Vì một câu nói đùa bâng quơ của chị hàng xóm, chồng tôi giận dữ đòi xét nghiệm ADN khiến cả nhà sửng sốt
Tôi nghe chồng đưa ra tuyên bố đanh thép mà nước mắt rơi lã chã vì uất ức.
Dốc hết trái tim – Tổng đài “lắng nghe và giải đáp” tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu – hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình… Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài – Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Xin chào chị Hướng Dương,
Chồng tôi vốn dĩ là một người rất thương yêu vợ. Nhưng anh cũng là người hay ghen tuông. Anh hay nhắc lại chuyện cũ của tôi rồi xỉa xói, bới móc. Tôi rất khổ tâm. Vốn dĩ tôi đã chẳng còn tình cảm với người cũ, dù chúng tôi yêu nhau 4 năm, nhưng chồng lại hành hạ tinh thần tôi suốt.
Mấy ngày trước, khi đang cho con ăn, chồng tôi bỗng giận dữ bế con về. Vẻ mặt anh tức tối đến mức đỏ gay. Rồi anh tuyên bố sẽ dẫn con đi xét nghiệm ADN, xem đứa nhỏ có phải là con ruột của anh không?
Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Bố mẹ chồng tôi hỏi vì sao anh lại đòi xét nghiệm, anh mới nói là do chị hàng xóm nói rằng đứa bé nhìn không hề giống anh chút nào, giống “hàng xóm” hơn. Vì thế, chồng tôi nghi ngờ đứa nhỏ là con của người yêu cũ tôi.
Tôi nghe mà uất ức, bật khóc nức nở. Từ đó đến nay, chồng tôi không hề đụng vào con dù thằng bé đòi ba bế suốt ngày. Thậm chí anh còn hắt hủi con, gắt gỏng mắng con là: “Đồ con hoang”. Hướng Dương oi, tôi chua xót cho mình và cho con lắm dù bản thân mình chẳng có lỗi gì cả. Tôi phải làm sao để chồng tôi “thông suốt”, hết ghen tuông vớ vẩn đây? (hongnhu…@gmail.com)
Chào bạn,
Hướng Dương rất hiểu cho tâm trạng mệt mỏi của bạn hiện tại. Chồng bạn thiếu sự tin tưởng vào vợ và luôn hành hạ vợ, cũng như hành hạ chính anh ấy, bằng quá khứ của vợ và suy diễn của mình. Mặc dù rất yêu thương vợ nhưng chính những hành động này đã đẩy cả hai vào sự đau khổ, tổn thương.
Bạn nên nói chuyện với chồng về đứa con. Nói trực tiếp không được thì nhắn tin, viết giấy, hãy nói rõ ràng với anh ấy về cha của đứa bé. Con không có tội, sự hắt hủi của anh ấy vô tình có thể để lại những tổn thương tâm lý cho trẻ. Đây là điều không nên.
Nếu anh ấy muốn, bạn cứ để anh ấy đưa con đi xét nghiệm ADN. Nhưng trước đó, bạn nên hỏi thẳng anh ấy nếu đứa bé chính xác là con ruột thì anh ấy sẽ bù đắp tổn thương tinh thần cho mẹ con bạn bằng cách nào? Và liệu lần xét nghiệm này có xóa tan hết những nghi ngờ mà anh ấy dành cho bạn không? Tình cảm vợ chồng sẽ ra sao nếu anh ấy cương quyết đưa con đi xét nghiệm thay vì tin tưởng vợ? Bạn sẽ bị tổn thương thế nào vì hành động và lời nói của chồng. Sau đó, hãy để anh ấy tự quyết định việc có nên đưa con đi xét nghiệm không?
Bạn cũng có thể nhờ đến bố mẹ chồng, anh em họ hàng, người thân xung quanh tác động tâm lý, để chồng bạn thay đổi. Bạn cũng nên gọi người hàng xóm, yêu cầu chị ấy giải thích rõ ràng về lời nói đùa vô ý tứ kia.
Khi một người đàn ông lúc nào cũng nghi ngờ vợ, mọi việc anh ấy làm sẽ chỉ để tháo gỡ khúc mắc trong lòng. Nhưng nếu vợ chồng không có sự tin tưởng nhau, hôn nhân sẽ chìm trong đau khổ, u tối, không bền vững. Bạn cần nói rõ với chồng điều này để anh ấy thấu hiểu mọi chuyện và sáng suốt hơn trong hành động.
Thân ái.
Vừa nghe xong điện thoại của mẹ vợ, chồng đã vứt cuốn sổ đen vào người tôi rồi tuyên bố câu sắc lạnh khiến tôi sợ run người
Sắc mặt chồng giận dữ đến mức đỏ gay. Câu tuyên bố của anh càng khiến tôi run lẩy bẩy.
Trong 3 chị em, tôi là người lấy được chồng tốt nhất, giàu có nhất. Chồng tôi mở công ty riêng, làm ăn phát đạt. Sau khi cưới, tôi nghe lời anh, nghỉ việc ở nhà làm nội trợ, chăm sóc con và quán xuyến việc đối nội đối ngoại. Cuối tuần, anh lại đưa tôi về nhà chơi một ngày. Lần nào đi anh cũng mua đủ thứ quà cáp tặng bố mẹ và các cháu của tôi. Nhờ thế, tôi mát mặt với hàng xóm và gia đình lắm.
Nhưng 2 năm nay, mẹ tôi lại ỷ lại vào chồng tôi. Bất cứ việc gì trong nhà cần đến tiền, bà đều gọi điện trực tiếp cho con rể để hỏi xin. Mấy lần đầu, lý do còn chính đáng nên chồng tôi chẳng ngại rút tiền cho. Nhưng càng về sau, lý do đưa ra càng vặt vãnh, rồi thái độ xin cũng "lồi lõm" nên chồng tôi không vui ra mặt.
Tôi hay nhắc khéo mẹ mình, bảo bà có muốn hỏi tiền thì cứ gọi điện cho tôi, đừng gọi chồng tôi nữa. Bà lại quay ngược mắng tôi lấy chồng giàu rồi lên mặt dạy đời, tôi keo kiệt như thế thì làm sao cho tiền bà được? Tôi nghe mà tủi thân và uất ức lắm.
Tôi nhắn tin, gọi điện anh đều không nghe máy. (Ảnh minh họa)
Đêm qua, khi đang rửa bát thì tôi nghe tiếng chồng gắt gỏng qua điện thoại: "Vợ chồng con có phải cái ngân hàng đâu mà mẹ muốn là gọi điện đến xin?". Còn chưa hiểu chuyện gì thì anh đã giận dữ vứt cuốn sổ đen vào người tôi rồi hét lên: "Lấy cô đúng là sai lầm? Mẹ cô mở miệng ra là đòi tiền? Thằng này có phải cái kho tiền cho các người rút đâu? Hay tôi bán nhà bán công ty cho vừa lòng các người? Đây là tổng tiền mẹ cô vay 2 năm nay, cô tự liệu trả lại cho tôi rồi ly hôn".
Tôi chết sững. Lật sổ ra, chồng tôi ghi rất cẩn thận số tiền, ngày vay và cả tiền lãi... Tính tổng 2 năm nay, mẹ tôi đã vay cả gốc lẫn lãi lên tới cả tỷ đồng. Lý do khi thì cho chị hai xây nhà, khi thì cho chị ba mua xe, khi lại chạy việc cho anh rể...
Tôi ngồi sụp xuống nền nhà, cảm giác chua chát dâng lên tận cổ. Thì ra trong mắt mẹ tôi, tôi chỉ là đứa để bà bòn rút và lợi dụng thôi. Vì bà, giờ chồng đòi ly hôn, đòi lại tiền. Vậy chắc hả lòng hả dạ bà lắm.
Từ đêm qua tới giờ, chồng tôi bỏ đi, không về nhà. Tôi nhắn tin, gọi điện anh đều không nghe máy. Mẹ thì gọi hối thúc tôi cầm tiền về. Mọi thứ khiến tôi muốn phát điên lên và không biết phải giải quyết như thế nào?
(thuvi...@gmail.com)
Thương cảm cho chị hàng xóm một mình nuôi con, đến khi thấy mặt chồng của chị ấy tôi rụng rời tay chân Chị hàng xóm là người hiền lành, tìm việc nhẹ nhàng làm ở nhà để có thời gian nuôi con trai nhỏ. Nhưng tôi thấy mẹ con chị sống rất đầy đủ, có vẻ như chồng chị lo toan không thiếu gì. Tôi lấy chồng được 3 năm, chúng tôi vẫn ở nhà trọ vì chưa đủ tiền để mua nhà. Vài tháng...