Vẫn cứ yêu người đàn bà phụ bạc ấy
Trong hơi thở ngập ngừng, Hải nói “anh vẫn còn yêu em”!, còn Dương, có lẽ từ đầu cô đã biết mình chưa bao giờ hết yêu anh.
Dương đang loay hoay với chiếc máy may công nghiệp may nốt hàng để trả cho khách thì điện thoại reo, ánh sáng từ màn hình điện thoại chiếu vào mắt khiến Dương ảo tưởng, số máy đã mất hút từ mười năm lại gọi đến. Có chút háo hức, có chút mong chờ và cả cảm giác sợ hãi, Dương nhấn nghe.
Vẫn là giọng nói đều đều của Hải có phần già nua và khô khan hơn xưa, anh hỏi cô giờ cô ở đâu, đang sống như thế nào. Dương chỉ có thể trả lời vài câu xã giao không đầu không cuối, cô biết anh đã tìm ra số điện thoại của mình thì chắc chắn nắm rõ hoàn cảnh hiện tại của cô. 10 năm không gặp, khi cả hai đều đã đi quá nửa chừng xuân, tất cả mọi sự liên hệ đều gợi lại cho Dương sự đau đớn.
Trong hơi thở ngập ngừng, Hải nói: “Anh vẫn còn yêu em”!. Còn Dương, có lẽ từ đầu cô đã biết mình chưa bao giờ hết yêu anh. Nhưng những hành động đê hèn trong quá khứ khiến Dương không còn can đảm nhận lại tiếng yêu của anh lần nữa.
Dương biết mình chưa bao giờ hết yêu anh nhưng quá khứ khiến cô không can đảm đón nhận tình yêu đó. Ảnh minh họa.
Dương gặp Hải lần đầu trong một buổi giao lưu sinh viên (SV) trên thung lũng Mai Châu lộng gió, giữa ánh lửa bập bùng chàng SV đào hoa năm 3 của khoa Cầu đường, trường Giao thông Vận tải bị hút hồn bởi cô SV năm nhất của trường Mỹ thuật công nghiệp.
Hải nói anh yêu cô từ cái nhìn đầu tiên, ngay khi nhìn thấy nụ cười với hai má lúm đồng tiền và khuôn mặt ửng hồng lên dưới lửa nóng cùng cái nháy mắt tinh nghịch dành cho anh khi hai người múa cặp, Hải biết mình đã hoàn toàn rơi vào lao ngục tình yêu.
Sau hai ngày ở Mai Châu trở về Hà Nội, đôi trẻ say đắm nhau như đôi chim câu. Hải yêu và chăm chút cho Dương hết mực, anh giúp cô ôn bài, hoàn thành những bản vẽ kỹ thuật cao, giúp cô trang trải cuộc sống ở thành phố đắt đỏ này.
Dương rất yêu và biết ơn Hải, anh như người anh, người thầy và cả người cha của cô trong những năm tháng đầu tiên bơ vơ đất khách quê người. Cũng như bao đôi trẻ đang độ sắc xuân, họ yêu nhau say đắm, thề nguyền trọn đời trọn kiếp và trao cho nhau trái cấm nguyên vẹn nhất.
Lần đầu tiên bỡ ngỡ, Hải và Dương như chìm sâu vào con thuyền không bến đỗ, họ thiếu kinh nghiệm và Dương đã có thai, năm đó Dương mới 20 và Hải chỉ vừa 22, lo lắng sợ hãi nhưng vì yêu Dương nên Hải quyết tâm xin bố mẹ tổ chức đám cưới. Và đương nhiên bố mẹ Hải – hai vị thân sinh ngoài 40 mới có mụn con cầu tự nào đồng ý, dù trước đó họ biết Dương và khen cô ngoan ngoãn dịu dàng. Nhưng với tư tưởng của những người đi qua những năm chiến tranh bom đạn, chữ trinh tiết đáng giá ngàn vàng khiến cho bố mẹ Hải nổi trận lôi đình và bắt hai người tự giải quyết.
Video đang HOT
Cay đắng và xót xa nhưng bản thân Dương và Hải cũng không muốn lỡ dở học hành nên đã đồng ý. Xót xa với thiệt thòi và mất mát của Dương, Hải càng yêu và chiều chuộng Dương hơn, anh đã thề với lòng ngoài Dương ra sẽ không lấy ai cả. Dương cũng nhất mực tin tưởng rằng Hải thật lòng trân trọng mình nhưng một cô gái quê sống tại nơi đất khách quê người và vết thương phá thai khi còn quá trẻ khiến Dương mầm mống lo sợ trong Dương cứ ngày lớn dần.
Nhất là trong những ngày Hải đi thực tập xa, có khi cả tháng cả hai mới gặp nhau, Dương trở nên ghen tuông và hờn dỗi khi Hải không bắt máy, cô chửi bới thậm tệ khi bất chợt nghe thấy tiếng cô gái nào đó bên Hải. Dương luôn ghi nhớ câu nói của những người đi trước “Tham như trai xây dựng”. Đã rất nhiều lần Hải thề thốt, anh đưa cho Dương tất cả tiền tiết kiệm trong những ngày đi công trình của mình, anh yêu và tha thứ cho sự ghen tuông mù quáng của cô.
Vượt qua rất nhiều sự hoài nghi và đố kỵ, Dương và Hải cũng đã nắm tay nhau đi qua thời sinh viên mặn ngọt, bố mẹ Hải cũng đã cởi mở với Dương hơn. Nhưng công việc xây dựng Hải lựa chọn đồng nghĩa với việc Hải không thường xuyên bên cô, anh yêu những cây cầu và dành hết tâm sức cho chúng.
Cơn ghen tuông của Dương tưởng chừng đã nguội đi trong khoảng thời gian Hải bên cạnh lại bùng cháy lên khi Hải đi xa, công việc thiết kế thời trangkhiến Dương có cơ hội tiếp xúc với nhiều người đàn ông có tiền và ga lăng, họ chịu chi và khiến Dương vơi bớt cô đơn với những màn săn đuổi quyết liệt. Hải đều nghe được những lời đó nhưng anh tin tưởng tuyệt đối vào tình yêu Dương dành cho mình.
Hai năm sau ngày tốt nghiệp Hải đã kiếm được một số tiền nhất định để xây dựng tổ ấm cho hai người, anh đã lên kế hoạch cầu hôn Dương với cả một video dàn dựng công phu từ đầu ở Mai Châu, đến những bức ảnh anh trong bộ đồ lao động nhem nhuốc nhìn ảnh cô đang cắm cúi bên những bản vẽ thời trang…, chiếc nhẫn có viên kim cương nhỏ xíu anh đã dành dụm rất lâu mới mua được, căn phòng có nến và hoa anh đã mượn của một cậu bạn đang đi du học để trang trí cho buổi tối đáng nhớ. Việc cần làm duy nhất là anh sẽ bất ngờ đến đón Dương trong căn hộ mini của cô và đưa cô đến đây.
Nhưng khi Hải đến, đập vào mắt anh là hình ảnh Dương trong chiếc khăn tắm trắng chỉ đủ che nửa bộ ngực mơn mởn phong trần của cô, trên chiếc giường quen thuộc anh đã từng nằm thì tên “giám đốc” của Dương đang nằm chễm chệ. Hải không nhớ mình đã đấm hắn bao nhiêu cú đấm và nghe được những lời tuyệt tình của Dương.
Hôm sau anh quay lại công trường xây dựng trên Sơn La, do không tập trung, Hải đã phạm sai lầm nghiêm trọng và bị rơi từ giàn giáo xuống, anh bị thương nặng và phải chuyển viện về Hà Nội ngay trong đêm. Hơn 2 tháng chiến đấu với tử thần Dương không hề đến thăm anh, cô vội vã kết hôn với chú rể giàu có và xuất ngoại.
5 năm sau Dương về nước với hai đứa con gái sinh đôi và mở một hiệu may chung với bạn. Cô đã ly hôn với người chồng nghiện ngập phóng túng. Anh ta thực chất chỉ có mác Việt Kiều rởm làm việc chủ yếu ở công xưởng may đồ lót chứ không hề có công ty bên Mỹ như đã khoe trước đó.
Còn Hải vẫn chưa kết hôn, anh đã 36 tuổi, chín chắn và thành đạt nhưng trở nên nghi ngờ và coi thường phụ nữ, phụ nữ đến với anh chỉ như cuộc vui qua đường, cũng có những người chân thành và nhiệt tình. Nhưng ở bên họ Hải chỉ nghĩ đến nụ cười lúm đồng tiền duyên dáng và đôi mắt trong sáng của Dương trong ngọn lửa bập bùng của Mai Châu gần 20 năm về trước…
Theo Phunutoday
Không quên được người đàn ông phản bội
Yêu nhau 5 năm, bao khó khăn, cách trở vậy mà cuối cùng anh ta lại phụ em, yêu người khác.
Em chào chị Thanh Bình!
Em muốn vơi đi nỗi đau, muốn tìm cách quên được anh nhưng không được. Giờ em mong chị hãy cho em một lời khuyên để em thoát khỏi hoàn cảnh đau khổ này.
Em năm nay đã 29 tuổi ở Thành phố Hồ Chí Minh, còn anh thì 30. Chúng em quen nhau đã được gần 5 năm. Chúng em quen nhau từ năm 2008, trong một lần tình cờ anh tìm việc trên mạng và đã quen em.
Em là người không mấy thiện cảm với những cuộc trò chuyện trên mạng nên lúc đầu tụi em chỉ nói chuyện qua loa. Em cũng không quan tâm và không để ý đến anh vì lúc đó cả anh và em đều đã có người yêu nhưng đều không hạnh phúc với tình yêu hiện tại của mình. Bẵng đi 1 thời gian anh bắt đầu liên lạc lại qua mạng. Thế rồi chúng em lại tiếp tục trò chuyện qua lại. Anh có cách nói chuyện rất thông minh, hài hước nên em đã bị lôi vào cách nói chuyện của anh lúc nào không biết.
Và rồi chúng em quyết định gặp mặt nhau, ngay lần gặp đầu tiên với anh trái tim em đã loạn nhịp (lúc đó em đã chia tay với bạn trai em). Anh không đẹp, nhưng ở anh có 1 điểm gì đó làm em rất yên tâm, cảm giác gần gũi và an toàn khi bên anh. Và anh nói anh không nghĩ có thể quen được em, em là người con gái đầu tiên anh gặp làm trong Công ty xây dựng mà lại hiền và dịu dàng như vậy.
Em yêu anh, không ngại khó, ngại khổ để bên anh 5 năm qua, vậy mà cuối cùng anh phụ tình em (Ảnh minh họa)
Chúng em đã trải qua biết bao khó khăn, sóng gió mới có thể đến được với nhau. Vì lúc đó anh không thể chia tay được với người yêu cũ của anh. Người đó đã đòi tự tử và hăm dọa nếu chia tay, không chỉ anh mà cả gia đình anh sẽ không yên với cô ấy. Anh trai anh lập gia đình, anh về quê dự người con gái ấy cũng nhất quyết đòi theo anh về. Anh không thể không về đám cưới của anh trai mình nên dù cô ta đeo bám anh cũng đành phải đưa cô ta về. Và anh nói với em là anh không thể chia tay cô ấy, không thể thoát được cô ấy nên anh xin lỗi em. Lúc đó em đã yêu anh rất nhiều, nhìn anh bị dày vò bởi người con gái đó và phải suy nghĩ về em, em thấy rất đau nên em quyết định rời xa anh, cắt đứt mọi liên lạc với anh.
Chia tay nhưng hình bóng và tình cảm em dành cho anh vẫn nguyên vẹn. Em cũng đã cố để quen người khác và quên anh nhưng không được. Khoảng 6 tháng sau anh lại nhắn tin cho em nói cô ấy đã đồng ý chia tay với anh và đã về quê, muốn em cho anh một cơ hội. Vì còn yêu anh và bất chấp sự ngăn cản của bạn bè, em đã đồng ý hàn gắn lại và từ đó anh đã chuyển lên thành phố sống và làm việc.
Tình yêu của chúng em rất đẹp, vì em và anh rất hợp nhau, chúng em đã có biết bao nhiêu kỉ niệm với nhau, tưởng rằng sẽ có được một kết quả như mong muốn, nhưng khi anh về nói với gia đình về tình cảm của chúng em, gia đình anh đã phản đối. Em và anh khắc tuổi và có một số lí do khác nữa. Em cũng đã nói với gia đình về tình yêu của em và anh, gia đình em cũng không đồng ý. Em quyết tâm yêu anh nên dù gia đình không đồng ý em cũng sẽ nhất quyết cưới dù cho có ra sao đi chăng nữa. Còn ba mẹ 2 bên thì em tin với tình yêu, sự chân thành của em, em sẽ thuyết phục được. Em không ngại khó khăn, cực khổ chỉ cần anh bên em, cùng cố gắng với em.
Nhưng anh không như vậy, có thể vì tình yêu em dành cho anh nhiều hơn nên nhiều lần anh đã muốn buông tay em. Vì rất yêu anh và muốn cho anh thấy em có thể làm được tất cả nên em đã níu kéo, không phải vì em không tìm được người khác, vì em có công việc với thu nhập ổn định, em klà một người vui vẻ, xinh xắn, dễ thương (theo sự nhận định của mọi người xung quanh), nhưng em muốn nắm giữ lấy hạnh phúc của mình, tình yêu của mình. Chúng em đã đi với nhau gần 5 năm với biết bao kỉ niệm vui buồn.
Tết nguyên đán 2014 anh về quê và ít điện thoại, nhắn tin cho em. Em cũng nhận ra được sự khác biệt đó của anh và vô tình em đã xem được những tấm hình anh và một người con gái khác. Những câu "anh yêu em" anh gởi cho người con gái đó, anh đưa người đó về nhà và ăn tiệc cùng gia đình anh nữa (trong khi 5 năm trời quen em, em nói em sẽ về quê cùng anh để gặp gia đình anh, thuyết phục bố mẹ anh cùng anh nhưng anh không chịu. Anh cũng không đến nhà em từ lúc quen em, mặc dù nhà em ở thành phố, nơi anh làm). Cũng có đôi lần em đọc được tin nhắn của anh với người con gái đó do anh chưa xóa kịp, em cũng đã nghi ngờ trước đó về mối quan hệ giữa anh và cô ấy. Tết vô anh gặp em và nói chia tay vì gia đình anh phản đối kịch liệt và anh đã quen người con gái đó, cô gái đó mới 24 tuổi, cùng quê với anh. Em đau đến thắt lòng, bao nhiêu tình yêu, sự cố gắng và tất cả những gì em dành cho anh chỉ đổi lấy được kết quả như thế này, một sự phản bội.
Em muốn quên anh, anh đã lừa dối em nhưng em yêu anh còn nhiều hơn bản thân mình, mỗi lần nghĩ đến anh đang vui vẻ, hạnh phúc bên người con gái khác em như nghẹt thở. Do em đã quá tin, yêu và hy vọng ở anh quá nhiều, giờ nhìn đâu em cũng chỉ thấy kỷ niệm và hình bóng anh.
Chị Thanh Bình ơi! Chị chỉ cho em phải làm như thế nào mới có thể quên anh đây? Em thực sự hụt hẫng và rất sốc, mặc dù trước mặt bạn bè và mọi người em vẫn tỏ ra vui vẻ bình thường. Nhiều lúc em nhớ anh quay quắt đến phát điên. Em vốn là người mạnh mẽ và tự trọng cao, nhưng khi quen anh em đã vứt bỏ hết tất cả chỉ để đổi lấy tình yêu của anh, vậy mà...Em không thể tập trung vô công việc được, em đau và thất vọng lắm, chị àh. Chị hãy chỉ cho em làm cách nào em sẽ quên được anh cùng những kí ức? Em cảm ơn chị nhiều! (Em gái)
Em vẫn đau thắt trái tim mỗi khi nghĩ tới giờ anh hạnh phúc bên người khác, em phải làm sao để quên anh? (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng em đang phải sống trong những ngày tháng vô cùng đau khổ khi người mà em yêu thương tha thiết, người mà vì anh ấy em đã hi sinh tuổi xuân của mình cuối cùng đã phản bội em. Giờ em cảm thấy đau khổ khi người ấy đang hạnh phúc bên một tình yêu mới và em không biết làm cách nào để quên được quá khứ.
Thực sự đọc lá thư của em, chị có thể cảm nhận thấy nỗi đau thấm đẫm từng dòng chữ. Với một người con gái yêu sâu sắc, bỏ ra 5 năm trời để yêu và giữ gìn tình yêu nhưng rồi cuối cùng bị phụ bạc thì quả thật đau đớn vô cùng. Bất cứ người con gái nào rơi vào hoàn cảnh như em cũng đều chung một cảm giác như vậy cả.
Ở vào hoàn cảnh này, tất cả những lời nói động viên sẽ chỉ là thừa nếu như bản thân em không có một nghị lực để quên anh ta đi. Em cần phải hiểu rằng, nỗi đau khi tình yêu chia lìa là điều khó tránh khỏi nhưng đừng vì một gã đàn ông hèn nhát, phụ bạc để rồi làm ảnh hưởng tới cuộc sống của mình. Yêu một người hèn nhát như anh ta có thể không phải là sai lầm mà là trò đùa của số phận nhưng nếu vì anh ta đểu giả như vậy mà vẫn không vực dậy được cuộc sống của mình thì đúng là sai lầm của chính mình em ạ.
Bây giờ khi chuyện đó vừa mới xảy ra, em chưa nguôi ngoai được nỗi đau cũng đúng. Thật không dễ gì để quên ngay được nhưng em cũng nên dần dần học cách chấp nhận. Em biết rằng bây giờ không thể thay đổi được điều gì vì vậy hãy chia sẻ nỗi buồn, những cảm giác đau đớn đó với người thân, bạn bè. Trong lúc này, họ chính là những người cần nhất với em. Nhờ có bạn bè, người thân, em sẽ nhanh chóng nguôi ngoai nỗi đau này, tập trung vào làm việc, sống và tìm một hạnh phúc khác đích thực hơn cho mình. Và cái chính là hãy có nghị lực để vượt qua nỗi đau đớn tạm thời này.
Chúc em mạnh khỏe và sớm tìm được hạnh phúc mới cho mình.
Theo Eva
Bị phụ bạc, lên mạng tìm bạn tình Em đã quan hệ với người quen trên mạng ngay lần đầu gặp. Em bị anh ta cuỗm hết tài sản. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang vô cùng đau khổ. Em vừa đau vừa xấu hổ vì những gì mình đã gây ra. Em không biết phải làm sao. Em mong chị hãy cho em một lời khuyên. Em năm nay...