Tự tử vì chồng mới cưới không cho mặc quần jeans
Theo nguồn tin của cảnh sát, sự việc xảy ra tại làng Dumri Khas (quận Uttar Pradesh, Ấn Độ) cách đây ít ngày. Danh tính của người phụ nữ tự tử được xác định là Jyoti Devi, đã kết hôn với chồng (anh Suraj Singh) 10 ngày trước.
Cô Nikki, em gái của Jyoti, người đi cùng chị đến làng Dumri Khas sau khi kết hôn, đã chứng kiến toàn bộ sự việc và thuật lại như sau: Vào tối hôm thứ Năm, khi vợ chồng Jyoti, Nikki và mấy người trẻ nữa chuẩn bị đi chơi, Jyoti đã mặc một chiếc quần jeans để thuận tiện cho vận động. Ngay khi nhìn thấy vợ ăn mặc như vậy, anh Suraj đã yêu cầu vợ thay ra và không cho phép Jyoti sau này tiếp tục mặc loại trang phục này. Nikki nhớ lại, anh rể đã nói với chị gái cô: “Em sẽ mang tiếng xấu cho gia đình nếu để người dân trong làng nhìn thấy em mặc một chiếc quần jeans”.
Ảnh minh họa
Khi đó, Jyoti đã cảm thấy khó chịu vì quy định vô lý của chồng. Cô đã tự nhốt mình trong phòng vài giờ đồng hồ. Mọi người chỉ nghĩ rằng cô giận dỗi một chút nên không ai đến làm phiền cô, để cô tự mình bình tĩnh lại. Vì thế, khi mọi người phát hiện ra thì Jyoti đã treo cổ tự tử trên chiếc quạt trần và tắt thở một thời gian.
Nikki cho biết, chị gái cô luôn thích mặc quần jeans khi đi ra ngoài nhưng chính cô cũng không ngờ chị gái sẽ chọn cách thức tiêu cực như vậy chỉ vì chồng không đồng ý cho mặc quần jeans.
Video đang HOT
Các quan chức cảnh sát cho biết, cha mẹ Jyoti không nộp bất kỳ đơn khiếu nại nào về vấn đề này. Tuy nhiên, vụ án này vẫn đang được điều tra. Được biết, phụ nữ ở Ấn Độ không được phép mặc quần jeans ở một số khu vực, đặc biệt là một số nơi ở khu vực phía Tây.
Theo Danviet
'Vợ' dâm loạn cưỡng bức 'chồng' hằng đêm
Câu chuyện tưởng như không thể có thật nhưng đó lại là những chuỗi ngày khốn nạn mà một người đàn ông như tôi phải chịu đựng suốt một năm qua.
Thường thì chỉ có đàn ông ức hiếp, đàn áp phụ nữ chứ làm gì có chuyện ngược lại? Vậy mà tôi đây đường đường là một nam trí thức có bằng đại học hẳn hoi lại bị một người đàn bà dày xéo cả về thể xác lẫn tâm hồn. Đó cũng là lý do khiến tôi căm hận và ghê tởm tất cả những người đàn bà xung quanh mình.
Tốt nghiệp đại học được 1 năm, sau bao nhiêu tháng ngày khổ ai bôn ba hết công ty này đến trụ sở nọ tôi mới xin được một công việc tử tế với mức lương vừa đủ sống.
Bố mẹ ở quê còn phải nuôi 3 đứa em với thu nhập chính từ những đồng lúa, luống khoai. Tự bươn chải tìm việc và trụ lại Hà Nội với mong muốn được đổi đời, mong muốn kiếm thật nhiều tiền để phụ giúp bố mẹ ở quê. Thế nhưng, cuộc sống nơi thành phố lớn quá khắc nghiệt, dù tôi có cố gắng đến đâu cũng chưa thể lo nổi cho mình một cuộc sống tử tế chứ chưa nói chuyện hỗ trợ cho mấy đứa em đang ăn học ở quê.
Tôi hận người đàn bà đã hủy hoại cuộc sống, tương lai của tôi (Ảnh minh họa)
Vì đồng lương ít ỏi nên tôi phải thuê trọ ở ngoại thành Hà Nội để bớt khoản tiền nhà mỗi tháng. Dãy nhà tôi thuê trọ có 3 phòng khép kín, tôi ở chung với một cậu bạn cùng học thời sinh viên. Chị chủ nhà trọ ở sát vách và tính tình khá dễ chịu. Chị chủ đã ly hôn chồng và sống một mình. Tài sản mà chị ta được thụ hưởng từ người chồng cũ là miếng đất 500 mét và ngôi nhà 4 tầng to nhất ngõ. Chị ta nói rằng làm nghề ghi lô đề cũng chỉ là để cho vui chứ tiền không thiếu. Tính về tuổi tác chị ta hơn tôi 7 tuổi.
Nhìn vẻ bề ngoài, chị chủ là một người đàn bà cởi mở, thân thiện. Điều đặc biệt là chị chủ chỉ thích cho đàn ông thuê trọ chứ không ưa mấy chị em cùng giới.
Cậu bạn tôi làm hướng dẫn viên du lịch nên tháng nào cũng phải đi công tác. Tính ra thời gian nó ở nhà chỉ tính bằng ngày. Tôi thường ở công ty cả ngày, ăn cơm bụi và chỉ về nhà để ngủ nên cũng ít khi gặp mặt chị chủ nhà.
Và có chuyện không may xảy ra với tôi. Công ty cắt giảm nhân lực và tôi bị cho nghỉ việc. Thời gian đó tôi ở nhà nhiều và nói chuyện, tiếp xúc với chị chủ nhà trọ nhiều hơn. Biết tôi thất nghiệp, chị động viên và giảm tiền nhà xuống còn một nửa. Chị thường xuyên mua đồ ăn sáng mời tôi cùng dùng nhưng khi tôi trả tiền chị gạt đi "Cậu đang khó khăn thế cứ giữ lấy mà tiêu, tôi thiếu gì tiền".
Tôi tuy rất ngại nhưng đành ậm ừ cảm ơn người phụ nữ tốt bụng. Từ khi lên Hà Nội đến bây giờ tôi mới gặp được con người tốt như vậy.
Một hôm, khi đang đứng nói chuyện với tôi ngoài sân thì chị bỗng ngã khụy xuống. Tôi hốt hoảng dìu chị vào nhà. Chị bảo rằng chắc do chưa ăn sáng nên tụt huyết áp. Lần đầu tiên chạm vào cơ thể của một người phụ nữ khiến tôi run bắn. Vừa dìu chị vào đến chiếc ghế salon ở phòng khách tôi vội xin phép về phòng vì ngại. Bỗng bàn tay chị ôm chầm lấy tôi "H. đừng đi, ở lại đây với tôi. Tôi rất yêu quý con người của H. Có rất nhiều người đàn ông đến với tôi nhưng tôi chỉ yêu mình H. Tôi muốn có H. làm chỗ dựa. Tôi sẽ cho H. gia tài mà tôi đang có. Nếu đồng ý làm người tình của tôi, H. sẽ có tất cả".
Tôi chưa từng hay nói đúng hơn là vì nghèo nên chưa dám nghĩ đến yêu một cô gái nào. Nghe những lời của chị chủ khiến tôi hoảng loạn. Nói thực lòng, tôi cũng có tình cảm với chị nhưng chắc không phải là thứ tình yêu lứa đôi mà chỉ là tình chị em. Dẫu sao tôi cũng là một thằng đàn ông không thể lấy vợ vì hám tiền, hám của. Tôi dùng hết sức gỡ mạnh tay chị chủ và chạy ra khỏi phòng mặc chị gọi theo van vỉ.
Sau chuyện đó, tôi thường né tránh gặp chị nhưng chị vẫn tỏ ra bình thường, vẫn chị em thân thiết như xưa. Vào dịp nghỉ lễ dài, mọi người ở khu nhà trọ đều về quê trừ tôi. Tối hôm đó khi đang chuẩn bị đi mua cơm thì chị xuống mời tôi lên ăn tối với lý do ăn một mình buồn. Tôi cũng đang buồn nên nhận lời mời của chị mà không suy nghĩ gì nhiều. Tối đó, tôi và chị đã uống rất nhiều rượu mạnh và tôi đã không thể kiểm soát được hành động của mình. Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy trên chiếc giường êm ái sực nức mùi nước hoa phụ nữ. Chị chủ nhà vẫn ôm chặt lấy tôi say ngủ.
Theo VNE
Chê vợ già, chồng cặp bồ với bạn học của con gái Gần bước vào tuổi 50, ông Hiếu đã sở hữu một khối tài sản khổng lồ do công việc kinh doanh chuỗi siêu thị đem lại. Nhờ thế, vợ con ông cũng được hưởng cuộc sống "lên xe xuống ngựa". Nhưng bỗng một ngày người đàn ông trung niên thay tính đổi nết, thường xuyên có những cuộc điện thoại bất thường, nhiều...