Vì sao anh lại yêu em?
Thật ra bản thân tôi cực kì sợ nếu bị hỏi “ Vì sao anh yêu em?”.
Xuất hiện trên một số trang mạng xã hội cũng như forum nước ngoài cách đây một thời gian khá lâu nhưng bức ảnh hàm răng mọc lẫy kinh hoàng vẫn chưa bao giờ giảm nhiệt.
Sốc với vòm miệng mọc chi chít răng thừa 1
Hình ảnh vòm miệng với chi chít răng.
Theo lời chú thích của người đăng tải, bức ảnh này là hình ảnh thật của một bệnh nhân (giấu danh tính) mắc chứng mọc thừa răng. Chứng mọc thừa răng là một căn bệnh khiến răng mọc lên trong hàm người bệnh, tại các vị trí không cố định, với số lượng lớn hơn bình thường. Tùy thuộc vào hình dáng và vị trí, người ta lại phân răng thừa ra thành các loại khác nhau.
Y học thế giới đã ghi nhận căn bệnh này là kết quả của các yếu tố di truyền hay môi trường sống xung quanh.
Quay trở lại với bức ảnh hàm răng gây sốc, bên cạnh ý kiến cho rằng, đây chỉ là một sản phẩm của photoshop thì nhiều người vẫn tin bức ảnh này quả là một bằng chứng chân thực. Thậm chí, để chứng minh, họ còn đăng tải ảnh chụp X-quang kèm theo. Tuy nhiên, theo một số chi tiết trong bức ảnh như hình dáng răng, cách mọc đều đặn… thì rất khó để tin được bức ảnh hoàn toàn là thật.
Sốc với vòm miệng mọc chi chít răng thừa 2
Hình ảnh X-quang được cho là của trườngTôi sợ rằng mình sẽ không đủ tinh tế để nhận ra cô ấy thật sự muốn gì sau câu hỏi ấy. Cô ấy thật sự muốn tôi dốc hết gan ruột cho một câu trả lời thật lòng, hay cô ấy đang muốn nghe những lời tán dương lọt tai, hay có khi chỉ là một câu giản dị: “Anh yêu em đơn giản là vì anh yêu em”?
Tôi luôn tưởng tượng ra hình ảnh một kẻ săn mồi đang dẫn dụ con mồi vào cái bẫy lớn giăng ngang đường. Chỉ có đúng một cái khe bé tí để đi thoát. Đằng sau lưng là nham thạch đang phun ầm ầm nên anh đừng nghĩ đến chuyện giả vờ điện thoại hết pin mất sóng gì hết. Anh cần lấy hết can đảm để trả lời và trông chờ vào vận khí của anh.
Nếu lần đổ xúc xắc này, anh đổ ra hết những gì anh nghĩ, nước phở nguyên chất không thêm bột canh mỳ chính, cô gái sẽ rất dễ không vừa lòng. Cú đánh tiếp theo mới thực sự là trời giáng, chẳng hạn như: “Thật sự anh nghĩ về em như vậy sao???”. Cho dù anh có trăm phương ngàn kế thế nào đi nữa, cô ấy cũng sẽ trả lại anh một câu chốt đầy áp lực: “Em hơi bất ngờ vì câu trả lời của anh” (kèm theo cái icon :-) cười kiểu ok-không-sao-đâu).
Video đang HOT
Nếu anh cho rằng đây là lúc nói quả chanh là quả cam cũng không chết người, văn vẻ tí chút cho dễ vào, cái bẫy đương nhiên không vì thế mà bé lại. Cô ta sẽ không ngại gì bồi cho anh một cú móc: “Có vẻ anh rất kinh nghiệm trong việc tán tỉnh nhỉ? Nói thật xem anh đã tán đổ bao nhiêu em rồi?” (lại nói thật). Lúc đấy anh sẽ phải làm sao?
Nếu anh không muốn ăn phở không mỳ chính, lại chẳng đủ tâm tư biến quả chanh thành quả cam, anh có thể nói nước đôi “Yêu em vì chỉ biết đó là em”. Câu trả lời này trông thế mà có khi hiệu quả cao, vừa đơn giản chân thành, lại đỡ bị lộ cái sự nhạt nhẽo là anh chẳng nghĩ ra cái lí do khỉ nợ gì sất. Có điều, ngay sau đấy anh cần vận dụng đầu óc mình linh hoạt một chút để đáp lại cú knock-out cuối cùng: “Có vẻ như em chẳng có gì ấn tượng để anh yêu nhỉ?”…
Vì đàn ông không bao giờ hiểu được phụ nữ, nên bất kì câu hỏi nào của phụ nữ đặt ra cũng có nguy cơ là cạm bẫy. Có khi là bẫy thật, có thể là bẫy cho vui, nhưng vẫn là bẫy.
Khi mới yêu, có lần cô gái của tôi hỏi tôi một câu khó (các cô gái đang yêu rất hay nghĩ ra những câu hỏi khó, thế mới sợ!): “Anh tán em có mục đích gì?”. Tôi dè dặt bảo: “Anh chẳng có mục đích gì hết, chỉ là anh yêu em thôi”. Cô ấy bắt đầu diễn giải: “Anh yêu em không mục đích à? Thế em là đồ chơi của anh à?”.
Tôi không biết phải trả lời thế nào. Lúc ấy nhìn trộm vào gương, tôi hệt như bị thiểu năng. Giống lắm.
Cô gái của tôi vẫn không có ý định tha mạng. Cô lại hỏi: “Đàn ông bây giờ tệ lắm. Mục đích của anh là kéo em lên giường rồi sau đấy mọi chuyện chấm hết đúng không?”. Tôi ra sức phân bua mình không phải loại đàn ông đó. Cô lại tiếp tục: “Anh đừng đùa. Chứ bộ anh định yêu chay đấy chắc? Này này, em thích đàn ông tử tế, nhưng ghét nhất là vớ phải trai ngoan đấy!”.
Thỉnh thoảng các cuộc nói chuyện giữa chúng tôi vẫn diễn ra như thế. Và lần nào tôi cũng hình dung ra mình giống như tên yêu quái nào đó trong Tây Du Ký đang co vòi chạy, còn nàng hệt như Tôn Ngộ Không, một tay chống nạnh, một tay chống cây gậy như ý xuống đất, miệng vừa cười khanh khách vừa thét lên “Xem ngươi chạy đâu cho thoát!”.
Nhưng không thể phủ nhận nàng là một phụ nữ vô cùng thông minh. Chưa bao giờ nàng hỏi tôi câu “Vì sao anh yêu em?”.
Tôi nói là nàng thông minh, có nghĩa rằng nàng rất biết giới hạn sức chịu đựng của đàn ông ở đâu. Tuy nàng vẫn cứ mèo vờn chuột thế thôi, nhưng cái gì có thể khiến đàn ông sợ hãi, nàng luôn tránh thật xa.
Hoặc giả nàng thừa biết làm như thế chỉ tổ biến người đàn ông của nàng trở thành kẻ dối trá. Cứ hỏi thế lâu dần thành quen, dần dà anh ta sẽ biến chất thật chưa biết chừng.
Nếu lỡ một ngày trí thông minh của nàng vơi bớt đi cùng năm tháng, theo bản năng nàng hỏi “Vì sao anh lại yêu em?”, tôi rất muốn trả lời nàng thành thực, rằng tôi yêu nàng vì nàng lúc nào cũng tươi tỉnh vui vẻ hạnh phúc, tôi yêu nàng vì nàng luôn biết chăm lo cho cuộc sống độc thân của mình một cách tử tế nhất có thể, tôi cũng yêu cả mấy trò quái đỉn nàng thường nghĩ ra để bẫy tôi, và thường lại ngọt ngào cực kì đúng lúc khiến tôi không thể nào bốc hỏa được.
Ví dụ thế, nhưng nàng không hỏi thì vẫn tốt hơn. Có điều gì đó ở phụ nữ thời Cáo khiến đàn ông luôn đề cao cảnh giác. Và nếu ta bớt phải trả lời chất vấn của nhau ít chừng nào hay chừng ấy.
Tôi biết, đọc đến đây sẽ có nhiều người phản đối tôi lắm. Tôi kể mấy câu chuyện này khác gì đàn ông chúng tôi đang ngầm phân chia phụ nữ ra làm hai loại: Phụ nữ thông minh và phụ nữ hay hỏi”Vì sao anh yêu em?”. Trong khi câu hỏi này nằm trong top những câu phụ nữ đang yêu thường hỏi. Đặt ra vấn đề này tôi cũng đã hình dung ra hai trường hợp: Một số bạn sẽ ngại ngần không hỏi người đàn ông của mình câu này nữa mặc dù lòng vẫn đầy nghi cảm; phần đông còn lại thích hỏi cứ hỏi, nhưng sẽ lầm bầm thêm câu trù úm nào đó dành cho tôi. Không sao! Tôi sẵn sàng chịu đựng. Chẳng phải mọi người đàn ông chân chính trên đời này đều có phẩm chất tốt đẹp này sao?
Có điều, nếu bạn cho rằng câu hỏi “Vì sao anh yêu em?” là cần thiết, thì tôi cực lực phản đối. Tình yêu giàu cảm xúc nhất chính là một tình yêu không lí do. Khi người đàn ông của bạn gạch ra mười bảy gạch đầu dòng để trả lời cho câu hỏi ấy, tôi tin rằng đấy là những điểm ở bạn khiến anh ta thích và cảm thấy hết sức thú vị, chứ không phải là yêu. Một người bạn bình thường cũng có thể khiến tôi gạch ra năm lần con số mười bảy ấy.
Có tình yêu thật sự nào cần lí do đâu. Nguyên lí đơn giản này vì sao đàn ông hiểu, phụ nữ lại không (chịu) hiểu nhỉ?
Phải chăng khi yêu, phụ nữ luôn tự nhận mình mù quáng hơn đàn ông, nhưng thực tế là ngược lại, phái đẹp lúc nào cũng tỉnh táo kiểm tra độ tin cậy của con tim trước khi làm con thiêu thân lao vào ánh sáng?
Bạn có thấy rằng, bạn chỉ thường hỏi “Vì sao anh yêu em?” khi bạn mới cùng người đàn ông của mình bước vào câu chuyện tình yêu, rồi khi chốn bồng lai đã thành quen thuộc, chẳng khi nào bạn hỏi như vậy nữa không?
Vì bạn biết, một khi tình yêu đã cần đến lí do để tồn tại, tình yêu ấy đang trên đường đi xuống rồi.
Dẫu sao, cũng không thể bắt phụ nữ ngừng hỏi một điều gì đó quá đột ngột. Để đảm bảo quyền – được – coi – là – phụ nữ, thỉnh thoảng bạn vẫn nên nhõng nhẽo một chút với người đàn ông ấy:”Sao anh lại yêu em?”.
Và nếu anh ta không muốn ăn phở không mỳ chính, cũng chẳng đủ tâm tư nói quả chanh là quả cam, anh ta sẽ nói đơn giản: “Vì anh yêu em, thế thôi”. Bạn sẽ không cho rằng anh ta nói nước đôi chứ? Bạn sẽ không cho rằng anh ta nhạt nhẽo chứ? Bạn sẽ không tung cú knock-out “Có vẻ em chẳng có gì ấn tượng đáng để anh yêu” chứ?
Nếu bạn hài lòng với câu trả lời, tôi cam đoan bạn đã có người đàn ông của mình!
Theo VNE
Lý do anh yêu em
Chúng ta đều trải qua đổ vỡ. Trước khi gặp nhau, ta sống như những kẻ bất cần, sống theo bản năng mà không biết đến hậu quả.
Vì sao anh yêu em? Câu hỏi này em vẫn thường hỏi anh và anh cũng hay tự hỏi mình. Đây là câu hỏi muôn thuở của một người đang yêu mà bất cứ ai cũng phải dành cả cuộc đời mới có thể trả lời được. Và hôm nay anh cũng chỉ có thể cho em biết một phần thôi. Phần còn lại, với sự giúp đỡ của em, anh hứa sẽ trả lời hàng ngày trong 10 năm, 20 năm, 30 năm... 58 năm nữa.
Bất cứ sinh vật nào, dù là con người, loài động vật cao cấp hay con kiến nhỏ xíu, mà đang vẫy vùng trong biển trời dông bão, nơi sống hay chết, tồn tại hay không tồn tại chỉ có ranh giới mong manh thì bản năng của nó cũng sẽ là bám vào bất cứ cái gì có thể. Nếu ông trời (cầu mong ông có trên đời) còn thấy được thì nó sẽ gặp được phao cứu sinh. Còn không, đành phó mặc cho số phận và lũ cá mập.
Ngày đầu tiên chúng ta tình cờ gặp nhau, em đã nhìn vào mắt anh mà hỏi: "Anh có phải là người si tình?". Đúng! Với người anh yêu, anh là kẻ si tình nhưng mà sao em biết? Khi mà suốt 8 năm nay, mắt anh luôn chìm trong hận thù vì bị phản bội. Sau này anh mới biết, em cũng đang đau đớn vì bị phản bội như anh. Đó là sự đồng cảm của hai sinh vật đang chơi vơi ngoài biển cả. Và đó là lý do đầu tiên, vì sao anh yêu em.
Ảnh minh họa: Nuffnang.
Chúng ta gặp nhau khi không còn trẻ nữa, không có những buổi chiều đạp xe trên phố, ngắm hoàng hôn, không có những buổi xem phim tình yêu, những món quà nho nhỏ. Thay vào đó là những cử chỉ, hành động, lời động viên lúc khó khăn, những chia sẻ, cảm thông với nỗi đớn đau, những lúc yên lặng lắng nghe tâm sự bên ly rượu (đừng say nữa, phải tỉnh táo nghe em). Em hỏi anh: "Sao anh lãng mạn thế?". Hoàn tòan không em à. Đó chỉ là bản năng của một người đàn ông trong anh. Anh có thể lắng nghe, vỗ về khi em cần. Bờ vai anh không mạnh mẽ nhưng em có thể dựa vào bất cứ lúc nào. Bởi vì khi đó, anh cũng cần một chỗ dựa trong bão tố như một sinh vật mong manh giữa biển cả bão bùng. An ủi, chia sẻ với em cũng sẽ làm anh tìm lại sự cân bằng trong cuộc sống sau bao nhiêu biến cố trong đời. Đó là lý do vì sao anh yêu em.
Chúng ta đã đều trải qua đổ vỡ. Trước khi gặp nhau, ta đều sống như những kẻ bất cần, sống theo bản năng mà không biết đến hậu quả. Liệu chúng ta sẽ duy trì cuộc sống như thế được bao lâu nếu không gặp nhau? Thức lâu mới biết đêm dài, những khi hoạn nạn mới biết ai là bạn mình. Thật đáng tiếc là chúng ta không gặp được những người bạn cho đến khi chúng ta gặp nhau. Những ngày đầu yêu em, anh đã nói rằng sẽ làm em thay đổi suy nghĩ về cuộc sống. Nếu anh không làm được điều đó thì có nghĩa là em không yêu anh hoặc anh không đủ sức để làm em thay đổi.
Cho đến hôm nay, anh có thể tự hào là đã làm em được sống và yêu như một người phụ nữ bình thường, không khói thuốc, không rượu, không những cuộc chơi vô bổ mỗi khi hết giờ làm. Đó chính là lý do vì sao anh yêu em. Anh đến với em bằng tất cả sự chân thành. Những gì anh chưa nói ra bởi vì chưa thể nói, vì anh và em, như con chim sợ cành cong, vì chúng ta đã gặp quá nhiều sự phản bội, lừa lọc (cầu mong sẽ không gặp nữa). Nhưng những gì anh đã nói ra thì đều là sự thật.
Cho dù sự thật có thể đớn đau, có thể làm ta xa nhau nhưng cả hai sẽ được thanh thản. Làm được điều đó cũng là một lý do để anh yêu em. Và còn nhiều, rất nhiều những lý do vì sao mà anh yêu em, nhưng anh sẽ để dành để còn kể cho con cháu chúng ta nghe sau 10 năm, 20 năm, 30 năm... 58 năm nữa. Nhưng có một điều mà anh sẽ nói luôn. Đó là, vì đơn giản, anh yêu em và anh cần một tình yêu.
Theo Ngoisao