Vợ chồng ngủ riêng, sau ly hôn tôi thắc mắc điều bí ẩn về anh
Với tôi, sự thay đổi và cách sống của chồng đến nay vẫn là ẩn số lớn, chưa có lời giải đáp.
Vợ chồng tôi đã ly hôn được hơn một năm. Tôi và con có cuộc sống bình an sau biến cố lớn của cuộc đời, còn chồng vẫn sống lủi thủi trong căn hộ chung cư.
Tôi không nuối tiếc chồng cũ, chỉ thương con sớm không có tình thương đầy đủ của bố. Tôi xác định lý trí rằng, không còn duyên, cố níu kéo cũng khó bền như trước.
Có một điều tôi thắc mắc và muốn biết sự thật về biểu hiện của chồng trong khoảng 3 năm sống chung. Vì sao anh lại trở thành con người lạnh nhạt như vậy?
Sự lạnh nhạt của anh khiến chúng tôi không có tiếng nói chung trong cuộc sống hôn nhân (Ảnh minh họa: iStock).
Chúng tôi cùng quê, lên thành phố học rồi yêu nhau. Tôi yêu anh vì sự chân thành, mộc mạc, ít nói. Sau khi đi làm, chúng tôi tổ chức đám cưới.
Bố mẹ tôi từng đứt gánh giữa đường, hai chị em phải chia ly từ nhỏ. Cho nên, tôi sợ và không muốn bi kịch đó lặp lại với mình một lần nữa.
Khoảng một năm đầu, chúng tôi vui vẻ với cuộc sống của vợ chồng son. Tuy anh ít nói, hai vợ chồng thường hỏi han và quan tâm.
Từ khi tôi sinh con, anh thay đổi hoàn toàn, ít quan tâm vợ hơn và những cuộc trò chuyện cứ thưa dần. Khi con được 6 tháng, anh bày tỏ muốn ngủ riêng để có không gian yên tĩnh cho riêng mình. Anh bảo không chịu được tiếng khóc của trẻ.
Tôi đồng ý vì anh làm công việc liên quan đến sáng tạo, cần có khoảng không gian riêng. Từ cái gật đầu của tôi, khoảng cách giữa hai vợ chồng ngày càng nới rộng ra. Vợ chồng chẳng gần gũi nhau lần nào suốt thời gian dài. Tình cảnh ngủ riêng đó kéo dài cho đến khi cả hai ra tòa.
Chuyện ngủ riêng đã đành, về đến nhà anh chẳng hề chủ động nói chuyện với vợ con. Anh bế con được vài phút rồi đặt bé vào nôi, không cưng nựng.
Chồng tôi dường như biến thành con người khác so với thời yêu tôi. Mọi thứ thay đổi đó khiến tôi choáng váng, không nghĩ anh sẽ sống như vậy.
Tôi một mình lo toan cho con và gia đình mà không một lời kêu ca. Sau bữa ăn, anh ra ban công ngồi đến tận nửa đêm mới đi ngủ. Nếu không ngồi ở ban công, anh cũng “ôm” máy tính.
Lâu dần, sự chịu đựng của tôi đến giới hạn. Tôi nói chuyện với chồng nhưng anh khẳng định không có bồ bịch, đơn giản là cần sự yên tĩnh cho bản thân.
Video đang HOT
Tôi mong chồng thay đổi vì con cần sự vỗ về của bố, anh đồng ý nhưng rồi đâu lại vào đó. Dường như mọi sự cố gắng của chồng tôi là gượng ép.
Một thời gian sau, anh được công ty cử ra nước ngoài làm việc. Tôi buồn vì chồng ở xa khi con còn bé. Nhưng hy vọng đây là cơ hội để anh nhận ra giá trị của gia đình, quý trọng sự ấm áp bên cạnh vợ con.
Tôi tranh thủ thời gian rỗi, mua vé máy bay đi gặp anh. Anh vui vẻ đón tôi nhưng vợ chồng không có sự ấm áp như những cặp đôi phải sống xa nhau.
Khi tôi về nước, anh cũng chẳng quan tâm, gọi điện hỏi thăm. Tôi ngày càng thấy ông xã kỳ lạ, tìm hiểu lại không có mối quan hệ nào ngoài luồng.
Cuộc sống kéo dài như vậy cho đến khi anh về nước. Mọi chuyện vẫn không có gì thay đổi, chồng thờ ơ với tất cả, cuộc sống chỉ gắn bó với máy tính và ban công.
Tôi nhiều lần nói chuyện thẳng thắn. Thay vì giải thích và cố gắng sửa đổi, anh chọn cách im lặng rồi lặng lẽ về phòng.
Tôi cảm giác bất lực và nghĩ đến ly hôn nhưng con còn quá nhỏ. Ngày xưa, tôi chứng kiến cảnh ly hôn của bố mẹ và không muốn bi kịch đó lặp lại nên dặn lòng cố thêm chút nữa.
Tôi nuôi hy vọng mong manh anh ấy sẽ thay đổi. Tuy nhiên, biểu hiện của ông xã khiến vợ mất kiên nhẫn.
Gia đình hai bên cố gắng động viên tôi bình tĩnh, nhưng tôi kiên quyết ly hôn do không thể tiếp tục cuộc hôn nhân nhạt nhẽo và đầy khó hiểu này.
Ngày chúng tôi ra tòa, anh đồng ý ly hôn và không quan tâm hai mẹ con sẽ sống thế nào.
Tôi biết anh không có người phụ nữ khác. Vậy vì sao anh trở nên như thế?
Đến nay, sự thay đổi của anh vẫn là ẩn số lớn, tôi chưa thể có câu trả lời.
Mới 40 tuổi, chồng đã đòi ngủ riêng phòng
Một ngày, chồng tôi đề nghị hai con trai ở chung phòng để nhường chỗ cho bố. Việc chồng tôi muốn ngủ riêng khiến tôi hết sức ngạc nhiên.
Vợ chồng tôi cưới nhau khi còn khá trẻ, lúc mới 23 tuổi. Tôi làm việc trong một cơ quan nhà nước, chồng kinh doanh nhỏ bên ngoài. Chúng tôi có hai cậu con trai.
Cuộc sống hiện tại của chúng tôi có thể nói "nhìn lên chẳng bằng ai, nhìn xuống chẳng ai bằng mình".
Cuộc đời mỗi người, ai cũng có ít nhiều hối tiếc, những lựa chọn sai lầm. Với riêng tôi, lựa chọn đúng đắn nhất có lẽ là lấy anh ấy.
Chúng tôi đã đi qua tuổi trẻ khốn khó cùng nhau, chung lòng chung sức gây dựng kinh tế và hạnh phúc gia đình.
17 năm sống chung, chưa thể nói quá dài nhưng cũng không hề ngắn. Chúng tôi ít cãi vã vì hiểu nhau đến cả từng cái nhíu mày. Xét về tính cách, sở thích lẫn chuyện "ân ái", vợ chồng đều rất hòa hợp.
Người làm kinh doanh thường rất bận, chồng tôi cũng không ngoại lệ. Nhưng anh vẫn biết cách thu xếp thời gian dành cho gia đình, vợ con.
Có thể là chồng tôi đủ tốt, hoặc cũng có thể là do tôi dễ hài lòng. Nhưng tôi thấy cuộc đời mình chỉ cần thế thôi, không ước mơ gì hơn nữa.
Tôi thao thức nhiều ngày vì quyết định ngủ riêng của chồng (Ảnh minh họa: Pxfuel).
Vài tháng trước, chúng tôi mua nhà mới thay cho căn hộ chung cư đã sống nhiều năm. Đó là căn nhà 3 tầng khá đẹp, chủ cũ vừa xây xong nhưng cần tiền nên bán trả nợ.
Căn nhà có 3 phòng ngủ, đủ cho hai cậu con trai hai phòng và vợ chồng tôi một phòng. Thế nhưng, về nhà mới được một tuần, chồng tôi bỗng bắt hai cậu con trai ở chung một phòng, phòng còn lại để cho bố. Đề nghị của chồng khiến tôi hết sức ngạc nhiên.
Lúc đầu, tôi còn nghĩ anh nói đùa. Nhưng hôm sau thấy hai cậu con trai dọn đồ về chung một phòng, anh cũng ôm chăn gối nói sang phòng kia ngủ riêng, tôi mới tá hỏa. Tôi đã cố bình tĩnh tự tìm xem lý do dẫn đến hành động của chồng là gì?
Tôi dạo này mắc chứng khó ngủ. Nhiều hôm chồng đi tiếp khách muộn, tôi vừa vào giấc, anh về khiến tôi tỉnh luôn sang ngày mới.
Đôi khi tôi than phiền, chủ yếu là đùa anh rằng: "Hôm nào về muộn quá, anh thuê nhà nghỉ ngủ hoặc ngủ luôn ở phòng khách đi nhé".
Thật sự, tôi chỉ có ý đùa. Hay là anh nghĩ tôi nói thật?
Về chuyện tình dục, tuy không còn háo hức, sung mãn như tuổi ngoài đôi mươi, ở tuổi 40, tôi thấy đời sống "chăn gối" của vợ chồng vẫn ổn, vẫn vui. Vậy lý do gì khiến anh muốn ngủ một mình, không muốn ngủ cùng vợ nữa?
Khi tôi hỏi lý do, chồng tôi nói dạo này thấy tôi khó ngủ, mà anh hay đi về muộn, thức khuya sẽ khiến tôi càng khó ngủ. Hơn nữa, tôi lúc ngủ lại ngáy to khiến anh không ngủ được, sáng dậy rất mệt mỏi.
Anh nói, vợ chồng ngủ riêng là chuyện bình thường, không nhất thiết cứ phải ngủ chung. Lúc nào muốn "yêu" thì "yêu", xong lại ai về phòng nấy, như vậy cho thoải mái.
Anh có ông bạn đối tác năm nay 50 tuổi, nhưng hai vợ chồng ngủ riêng từ khi 35 tuổi. Họ vẫn sống hạnh phúc, chỉ là lúc ngủ thì nằm khác phòng thôi.
Tôi nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy khó chấp nhận quyết định của chồng. Đành rằng là già rồi, đằng này chúng tôi còn trẻ mà.
40 tuổi, cả hai vẫn còn sung mãn chuyện "chăn gối". Việc ngủ riêng có thể khiến vợ chồng dần xa nhau vì ít chuyện trò, vấn đề "giường chiếu" cũng có thể dần trở nên nguội lạnh.
Từ khi chồng dọn sang phòng khác ngủ riêng, anh luôn nói ngủ rất ngon, không sợ làm phiền ai cả. Còn tôi thì ngược lại, mất ngủ nhiều đêm vì những suy nghĩ bộn bề.
Riêng chuyện "chăn gối", tuần vài lần anh vẫn ghé phòng tôi, "yêu" xong anh lại cuốn gói về phòng riêng của mình.
Dần dần tôi cũng quen với việc mỗi đêm không có chồng bên cạnh. Tôi bắt đầu nghĩ thoáng ra, thấy vấn đề không nghiêm trọng như tôi tưởng. Ngoài việc không ngủ chung, mọi thứ còn lại đều như cũ, nhu cầu sinh lý cũng được đáp ứng đầy đủ.
Một lần, tôi vô tình đem chuyện vợ chồng tôi ngủ riêng tâm sự với chị đồng nghiệp thân thiết cùng phòng, chị ấy rất ngạc nhiên. Chị nói chồng chị đã 60 tuổi, còn chị 48 tuổi, nhưng hai vợ chồng vẫn quấn quýt , thiếu hơi nhau là không ngủ được.
Rồi chị nhìn tôi lo lắng: "Hay chồng em có người khác bên ngoài? Đàn ông yêu vợ, bình thường không ai hành xử như thế. Chỉ có thể là họ "no nê" bên ngoài nên về nhà không muốn "gần" vợ nữa. Em thử để ý chồng xem sao".
Tôi vốn chẳng hề nghi ngờ gì chuyện chồng tôi "trai gái" bên ngoài. Sống chung nhiều năm, tính anh như thế nào, tôi nghĩ mình hiểu rõ.
Tôi nghĩ trong hôn nhân, niềm tin rất quan trọng và sẽ rất mệt mỏi nếu lúc nào cũng phải để ý, soi xét, nghi ngờ nhau.
Vả lại, nếu anh ngoại tình, về đòi ngủ riêng thì khác gì "lạy ông tôi ở bụi này". Đầy người "gái gú" bên ngoài nhưng về nhà vẫn mặn nồng với vợ bình thường đấy thôi.
Nhưng những lời chị đồng nghiệp nói khiến tôi hoang mang. Tôi chỉ vừa mới bắt đầu quen với sự thay đổi này, bỗng nhiên lại thành suy nghĩ nhiều hơn.
Tôi có nên để ý, theo dõi chồng để xem anh có ngoại tình hay không? Hay việc vợ chồng ngủ riêng trong khi vẫn yêu nhau không phải là chuyện lạ?
Ngày ly hôn mới phát hiện chồng ngoại tình, tôi hối hận muốn quay lại nhưng đã quá muộn Sau ly hôn, tôi nhận ra sự thật và muốn quay lại với chồng cũ để không muốn các con chịu nhiều thiệt thòi. Hôn nhân của tôi chỉ vỏn vẹn 2 năm đầu là êm ấm, từ đó về sau là những tháng ngày ngột ngạt chung sống với nhau. Tôi cứ nghĩ có nhà, có con trai, con gái đầy đủ...