự nhiên. Hơn nữa, Thu cảm thấy nếu bác sĩ nói đẻ mổ thì mới đẻ, tự dưng chọn giờ mổ cho nó làm cái gì chứ.
Chồng thấy thế gắt gỏng: "Không có tự nhiên tự nhiếc gì hết. Sẽ sinh mổ. Đúng ngày đúng giờ đó sẽ mổ. Con trai anh nhất định phải chào đời vào ngày giờ đó". Thu thật sự cảm thấy bất lực và chán chồng không chịu nổi, sao anh có thể mê tín một cách cuồng si như vậy chứ.
Những ngày thai nghén, khác với mọi phụ nữ mang bầu phải ăn theo chế độ khoa học để con phát triển khỏe mạnh thì chồng Thu một mình một phách. Anh không cho cô ăn theo chế độ gì cả mà cứ thấy cái gì thầy bảo tốt cho con là mua 1 đống về nhồi nhét bắt cô phải ăn.
Chuyện ăn uống thì chẳng buồn nói rồi, đến chuyện đặt tên cho con Thu cũng không được làm theo ý mình vì chồng nói "Cái tên cũng ảnh hưởng đến số mệnh của con đấy em không biết à. Đặt vớ đặt vẩn rồi sau này nó khổ em lại trách anh không nói trước".
Cô đến chán ngấy mất thôi, người ngoài ai cũng bảo Thu có số sướng lấy được chồng hiền lành, hầu hạ cơm bưng nước rót nhưng có trong chăn mới thấy chăn có rận. Thu xuất hiện những cơn đau đẻ thì được chồng đưa đến viện nằm, thấy vợ suốt thời gian mang thai khỏe mạnh lắm nên anh cũng đinh ninh lúc sinh con cũng sẽ như vậy. Nào ngờ, siêu âm lần cuối trước đi đẻ thì bác sĩ đột ngột thông báo tin động trời này cho 2 vợ chồng:
- Nhịp tim của bé đang suy yếu dần nên chắc không đợi được đến giờ như anh đã chọn đâu. Tôi nghĩ là phải mổ gấp thôi, nếu không thì không kịp mất.
- Vâng... vâng, bác sĩ cho em lên bàn mổ luôn đi. Nhất định phải cứu sống nó, chỉ cần con sống khỏe mạnh là được. Trăm sự nhờ bác sĩ.
Trong khi cô thì sốt sắng như thế, chỉ lo sợ cho sinh mệnh của con thì lão chồng lại như chìm đắm trong thế giới của riêng mình rồi bất ngờ nói:
- Bây giờ mới 11h30 sao?? Không được, bác sĩ nhất định phải chờ thêm 30 phút nữa, chỉ cần qua 12 giờ là đẹp ngày rồi!!
- Giờ là lúc nào rồi mà anh còn chọn ngày. Tính mạng của cháu bé mới là quan trọng nhất, chúng tôi không dám liều đâu. Nếu gia đình đã nhất quyết làm theo ý mình thì phải viết giấy cam kết không truy cứu trách nhiệm, không thì chúng tôi không tự ý quyết được.
- Được, tôi sẽ kí giấy đảm bảo chịu hoàn toàn trách nhiệm. Nó là con tôi, đã trải sẵn đường từ lúc sinh ra đến giờ rồi, không thể nào bị hủy hoại bởi 30 phút kia được.
Thu lúc này đã được tiêm thuốc mê nhưng tiềm thức của cô vẫn nghe thấy những lời chồng nói ban nãy. Cô cố gắng nhìn sâu vào mắt bác sĩ, nói với ông đừng nghe lời chồng mình, cố nói với ông hãy cứu lấy đứa bé. Nhưng rồi... con sinh ra đúng giờ như chồng Thu dự liệu nhưng ngày sinh cũng thành luôn ngày mất bởi đứa bé thiếu dưỡng khí không thể nào chịu nổi thêm 1 khắc nào nữa.
Thu tỉnh dậy biết tin con không qua khỏi thì cào cấu chồng đến xước cả mặt mày, cô chỉ muốn đâm chết anh mà thôi. Trả con cho cô, anh trả lại con cho cô, tại sao không để nó sinh ra 1 cách tự nhiên cơ chứ. Tại sao anh cứ cố chọn ngày chọn giờ làm gì để rồi chỉ vì 30 phút đó đã khiến Thu mất đi đứa con trai này, ôm xác con trong lòng mà cô khóc nghẹn cả giọng, con ơi...
Theo Blogtamsu
Chuyện vợ Việt - chồng Tây: Lấy chồng không phải để 'ăn bám' Khi theo chồng sang Pháp, chị Hương không biết tiếng quê chồng, cũng không thông thạo đường đi lối lại. Tuy nhiên, sau hơn một năm kiên trì, chị đã có thể nói, viết tiếng Pháp thành thạo và có một cơ ngơi ổn định. Chị Hương đã tìm được một người chồng ngoại quốc yêu thương mình. Người mà chúng tôi muốn...