Trước khi qua đời, mẹ nói một câu khiến tôi bừng tỉnh, nhận ra rằng mình đã đánh mất điều thiêng liêng nhất!
Mọi chuyện bắt đầu thay đổi vào một buổi chiều mùa đông lạnh giá, khi tôi nhận được cuộc gọi của bố.
Tôi 28 tuổi, đang sống và làm việc tại thủ đô. Cuộc sống của tôi luôn xoay quanh hai thứ: Tình yêu và sự nghiệp. Tôi mải mê chạy theo những dự án, những cuộc hẹn hò, những ước mơ về một tương lai rực rỡ. Nhưng tôi đã quên mất một điều quan trọng nhất: Gia đình.
Năm nào cũng vậy, tôi chỉ về quê một lần vào dịp Tết. Có năm bận rộn quá, tôi thậm chí không thể về. Bố mẹ già yếu, thường gọi điện hỏi thăm, nhưng tôi luôn trả lời bằng một câu: “Con bận lắm, để lúc khác nhé”. Tôi nghĩ rằng mình còn nhiều thời gian, rằng bố mẹ sẽ luôn ở đó chờ tôi. Nhưng tôi đã sai.
Mọi chuyện bắt đầu thay đổi vào một buổi chiều mùa đông lạnh giá. Tôi đang ngồi trong văn phòng, chuẩn bị cho một cuộc họp quan trọng thì điện thoại reo. Đó là bố. Giọng ông run run: “Hồng ơi, mẹ con bị đột quỵ. Con về ngay đi”.
Tôi lập tức bỏ dở mọi thứ, chạy về quê. Trên đường đi, tôi không ngừng tự trách mình. Tại sao tôi lại để mọi thứ trở nên như vậy? Tại sao tôi không dành nhiều thời gian hơn cho bố mẹ?
Khi tôi về đến nhà, mẹ đã nằm trên giường bệnh, yếu ớt và xanh xao. Tôi chạy đến bên cạnh, nắm lấy tay mẹ. Mẹ mở mắt, nhìn tôi thì thào: “Hồng ơi, con về rồi”.
“Mẹ ơi, con xin lỗi. Con đã không về thăm mẹ nhiều hơn”, tôi khóc nức nở.
Mẹ mỉm cười, giọng yếu ớt: “Không sao đâu con. Mẹ hiểu mà. Mẹ chỉ muốn nhìn thấy con trước khi mất thôi”.
Video đang HOT
Tôi khóc gào lên, xin mẹ đừng nói như vậy. Tôi sẽ ở lại luôn, không đi đâu nữa, chỉ cần mẹ tiếp tục sống.
Ảnh minh họa
Những ngày tiếp theo, tôi ở bên cạnh mẹ, chăm sóc bà từng li từng tí. Tôi nhận ra rằng mình đã bỏ lỡ quá nhiều khoảnh khắc quý giá. Tôi kể cho mẹ nghe về công việc, về cuộc sống của mình. Mẹ lắng nghe, đôi khi gật đầu, đôi khi mỉm cười.
Nhưng rồi, mẹ cũng không qua khỏi. Trong đêm mẹ qua đời , tôi ngồi bên cạnh, nắm chặt tay bà. Mẹ thì thầm: “Con ơi, hãy sống thật hạnh phúc nhé”.
Tôi vừa khóc vừa gật đầu vâng dạ rối rít nhưng mẹ đã không còn nghe thấy nữa.
Sau khi mẹ mất, tôi cảm thấy một khoảng trống lớn trong lòng. Tôi nhận ra rằng mình đã đánh mất tình cảm gia đình thiêng liêng. Tôi đã quá mải mê với công việc và tình yêu mà quên đi những người thân yêu nhất.
Tôi quyết định thay đổi. Tôi dành nhiều thời gian hơn cho bố, thường xuyên về thăm ông. Tôi cũng học cách cân bằng giữa công việc và gia đình. Tôi hiểu ra một điều dù có thành công đến đâu, nếu không có gia đình bên cạnh, tất cả đều vô nghĩa.
Giờ đây, mỗi khi nhìn lên bàn thờ mẹ, tôi luôn tự nhủ: “Mẹ ơi, con sẽ sống thật tốt, để mẹ yên lòng”. Tôi biết rằng mẹ sẽ luôn dõi theo tôi, và tôi sẽ không bao giờ quên những bài học quý giá mà mẹ đã dạy cho tôi.
Cuộc sống vẫn tiếp diễn, nhưng tôi đã học được cách trân trọng từng khoảnh khắc, từng người thân yêu. Tình yêu và sự nghiệp vẫn quan trọng, nhưng gia đình mới là thứ thiêng liêng nhất.
Nằng nặc đòi đồng nghiệp mở quyền truy cập file dữ liệu, tôi bị sếp mắng 1 câu bẽ bàng giữa công ty
Đây cũng là một bài học cực đắt giá khiến tôi tỉnh ngộ rất nhiều.
Trước giờ tôi vốn tưởng mình sõi đời, trải nghiệm nhiều. Nhưng đúng thật tôi chỉ là "ếch ngồi đáy giếng". Bởi càng đi ra ngoài thế giới rộng lớn, tôi thấy mình càng nhỏ bé. Va vấp với những môi trường làm việc mới, tôi mới vỡ vạc, học thêm được nhiều thứ.
Hiện tại tôi đã ra trường được hơn 1 năm, đang làm việc ở một công ty công nghệ, mảng phát triển sản phẩm. Trước đây, tôi có đi làm ở một vài công ty vừa và nhỏ, có thể gọi là "công ty gia đình", nhưng thấy môi trường không có tiềm năng phát triển. Tôi muốn vào làm ở tập đoàn để có thể "vẫy vùng" thỏa sức.
Tập đoàn công nghệ mà tôi đang gắn bó là một đơn vị lâu năm, xuất hiện nhiều trên các diễn đàn review nên tôi khá yên tâm. Khi trúng tuyển vào công ty, tôi rất muốn được làm việc, cạnh tranh công bằng với mọi người. Tuy nhiên, cá tính mạnh của tôi lại khiến tôi khốn đốn rất nhiều lần.
Ảnh minh họa.
Chẳng hạn như hồi mới vào công ty, tôi được đồng nghiệp gửi file tài liệu hướng dẫn và các đầu mục việc cũng như quy trình. Chị đồng nghiệp gửi tôi đường link dạng Google Docs, tuy nhiên khi tôi ấn vào thì lại cần quyền truy cập. Tôi hỏi chị ấy thì chị bảo cần phải mở bằng email của công ty.
Lúc đó tôi khá bất ngờ. trước giờ tôi toàn dùng mail cá nhân. Khi tôi vào công ty, phòng nhân sự có cấp cho tôi 1 email, nhưng tôi nghĩ email đó không có tác dụng gì. Vả lại, chiếc mail cá nhân này đã theo tôi suốt những năm từ Đại học đến tận khi ra trường. Trong đó, tôi lưu nhiều tài liệu phục vụ cho công việc, thành ra chỉ muốn sử dụng một địa chỉ mail duy nhất, đỡ phải đăng nhập/đăng xuất nhiều.
Tôi có nói với đồng nghiệp bằng giọng nằng nặc đòi hỏi: "Chị thêm mail cá nhân của em đi mà, em quen dùng mail đó rồi. Giờ lại phải vào mail của công ty phiền lắm ạ".
Nào ngờ, ngay sau câu nói đó, sếp đã mắng tôi một câu bẽ bàng giữa công ty: "Em thiếu chuyên nghiệp quá, bây giờ làm ở công ty mình, có những thứ em bắt buộc phải dùng mail của công ty có hiểu không, động nào lên đi!"
Anh sếp của tôi còn nói tiếp: "Vì làm việc ở công ty công nghệ, sẽ có những tài liệu bảo mật, bắt buộc phải dùng mail công ty cấp. Nếu giờ dùng mail cá nhân, em làm thất thoát tài liệu, lúc đó em có chịu trách nhiệm được không? Em mới đi làm, có điều gì chưa biết, anh chị sẽ hướng dẫn, đừng cãi cố rồi muốn người khác làm theo ý minh!"
Sau tràng phê bình của sếp, tôi dần nhận ra lỗi của mình. Tôi xin lỗi mọi người rồi tiếp tục làm việc. Cả ngày hôm đó tâm trạng của tôi chùng xuống. Những người đồng nghiệp khác cũng thở dài, họ như né tránh nói chuyện với tôi. Mới vào công ty, thật không ngờ tôi lại tạo ấn tượng không tốt với mọi người đến vậy. Song nghĩ theo một cách tích cực thì qua đây, tôi dắt túi thêm bài học đắt giá, đó là đừng bao giờ ích kỷ chỉ biết nghĩ đến bản thân.
Ảnh minh họa.
Những ngày làm việc tiếp theo, tôi rất hăng hái lắng nghe, đồng thời rủ đồng nghiệp đi ăn trưa để mọi người không bị ác cảm với tôi. Sau khoảng 1 tháng đầu làm việc, sếp gọi tôi vào phòng. Anh ấy có nói là đợt trước hơi nặng lời chỉ trích tôi, sợ sẽ làm tôi tự ái. Nhưng tôi phải bảo ngay là không sao đâu, vì anh ấy đã giúp tôi nhận ra bài học đắt giá.
Ban đầu, tôi nghĩ công ty mình thích bóc mẽ, mắng mỏ nhân viên. Tuy nhiên đến thời điểm này, tôi suy nghĩ ngược lại hoàn toàn. Chắc chắn, môi trường thế này mới xứng đáng để gắn bó. Ở những công ty cũ, mọi người quá hiền, làm việc chưa hệ thống, chuyên nghiệp, thành ra khiến tôi chậm chạp, quen với tác phong đó. Phải làm ở những tập đoàn lớn, mới có thể vỡ vạc được. Hi vọng, những bạn sinh viên mới ra trường như tôi, hãy cứ "ra biển lớn", làm việc ở môi trường khắc nghiệt một chút. Chắc chắn sẽ có những lúc bạn buồn vì thấy bị bỏ lại phía sau. Nhưng khi nhìn lại thì mới thấy bản thân đã trưởng thành lên rất nhiều.
Nhờ chị dâu chăm con mấy hôm để lo chồng nằm viện, quay về tôi sốc nghẹn khi biết cái giá phải trả cho "công sức trông con" Nhìn đống đồ đạc bị chị dâu vứt ngổn ngang trên vỉa hè mà lòng tôi rối như canh hẹ. Nhà chồng tôi có 2 người con trai, tôi là dâu út nhưng lại bước chân vào trước. Cưới 2 năm, sinh xong 1 đứa con rồi thì chị dâu cả mới được rước vào. Trong khi mọi người nhận xét tôi dễ...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Hí hửng đề nghị sống thử, tôi phát cáu khi bạn trai từ chối vì lý do này

Nhờ mẹ chồng giữ hộ của hồi môn, lúc đòi lại bà nói câu khiến tôi đứng hình

Đằng sau vẻ ngoài tử tế, chồng tôi che giấu sự thật cực kỳ khó tin

Vô tình thấy ảnh cưới của bạn gái cũ, tôi bật khóc nhớ lại một điều

Yêu cầu điều này khi "sống thử", tôi bất ngờ bị nhà gái không cho cưới

Thất nghiệp ở tuổi 35: Cái giá của sự an nhàn ở tuổi 25 và 4 bài học xương máu

Làm quản lý cấp cao ngành dược, thu nhập 70 triệu, tôi bị cả nhà vợ xem như cỗ máy kiếm tiền

Sau khi mẹ chồng mất, tôi lật tấm đệm thì phát hiện bí mật chấn động

50 triệu đồng và màn gây sốc về báo hiếu của con rể với bố mẹ vợ

Sinh nhật mẹ chồng, chị dâu chuyển 500 nghìn và bảo tôi lo hết, khi đồ ăn mang về, cả nhà đều sững sờ

Bí quyết của cụ bà sống an nhàn, không cần dựa vào con cái dù lương hưu có 7 triệu

Vợ đi lao động nước ngoài không về, ngày con nói bố hãy đi bước nữa khiến tôi bật khóc tủi hổ
Có thể bạn quan tâm

"Mợ ngố" Song Ji Hyo trở lại TP.HCM đúng ngày Quốc khánh, mê Việt Nam cỡ này rồi!
Sao châu á
06:58:44 03/09/2025
Sức khoẻ của nghệ sĩ Ngọc Trinh trước khi qua đời: Nhập viện cấp cứu và thở máy, hôn mê sâu suốt 10 ngày
Sao việt
06:51:33 03/09/2025
Các yếu tố cần lưu ý khi đặt bàn làm việc trong nhà để tăng hiệu suất và tài lộc
Sáng tạo
06:41:08 03/09/2025
Đậu phụ kết hợp với nguyên liệu này chưa ai nghĩ đến nhưng thành món ăn hoàn hảo vô cùng, rất đáng nấu!
Ẩm thực
06:37:54 03/09/2025
Lâu lắm mới có phim Hàn hay không chỗ chê: Nam chính đẹp phát điên, tung trọn bộ liền đi trời
Phim châu á
06:36:15 03/09/2025
7 thực phẩm giàu chất xơ giúp cơ thể phòng ngừa ung thư
Sức khỏe
06:08:42 03/09/2025
Nhìn mỹ nhân 15 tuổi này để biết tiểu thuyết không lừa người: Tiểu thư đài các chưa lớn đã đẹp khuynh đảo chúng sinh
Hậu trường phim
05:53:09 03/09/2025
Động đất tại Afghanistan: Số nạn nhân thiệt mạng có thể tăng 'theo cấp số nhân'
Thế giới
05:39:10 03/09/2025
Ca sĩ Đông Hùng nói về những màn trình diễn gây sốt tại 'concert quốc gia'
Nhạc việt
22:51:15 02/09/2025
Tài xế đi tìm vợ, bị cô gái xinh đẹp từng qua hai 'lần đò' từ chối
Tv show
22:48:18 02/09/2025