Từ chối “yêu” chồng, 6-7 lần tôi đã bị ăn tát vào mặt
Anh hễ “hứng” lên là vật tôi ra, rồi tự “hành xử”. Có lần tôi làu bàu, anh to tiếng và bảo “Chán rồi à, hay lại có thằng khác?”. Nghe xong tôi thấy choáng, nhưng để cho qua chuyện, tôi lại “chiều” chồng.
Tuần nào vợ chồng cũng đều đặn 4-5 lần, có tuần thì hơn. Đặc biệt khi có hơi men, chồng tôi rất “máu” làm “chuyện đó”.
Bài viết này tôi xin chia sẻ tới tác giả “Bí mật dùng hạ sách kìm hãm “khoái cảm” của chồng”!
Tôi là độc giả thân thiết của mục Tâm sự. Sau khi đọc bài này, tôi vừa thấy thương, vừa thông cảm cho bạn. Dẫu sao, bạn cũng là một phụ nữ rất chiều chồng. Dù không thích chuyện đó và tìm mọi cách để “kìm hãm” bớt nhu cầu của chồng nhưng bạn vẫn đang cố quyết tâm.
Còn tôi cũng đang trong hoàn cảnh với bạn đây. Hic, đúng là kẻ ăn không hết người lần chẳng ra. Chẳng hiểu sao một năm gần đây, chồng tôi cũng “ham hố” và lúc nào cũng duy trì tần suất “quan hệ” với vợ nhiều như chồng của bạn. Lần nào anh ấy cũng rất thõa mãn, hỉ hả. Khi nào có “nhu cầu” là anh bắt tôi “phục vụ” ngay. Thậm chí, mấy lần tôi phản ứng hay làu bàu thì ăn ngay vài cái tát vào mặt.
Anh hơn tôi 9 tuổi, chúng tôi đang có với nhau một cô con gái năm nay hơn 3 tuổi. Thời gian đầu, vợ chồng tôi khá hợp nhau trong khoản ấy. Tuần nào vợ chồng cũng đều đặn 4-5 lần, có tuần thì hơn. Đặc biệt khi có hơi men, chồng tôi rất “máu” làm “chuyện đó”.
Video đang HOT
Tôi cũng rất yêu chồng mình. Nhưng hình như qua 1 lần sinh nở, nhu cầu sinh lý của cơ thể tôi cũng giảm đi nhiều. Mỗi lần chiều anh “tới Z” là mỗi lần tôi thấy mệt mỏi. Nhiều lúc tần suất quá mau khiến tôi rất sợ gần gũi chồng.
Tôi chỉ mong chồng tôi như chồng các chị em khác, đi công tác thật xa khoảng nửa năm hay 1 năm mới về thì càng tốt. Nhưng ước mơ mãi chỉ là ước mơ, anh chẳng bao giờ phải đi công tác này nọ như người khác. Vì thế, mỗi tối đi ngủ, tôi toàn giả bộ bận làm lụng dưới nhà để anh lên giường ngủ trước. Nhưng không, dù tôi trèo lên giường muộn thế nào, anh cũng cố thức đợi vợ làm 1 “nháy” rồi mới chịu vùi chăn ngủ.
Nhiều lần, đi làm về, đón con, nấu cơm, giặt giũ quần áo, lau dọn nhà cửa… xong, tôi chỉ muốn lăn ra ngủ để sáng mai còn dậy đi làm. Thế nhưng chồng tôi lại “hứng” lên. Thế là anh vật tôi ra, rồi tự “hành xử”. Mấy lần tôi phát cáu, anh to tiếng với tôi. Anh còn bảo “Chán rồi à, hay lại có thằng khác?”. Nghe xong tôi thấy choáng và để cho qua chuyện, tôi lại “chiều” anh.
6-7 lần khác, anh đi uống rượu với bạn về, vừa bước vào phòng anh đã đòi làm “chuyện đó”. Tôi đẩy anh ra thì bị lĩnh một cái nảy lửa vào mặt. Tôi sợ hãi, còn anh vẫn như không có chuyện gì. Anh vẫn hùng hục thực hiện “chuyện đó” với vợ trong khi tôi khóc ướt gối vì tủi thân mà chồng chả biết.
Sau 6-7 lần bị chồng tát vì tỏ ý không hợp tác làm chuyện đó, tôi cũng chẳng dám ý kiến ý cò luôn vì sợ anh. Cứ thế, mỗi lúc được chồng “yêu”, tôi thấy sợ hãi và mệt mỏi.
Sức khỏe của tôi cũng ngày một suy giảm, thân thể mệt nhoài. Mấy chị em cùng phòng hỏi tôi có phải con ốm hay sao mà tôi phờ phạc quá. Tôi chỉ cười nói trống lảng “Tại dạo này nhà em có nhiều việc nên phải chạy đi chạy lại nhiều” mà không dám nói ra sự thật.
Tính chồng tôi khá gia trưởng và độc đoán, muốn gì là phải được. Nếu tôi từ chối, anh chửi rủa thô tục và ầm ĩ. Anh xưng mày tao ra mặt, còn bảo “biến đi đâu thì đi”. Tôi không thể kể hết những lời lẽ tục tũi anh nói những khi bị vợ cho nhịn sex. Chưa bao giờ tôi thấy tình dục vợ chồng lại tồi tệ đến mức thế này.
Tôi mệt mỏi vì phải “chiều chồng” quá chị em ạ.
Tôi đã góp ý với anh rất nhiều lần rằng, chuyện tình dục muốn thăng hoa phải làm vợ cảm thấy thoải mái và tự tin chứ không phải là thứ bắt buộc phải cho, nếu cho thì cũng phải tự nguyện. Nhưng anh chẳng bao giờ nghe tôi nói, anh cứ thường xuyên đòi hỏi vợ phải “yêu”. “Yêu” 1 lần không thỏa mãn, anh còn bắt yêu 2 lần. Hôm nào có hơi men thì nhiều hơn con số đó.
Tôi cũng đang muốn mày mò trên mạng để tìm kiếm những món ăn “kìm hãm” sự sung sướng của chồng đây. Hy vọng chồng tôi sẽ giảm “nhu cầu” đi chút xíu cho vợ nhờ. Nhưng tôi sợ, nếu anh mà phát hiện ra, chắc tôi không chỉ lãnh thêm vài cái bạt tai trời giáng nữa mà còn quy cho tội giết niềm kiêu hãnh của chồng.
Tôi mệt mỏi vì phải “chiều chồng” quá chị em ạ. Mọi người có kế sách nào hay ho để giảm bớt tần suất cho chồng tôi không?
Theo VNE
Tôi ăn tát trước ngày cưới
Chỉ còn một tuần nữa thôi là ngày trọng đại nhất trong đời diễn ra nhưng tôi không thấy vui và hồi hộp mà chỉ thấy lo sợ.
ảnh minh họa
Tôi quen anh qua một người bạn gái. Anh là một đầu bếp, còn tôi đang làm việc cho công ty nước ngoài. Tình yêu đến với chúng tôi một cách nhẹ nhàng. Một năm sau, tôi biết mình có bầu, chúng tôi quyết định về thưa chuyện với bố mẹ để tổ chức đám cưới. Thời buổi này, chuyện có bầu trước không còn quá quan trọng nhưng trong mắt nhiều người, đặc biệt là những người có suy nghĩ phong kiến thì đây là việc chẳng hay ho gì. Tuy nhiên, tôi yêu anh và tôi nguyện dâng trọn trái tim cũng như thể xác cho anh. Tôi không luyến tiếc.
Mang bầu, bị nghén cộng với lo chuẩn bị đám cưới khiến tôi thực sự thấy mệt mỏi. Tôi hay cáu gắt và bực dọc với anh hơn. Ban đầu, anh rất nhường nhịn, thậm chí chiều chuộng và dỗ dành tôi vì biết tôi đang "khó ở" trong người. Tôi thấy mình thật may mắn và hạnh phúc. Nhưng hôm vừa rồi, chỉ vì chuyện cỗ bàn rồi tổ chức lễ cưới, chúng tôi cãi nhau, anh đã thẳng tay tát vào mặt tôi hai cái rồi lặng lẽ bỏ đi. Tôi sững người, trái tim đau nhói. Hai người yêu nhau, cãi vã là chuyện rất bình thường và tôi khẳng định là mình không hề nói láo, nói trống không hay có hành động không phải với anh, chỉ đơn giản là chúng tôi to tiếng với nhau.
Tôi tự hỏi mình: "Vì anh quá tức giận nên mới làm thế hay vì anh thực sự là một kẻ vũ phu?". Tôi thấy hoang mang, lo sợ. Dù anh đã xin lỗi, xin tôi tha thứ và chúng tôi cũng trở lại bình thường được hai ngày rồi nhưng tôi vẫn không có cảm giác yên tâm. Hình ảnh ánh mắt anh trợn lên rất dữ dằn và thẳng tay tát vào mặt tôi vẫn ám ảnh. Người tôi run bắn khi nghĩ tới điều đó.
Tôi nên làm gì để quên chuyện này đây? Liệu tôi có nên ngồi xuống, nói chuyện thẳng thắn với anh và liệu hành động vũ phu của anh có thực sự chấm dứt sau cuộc nói chuyện này không? Xin hãy cho tôi lời khuyên, tôi rối lắm. Nếu thực sự tính vũ phu là bản chất của anh thì cuộc sống sau này của tôi sẽ chẳng thể tốt đẹp.
Theo Ngoisao
Bị ăn tát vị gọi mẹ chồng là bà Anh thẳng tay cho tôi một cái bạt tai vì tội "hỗn" dám gọi mẹ chồng là bà. ảnh minh họa Ngày tôi đi lấy chồng, mẹ đẻ tôi vừa mừng vừa lo. Nhà chồng cách nhà tôi chừng 2 cây số nhưng vẫn ở cùng một xã. Cả hai gia đình đều biết rất rõ về nhau, thậm chí là hiểu nhau...