Vợ cũ có bạn trai, tôi uống rượu quên sầu, nửa đêm nhìn người nằm cạnh mà òa khóc
Nhìn người phụ nữ nằm cạnh mình, nhớ về chuyện đêm qua mà tôi thấy áy náy với cô ấy quá.
Đi với cô ấy nhưng lại tha thiết gọi tên người con gái khác, vậy mà cô ấy không hề tức giận hay sập cửa bỏ đi.
Hôm đó tôi đang làm việc trên công ty thì nhận được điện thoại của thằng bạn thân. Nó hỏi tôi đã biết gì chưa, Lan có bạn trai mới rồi đấy, đăng rùm beng trên Facebook.
Tôi thất thần vội mở điện thoại ra xem. Bức ảnh Lan và một người đàn ông trẻ tuổi trong tư thế thân thiết được chính người đàn ông kia đăng lên Facebook và tag cô ấy vào. Bạn bè đôi bên đều xúm xít vui vẻ chúc mừng.
Tôi bủn rủn cả chân tay. Lúc trước ly hôn vì tôi có cái tôi lớn, quá kiêu ngạo không muốn xuống nước xin lỗi vợ, cũng không muốn thay đổi mình để hòa hợp với cô ấy. Tôi cư xử không đúng nhưng lại muốn vợ phải chấp nhận mình.
Con đường quay lại của chúng tôi lại càng mù mịt. (Ảnh minh họa)
Mâu thuẫn cãi vã quá nhiều, cuối cùng chúng tôi quyết định ly hôn. Thời điểm ra tòa, tôi nghĩ mình sẽ nhanh chóng tìm được một cô vợ ngoan hiền, biết nghe lời chứ không cá tính mạnh mẽ như Lan. Ai ngờ đâu càng tìm càng không thấy, càng tìm càng nhận ra tình cảm tôi dành cho Lan vẫn còn rất nhiều. Nhưng lại là sự kiêu ngạo chết tiệt, vì nó mà tôi không thể đến gặp Lan xin lỗi xin đoàn tụ.
Video đang HOT
Cứ thế đã một năm rưỡi qua đi rồi. Và giờ thì cô ấy đã có bạn trai mới. Con đường quay lại của chúng tôi lại càng mù mịt.
Tối đó buồn quá tôi đi uống rượu giải sầu một mình. Ở quán bar, trong ánh đèn mờ ảo, tôi nhìn thấy một người rất giống vợ cũ. Tôi lập tức sán đến làm quen, tán tỉnh. Mục đích của tôi là tình một đêm, điều này khá bình thường ở người trưởng thành. May mắn cuối cùng tôi đã thành công, chúng tôi lên một chiếc taxi rời khỏi quán bar.
Tôi chỉ nhớ được sau khi vào khách sạn, trong lúc ân ái tôi đã gọi tên Lan rất nhiều. Hình như còn khóc lóc bày tỏ nỗi nhớ nhung, tiếc nuối và hối hận vì đã chia tay cô ấy. Cho đến khi tôi tỉnh lại, men rượu cũng đã bay gần hết, nhìn điện thoại thì đã là nửa đêm.
Nhìn người phụ nữ nằm cạnh mình, nhớ về chuyện đêm qua mà tôi thấy áy náy với cô ấy quá. Đi với cô ấy nhưng lại tha thiết gọi tên người con gái khác, vậy mà cô ấy không hề tức giận hay sập cửa bỏ đi, tới lúc này vẫn còn nằm cạnh tôi.
Cô ấy hơi quay mặt sang phía bên kia nên tôi chưa nhìn rõ khuôn mặt, đêm qua say tất nhiên tôi chẳng nhớ gì. Tôi nhẹ nhàng kéo cô ấy lại để ngắm thì phải đờ đẫn cả người. Tôi tưởng mình đang nằm mơ vì người nằm bên cạnh tôi chính là Lan, vợ cũ của tôi chứ không phải ai khác!
Tôi ôm chầm lấy Lan, hạnh phúc đã mất đi giờ tìm lại được khiến tôi xúc động vô cùng. (Ảnh minh họa)
Lan mở mắt ra, thấy vẻ mặt của tôi thì nhoẻn cười: ” Anh có nhớ đêm qua anh khóc thế nào không?”. Nếu là bình thường tôi sẽ vô cùng tức giận khi bị người khác nhìn thấy vẻ yếu đuối của mình. Nhưng lúc này trong lòng tôi chỉ có vui sướng và hạnh phúc. Hóa ra người ở quán bar thực sự là Lan chứ không phải người phụ nữ nào khác trông giống cô ấy. Lan theo tôi về khách sạn chứng tỏ cô ấy vẫn còn yêu tôi!
Tôi ôm chầm lấy Lan, hạnh phúc đã mất đi giờ tìm lại được khiến tôi xúc động không kiềm chế nổi mà rơi nước mắt. Lan biết một người kiêu ngạo như tôi mà xử sự đến mức đó chứng tỏ tôi yêu cô ấy rất nhiều nên Lan chấp nhận tha thứ. Cô ấy cũng giải thích người kia chỉ là bạn bè chứ không phải bạn trai cô ấy.
Ngay hôm đó tôi dẫn Lan đi đăng ký kết hôn lại rồi chuẩn bị một bữa tiệc ấm cúng mời bạn bè, người thân công bố chuyện chúng tôi đoàn tụ. Ai đã từng mất đi rồi có được lại mới thấy trân quý hạnh phúc của mình. Mong mọi người đừng ai như tôi, hãy biết trân trọng hiện tại, để không bao giờ phải hối tiếc.
Ngày cưới, dù không mời nhưng mẹ chồng cũ vẫn đến dự, bà trao tôi một hộp quà, mở ra xem mà tôi đau xót nghẹn ngào
Nhìn món quà trên tay, tim tôi nhói lên, đau xót quá.
Hồi tôi quyết định ly hôn với chồng cũ, người đau khổ nhất có lẽ là mẹ chồng cũ. Bà thương yêu tôi chẳng khác nào con gái ruột. Nhưng cũng chính bà là người khuyên tôi nên ly hôn để tìm kiếm hạnh phúc mới.
Chồng cũ của tôi thuộc kiểu người "tứ đổ tường", hư hỏng đủ thứ. Anh ta không bao giờ phụ giúp vợ, thường xuyên nhậu nhẹt, ngoại tình, phung phí tiền bạc, đánh vợ khi không vừa ý...
Nhưng vì thương con gái còn nhỏ, tôi cố gắng chịu đựng. Mãi đến một lần, chồng cũ tát tôi trước mặt đông đảo họ hàng, tôi đã cạn hết tình nghĩa và kiên quyết giải thoát cho chính mình.
5 năm nay, thỉnh thoảng tôi vẫn sang thăm mẹ chồng cũ. Bà thường hay gọi điện, tỉ tê tâm sự với tôi. Nói ra thì nực cười nhưng ly hôn, tôi chẳng tiếc chồng, chỉ tiếc mẹ chồng.
Hôm qua là tôi lên xe hoa lần thứ 2. Chồng mới là một người đàn ông bao dung, yêu thương tôi và con gái chân thành. Thật may vì cuộc đời tôi đã gặp được anh ấy. Tôi không mời mẹ chồng cũ vì không muốn đối diện với những tình huống vượt ngoài tầm kiểm soát. Nhưng nhân viên lễ tân lại gọi tôi ra ngoài, có một người phụ nữ tìm gặp.
Tranh minh họa.
Tôi ra sảnh khách sạn thì giật mình khi thấy mẹ chồng cũ đang đứng đợi mình. Khuôn mặt bà buồn bã, khắc khổ. Bà dúi vào tay tôi một cái hộp quà nhỏ nhắn. "Mẹ không có gì để tặng con cả. Con nhận lấy, xem như mẹ chúc mừng con đã tìm được hạnh phúc, con gái của mẹ".
Tôi mở ra xem. Là chiếc lắc tay và vòng cổ bằng vàng. Tôi lắp bắp: "Đây chẳng phải là của hồi môn của mẹ, mẹ từng rất nâng niu hay sao?". Mẹ chồng cũ nhìn tôi, nước mắt lăn dài. "Mẹ chỉ mong con được hạnh phúc".
Tôi bật khóc, ôm lấy bà. Mẹ chồng cũ cũng ôm vỗ về tôi một lúc rồi về. Nhìn dáng bà thất thểu xa dần, tôi nhói lòng thắt dạ.
Chồng mới biết chuyện, anh bảo tôi đem trả lại vì không muốn nhận bất cứ thứ gì liên quan đến nhà chồng cũ. Nhưng tôi không muốn trả vì đây là tình nghĩa mà mẹ chồng cũ dành cho mình. Tôi phải thuyết phục chồng như thế nào đây?
(ngoctuan...@gmail.com)
Rời khỏi phiên tòa, chồng ghé tai tôi nói lý do quyết giành quyền nuôi con, nghe xong tôi sợ tái mặt Thế này thì tương lai con tôi sẽ ra sao đây? Vợ chồng tôi cưới nhau được 7 năm nay, có một đứa con trai 4 tuổi, kháu khỉnh đáng yêu. Cứ ngỡ cuộc hôn nhân sẽ hạnh phúc đến "đầu bạc răng long", nào ngờ mới được vài năm đã xảy ra chuyện. Một năm nay, tôi bị mất việc, phải ở...