Vào viện thăm mẹ chồng ốm nặng, bà lén lút dúi mẩu giấy vỏn vẹn 6 chữ rụng rời
Chồng dặn tôi cứ yên tâm chăm mẹ đẻ, giao bà cho người ngoài không yên tâm. Cuối tuần có thời gian thì tôi về thăm mẹ chồng là được, ở nhà đã có anh rồi.
Khỏi phải nói tôi cảm kích và biết ơn chồng thế nào. Mẹ chồng tôi ốm nặng mấy tháng nay rồi. Thời gian bà ở viện nhiều hơn ở nhà. Có lẽ bà cũng không còn ở với con cháu được bao lâu nữa.
Vợ chồng tôi kết hôn đến nay là 6 năm, đã sinh được hai đứa con, nếp tẻ đủ cả. Bố chồng thì mất cách đây 4 năm. Từ sau đám cưới nhà tôi vẫn ở chung với bố mẹ chồng.
Hơn 1 năm trước, tôi về ngoại chăm mẹ vì bà bị ốm. Thường cuối tuần tôi mới về nhà chồng, có lúc để con lại nhờ mẹ chồng trông nom, có lúc tôi đón 2 đứa về ngoại cùng luôn. Nói chung cứ chạy đi chạy lại giữa hai nơi như vậy. Vì mẹ đẻ chỉ có mình tôi, lại chẳng thể đón bà về sống cùng, cũng chỉ còn cách đó.
Hơn 1 năm trước, tôi về ngoại chăm mẹ vì bà bị ốm. (Ảnh minh họa)
Mấy tháng trước mẹ chồng ốm nặng, tôi hỏi chồng định thế nào. Tôi lên kế hoạch thuê người chăm mẹ đẻ, còn mình sẽ về chăm sóc mẹ chồng, làm tròn trách nhiệm của người con dâu. Thời gian qua nhà chồng để tôi đi lại trông nom mẹ đẻ đã là rộng lượng và có tình nghĩa rồi.
Vậy nhưng chồng tôi bảo không cần. Anh dặn vợ cứ yên tâm chăm mẹ đẻ, giao bà cho người ngoài không yên tâm. Cuối tuần có thời gian thì tôi về thăm mẹ chồng là được, ở nhà đã có anh rồi. Khỏi phải nói tôi cảm kích và biết ơn chồng thế nào.
Mấy tháng qua, tuần nào tôi cũng về thăm mẹ chồng nhưng thậm chí chồng còn không cần vợ ngủ qua đêm trong viện với bà. Vào được một lát anh đã đuổi tôi về với con. Tôi không hề nghĩ ngợi gì cho tới cuối tuần trước tôi về thăm mẹ chồng như thường lệ.
Ngồi bên giường mẹ chồng, chồng tôi cũng đứng gần đó, bà đột ngột nắm tay tôi rồi lén lút dúi vào một mẩu giấy nhỏ. Tôi định mở ra xem thì bà dùng ánh mắt ngăn lại. Được một lát thì chồng giục tôi ra về.
Video đang HOT
Về nhà, tôi mở mẩu giấy đó ra xem thì phải rụng rời khi nhìn thấy bên trong chỉ vỏn vẹn 6 chữ viết vội nguệch ngoạc: “Ly hôn ngay, hỏi bà Thoa”. Bà Thoa là một người bạn thân của mẹ chồng tôi.
Vội vã tìm gặp bà Thoa đưa ra mẩu giấy đó, tôi đã được nghe một câu chuyện không thể tưởng tượng nổi. Hóa ra trong thời gian tôi về bên nhà chăm mẹ thì chồng đã ngoại tình. Nhưng anh ta cực kỳ tinh vi, giấu giếm tài tình khiến tôi không mảy may phát hiện.
Khi mẹ chồng bị ốm nặng, nhiều lần chồng bắt bà phải di chúc toàn bộ tài sản cho mình. Mục đích để mua nhà mới, tậu xe đẹp sống với người tình. Bà từ chối khiến anh ta càng uất ức, bởi biết bà thương con dâu cùng hai cháu nội, sợ bà để 1 phần tài sản cho tôi.
Chồng luôn tìm cách ngăn cản không cho tôi tiếp xúc với mẹ chồng. Những lúc tôi đến viện thăm bà, anh ta cũng kè kè bên cạnh, thậm chí còn tịch thu cả điện thoại của mẹ để bà không liên lạc được với con dâu. Anh ta sợ bà sẽ tiết lộ mọi chuyện.
Chồng luôn tìm cách ngăn cản không cho tôi tiếp xúc với mẹ chồng. (Ảnh minh họa)
Nhưng thật ra mẹ chồng đã phòng hờ tình huống xấu, lập di chúc từ rất sớm rồi. Ban đầu bà vẫn muốn khuyên anh ta quay đầu vì nhận thấy cô người tình kia chỉ muốn đào mỏ nhưng anh ta u mê quá. Thời gian ở viện, chắc chắn anh ta đã luôn gây sức ép bắt mẹ chồng phải lập di chúc. Lúc mẹ ốm bệnh lại chỉ nghĩ đến người tình, bà tuyệt vọng hoàn toàn, quyết định tìm cách nói cho tôi biết.
Di chúc bà đã lập có công chứng đàng hoàng và bà Thoa đang giữ hộ. Trong đó bà để lại tất cả tài sản cho tôi chỉ với một yêu cầu là phải nuôi dưỡng, dạy bảo hai cháu bà trưởng thành nên người.
Cả đêm ấy tôi mất ngủ. Mọi chuyện quá đột ngột khiến tôi sốc vô cùng. Đau đớn và lạnh người trước sự phản bội mưu mô của chồng, cũng may tôi có một người mẹ chồng tuyệt vời. Dẫu biết bà để lại tài sản cho tôi không hẳn là vì thương quý con dâu, thế nhưng tấm lòng của bà với hai đứa cháu cũng khiến tôi phải cảm kích và bội phục.
Sáng ra, tôi đã lên tòa án xin mẫu đơn ly hôn. Người chồng như vậy chẳng còn gì luyến tiếc. Tôi sẽ lật bài ngửa với chồng, rồi thay anh ta chăm sóc cho mẹ chồng thật tốt những ngày tháng còn lại của bà. Và chắc chắn là tôi phải tận tâm tận lực hoàn thành di nguyện của bà.
Chị dâu ham ăn lười làm nhà chồng vẫn quý như vàng, biết nguyên do tôi "há hốc miệng"
Sức khỏe yếu gì mà trắng nõn phây phây béo tốt hơn cả tôi thế kia? Trong nhà, một người làm hết mọi việc, người kia thì rong chơi, thử hỏi ai chấp nhận được.
Nhà chồng tôi có hai anh em trai, anh trai chồng và chị dâu đã sống chung với bố mẹ được 7 năm nay. Nhà thì không quá chật chội nhưng đông người phức tạp, tôi cứ nghĩ kiểu gì bố mẹ chồng cũng sắp xếp cho một trong hai người con trai ra ở riêng.
Vậy nhưng khi về làm dâu tôi mới ngã ngửa khi ông bà tuyên bố không đứa con nào được ra ở riêng cả, phải ở chung hết với ông bà. Bố mẹ chồng, anh chị chồng và hai đứa con nhỏ, nhà tôi mà sinh thêm hai con nữa thì đủ biết ầm ĩ thế nào. Tôi hỏi chồng, anh bảo bố mẹ quyết định như vậy, nếu cứ nằng nặc đòi ra ở riêng thì ông bà sẽ từ mặt.
Bố mẹ chồng cũng bình thường không đến nỗi khắt khe, khó tính. Anh trai chồng biết đối nhân xử thế, nhà chồng lại không quá nghèo khó. Duy chỉ có chị dâu, tức là vợ anh chồng là khiến tôi khó chịu và chướng mắt.
Duy chỉ có chị dâu, tức là vợ anh chồng là khiến tôi khó chịu và chướng mắt. (Ảnh minh họa)
Từ khi tôi về làm dâu, chỉ thấy chị ấy ở nhà ăn chơi hưởng thụ không hề làm bất cứ việc gì. Không đi làm kiếm tiền cũng không làm việc nhà, đến chăm con cũng do bố mẹ chồng đỡ đần. Chỉ thi thoảng chị ấy cầm chổi lên quét được cái nhà, nấu được vài món ăn hoặc rửa mấy cái bát mà thôi.
Bố mẹ chồng còn bận chăm hai đứa con nhỏ giúp chị dâu nên mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều đến tay tôi. Đi làm về lại hì hục nấu nướng, dọn dẹp, chị dâu thì ngồi xem tivi khiến tôi tức nghẹn. Tất nhiên là tôi phải ý kiến ngay với nhà chồng nhưng ông bà hết mực bênh vực chị ấy, bảo rằng sức khỏe chị dâu yếu cần nghỉ ngơi.
Sức khỏe yếu gì mà trắng nõn phây phây béo tốt hơn cả tôi thế kia? Trong nhà, một người làm hết mọi việc, người kia thì rong chơi, thử hỏi ai chấp nhận được. Nếu chỉ có mình tôi thì đã đành.
Tôi ấm ức phát khóc tố khổ với chồng nhưng anh chỉ bảo tôi cố gắng chịu đựng, chung quy cũng chỉ là vài việc vụn vặt trong nhà. Tôi kêu nhiều quá thì chồng trách tôi ích kỷ, suốt ngày tị nạnh với anh chị em nhà chồng. Mọi người nghe như vậy có lọt tai không?
Cho đến hôm vừa rồi, vợ chồng cãi nhau to cũng chỉ vì chuyện chị dâu ham ăn lười làm, còn tôi thì phải gánh mọi công việc nhà chồng một cách bất công vô lý. Tôi mới đùng đùng đòi ly hôn, tuyên bố nếu không ra ở riêng thì tôi cũng không cần chồng nữa.
Lúc ấy anh mới thở dài kể lại mọi chuyện về chị dâu và nguyên do khiến cho bố mẹ chồng đối xử với chị ấy như hiện tại. Hóa ra anh trai chồng có bệnh thận, đã chạy chữa nhiều, cách đây 2 năm thì anh phải tiến hành ghép thận mới mong giữ lại được mạng sống. Và người hiến cho anh một bên thận chính là chị dâu.
Chị tự nguyện làm điều đó khiến nhà chồng vô cùng cảm kích, biết ơn. Lúc đó họ đã sinh được 2 con rồi. Nhờ có thế mà anh chồng mới được sống khỏe mạnh bên bố mẹ, vợ con thêm nhiều năm. Lo sợ chị dâu sức khỏe suy sút sau khi hiến thận nên bố mẹ chồng bắt chị nghỉ việc ở nhà, không cho chị làm gì, hầu như chỉ ăn chơi bồi dưỡng.
Chị tự nguyện làm điều đó khiến nhà chồng vô cùng cảm kích, biết ơn. (Ảnh minh họa)
Sở dĩ bố mẹ chồng không cho chúng tôi ra ở riêng vì sẽ không còn ai làm việc nhà. Ông bà còn chăm cháu, thời gian đâu mà phục vụ cơm nước, dọn dẹp cho cả gia đình. Vậy là tôi thành người chịu trận, gánh hết vất vả khổ sở.
Tôi đờ người khi biết lý do thật sự phía sau. Thực lòng tôi rất khâm phục và ngưỡng mộ chị dâu vì đủ quyết đoán, hi sinh để làm điều đó cho chồng. Nếu bản thân mình rơi vào hoàn cảnh ấy, tôi cũng không chắc là có làm được như chị ấy không.
Vậy nhưng đó là chuyện của vợ chồng họ, tình nghĩa vợ chồng anh chị ấy thắm thiết thế nào thì cũng đừng lôi người không liên quan vào. Tại sao tôi phải là kẻ ôm hết việc nhà cho chị dâu? Bất mãn nói với chồng thì anh bảo bố mẹ sẽ không để chúng tôi phải thiệt thòi. Ông bà cũng có chút của ăn của để, tôi cứ cho đi vô tư rồi sẽ nhận lại xứng đáng.
Tôi cần gì chút tiền của bố mẹ chồng. Chưa nói đó cũng chỉ là một lời hứa suông, một miếng mồi để dụ tôi bán sức lao động mà chưa biết cuối cùng có chia cho tôi thật hay không. Bây giờ tôi muốn ra ở riêng, vậy phải làm thế nào để bố mẹ chồng chấp nhận mà không ngăn cấm nữa?
Dọn dẹp phòng ngủ của mẹ chồng, tôi hốt hoảng khi thấy tờ di chúc cất kĩ trong túi đựng quần áo cũ Thật không ngờ, mẹ chồng lại giấu giếm tôi một chuyện động trời như vậy. Sau khi bố chồng mất, tôi đưa mẹ chồng từ quê lên sống với vợ chồng tôi vì ở quê không còn ai nữa. Mẹ chồng tôi thật thà nên tôi thương bà lắm. Tôi chăm sóc bà chẳng khác gì mẹ ruột. Mấy hôm trước, tôi có...