Vợ chồng ‘hục hặc’ vì chăm con
Ngày đi làm, tối về lo việc nhà cửa, cơm nước cũng hết thời gian. Hai vợ chồng mệt mỏi mà con kém ăn nên hay lời qua tiếng lại.
Vợ chồng mình mới cưới nhau được gần hai năm và hiện tại đã có một bé trai 9 tháng rưỡi. Con trai vì sinh thiếu tháng nên việc ăn uống rất khó khăn. Mình làm văn phòng, còn chồng làm trong một công ty xây dựng. Hai vợ chồng ban ngày đi làm, đến chiều tối mới về nhà nên con trai phải nhờ một người quen trông coi, lo luôn việc ăn uống từ sáng 8h đến chiều 16h. Đến chiều về là mình phải lo cơm nước, cho con ăn uống. Con trai khi ăn hay cáu, khóc, đồng thời ăn có bệnh ói nên nhiều khi mình cảm thấy stress.
Chồng mình rất yêu vợ con. Đi làm về, anh cũng phụ mình ẵm con và giặt sơ qua quần áo của con rồi cho vào máy giặt. Nhưng anh chỉ là làm chút đỉnh để gọi là phụ vợ. Mặc dù vậy, khi con ăn uống không ra sao thì mình với anh thường xuyên cãi vã nhau vì ai cũng xót con.
Video đang HOT
Ngày chủ nhật, chỉ có mình ở nhà làm hết những việc mà nguyên cả tuần hai vợ chồng bận bịu đi làm nên không lo được. Chính vì vậy, mình rất mệt. Khi đến tối, chồng về, anh ấy than mệt, không phụ giúp mình được gì hết. Mình cũng hay tỏ ra buồn buồn và giận, thế là chúng mình lại có lời qua tiếng lại. Mỗi tối anh thì được ngủ một giấc tới sáng, còn mình thì phải cho con bú mớm, một đêm thức dậy mấy lần để chăm con. Mình cảm thấy như muốn kiệt sức. Nhiều lúc, mình muốn vứt hết việc nhà qua một bên nhưng thật tình là không thể được.
Mình muốn mọi người cho mình xin một lời khuyên để vợ chồng mình thoát khỏi cảnh xung đột, mất hạnh phúc gia đình vì những công việc lặt vặt trong nhà.
Theo VNE
Đừng biến mẹ anh thành osin
Mẹ thèm uống nước ngọt, ăn cái bánh, anh cũng chẳng có tiền mua vì thẻ em đã giữ, lương hai vợ chồng lại chắt bóp nuôi con.
Vợ yêu của anh, con trai mình đã được 6 tháng tuổi rồi em nhỉ? Anh cảm ơn con trai đã xuất hiện và là thành viên quan trọng nhất trong gia đình ấm êm của chúng ta. Em của anh, thoáng đó thôi mà chúng ta đã chuyển đổi cách xưng hô rồi còn gì. Chúng ta giờ gọi nhau bằng "ba và mẹ", thật hạnh phúc và ấm áp. Con trai chúng ta thì lại giống "ba", một vẻ lãng đãng, phong trần và đôi mắt giống "mẹ" trong sáng, long lanh như giếng nước vào thu.
Con trai chúng ta đã được 6 tháng tuổi và cũng gần bằng ấy thời gian có sự hiện diện của mẹ anh, bà nội của con trai em. Bà đã từ bỏ vùng quê nghèo lên ở thành phố bon chen này. Sài Gòn vẫn là Sài Gòn như thế, cái gì cũng có, chỉ riêng tình người thì mỏng manh, vô cảm. Anh và em thì hằng ngày đi làm với bao nhiêu áp lực phải không em? Đến khi về nhà thì đã có cơm nước sẵn sàng, áo quần sạch đẹp... và anh biết ơn vì mẹ anh đã làm mẹ lần thứ hai. Lần đầu mẹ anh sinh ra anh, lần này mẹ lại nuôi con trai của chúng ta như thế.
Có lẽ là em chưa bao giờ hay biết, anh ước gì? Anh ước có đủ tiền để mua cho mẹ anh cái gì đó trong các buổi chiều đi làm về. Bà nội của con trai em thèm uống nước ngọt, anh cũng chẳng có tiền để mua, bà thèm có những cái bánh ngọt để ăn, anh cũng đành cay đắng bỏ qua. Bởi từ khi chúng ta gọi nhau là vợ, là chồng thì từng ấy thời gian anh chẳng biết nhận lương bao giờ. Thẻ của anh thì em đã giữ, lương của anh và em thì được tiết kiệm để nuôi con, xây dựng tương lai cho chúng ta. Anh biết em không bao giờ tiêu sài gì cho bản thân, em không bao giờ mua cái gì đó cho em và em cũng chẳng bao giờ mua cho mẹ anh cái mà bà thích.
Người ta nói, người già giống như trẻ con, cần sự quan tâm của con cái, cần sự ân cần cho dù đó là những điều giản đơn nhất. Đôi lúc, anh cảm thấy tủi thân và bất hiếu vô cùng. Anh không phải là người chồng bất tài phải không em? Anh cũng không phải là người chồng yếu đuối nhưng xin em hãy quan sát và nhạy cảm để chúng ta có một gia đình ấm áp đúng nghĩa em à.
Anh biết em là một người vợ thông minh, một người mẹ vẹn toàn nhưng là người con dâu hờ hững. Anh xin em, đừng biến mẹ của anh, bà nội của con trai em thành osin, em nhé!
Theo VNE
Nhịn ăn, nhịn mặc lo cho nhà chồng Có những đêm thức dậy cho con bú mà bụng đói cồn cào, chẳng đủ sữa cho con. Em thấy lòng đắng cay, chua xót lắm. Khi đọc bài viết của anh trên báo, quả thật em rất xót xa, đau lòng cho phận làm vợ, làm dâu của bản thân. Nước mắt lăn dài trên má, nghẹn ngào. Quả thật em không...