Vì một việc nhỏ nhặt mà chồng tôi ôm hận chị vợ suốt 9 năm
Không biết chị gái tôi đã gây nên tội tình gì mà chồng tôi luôn khó chịu với chị ấy.
Tháng trước, chị gái tôi bị tai biến và phải nhập viện cấp cứu. Chị 37 tuổi rồi mà vẫn chưa có chồng và người yêu cũng chẳng có. Bố mẹ tôi già rồi không thể đi phục vụ chị được. Chỉ có một mình tôi là người thân ruột thịt ở bên cạnh chị trong những ngày nằm viện.
Sau gần một tháng điều trị, cuối cùng chị tôi cũng được xuất viện nhưng phải ngồi xe lăn, do cơ thể chưa phục hồi hoàn toàn. Tôi muốn đưa chị về nhà mình để chăm sóc và giúp chị tập luyện mỗi ngày. Thế nhưng khi hỏi ý kiến chồng, anh ấy không đồng ý.
Chồng bảo cửa hàng tạp hóa của tôi đóng cửa làm mất nhiều khách. Cả tháng nay mỗi ngày tôi về nhà chỉ để tắm rửa, rồi lại vội vã vào bệnh viện, chẳng quan tâm đến chuyện ăn uống học hành của con cái.
Video đang HOT
Tôi bảo các con đều học cấp 2 cả rồi, phải để chúng tự làm mới trưởng thành được. Tôi cũng muốn ở nhà bán hàng để có tiền lắm chứ nhưng chị ruột bị như thế sao có thể bỏ mặc được. Bỏ ngoài tai sự ngăn cản của chồng, tôi vẫn đưa chị gái về nhà ở tạm vài tháng, đến khi chị phục hồi hoàn toàn rồi tính tiếp.
Vừa nhìn thấy chị em tôi về nhà, chồng hậm hực vào phòng dọn đồ đạc nói là ra ngoài sống. Tôi tức giận hỏi chồng tại sao luôn có ác cảm với chị gái tôi vậy. Chồng bảo cứ hỏi chị tôi là biết.
Khi chồng đi rồi, chị gái thật thà thú nhận mâu thuẫn giữa hai người. Ngày chúng tôi mua đất, chồng tôi có hỏi vay tiền chị, chị hứa sẽ cho vay. Nhưng lần đó chuyện làm ăn bị trục trặc, số tiền định giúp vợ chồng tôi mất hết. Chị đã nói rõ lý do cho chồng tôi biết nhưng anh ấy không tin. Cho là chị tôi nói dối, không muốn cho vay tiền nữa.
Chuyện đó tôi cũng biết và thấy có gì đâu mà chồng tôi phải ôm hận suốt 9 năm? Theo mọi người phải làm sao để chồng hết giận chị gái tôi đây?
Nửa đêm, chị dâu bế con nhỏ đến xin ngủ nhờ ở nhà tôi
Tôi ra mở cổng thì đau lòng khi thấy chị dâu bế con nhỏ, đứng co ro dưới cái lạnh của mùa đông.
Hàng xóm ai cũng khen anh trai tôi may mắn khi gặp một người vợ tốt như chị dâu tôi. Dù vẻ bên ngoài của chị ấy không xinh đẹp bằng nhiều người con gái khác nhưng tính tình rất tốt, hiếu thuận, lễ nghĩa nhất xóm. Gặp ai, chị ấy cũng thưa dạ đàng hoàng. Bố mẹ tôi nghe hàng xóm khen ngợi con dâu cũng nở mày nở mặt lắm.
Vậy mà anh tôi lại hay chê bai vợ. Anh ấy nói vợ người ta đẹp, vợ mình xấu, lại không biết ăn mặc nên càng quê mùa hơn. Mẹ tôi bực quá, mắng cho thì anh ấy im. Sau đó lại nói tiếp vào dịp khác, nhất là sau khi chị dâu sinh bé Mỡ, vóc người càng sồ sề hơn. Biết chị dâu tủi thân, tôi khuyên chị nên ráng nhịn chồng, đợi con lớn hơn một tí rồi học yoga hay tập gym để lấy lại dáng.
Năm ngoái, anh trai tôi đột nhiên đòi ra ở riêng. Bố mẹ tôi không đồng ý vì anh là con trai một, phải ở nhà từ đường để còn lo cúng kính sau này. Vả lại, mẹ tôi cũng muốn ở cạnh con dâu, có người thủ thỉ tâm sự mỗi ngày. Nhưng anh tôi một mực bảo nếu không ra ở riêng thì anh ấy ly dị vợ. Biết tính anh gia trưởng, ngang bướng nên bố mẹ tôi cũng không dám cản mà đành để vợ chồng anh ra ở riêng.
Có nhà riêng rồi nhưng chị dâu ngày càng ủ rũ. Chị ấy kể chồng đòi ra ở riêng chỉ để thuận tiện đi chơi bời với bạn bè. Chuyện nhà cửa, con cái đều do chị ấy một mình lo liệu cả. Thương chị dâu, tôi có nhắc nhở anh về sức chịu đựng của phụ nữ thì anh ấy gạt đi, còn cho rằng tôi nhiều chuyện.
Thứ 5 tuần trước, 11 giờ đêm mà chuông cửa nhà tôi kêu inh ỏi. Tôi ra mở cổng thì đau lòng khi thấy chị dâu bế con nhỏ, đứng co ro dưới cái lạnh của mùa đông.
Chị dâu không khóc. Chị cứng rắn nói sẽ ly hôn vì không chịu đựng nổi chồng mình nữa. Tôi hỏi thì chị nói anh tôi đi chơi với bạn bè về. Chị giặt áo anh thì thấy có vết son và mùi nước hoa nữ. Chị giận quá, trách hỏi thì bị chồng tát cho một cái. Chị hụt hẫng, chán nản nên bế con đến nhà tôi ở một đêm, sáng hôm sau sẽ về thẳng nhà ngoại ở quê.
Sáng sớm, tôi gọi điện cho bố mẹ để bố mẹ dạy dỗ lại anh trai. Một mặt, tôi nài nỉ chị dâu cứ ở nhà tôi thêm vài ngày, đợi anh tôi đến đón về. Nhưng chị ấy vẫn kiên quyết bế con đi, chỉ nhờ tôi thông báo với bố mẹ một tiếng. Anh tôi đến xin lỗi, chị lạnh lùng bảo anh cứ đợi đơn ly hôn và gặp nhau ở tòa.
Thấy chị mạnh mẽ như thế, tôi tin chị đã suy nghĩ kỹ lắm rồi. Anh tôi cũng bắt đầu hối hận và lo sợ. Phải làm sao để chị dâu tha thứ cho chồng, chấp nhận quay về lại với anh tôi đây?
Ngày trả con về với mẹ ruột, tôi khóc như đứt ruột gan Ngày chia tay, con khóc nức nở mà vợ chồng tôi cũng khóc theo. Khi em gái có thai, vợ chồng tôi đã khuyên mãi em ấy mới giữ con lại. Bởi lúc đó, em ấy chưa có chồng nên rất sợ lời đàm tiếu của thiên hạ. Cuối cùng, em tôi sinh, tôi đã nhận nuôi đứa bé và thương yêu chẳng...