Vợ đòi thêm tên vào sổ đỏ, chồng đi nước cờ khó lường làm sụp đổ hôn nhân
Lệ năm nay 32 tuổi, mới kết hôn được một năm, nhưng cuộc sống đã có nhiều thay đổi. Cuộc hôn nhân hiện tại hóa ra không tốt đẹp như cô tưởng tượng.
Ảnh minh họa: Sohu.
Chồng của Lệ – Mạnh – kém cô ba tuổi. Hai người gặp nhau trong một buổi hẹn hò qua mai mối và đã dành thời gian tìm hiểu. Lệ từng qua vài mối quan hệ nhưng vì nhiều lý do mà chẳng đi đến đâu. Độc thân suốt bao năm, cuối cùng cô nghe lời bố mẹ bắt đầu đi hẹn hò qua mai mối.
Khi đó dù đã 29 tuổi nhưng yêu cầu của Lệ không hề thấp, tất cả đều liên quan đến vật chất. Tiền dẫn cưới 300 triệu đồng, chú rể phải có nhà, và ô tô. Căn nhà phải có tên cô trong giấy tờ. Nếu ngôi nhà mua trước khi kết hôn thì phải thêm tên cô vào, mua sau hôn nhân thì đương nhiên vợ chồng cùng đứng tên. Cô còn yêu cầu lương tháng của bên kia phải không dưới 30 triệu đồng, vì bản thân cô đã có lương 17 triệu.
Buổi hẹn hò lúc đầu không mấy suôn sẻ vì Lệ hơn tuổi Mạnh, cả hai chỉ đơn giản để lại thông tin liên lạc và không liên lạc quá nhiều. Nhưng tình cờ vì có chung sở thích chơi game nên họ tiếp xúc nhiều hơn, lâu dần thành một cặp và bắt đầu yêu nhau.
Khi cưới, Lệ giảm tiền dẫn cưới xuống còn 200 triệu vì gia đình Mạnh kêu 300 triệu nhiều quá. Nhưng cô nhất quyết đòi đứng chung tên sở hữu nhà. Cả hai đính hôn và mua nhà. Cứ nghĩ mọi chuyện sẽ diễn ra theo những gì mình mong đợi, nhưng nhìn thấy cách cư xử của Mạnh sau khi kết hôn, Lệ bắt đầu cảm thấy bất lực.
Mạnh không đưa tiền lương cho vợ hàng tháng, cũng không hỏi lương của vợ, nhưng mỗi tháng khi trả tiền thế chấp nhà, anh đều yêu cầu Lệ chi một nửa. Điều này làm cho Lệ cảm thấy khó hiểu. Cô hỏi tại sao, Mạnh nói:
“Căn nhà đứng tên hai người, phải cùng nhau trả nợ. Mẹ anh nói căn nhà vốn của nhà anh mua, nhưng em đòi thêm tên vào, thì phải chia ra mỗi bên trả một nửa. Anh sẽ trả phần còn lại của chi phí sinh hoạt, còn em phụ trách việc ăn uống”.
Video đang HOT
Lệ rất buồn khi nghe điều đó. Cô nói thẳng: “Anh đã bao giờ thấy ai lấy chồng mà sống thế này chưa? Chúng ta là vợ chồng, có cần phải phân chia rạch ròi như vậy không?”.
Nhưng Mạnh nói:
“Anh còn chưa thấy ai đòi “lễ đen” đám cưới 200 triệu, trong khi anh còn mang ít đồ đạc, đồ dùng gia đình sang đây. Gia đình anh đã trả tiền mua nhà và nhà có tên em. Em kết hôn không có gì cả, mẹ anh nói, em nhiều tuổi hơn anh, nếu anh nghe em thì sau này thành cái gì trong nhà này?”.
Lệ đành bất lực chấp nhận cách sống sòng phẳng của chồng. Sau một năm, nghĩ tình cảm vợ chồng đã gắn bó hơn, cô hỏi vay chồng 50 triệu, bịa ra lý do rằng cần dùng việc trong gia đình, tháng sau sẽ trả lại. Mạnh đồng ý, nhưng sau một tháng, Lệ không trả. Cô bảo chồng: “Em thực sự không có tiền. Sao anh không cho em luôn, nếu không em sẽ tiết kiệm trong mấy năm trả dần”.
Mạnh không hài lòng và nói: “Hiện tại mỗi tháng em chỉ kiếm được 17 triệu chưa trừ tiền trả mua nhà, rồi em còn chi tiêu việc em, ước tính còn lâu em mới trả tiền anh được. Quên trả dần đi, đợi đến khi tiết kiệm đủ thì trả”.
“Nếu em không trả anh sẽ làm gì? Sau một năm là vợ chồng, anh lo cho nhà anh, em lo cho nhà em, không phải là quá kỳ lạ sao? Như vậy là vợ chồng à?”, Lệ hỏi.
Mạnh nói: “Sống thế không tốt à? Chúng ta không can thiệp vào kinh tế của nhau”.
Sau khi nghe xong, Lệ không nói nữa, nhưng trong lòng rất thất vọng. Sau khi suy nghĩ cả đêm, hôm sau cô thu dọn đồ đạc và nói:
“Anh có thể trả món nợ mà tôi phải trả, căn nhà thuộc về anh, còn tôi sẽ không sống ở đây nữa. Chúng ta chờ ly hôn”.
Mạnh choáng váng: “Tại sao lại ly hôn? Anh mới kết hôn được một năm. Có chuyện gì vậy? Em không hài lòng với việc phải trả lại tiền cho anh? Em còn đang mang thai. Giờ ly hôn thì sao? Còn con thì sao?”.
Nhưng Lệ bảo:
“Năm ngoái tôi còn lưỡng lự chuyện ly hôn nên quyết định cho qua. Dù gì thì tôi cũng mới kết hôn, nhưng giờ tôi chịu đủ rồi cách sống của gia đình anh. Sòng phẳng phát sợ, đi ăn gia đình về cũng phải tất toán. Đây không phải là cuộc sống mà tôi mong muốn.
Tôi đã nghĩ rằng chúng ta sẽ giống như một gia đình khi thời gian trôi đi. Nhưng một năm đi qua, bây giờ vẫn thế. Quên đi, ly hôn sớm đi. Trả lại tôi khoản cầm cố năm qua tôi đã trả, không thì thôi, để bù lại tiền tôi vay anh. Còn con ư? Anh nghĩ tôi sẽ không ly hôn vì con sao, nực cười!”.
Vì đã có con chung nên Mạnh cũng hết lần này đến lần khác níu giữ nhưng Lệ không chấp nhận. Gia đình chồng cũng đến tìm Lệ với mong muốn hai người tái hôn nhưng Lệ không đồng ý. Cô chọn cách im lặng.
“Nếu tôi tái hôn mà vẫn sống như vậy thì tái hôn làm gì, tôi sống một mình cũng được. Tôi không thể chung sống với một người đàn ông chỉ biết nghe lời mẹ”, Lệ nói, trong lòng vẫn bức xúc.
Vừa trở về từ tuần trăng mật, tôi giận tím người vì chồng đã tặng căn nhà của hồi môn cho em trai
Gặp nhau sau một buổi hẹn hò, tôi và Cường đã yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên, rồi kết hôn không lâu sau đó.
Cha mẹ tôi vốn không hài lòng với Cường bởi anh sinh ra trong gia đình trung bình. Mặc dù bố mẹ tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc gả con gái cho một người đàn ông giàu có và quyền lực, nhưng họ cũng hy vọng rằng tôi có thể kết hôn với một người đàn ông có điều kiện kinh tế tốt, họ sợ con gái sẽ phải chịu khó khăn sau khi lập gia đình.
Tuy nhiên tôi rất yêu Cường, dù gia cảnh của anh không tốt nhưng tôi cảm thấy anh là một người chăm chỉ, có chí tiến thủ, đáng để tôi tin tưởng. Bằng chứng là anh đã có công việc ổn định, mua được nhà và tôi đã tâm sự và thuyết phục được bố mẹ cho chúng tôi đến với nhau. Khi chuẩn bị làm đám cưới, bố mẹ còn hào phóng cho chúng tôi một ngôi nhà làm của hồi môn, tuy nhiên sau khi kết hôn chúng tôi vẫn sống trong căn nhà của Cường mua trước đó và chưa dùng tới căn nhà bố mẹ cho.
Sau đám cưới, chúng tôi đi nghỉ tuần trăng mật vô cùng hạnh phúc, viên mãn. Thế nhưng khi trở về, tôi định sang căn nhà của hồi môn để dọn dẹp thì thật bất ngờ thấy căn nhà khá bừa bộn và gia đình em trai của chồng (hai vợ chồng và 3 đứa con) đang ở tại đó. Ngạc nhiên và khó hiểu nên tôi đã hỏi thẳng em chồng: " Căn nhà này là của hồi môn của chị sao gia đình em lại ở đây?".
"Chị dâu à, anh trai đã cho em căn nhà này" - Câu trả lời tỉnh bơ của em chồng khiên tôi vừa sốc vừa tức giận nên liền dứt khoát đáp trả: " Chị chưa đồng ý, mời chú chuyển ra khỏi nhà giúp". Ai ngờ em chồng không chút nghĩ ngợi đã liền trả treo với tôi: "Chị đã kết hôn với anh trai tôi, và của hồi môn của chị cũng là tài sản của anh trai tôi. Anh trai tôi cho tôi căn nhà này, tại sao tôi phải dọn đi?".
Câu nói của em chống khiến tôi vô cùng bức xúc, tôi liền gọi điện cho chồng để đối chất: "Tại sao anh lại cho em anh căn nhà của hồi môn mà không bàn bạc với em? Đó là quà cưới của bố mẹ em, sao anh có thể tự mình quyết định?".
Chồng tôi nhẹ giọng, cố giải thích với tôi rằng do em trai chưa có nhà, trong khi vợ chồng chúng tôi có 2 căn nhà, vì vậy anh đã cho em trai căn đó. Nghe xong tôi càng tức giận hơn, tôi nói anh đúng là người anh tốt nhưng đây là của hồi môn là tài sản riêng của tôi, tôi yêu cầu chồng phải lấy lại nếu không chúng ta sẽ ly hôn.
Đồng thời, tôi vào căn nhà bố mẹ cho ném hết đồ đạc của gia đình em trai Cường đi và bảo họ ra ngoài, đúng lúc này Cường cũng đến và nói chúng tôi đều là gia đình sao tôi lại làm thế, em trai anh không có nhà để ở thì chúng tôi cũng nên giúp đỡ. Tôi lớn tiếng nói rằng nếu chỉ cho gia đình em trai chồng ở nhờ trong căn nhà này thì không vấn đề nhưng đằng này anh lại mang căn nhà này đem cho em trai không có sự đồng ý của vợ thì không được. Ai ngờ nghe xong chồng thẳng tay tát tôi một cái, còn nói tôi ích kỷ và vô lý, anh trai giúp đỡ em trai thì có gì sai?
Tôi sốc toàn tập, có ngờ rằng anh lại dám đánh tôi khi cả 2 chỉ vừa mới kết hôn, thế này thì về sau chẳng phải sẽ còn quá đáng hơn sao? Viễn cảnh gia đình hạnh phúc bấy lâu nay trong tôi đã tan vỡ hoàn toàn, tôi cảm thấy cuộc hôn nhân này không thể tiếp tục được nữa.
Ngay ngày hôm sau tôi đưa cho chồng tờ đơn ly hôn đã ký sẵn. Chồng tôi vừa nhìn tờ đơn đã choáng váng, anh vội vàng cầu xin sự tha thứ của tôi, anh giải thích không có ý đánh tôi mà chỉ là nhất thời nóng nảy... nhưng ý tôi đã quyết. Tôi tuyên bố tôi không muốn tiếp tục sống với anh, yêu cầu anh ký vào thỏa thuận ly hôn, nếu không tôi sẽ kiện ra tòa sau đó xách vali về nhà bố mẹ đẻ.
Tối hôm đó, Cường đã đến gặp bố mẹ tôi, nhờ thuyết phục tôi nhưng khi biết anh đã tát tôi thì bố mẹ tôi cũng không thể tha thứ. Bố mẹ tôi tức giận chỉ trích: "Chúng tôi chưa bao giờ đánh con gái mình. Tôi không ngờ sau khi lấy anh, con gái tôi lại phải chịu nhiều oan ức như vậy. Anh còn mặt mũi nào để nhờ chúng tôi thuyết phục đừng ly hôn. Làm sao có chuyện như vậy được? Tôi chỉ mong rằng con gái của tôi có thể ly hôn anh càng sớm càng tốt và tránh xa một người đàn ông bạo lực như anh". Vậy là cuộc hôn nhân của tôi đã không còn cơ hội cứu vãn...
Độc giả giấu tên
Sau khi vợ cũ mượn 1 tỷ thì mất liên lạc, 3 năm sau gặp lại, những lời cô ấy nói khiến tôi sụp đổ Nhìn thấy Ngọc, anh ngạc nhiên khi cô hoàn toàn thay đổi thành một người khác. So với trước kia đen, gầy, chân còn có chút khập khiễng, bây giờ đúng là khác 1 trời 1 vực. Tuấn và vợ cũ, Ngọc, từng có một mối tình khắc cốt ghi tâm. Họ là bạn cùng lớp đại học, bắt đầu yêu nhau từ...