Trước khi mất, mẹ chồng trao cho tôi cuốn sổ tiết kiệm với số tiền 2 tỷ đồng nhưng lời dặn dò khiến tôi uất hận tận xương tủy
Cầm cuốn sổ tiết kiệm, tôi ngỡ ngàng vì không nghĩ mẹ chồng lại trao cho mình số tiền quá lớn như vậy. Nhưng lời dặn dò sau đó của bà lại khiến tôi uất hận tận xương tủy.
Tôi sinh ra đã bất hạnh khi chẳng có bố mẹ ở bên. Từ bé, tôi lớn lên ở chùa cùng các cô ni sư, những người đã nhặt được rồi nuôi dưỡng tôi thành người. Ngay cả mặt bố mẹ, tôi còn chưa bao giờ gặp được. Dù vậy, tôi không bao giờ hận họ, chỉ thầm tự thề sau này nếu có con, tôi sẽ yêu thương, bảo bọc con thật nhiều chứ không để con như mình.
Trưởng thành, tôi rời chùa, vào làm ở một công ty bất động sản. Tôi gặp chồng tôi ở đây. Anh hiền lành, chân chất, thật thà và cũng không có bố. Chúng tôi hòa hợp nhau rất nhanh vì có điểm đồng cảnh ngộ. May mắn hơn, mẹ chồng cũng rất thương, quan tâm đến tôi nên cuộc sống của tôi rất nhẹ nhàng. Tôi cứ tưởng ông Trời đã thương xót mà bù đắp cho tôi sau biết bao thiệt thòi.
Ấy vậy mà chưa đầy một năm kết hôn, khi đứa bé trong bụng tôi mới hơn 2 tháng, chồng tôi đã mất vì tai nạn giao thông. Đau đớn hơn, khi biết tin, tôi sốc đến mức ngã quỵ, đứa bé trong bụng vì thế mà cũng không giữ được.
Chúng tôi hòa hợp nhau rất nhanh vì có điểm đồng cảnh ngộ. (Ảnh minh họa)
Hai năm sau đấy với tôi kéo dài như cả thế kỉ. Lúc nào tôi cũng sống như người mất hồn. cứ nhìn thấy di ảnh của chồng, trái tim tôi lại đau đớn đến quặn thắt. Mẹ chồng tôi ở bên, an ủi, động viên nên tôi cũng có điểm tựa tinh thần.
Trong thâm tâm, tôi luôn nghĩ rằng sẽ sống với mẹ chồng thêm một thời gian, khi nào gặp người đàn ông khác tốt tính thì sẽ tái hôn. Tôi còn quá trẻ, không thể cứ sống cô đơn cả đời được. Nhưng nếu có lấy chồng mới đi chăng nữa, tôi cũng sẽ đưa mẹ chồng đến ở cùng mình. Nếu chồng mới không đồng ý, tôi cũng sẽ không lấy anh ta nữa.
Nào ngờ, tuần này, mẹ chồng tôi phát bệnh. Bà bị đột quỵ khi tôi đang đi làm. Nghe hàng xóm báo tin, tôi chạy vào viện trong sợ hãi. Tôi sợ mất mẹ chồng lắm, tôi sợ mất đi chỗ dựa tinh thần cuối cùng của mình. Vì mẹ, tôi đem hết tiền tiết kiệm bao lâu nay để tiến hành phẫu thuật, mong giữ lại mạng sống cho bà.
Video đang HOT
Trong đầu tôi lại rối rắm như tơ vò vì cuốn sổ tiết kiệm và lời trăn trối của mẹ chồng. (Ảnh minh họa)
Hai hôm trước, mẹ đưa tôi cuốn sổ tiết kiệm. Lật sổ, tôi kinh ngạc khi thấy con số 2 tỷ đồng, số tiền mà mẹ chồng tôi đã dành dụm cả đời. Bà cầm tay tôi, thì thào nói: “Con hãy hứa với mẹ, đừng lấy chồng mới, hãy cứ sống cả đời như vậy để thờ chồng thờ mẹ được không con? Con lấy chồng mới, chắc thằng T sẽ đau khổ lắm”.
Tôi sững người, đắng nghẹn họng. Thật không ngờ mẹ chồng lại yêu cầu tôi điều này. Bà ích kỉ quá, chỉ nghĩ đến mình thôi. Hiện nay, sức khỏe mẹ chồng tôi rất yếu, đang phải nằm cách ly. Trong đầu tôi lại rối rắm như tơ vò vì cuốn sổ tiết kiệm và lời trăn trối của mẹ chồng. Mọi người ơi, tôi phải làm sao đây?
Theo N.T.M.H/Helino
Ngày cưới được trao đến 5 cây vàng, cô dâu hạnh phúc vì nghĩ nhà chồng coi trọng nhưng sau lại chết điếng
"Đêm đó chồng em nhắn tin, dọa dẫm bảo em về. Em nhắn lại đanh thép lắm đòi chia tay vì không chịu nổi nữa. Anh ta gọi điện qua, bố em nghe máy", cô vợ kể.
Đúng là trong cuộc sống điều gì cũng có thể xảy đến. Đôi khi thứ mình thấy trước mắt chẳng nói lên điều gì cả. Cái kết sau cuối còn khiến người ta phải "tan nát cõi lòng". Như câu chuyện của một người mẹ trẻ dưới đây cũng vậy. Câu chuyện như sau.
"Cuộc đời em nó bi đát lắm các chị ạ. Kể ra thì ai cũng xót thương cho em nhưng may mắn cuối cùng em cũng dũng cảm vùng lên thoát ra được. Chuyện đời em kể như phim luôn.
Em chẳng phải đứa tốt đẹp gì nhưng em nghĩ mình không đáng phải chịu nhiều đắng cay như thế. 18 tuổi, em lỡ có bầu với bạn trai. Xưa giờ bố mẹ em đâu có biết em có bạn trai, nghiêm trọng đến nỗi có bầu trước khi cưới đâu. Lúc đầu bố mẹ sốc quá, đi viện truyền mấy chai nước biển liền. Em ngu dại nằng nặc đòi cưới bằng được. Khi đó bố em nhìn bạn trai em xong phán luôn: 'Thằng này không được, mày ở nhà đó, tao nuôi cháu cho'.
Nghĩ lại em thấy mình ngu dốt quá chừng. Bố mẹ hi sinh đến thế nhưng vẫn dại, lúc đó trong mắt em chỉ có bạn trai thôi, nghĩ được gì thêm nữa. Bố mẹ em từ mặt luôn, em vác bụng bầu theo anh ta về quê cách nhà em đến 500km tổ chức đám cưới.
Về thì thấy làm đám to lắm mấy chị ạ, hơn 100 mâm cỗ, mẹ chồng vàng đeo đầy người. Bà cũng trao cho em đến 5 cây vàng, kiềng đeo đầy cổ. Em vui vẻ lắm tưởng đời may mắn lấy được nhà chồng quý con, quý cháu cũng có điều kiện. Ai dè đâu có phải, bà mẹ chồng xưa nay vốn hay sĩ nên cố vay mượn làm.
Ảnh minh họa.
Đêm tân hôn em đang tháo vàng ra định cất, bà quay qua bảo ngay: 'Vàng giả đó, vàng đấy mày vứt đâu thì vứt'. Em choáng luôn nhưng biết làm thế nào được, chẳng lẽ quay sang trách móc.
Mẹ chồng năm xưa không có cưới xin gì cả nhưng sau đó thì cố kiếm được đứa con là chồng em. Từ bé đến lớn bà cưng chồng em lắm, chồng thì nghe lời mẹ 1 phép. Các chị cứ nghĩ thế này nhé, mẹ bảo đi ngủ là ngủ ngay, mẹ không cho vợ mua nho vì bầu bì thèm nho là nhảy ra ngăn vợ bằng được luôn".
Đúng là sự lựa chọn sai lầm của cô gái trẻ dại dột. Tuy nhiên, sự đắng cay mà cô phải nhận còn nhiều hơn nữa. Đọc xong ai cũng phải ngao ngán, lắc đầu.
" Em cưới xin nhà ngoại không thèm đưa dâu nên bà có coi em ra cái gì đâu. Em thèm ăn cá bà cũng chửi, thèm ăn hoa quả cũng mắng, đến mức em mua hộp sữa bầu cũng nói lên nói xuống. Bà bảo ngày xưa có uống gì đâu mà sinh ra chồng vẫn khỏe mạnh, cao lớn.
Chồng thì ham game lắm các chị ạ. Suốt ngày đi chơi. Đi phu hồ bữa đực bữa cái. Đến tháng không có tiền đóng tiền điện hai mẹ con chửi nhau ầm nhà. Em toàn nằm nhà khóc thầm, nghĩ mình ngu dại nên mới đến nông nỗi này đây. Nhưng mẹ chồng thấy em khóc là bắt đầu chửi bới tùm lum. Chồng em có nghe thì cũng im lặng, chẳng bênh vợ câu nào. Thậm chí có lúc còn nhảy bổ vào bảo: 'Do mày ngu mới theo tao thôi'.
Em bầu mà em chỉ ước có cái đùi gà ăn thôi các chị ạ nhưng chẳng được. Em cuốc mảnh đất cạnh nhà trồng rau, chửa to vượt mặt vẫn cố mang rau ra chợ bán kiếm thêm tiền lo đến ngày sinh đẻ. Thương em nên nhiều cô bác quanh nhà cũng xúm vào mua giúp. Em để tiền riêng được hơn 3 triệu nhưng đến ngày gần sinh thì bị mất. Cái nhà này chỉ có 3 người, em mất tiền, vừa hỏi chồng với mẹ chồng thì bà bù lu bù loa lên là em có ý gì, nghi ngờ linh tinh với vu vạ cho mẹ con nhà bà.
Ảnh minh họa.
Em khóc ấm ức cả đêm. Khi đó là em bầu được 7 tháng rồi. Em bắt đầu tính chuyện bỏ đi. Cũng may là em và anh ta chưa đăng ký kết hôn. Rồi một ngày hai mẹ con anh ta đi ăn cỗ xóm dưới, em viết lá thư để lại rồi trốn ra bến xe, bắt xe về quê.
Đến nhà, gặp bố mẹ mà em khóc từ cổng khóc vào không nín được. Em xin lỗi mọi người, mẹ em cũng khóc. Bố em thì rưng rưng. Sau đó bình tĩnh hơn thì em kể những khổ sở ở đó, mẹ em lại khóc nhiều hơn.
Đêm đó chồng em nhắn tin, dọa dẫm bảo em về. Em nhắn lại đanh thép lắm đòi chia tay vì không chịu nổi nữa. Anh ta gọi điện qua, bố em nghe máy. Em chưa bao giờ thấy bố em giận đến vậy. Xong xuôi bố em bảo cứ sinh cháu ra, bố nuôi cả con cả cháu cũng được.
Đó là chuyện xảy ra được 4 năm rồi các chị ạ. Giờ em đã có chồng, đang sắp sinh bé thứ 2. Chồng em thương con vợ như con đẻ. Hai vợ chồng có tiệm tóc và nail ngay gần nhà bố mẹ em. Hiện tại em ổn rồi. Cuộc sống này đúng là điều em hằng mơ ước".
Đọc xong câu chuyện nhiều người thấy may mắn hộ người phụ nữ ấy. Đúng là đến cuối cùng, gia đình vẫn là nơi chúng ta dựa vào được. Cuộc đời chẳng phải lúc nào một người phụ nữ cũng chọn đúng được đàn ông. Cái chính là chúng ta sửa chữa sai lầm thế nào để có được hạnh phúc cuối cùng.
Đừng cố gắng phải chống chọi nếu cuộc hôn nhân đó mang đến toàn cay đắng, tủi nhục. Hãy dũng cảm, mạnh mẽ ra đi, tìm kiếm điều tươi sáng hơn cho cuộc đời như người phụ nữ trong câu chuyện kể trên.
Rena
Theo toquoc.vn
Chồng xem thường vì tôi thu nhập thấp hơn anh Anh thu nhập gấp 4 lần tôi, nhưng đi từ sáng đến tối, không đưa-đón con đi học, không làm việc nhà... Ảnh minh họa Cưới nhau được hơn 10 năm, công việc của chồng có thuận lợi, anh làm việc cho một công ty của Nhật Bản, nhưng rất bận, thu nhập mỗi tháng hơn 2000 USD. Bù lại, anh đi làm...