Ước gì tôi là một người chồng côn đồ
Xin phép không kể thêm về đoạn vợ tôi khoác tay tình nhân từ nhà nghỉ đó đi ra và chúng tôi đã ly hôn như thế nào. Bởi hiện tại tôi chưa đủ vị tha và bĩnh tình để xem đó là quá khứ.
Cái ngày mà sức chịu đựng và tình yêu của tôi đến điểm giới hạn, tôi đã tìm đến cái nơi mà đèn định vị đang nhấp nháy. Đó đúng là một nhà nghỉ.
Lấy vợ là một sai lầm. Điều đó cũng đúng với tôi nhưng lại theo một phương diện khác. Đã yêu, đã sở hữu rồi lại bị phản bội. Cảm giác này cay đắng hơn bất kỳ một sự tệ bạc nào.
Tôi những tưởng mình sẽ có một cuộc hôn nhân trọn vẹn hạnh phúc đến suốt đời. Nhưng không ngờ chỉ vừa tròn 3 năm tuổi, tôi đã phải chôn sống ước nguyện này.
Người ta nói càng yêu thì càng hận. Nhưng cú sốc mà vợ mang lại khiến tôi tê liệt, hoàn toàn không cảm nhận được gì ngoài sự trống rỗng.
Cách đây 2 tháng, tôi vẫn là một kỹ sư xây dựng. Nói thế vì tôi đã bỏ việc này sau cú sốc ly hôn. Hiện, tôi vẫn đang lang bạt để chờ đợi nỗi đau nguôi ngoai vì đã yêu và lấy một cô giáo làm vợ.
Cô ấy từng là người con gái xinh đẹp với tính cách đáng yêu nhất mà tôi từng gặp. Cô ấy làm vợ, làm mẹ cũng rất tuyệt vời. Mái ấm gia đình với sự hiện diện của cô ấy và con gái nhỏ chính là động lực để tôi làm việc và sống yêu đời.
Có gia đình, thêm gánh nặng cơm áo gạo tiền mà tôi như trẻ hơn mươi tuổi. Bởi vì tôi quá hạnh phúc. Tôi vẫn còn nhớ rõ những lúc gia đình quây quần bên nhau, tôi vẫn thầm cầu nguyện giây phút này sẽ là vĩnh cửu.
Nhưng hình như thượng đế không muốn thế. Hạnh phúc và khổ đau phải được chia đều. Mọi người lần lượt chia sẻ tận hưởng những khoảnh khắc đó. Đó là quy luật.
Video đang HOT
Vợ tôi bắt đầu thay đổi từ khi con gái chỉ mới thôi nôi. Đàn ông ngoại tình còn khó nhận ra chứ đàn bà thì rất dễ nhận biết. Đàn ông ngoại tình yêu gia đình hơn. Đàn bà ngoại tình bỏ bê gia đình hơn.
Đàn ông ngoại tình làm đẹp cho người tình. Đàn bà ngoại tình làm đẹp cho bản thân. Đàn ông ngoại tình vẫn muốn ngủ với vợ. Đàn bà ngoại tình chẳng cần đoái hoài chồng.
Một người cảm tính như tôi dễ dàng nhận ra tất cả những sự thay đổi đó. Nhưng tôi đã im lặng, đã chịu đựng tính cách gắt gỏng thất thường, đòi hỏi vô cớ của cô ấy suốt một thời gian dài. Tôi chẳng chờ đợi cô ấy tự thú. Tôi chỉ âm thầm cầu nguyện cơn say nắng của cô ấy chóng qua.
Con mới 1 tuổi, cô ấy đã chán trách nhiệm chăm con và muốn đẩy nó sang cho nội ngoại. Cô ấy lấy lý do phải giữ dáng, phải soạn giáo án để có không gian cho riêng mình. Cô ấy cũng vòi vĩnh chồng mua ô tô để tiện đi lại.
Vài năm trở lại đây, tình hình xây dựng vô cùng khó khăn. Tôi đã phải cầm cố cả nhà cửa để duy trì công ty. Cô ấy biết nhưng lại giả vờ không biết. Thêm một ngày chưa mua được xe là thêm một ngày cô ấy tự hành hạ bản thân mình để khiến tôi khổ sở. Chẳng thể thay đổi gì hơn, tôi đã phải bán xe của mình để mua 2 chiếc xe rẻ tiền hơn.
Có xe, cô ấy như mọc thêm cánh. Cả ngày lái xe gửi con hết bên nội bên ngoại rồi lại đi dạy, đi học nhảy rồi đi những đâu nữa có trời mới biết. Tôi quá bận bịu với công việc nên dù rất muốn quản nhưng cũng không thể theo dõi cô ấy suốt 24 giờ đồng hồ.
Có những tối cô ấy về rất muộn khi đứa con đã ngủ say trên tay. Cô ấy hân hoan hưng phấn và huyên thuyên về các hoạt động ngoại khóa ở trường, về những điệu nhảy vừa mới học.
Tôi đã lắng nghe mà không nói gì. Bởi cái năng lượng tràn trề mà cô ấy đang có được chỉ có thể là do tình dục mang lại. Đàn bà phản ứng rất tốt với chuyện chăn gối, thần khí mà họ có được sau ân ái là điều không dễ giấu giếm.
Tôi mua tặng vợ điện thoại có gắn định vị. Tôi tự thấy mình hèn hạ và thủ đoạn khi làm như thế. Nhưng tôi đã làm điều đó vì muốn biết rõ người đàn bà đang sống cùng tôi đang giấu chuyện gì.
Những tối trực ở công trình, qua hệ thống định vị số điện thoại, tôi vô cùng đau khổ khi nhận ra vợ mình thường xuyên ở trong ô tô hàng giờ đồng hồ. Tôi không dám tưởng tượng đến cảnh cô ấy ở cùng một ai khác mà chỉ thầm hi vọng cô ấy chỉ đang ngủ quên trong xe mà thôi.
Sự lừa dối của cô ấy khiến tôi trở thành một người chồng nhẫn nhịn đáng sợ. Tôi vẫn ngọt ngào, vẫn âu yếm vợ mình mà trong lòng đau như dao đâm.
Rồi vì công việc, tôi lại phải đi công tác thường xuyên hơn. Tôi vừa muốn tránh mặt cô ấy vừa muốn thử sức chịu đựng của mình và sự phản bội của cô ấy đến giới hạn nào. Những lúc tôi vắng nhà, cô ấy đều xuất hiện ở một nơi nhất định. Tôi đoán nơi đấy là một nhà nghỉ. Thậm chí có lúc vừa tiễn tôi đến sân bay là cô ấy đã vội vã đến nơi đó ngay.
Cái ngày mà sức chịu đựng và tình yêu của tôi đến điểm giới hạn, tôi đã tìm đến cái nơi mà đèn định vị đang nhấp nháy. Đó đúng là một nhà nghỉ.
Lúc đó tôi chỉ ước mình là một anh chồng côn đồ đến đạp cửa xông vào và lôi xềnh xệnh vợ mình về nhà. Nhưng tôi chỉ ngồi đó và khóc. Tôi thương tiếc cho tình yêu và một gia đình nhỏ mà mình sắp sửa tiễn biệt. Tôi thấy sợ đàn bà, nhất là đàn bà đẹp. Bởi càng nuông chiều thì họ càng đốn mạt.
Xin phép không kể thêm về đoạn vợ tôi khoác tay tình nhân từ nhà nghỉ đó đi ra và chúng tôi đã ly hôn như thế nào. Bởi hiện tại tôi chưa đủ vị tha và bĩnh tình để xem đó là quá khứ.
Cho đến nay, lấy vợ vẫn là một vết nhơ duy nhất trong cuộc đời của tôi. Tôi dường như mất hết tình yêu, niềm tin và sự tôn trọng dành cho họ. Phụ nữ quả là một sai lầm của tạo hóa.
Theo Afamily
Yêu cả hai chị em họ cùng lúc
Tôi là gã Sở Khanh, tôi thú nhận là như vậy và có lẽ, khi biết chuyện này, mọi người cũng chửi rủa tôi như bao gã đểu khác.
Tôi nhận tất cả. Tôi đúng là một gã đểu vì tôi đã trót yêu một lúc hai chị em của em.
Câu chuyện của tôi nói ra thì dài. Ngày tôi vào nam lập nghiệp, tôi đã đem lòng yêu một cô gái dễ thương và xinh xắn. Nhưng khi đó, tôi chẳng nghĩ chuyện tương lai, chỉ yêu cho có, yêu cho vui, thích là yêu chứ tính toán cưới xin thì không bao giờ. Cô ấy cũng yêu tôi và cũng không đòi hỏi gì chuyện cưới xin cả. Chúng tôi chỉ biết, cả hai cùng là người Bắc nên dành cho nhau rất nhiều tình cảm. Tuy vậy, không ai hỏi ai quê quán cụ tỉ ở đâu, nhà cửa, bố mẹ, gia cảnh thế nào, vì lúc đó, với chúng tôi, có được một người như vậy để nương tựa, quan tâm là tốt rồi, không cần phải tìm hiểu quá nhiều.
Có lẽ tôi thoáng và em cũng thoáng. Nhưng chúng tôi không lường trước được sự việc, em có bầu. Lúc này, em bắt đầu lo lắng và sợ hãi, đã yêu cầu tôi và em về Bắc để tính chuyện cưới xin với bố mẹ. Nhưng lúc đó, tôi sợ lắm, vì chưa chuẩn bị gì, tự nhiên dẫn một cô người yêu rồi mang theo đứa con trong bụng về thì tôi chưa dám làm. Tôi sợ bố mẹ sẽ mắng chửi, đi làm việc kiếm tiền, lập nghiệp rồi lại làm ra cái chuyện tội lỗi đó sao?
Có lẽ tôi thoáng và em cũng thoáng. Nhưng chúng tôi không lường trước được sự việc, em có bầu. (ảnh minh họa)
Bố mẹ sẽ không bao giờ chấp nhận cuộc hôn nhân này của chúng tôi. Và một thằng hèn như tôi đã dụ dỗ em phá thai. Dù em không muốn nhưng tôi đã dùng những lời ngon ngọt của mình để khiến em làm theo ý tôi, và em đã làm như vậy trong nỗi đau đớn vô cùng.
Khi đó tôi đã dùng sự quan tâm của mình để động viên em, an ủi em, hi vọng em sẽ vượt qua được cú sốc này. Khi đó, có vẻ như tình cảm của chúng tôi có chút phai nhạt vì tôi đã khiến em phải như vậy mà không chịu trách nhiệm. Và dường như, chuyện đó cũng khiến tôi lớn hơn chút ít, suy nghĩ chín chắn hơn.
Khi tôi muốn bù đắp cho em thì lại có quyết định mới, cơ quan gọi tôi về sau khi hết hạn công tác. Em đã níu tôi ở lại, van xin tôi đừng về nhưng cuối cùng, tôi cũng bỏ em mà đi. Tuy vậy, tôi hứa vẫn yêu em, sẽ đợi em về và chúng tôi sẽ lấy nhau. Nhưng em không đồng ý, vì công việc của em ở đó đang suôn sẻ. Tôi buộc phải bỏ em ra đi mang theo nỗi nhớ nhung vô cùng.
Tôi đã phản bội em, bắt cá hai tay với chính cô em họ của em. Giờ thì tôi là kẻ bỉ ổi, vô liêm sỉ và rất có thể, tôi sẽ mất tất cả, vì họ vốn là chị em của nhau. (ảnh minh họa)
Tôi về Bắc được một thời gian thì mọi thứ cũng ổn định. Tôi thường xuyên gọi cho em để hỏi thăm tình hình của em. Và gã Sở Khanh như tôi đã không thể chờ đợi em thêm. Tôi đã gặp và yêu một người con gái khác, có nét nhang nhác giống em. Đó là cô gái thông minh và xinh đẹp. Chuyện tán gái với tôi không quá khó, một thời gian, em yêu tôi say đắm. Chúng tôi trở thành một cặp đôi hạnh phúc. Dù vậy, tôi vẫn liên lạc và hỏi han em, coi như không có chuyện gì xảy ra. Không phải tôi muốn thế, chỉ là tôi sợ em sẽ coi khinh tôi, sợ em cười vào mặt tôi nên tôi phải làm như mình chưa yêu ai và vẫn chung tình với em.
Và một lần, em về, em bắt gặp tôi và người con gái đó đi với nhau. Có lẽ, em định tạo bất ngờ cho tôi nhưng chẳng thể ngờ, khi em đến nhà dì chơi, em lại gặp tôi ở đó, với tư cách là người yêu của cô em họ em. Tôi choáng váng vì sự xuất hiện của em quá đột ngột. Tại sao lại như vậy, tôi đang yêu cả hai chị em sao? Điều mà tôi không ngờ tới lại xảy ra như trong phim vậy. Giờ thì tôi là một gã Sở Khanh chính hiệu, không còn lời nào giải thích cho chuyện này nữa rồi, tôi cũng cứng họng, không nói được gì luôn.
Tôi đã phản bội em, bắt cá hai tay với chính cô em họ của em. Giờ thì tôi là kẻ bỉ ổi, vô liêm sỉ và rất có thể, tôi sẽ mất tất cả, vì họ vốn là chị em của nhau.
Theo VNE
Cổ tích giữa đời thường qua mai mối Giây phút được gặp anh, yêu anh và rồi cưới anh,đến giờ, với tôi, đó sẽ mãi là những điều đáng giá nhất cuộc đời! Nhiều lúc tôi tự hỏi, những mối tình qua mai mối liệu có lâu bền không? Những chuyện như thế vậy chỉ xảy ra trong xã hội cũ, sau lũy tre làng? Nhưng với chúng tôi, đó là...