‘Cơn bão gia đình’ sau 100 ngày tang chồng: Chị dâu bất ngờ tuyên bố tái hôn, mẹ chồng lại là người đầu tiên ủng hộ
Gia đình tôi đang trải qua một nỗi đau không gì sánh được khi anh trai đột ngột qua đời, để lại vợ và một đứa con thơ dại.
Những tưởng mọi thứ sẽ lắng đọng, nào ngờ sau trăm ngày tang lễ, một sự việc còn bất ngờ hơn đã ập đến: chị dâu tôi bất ngờ tuyên bố sẽ đi nước ngoài để tái hôn.
Ảnh minh họa.
Tôi không khỏi bàng hoàng. Từng là một người vợ được anh trai tôi hết mực yêu chiều, vậy mà chỉ chưa đầy ba tháng sau khi anh ra đi, chị dâu đã sẵn sàng bước sang một trang mới. Điều khiến tôi phẫn nộ hơn cả là sự bình thản của mẹ. Bà không chỉ không phản đối, mà còn là người đầu tiên đồng ý với quyết định của con dâu, miễn là cháu nội được để lại cho gia đình chăm sóc.
Video đang HOT
Hình ảnh của chị dâu trong lòng tôi đã dần phai nhạt ngay từ khi anh trai còn sống. Anh tôi thương yêu vợ hết mực, thuê người giúp việc để chị được thoải mái, nhưng chị lại nhiều lần tỏ ra thờ ơ với trách nhiệm làm vợ, làm mẹ. Có lần tôi chứng kiến đứa trẻ ốm sốt ở nhà chỉ với người giúp việc, còn chị thì ung dung đi họp lớp. Khi tôi hỏi, chị chỉ nhún vai cho qua, bảo rằng trẻ con mọc răng sốt là chuyện bình thường.
Anh trai tôi ra đi quá bất ngờ, cuộc gọi lúc nửa đêm của chị báo rằng anh bị đột quỵ làm cả nhà tôi sụp đổ. Nhưng điều lạ là chị dâu vẫn giữ sự bình tĩnh đến khó tin, lo liệu tang lễ nhanh chóng và gọn gàng, không chút xao động. Sau khi nhận khoản bảo hiểm và các tài sản thừa kế, tôi nhận ra chị dần thay đổi: thường xuyên mua sắm, gặp gỡ bạn bè như chẳng có chuyện gì xảy ra. Mỗi hành động của chị đều như mũi dao cứa vào lòng tôi.
Thế nhưng chuyện chưa dừng lại ở đó. Một hôm, chị dâu đến nhà, dõng dạc tuyên bố sẽ đi nước ngoài để tái hôn với một người đàn ông ngoại quốc. Tôi giận đến mức không kìm nén được, lập tức yêu cầu chị rời khỏi nhà. Nhưng mẹ tôi lại bình thản đến bất ngờ. Bà bảo chỉ cần chị để lại đứa cháu cho chúng tôi nuôi dưỡng, bà sẽ đồng ý cho con dâu đi tìm hạnh phúc mới. Mẹ bảo chị còn trẻ, không nên giam mình trong quá khứ.
Nhưng còn anh tôi thì sao? Anh ra đi chưa được 100 ngày, mà chị đã sẵn sàng bỏ lại tất cả, tìm một cuộc sống mới. Liệu tôi có thể khoanh tay nhìn chị dâu mình dễ dàng bước đi như thế? Dù thương đứa cháu bé bỏng vô cùng, lòng tôi vẫn đầy ắp nỗi căm phẫn. Giữa lúc gia đình đang chịu mất mát đau thương, quyết định của mẹ và thái độ của chị khiến lòng tôi day dứt không yên.
Bố tôi vừa nói ý định chia tài sản, chị dâu đã thẳng thừng nhận hết về mình, còn đưa ra lý lẽ khiến cả nhà đứng hình
Bố tôi cũng không ngờ, chị dâu lại ứng xử khác lạ như vậy.
Trước đây, gia đình tôi rất thương chị Nhiên, chị dâu tôi. Chị ấy về làm dâu được 10 năm nay, hiền lành, cởi mở, gặp ai cũng chào hỏi và giúp đỡ người khác nhiệt tình. Vậy nên không chỉ bố mẹ tôi mà hàng xóm cũng thích và hay khen ngợi chị ấy.
Chị Nhiên sống chung nhà với bố mẹ tôi, nhận chăm sóc ông bà. Theo như lời bố mẹ tôi kể, chị ấy rất chịu khó trong việc nấu nướng. Từ lúc có chị, gia đình không phải ăn sáng ngoài hàng quán nữa vì chị dậy sớm, nấu món này món nọ rồi bày biện cho cả nhà ăn. Bữa trưa, bữa tối chị cũng nấu kì công 3 món/bữa và thường không trùng nhau trong một tuần. Mỗi tối, chị còn pha sữa cho bố mẹ tôi uống. Ở với chị dâu, bố mẹ tôi tinh thần thoải mái, người cũng mập mạp hẳn ra.
Đầu năm ngoái, mẹ tôi bị bệnh nặng, nằm bệnh viện 2 tháng thì ra đi mãi mãi. Tôi đang ở cữ con gái thứ 2 nên không thể chăm sóc mẹ được. Anh trai và chồng tôi thì là đàn ông, cũng không thể chu đáo, tỉ mỉ bằng chị dâu. Thời gian đó, chị dâu xin nghỉ việc 3 tháng nhưng công ty không chấp nhận nên chị xin nghỉ việc luôn để chăm sóc mẹ chồng. Chị sợ mẹ nằm viện lâu, về nhà cũng cần có người chăm nên mới quyết định như thế.
Nhưng rồi mẹ tôi mất ở bệnh viện, bên cạnh cũng chỉ có một mình chị dâu. Nhận cuộc gọi của chị báo tin, anh trai tôi tất tả đến viện để làm thủ tục đưa mẹ về an táng. Gia đình tôi chìm trong đau khổ, tang thương vì mất mát quá lớn này suốt cả năm trời.
Ảnh minh họa
Cũng ngần ấy thời gian, chị Nhiên không tìm được việc làm mới. Kinh tế trong nhà trở thành gánh nặng đối với anh chị. Chị đành phải xin làm tạp vụ, rửa chén bát ở quán phở gần nhà với mức lương bèo bọt. Thương anh chị, tôi cũng hay cho tiền các cháu nhưng tôi thừa biết, số tiền mình cho chẳng thấm thía vào đâu cả. Tiền bạc túng thiếu khiến vợ chồng anh chị thường xuyên cãi vã, mâu thuẫn nhau. Mỗi lần tôi về nhà chơi đều nghe bố than thở, bảo gia cảnh không còn được như ngày xưa nữa. Chị dâu cũng trở nên khó chịu, đanh đá, sắc sảo hơn.
Hôm qua, bố tôi nói ý định phân chia tài sản. Không ngờ vừa nghe thế, chị dâu đã lên tiếng đòi nhận hết nhà cửa đất đai về mình. Chị nói lúc chị chăm mẹ chồng ở bệnh viện, chính bà đã nói điều này. Để củng cố lòng tin ở mọi người, chị Nhiên còn lấy trong phòng ra một mảnh giấy, chỉ ghi nguệch ngoạc 5 chữ: "Nhà cửa giao cho Nhiên". Nét chữ chính xác là của mẹ tôi nhưng điều khiến chúng tôi bất ngờ là tại sao mẹ đau bệnh lại nghĩ đến chuyện này. Và bà còn ghi lại, dù sức khỏe yếu ớt. Có khi nào chị Nhiên đã ép buộc mẹ không?
Mảnh giấy khiến bố tôi bảo sẽ suy nghĩ lại chuyện chia tài sản. Chị Nhiên có công lớn trong việc chăm sóc mẹ chồng, thậm chí còn hi sinh công ăn việc làm. Nhưng ông cũng muốn để lại cho con gái một phần đất để có chỗ hậu thuẫn về sau và cũng công bằng cho 2 đứa con. Chị dâu không vui ra mặt, chỉ hậm hực bảo tùy bố rồi bỏ vào phòng.
Tôi không hiểu nổi chị dâu nữa. Trước đây chị rất tốt, thương bố mẹ, thương em chồng. Tại sao bây giờ, chị lại đổi tính và muốn thu vén hết tài sản nhà chồng? Hay do chị thất nghiệp nên thành ra như vậy. Theo mọi người, vợ chồng tôi có nên nhận đất bố cho không?
Chồng lén lút lập quỹ đen rồi bất ngờ tuyên bố khiến vợ khóc nức nở Tôi bị sốc khi biết dụng ý để quỹ đen của anh. Nước mắt cứ thế chảy ra. Hoá ra anh lén dành tiền tiết kiệm để làm điều này. Hai năm trước, về nhà ăn Tết, mẹ tôi đột nhiên mang ra chục cây kim, bảo tôi giúp bà xâu chỉ cho tất cả. Mẹ nói có một lần muốn khâu lại...