Vì sao Salah không được yêu mến như Torres tại Liverpool
Sự xuất sắc của Mohamed Salah được khẳng định bởi những bàn thắng và danh hiệu trong màu áo Liverpool, nhưng Torres có vị thế của riêng mình.
Salah và Torres, ai xuất sắc hơn trong màu áo Liverpool là câu hỏi gây chia rẽ lớn trong cộng đồng CĐV đội bóng thành phố cảng suốt nhiều năm qua. Một bên là người hùng của hiện tại, một bên là cơn cuồng phong trong quá khứ.
Đáp án của câu hỏi này thường khá rõ ràng: Torres xuất sắc hơn. Rất ít người chọn cầu thủ người Ai Cập, song số này có những lập luận vững chắc để khẳng định Salah trội hơn El Nino.
Salah có 93 bàn cho Liverpool sau chưa đầy 3 mùa giải. Ảnh: Getty.
Không ai hay hơn Salah
Salah hay hơn hẳn Torres trong thời gian khoác áo Liverpool ở việc tạo nên các bàn thắng. Sau chưa đầy 3 năm tới khoác áo đội bóng thành phố cảng, Salah đã có tới 93 bàn cho Liverpool chỉ sau 144 trận. Torres gắn bó với The Kop trong 3 năm rưỡi, đá tới 142 trận, kém Salah 2 trận nhưng chỉ có 81 bàn.
Xét về hiệu suất, hiếm chân sút nào trong lịch sử Liverpool trội hơn Salah. Con số 0,63 bàn/trận của cầu thủ người Ai Cập vượt Torres lẫn cả Luis Suarez. Theo Carl Clemente, tác giả cuốn Mr. Liverpool (Quý ngài Liverpool), Salah chỉ kém đúng huyền thoại trong thập niên 30, Gordon Hodgson (0,64 bàn/trận).
Salah ghi bàn trong trận chung kết giúp Liverpool vô địch châu Âu lần thứ 6 trong lịch sử. Ảnh: Getty.
Mùa giải hay nhất trong sự nghiệp của Torres (2007/08) ghi nhận 33 bàn của El Nino trên mọi đấu trường. 10 năm sau đó, Salah ghi tới 44 bàn trong mùa giải đầu tiên khoác áo đội bóng thành phố cảng, trong đó có tới 32 bàn tại Premier League, xô đổ mọi kỷ lục từng tồn tại ở giải đấu này từ khi thi đấu với 20 đội.
Torres chỉ có trung bình 1,82 điểm/trận sau 142 trận cho Liverpool. Con số này của Salah là 2,22 điểm/trận.
Tóm lại, Salah hoàn toàn vượt qua Torres về con số thống kê, điều vốn dĩ rất quan trọng trong thế giới bóng đá lúc này. Có Salah, Liverpool gần như luôn biết cách kết liễu đối thủ. Có Torres, không phải lúc nào Liverpool cũng giành được chiến thắng sau cùng.
Có Salah, Liverpool vô địch Champions League, Có Torres, Liverpool không có bất kỳ danh hiệu nào.
Hào quang của Torres
Video đang HOT
Những CĐV không phải lúc nào cũng tiếp cận bóng đá qua lăng kính thống kê thuần túy. Sự yêu ghét dành cho một cầu thủ được hình thành qua quá trình dài, kết hợp giữa nhiều yếu tố hữu hình và trừu tượng. Người ta có thể thích Kaka đơn giản chỉ bới dáng chạy tuyệt đẹp của tiền vệ này, hay say đắm Ronaldinho với những màn trình diễn kỹ thuật ngoại hạng cùng nụ cười luôn hiện diện.
Con số thống kê lúc ấy trở nên vô giá trị. Torres cũng là một trường hợp như thế. Công bằng mà nói, ngoại hình của Torres nổi trội hơn Salah. Phong cách chơi bóng, cách phá lưới đối thủ của Torres ngày ấy cũng mang tới nhiều sự vui sướng so với Salah đang dần chơi một màu như hiện tại.
Bàn thắng vào lưới Blackburn ở mùa giải 2009 là một ví dụ điển hình.
Cú đá này của Torres sẽ mãi đi vào lịch sử Liverpool dù đối thủ chỉ là Blackburn.
Tiền đạo người Tây Ban Nha khi đó nhận bóng sau đường chuyền dài của Jamie Carragher từ phần sân nhà trong tư thế quay lưng, anh đỡ ngực một nhịp trước khi vặn người cực nhanh tung cú volley dù không cần nhìn khung thành. Bóng từ chân Torres vút lên không trung trước khi rót xuống nát lưới đội khách.
Bàn thắng ấy xuất sắc đến mức Guardian mô tả với tính từ “không thể tin nổi”, trong khi Daily Mail quả quyết đó là “một trong những bàn thắng đẹp nhất lịch sử Liverpool”.
Nghịch lý đến chính từ đây. Salah từng lốp bóng 40 m giúp Liverpool đánh bại Man City, nhưng pha lập công ấy của chân sút người Ai Cập sẽ không bao giờ được nhớ bằng cú nã đạn của Torres năm nào.
Bụi mờ của thời gian luôn biến những thứ trong quá khứ trở nên lung linh hơn. Sở dĩ Torres được yêu mến hơn Salah là bởi anh đã đền đáp trọn vẹn những kỳ vọng của CĐV Liverpool ngày đó về một chân sút dội bom, điều họ chưa từng thấy từ sau sự ra đi của Michael Owen.
Trước Torres, Liverpool vật lộn một thời gian dài với những tiền đạo hạng B như Milan Baros hay Djibril Cisse. Khi anh gia nhập đội chủ sân Anfield với giá 27 triệu bảng từ Atletico Madrid, đó còn hơn cả một cơn sốt với những CĐV đội bóng thành phố cảng.
Salah không mang tâm thế ngôi sao như Torres khi tới Liverpool. Chân sút người Ai Cập ngày đó được biết đến là hợp đồng thất bại của Chelsea hơn là hiện tượng của AS Roma. Chủ tịch của Liverpool, John Henry, còn từng mắng vốn người đồng cấp James Palotta bên phía Roma vì cho rằng ông đã mua hớ Salah.
Trước Salah, các CĐV Liverpool cũng từng thấy trọn vẹn hình bóng của những chân sút dội bom như Luis Suarez, hay chính Torres. Vì vậy, ngay cả khi số 11 rực sáng, tình cảm tới từ sự bất ngờ cũng khác xa so với sự si mê một Torres bừng sáng ngay trong mùa đầu tiên đặt chân tới nước Anh.
Sự xuất hiện của Torres còn mang nhiều hoài niệm với thời kỳ đỉnh cao của Steven Gerrard, huyền thoại của Liverpool. Ảnh: Getty.
Đội hình Liverpool của Torres ngày đó kém hơn rất nhiều so với phiên bản The Kop của hiện tại. Virgil van Dijk chắc chắn xuất sắc hơn Jamie Carragher, Sadio Mane hay hơn Albert Riera hay Andrew Roberston và Alexander-Arnold hiển nhiên ở đẳng cấp khác so với Fabio Aurelio và Alvaro Arbeloa.
Chơi bên cạnh những đồng đội như thế, Torres vẫn bừng sáng cùng Steven Gerrard, Xabi Alonso hay Javier Mascherano để giúp Liverpool trở thành đội bóng đầy đáng xem khi ấy. Đó cũng có thể là một lý do khiến Torres được yêu mến hơn Salah. Người ta luôn thích kẻ yếu thế vùng lên từ khó khăn, thay vì một kẻ tới thành công với ít kịch tính.
Có thể sau này khi Salah rời Liverpool và The Kop chật vật trong việc tìm được người thay thế, các CĐV đội bóng thành phố cảng sẽ nhìn nhận khác đi về vai trò và vị thế của cầu thủ người Ai Cập.
Song ở lúc này, Torres vẫn sẽ xếp trên Salah trong những cuộc bình chọn đầy cảm tính của giới mộ điệu.
Nhật Anh
Gerrard lên đỉnh cao nhờ vị trí số 10
Steven Gerrard không vô địch Premier League năm đó khi Liverpool chỉ về nhì.
Nhưng mùa 2008/09 vẫn là mùa bóng đỉnh cao nhất trong sự nghiệp ngôi sao người Anh. Chúng ta vẫn biết tới Gerrard trong vai trò của một số 6 hoặc số 8. Nhưng đây là mùa bóng mà Gerrard được sử dụng như một số 10.
Gerrard xuất sắc như thế nào?
M.U vô địch Premier League 2008/09 và đó là năm thứ 3 liên tiếp họ đăng quang ở giải đấu này. Đó là mùa giải mà Quỷ đỏ có 4 ngôi sao trên hàng công chơi rất hay là Cristiano Ronaldo, Wayne Rooney, Carlos Tevez và Dimitar Berbatov. Nhưng tất cả không ai xuất sắc bằng Gerrard.
Mùa đó, ngôi sao của Liverpool chơi quá khủng khiếp, là chủ nhân của cả 2 giải thưởng Cầu thủ xuất sắc nhất mùa do Hiệp hội cầu thủ chuyên nghiệp (FWA) và CĐV bình chọn. Mùa đó, Gerrard ghi 16 bàn/31 trận tại Premier League, thành tích tốt nhất trong sự nghiệp. Số bàn thắng của Gerrard khi ấy chỉ sau Nicolas Anelka (19) và Ronaldo (18).
Gerrard cũng tạo ra 89 cơ hội cho đồng đội ghi bàn, chỉ sau mỗi Frank Lampard. Với 9 pha kiến tạo, số đường chuyền thành bàn của Gerrard cũng chỉ sau mỗi Lampard và Van Persie. Chưa hết, tỷ lệ chuyền chính xác bên phần sân đối thủ của Gerrard cũng cao thứ 6 giải đấu, với gần 90%.
Mọi thống kê chuyên môn khác của Gerrard như số lần tắc bóng (54), số lần đánh chặn (38), số cú sút (99), số lần lừa bóng thành công (31)..., cũng đều thuộc hàng Top ở Premier Leauge 2008/09. Tóm lại, đó là mùa giải mà Gerrard chơi tuyệt vời.
Hình ảnh ăn mừng quen thuộc của Steven Gerrard và đồng đội ở mùa giải 2008/09
Anh gây ấn tượng nhiều hơn so với một tiền vệ trung tâm nổi tiếng khác là Cesc Fabregas (Arsenal). Lampard tạo ra nhiều cơ hội ghi bàn hơn Gerrard nhưng tiền vệ của Chelsea lại không hỗ trợ phòng ngự tốt bằng Gerrard.
Vai trò số 10 giúp Gerrard tỏa sáng
Chúng ta vẫn thường biết tới Gerrard như một tiền vệ dạng số 6, hoặc số 8 trong sơ đồ 3 tiền vệ. Đó cũng là các vị trí mà Gerrard thường đảm nhiệm ở Liverpool trước mùa 2008/09. Nhưng tới mùa 2008/09, Rafa Benitez hầu như sử dụng sơ đồ 4-2-3-1. Trong sơ đồ này, 2 tiền vệ trung tâm của The Kop thường là Mascherano và Xabi Alonso. Nhờ đó, Gerrard được đẩy lên cao chơi như một số 10, ngay sau tiền đạo cắm là Fernando Torres.
Chưa hết, trong cách chơi của Liverpool năm đó, Benitez thường sử dụng 2 winger có khả năng lùi sâu hỗ trợ phòng ngự là Dirk Kuyt và Albert Riera. Benitez muốn đảm bảo sự chắc chắn cho mặt trận phòng ngự, rồi tạo ra các đợt phản công nguy hiểm. Trong đó, Kuyt là mẫu winger rất cần cù. Và Gerrard là người được hưởng lợi nhiều nhất trong lối chơi này bởi anh có nhiều khoảng không phía trên hơn để hoạt động. Nói cách khác, sơ đồ và cách chơi mà Benitez áp dụng rất phù hợp để Gerrard tỏa sáng.
Thậm chí, trong một số trận đấu gặp đối thủ yếu, Gerrard còn được đẩy lên đá cặp tiền đạo với Torres ở sơ đồ 4-4-2, ví dụ như trận thắng 5-0 trước Aston Villa, trận đấu mà anh lập hat-trick (2 bàn từ chấm 11m, 1 bàn từ đá phạt). Ở tình huống phút thứ 4 trong trận đấu đó, Torres là người nhận bóng rồi chuyền bóng qua đầu hậu vệ Aston Villa để Gerrard băng xuống đối mặt với thủ môn đối phương. Đó là pha bóng cho thấy vị trí của Gerrard mùa 2008/09 được đẩy lên cao như nào.
Một yếu tố nữa giúp Gerrard tỏa sáng là Benitez cho phép anh hoạt động tự do trên hàng công. Bệ đỡ chất lượng Mascherano - Alonso giúp Gerrard được giải phóng khỏi nhiệm vụ phòng ngự, và tập trung toàn bộ năng lượng vào 20m cuối cùng bên phần sân đối phương. Benitez đã tạo ra một hệ thống phù hợp nhất để Gerrard trở thành nhân vật chính.
Liverpool 2008/09 là một trong những tập thể hay nhất nhưng không vô địch Premier League. Với 86 điểm mùa đó, The Kop thậm chí còn bằng điểm nhà vô địch Ngoại hạng Anh 2009/10 là Chelsea. Chưa hết, không tính Liverpool 2008/09, trong lịch sử Premier League, cũng chỉ có 4 đội đạt 86 điểm mà không thể đăng quang là Liverpool 2018/19 (97), Tottenham 2016/17 (86), Manchester United 2011/12 (89) và 1994/95 (88).
Rất nhiều sự nuối tiếc cho The Kop trong mùa giải đó. Ví dụ như nếu Torres không chấn thương quá nhiều, vắng mặt nhiều trận thì Gerrard có thể còn bùng nổ hơn nữa. Torres hay hơn khi có Gerrard và Gerrard hay hơn khi đá với Torres. The Kop chỉ hay nhất khi có bộ đôi này cùng trên sân.
Liverpool kém M.U có 4 điểm. Tiếc cho Gerrard khi anh không thể có chức vô địch Premier League trong mùa giải mà anh cùng với The Kop đã chơi xuất sắc.
Rất ăn ý với Torres
Như đã nói, mùa 2008/09, Gerrard được đẩy lên cao đá ngay sau Torres, hoặc nhiều trận là đá cặp với El Nino. Và sự ăn ý với tiền đạo người Tây Ban Nha cũng giúp Gerrard thêm phần nguy hiểm. Torres chỉ cần 803 lần chạm bóng là có 16 bàn. Còn Gerrard ghi 16 bàn từ 2524 lần chạm bóng. Rất tiếc cho Gerrard khi Torres lại nghỉ tới 14 trận mùa đó vì chấn thương.
Robbie Keane không thay được Torres
Mùa 2008/09, Benitez còn 1 tiền đạo tên tuổi khác là Robbie Keane. Cầu thủ này được Benitez đưa về hồi Hè 2008 từ Tottenham để làm giải pháp dự phòng cho Torres. Tuy nhiên, Keane đã không thể hiện được giá trị. Anh chỉ đá cho Liverpool đúng nửa đầu mùa 2008/09, ghi được 5 bàn. Tới kỳ chuyển nhượng mùa Đông năm đó, Keane lại bị bán lại cho Tottenham.
M.V
11 - Mùa giải đó, Liverpool đã ghi tới 77 bàn thắng ở Premier League. Tính tới thời điểm ấy thì đây là mùa giải mà The Kop có nhiều bàn thắng nhất trong lịch sử Ngoại
hạng Anh.
Minh Nam
Maxi Rodriguez từng 'lừa' Benitez để được gia nhập Liverpool Tiền vệ kỳ cựu Maxi Rodriguez mới đây đã tiết lộ một câu chuyện cực kỳ hài hước về việc anh đã đánh lừa ông thầy Rafa Benitez như thế nào để được chuyển đến khoác áo Liverpool. Maxi gia nhập Liverpool vào tháng 1/2010 theo dạng miễn phí từ Atletico Madrid. Không bàn về mặt chuyên môn, HLV thời điểm đó của...