Vợ hồi xuân,… hồi hộp
Ngày trước, mấy lão bạn anh hay dọa: “Vợ mà hồi xuân là ông khổ đấy nhé!”. Nghe vậy, anh chỉ cho là tầm phào, bụng thầm nhủ: “Vợ hồi xuân tức là trẻ lại, vậy thì sướng chứ sao lại khổ?”. Không ngờ, đến khi vợ thực sự bước vào giai đoạn hồi xuân, chồng mới “biết đá, biết vàng”.
Vợ chồng bao nhiêu năm, anh đã quen với cái vẻ ngoài giản dị của em. Ai ngờ, vừa hồi xuân là em thay đổi cái rụp, làm cả ba cha con anh choáng váng. Em chưng diện, chăm chút nhan sắc kỹ hơn. Nếu em làm đẹp, chưng diện một cách vừa phải, phù hợp với lứa tuổi thì anh chẳng có gì để than vãn; thậm chí còn mừng, còn khuyến khích. Đằng này, em chưng diện, em làm đẹp toàn theo kiểu quá lố, khiến anh đau đầu hết sức.
Mỗi ngày em hồi xuân là mỗi ngày cha con anh hồi… hộp, vì không biết hôm nay vợ mình – mẹ mình sẽ diện bộ cánh theo “ trường phái” thời trang nào. Hôm nay em mặc bộ đầm ba bốn màu sặc sỡ, hôm khác em lại chơi bộ đồ của mấy em gái tuổi teen, đến nỗi con gái phải thốt lên: “Mẹ còn teen hơn con!”. Teen với sặc sỡ còn đỡ, có khi em còn hứng lên, diện đồ theo “trường phái gợi cảm”. Nói thật với em, nhìn em – đã gần lên chức bà ngoại – mặc cái áo mỏng tang theo kiểu xuyên thấu, hay cái áo hai dây thiếu trước hụt sau, anh chẳng thấy gợi cảm gì hết mà chỉ muốn nổi da gà…
Từ ngày em hồi xuân, cái tủ mỹ phẩm của em to hơn hẳn. Em tậu cơ man nào là son, là phấn, là sữa, là kem… đủ loại. Lúc trước, đi đến chỗ nào mang tính chất trang trọng em mới trang điểm. Còn bây giờ, em trang điểm mọi lúc mọi nơi. Ra đầu ngõ mua bó rau em cũng phải dặm phấn, tô son. Thậm chí, nhiều khi ở nhà em cũng trang điểm, chẳng hiểu để làm gì?
Video đang HOT
Nhưng anh khổ nhất là cái vụ đi sửa sắc đẹp của em. Em xăm lông mày, xăm môi, rồi sửa mũi, hút mỡ bụng. Thậm chí, cái vòng 1 em cũng đi nâng cấp. Kết quả là đẹp đâu anh chưa thấy, chỉ thấy vợ mình ngày càng lạ hoắc. Đấy là chưa kể đến chuyện tốn kém tiền bạc. Từ ngày em siêng đi thẩm mỹ viện, ngân quỹ gia đình hao hụt thấy rõ…
Anh bực lắm, cũng góp ý em nhiều lần, hồi xuân thì hồi xuân, làm đẹp thì làm đẹp, nhưng phải đúng mực, hợp với lứa tuổi. Khổ nỗi, hễ anh nói là em giận, vì giờ em đã đổi tính, nhí nhảnh hơn, “teen” hơn ngày xưa, nên rất dễ giận, dễ hờn. Nói đụng đến, là dỗi ngay: “Tôi hiểu mà, già rồi, làm gì cũng đâu bằng được mấy em gái trẻ. Anh chán tôi cũng phải”. Mà giờ em dỗi cũng y hệt như lúc mới cưới, cũng mặt mũi lạnh tanh, cũng không thèm nói chuyện, cũng bỏ cơm bỏ nước. Anh phải dỗ chán dỗ chê, em mới hết giận. Nhiều khi dỗ em, anh thấy mình cũng đang… hồi xuân, trở về cái thời trai trẻ, tìm cách làm lành với cô bạn gái hay hờn dỗi.
Trời không chịu đất thì đất phải chịu trời. Giờ anh hết dám “phản kháng”, chỉ biết cố gắng chịu đựng, hy vọng qua một thời gian, vợ anh sẽ về lại “vị trí cũ”. Chứ em cứ hồi xuân như vầy hoài, chắc anh “lão hóa” sớm…
Theo Dantri
Valentine trắng, ngày anh nói yêu em
Ngày anh nói tiếng yêu em là Valetine trắng, ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời. Đó là lần đầu tiên em biết rằng trong cuộc đời này có ngày valentine trắng. Còn nhớ như in ngày hôm đó có chàng trai mang theo một bông hoa hồng đỏ thắm tới chỗ hẹn, rồi chấp nhận đứng chờ cả tiếng đồng hồ chỉ để nói với em rằng: " Hôm nay là valentine trắng, một ngày rất đặc biệt và vì thế nên anh quyết định tỏ tình". Anh bảo rằng một tháng trước anh đã không có đủ dũng cảm để thổ lộ, bởi vậy nên anh sẽ không bỏ lỡ cơ hội thêm lần nữa vào ngày valentine trắng này.
Thế rồi anh im lặng rất lâu và nhìn thật sâu vào trong đáy mắt em giống như để tìm thêm sự can đảm. Em nghe tiếng con tim mình đập rộn ràng ở trong lồng ngực. Cảm giác "tiền tỏ tình" thật khó tả anh nhỉ, hồi hộp, bối rối nhưng cũng đầy đam mê. Đó là lần đầu tiên em biết đến ngày valentine trắng, cũng là lần đầu tiên em được nghe trọn vẹn ba tiếng: " Anh yêu em" từ một người mà em cũng yêu thầm nhớ trộm từ rất lâu rồi.
Trái tim đôi mình vỡ òa vào cái khoảnh khắc mà em ngượng ngùng gật đầu đồng ý. Cả thế giới xung quanh bỗng nhiên ngừng lại, giống như đất trời đang tế nhị để cho hai con người mang trái tim nóng đỏ tận hưởng, đắm chìm trong những cảm xúc của tình yêu đang dâng trào. Em vẫn còn nhớ như in cái cảm giác lâng lâng hạnh phúc khi ấy. Chắc chắn rằng đó là ngày valentine trắng đặc biệt nhất và hạnh phúc nhất của em.
Em hạnh phúc vì có anh bên cạnh (Ảnh minh họa)
Một mùa valentine trắng mới đang tới, vậy là tròn một năm đã trôi qua kể từ cái ngày mà em gọi nó là ngày định mệnh của cuộc đời mình. Ngày valentine này chắc chắn sẽ không giống với ngày valentine của một năm về trước bởi vì giờ đây hai chúng ta đã là một cặp tình nhân quấn quít không thể tách khỏi nhau rồi. Thời gian trôi qua nhưng tình yêu của đôi ta không những không giảm đi mà còn tăng lên gấp bội. Anh đúng là hạnh phúc, là bình yên, là chỗ dựa vững chắc, là sự ấm áp tin cậy mà em đã may mắn có được ở trong cuộc đời này.
Mãi về sau em mới tìm hiểu và được biết rằng thực ra valentine trắng là ngày mà nam giới đáp lại tình cảm của người nữ giới ngưỡng mộ mình. Tuy không phải là em tỏ tình rồi cho anh thời gian một tháng suy nghĩ để đưa ra câu trả lời, thế nhưng dù sao thì anh cũng rất biết chọn ngày để tỏ tình. Anh bảo anh vốn có tính hay quên nên tỏ tình vào ngày đặc biệt để sau này nếu có lỡ quên thì nhìn người ta tấp nập chuẩn bị hoặc chỉ cần nghe ai đó vô tình nhắc tới ngày này là trong đầu lập tức nhớ. Còn em thì lại biết thừa rằng ý định của anh là tỏ tình vào 14 - 2, nhưng vì "nhát gan" nên đã không dám nói, mãi tới tròn một tháng sau sự dũng cảm trở về nên anh mới dám "liều" thổ lộ tình cảm cùng em.
Anh biết không, đối với một người con gái thì bản thân việc yêu và được yêu đã là hạnh phúc, nhưng em còn may mắn hơn rất nhiều người khác bởi vì chàng trai ấy là anh. Anh hóm hỉnh, anh lạc quan, anh thông minh và suy nghĩ rất chín chắn. Anh vừa là người yêu lại vừa giống như một người cha, một người anh trai của em vậy, lúc nào cũng muốn bao bọc, muốn bảo vệ, lúc nào cũng luôn lo lắng và quan tâm từng ly từng tý chỉ mong em có một cuộc sống thật vui vẻ và thoải mái.
Yêu nhau được một năm rồi nhưng có một câu từ đáy lòng mình mà đã bao lần định thổ lộ rồi nhưng em còn "xấu hổ" mà chưa dám nói. Vào valentine trắng và cũng là ngày kỷ niệm tròn một năm yêu nhau, nhất định em sẽ thầm thì vào tai anh lời ấp ủ từ lâu rằng: "Em yêu anh rất nhiều!".
Theo Eva
Tết này em theo anh về nhà ra mắt Mình cùng về ra mắt bố mẹ để sau này sống có trách nhiệm với nhau hơn. Chỉ còn vài ngày nữa là Tết đến, chỉ còn vài ngày nữa mình sẽ đưa nhau về ra mắt bố mẹ và họ hàng. Lúc này em cứ nửa hồi hộp mong cho mau đến ngày đó để được dẫn anh về nhà giới thiệu,...