Trót dại làm người thứ ba, tôi khổ sở khi vợ anh ta suốt ngày móc mỉa
Một sáng, khi tôi còn lơ mơ ngủ, số của anh bỗng gọi đến. Tôi hỏi: “Nhớ em quá hay sao mà gọi sớm thế?”, đầu dây bên kia là giọng phụ nữ gào lên, khiến tôi lập tức tỉnh mộng.
Buổi tối, tôi đăng một tấm ảnh của mình lên Facebook kèm theo dòng trạng thái: “ Mùa đông, chẳng biết mặc gì cho đẹp”. Mấy phút sau, tôi thấy có dòng bình luận bên dưới: “Chỉ cần có nhân cách đẹp thì mặc gì cũng sẽ đẹp em ạ”. Người viết những dòng ấy chính là vợ “ người tình cũ” của tôi.
Nói “người tình cũ” vì ngay sau khi bị chị ấy phát hiện, tôi và anh đã chấm dứt mọi chuyện. Tôi thừa nhận tôi sai, bao nhiều đàn ông không yêu, lại “đâm đầu” vào yêu đàn ông có vợ.
Nhưng cảm xúc là chuyện rất khó nói. Huống hồ, anh ấy vừa gặp đã buông lời tán tỉnh tôi như thể anh ấy còn độc thân. Đến khi tôi cảm thấy lòng mình lao xao, rung động, anh mới thú nhận, mình đã có gia đình.
Đúng ra, tôi phải dừng lại ngay khi anh thú nhận điều đó, nhưng tôi lại không làm được. Đó là sai lầm của tôi. Tôi chỉ nghĩ đơn giản: Anh ấy có vợ rồi mà còn chẳng sợ, mình sao phải sợ?
Vả lại, chuyện này nếu không nói ra thì cũng chẳng ai biết. Tình cảm vụn.g trộ.m mới có chút thú vị, giống như mình đói mà ăn vụng sẽ thấy rất ngon.
Tôi không biết phải làm thế nào để vợ “người tình cũ” không làm phiền mình nữa (Ảnh minh họa: KD).
Lúc đầu, tôi nghĩ chỉ trêu đùa cho vui, không ngờ càng lấn càng sâu, không dứt ra được. Những tán tỉnh yêu đương, những ngọt ngào chiều chuộng khiến tôi yêu như quên mất lối về, quên mất rằng anh ấy không thể và không bao giờ có thể trọn vẹn thuộc về tôi.
Video đang HOT
Một buổi sáng, khi tôi còn lơ mơ ngủ, điện thoại đổ chuông, số của anh gọi đến. Khi tôi bắt máy, giọng ngái ngủ hỏi: “Nhớ em quá hay sao mà gọi sớm thế?”. Đầu dây bên kia là một giọng phụ nữ gào lên, khiến tôi lập tức tỉnh giấc chiêm bao.
Sau đó là cuộc gặp 3 người. Trước mặt vợ mình, anh luôn miệng nói rằng, anh chỉ vì lỡ ham vui mà chơi bời, hoàn toàn không yêu đương gì cả. Rồi anh ngồi im lặng như học trò biết lỗi, mặc vợ anh nói những lời cay đắng, mỉ.a ma.i, dạy dỗ tôi.
Trong tình cảnh ấy, tôi cũng chỉ có cách nhận lỗi, hứa sẽ chấm dứt ngay lập tức, không chút dây dưa. Tôi sáng mắt ra rồi, từ nay xin chừa, tránh xa đàn ông có vợ.
Nhưng “cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng”. Chuyện đã qua gần nửa năm, vậy mà hình như ngày nào, vợ anh ấy cũng vào trang cá nhân của tôi. Và bất kể tôi đăng gì, chị ấy cũng sẽ để lại những dòng bình luận rất khó chịu.
Ví dụ, tôi đăng ảnh khoe đôi giày thể thao mới mua để chạy bộ, chị ấy sẽ viết: “Cứ đi đúng giày mình chọn là chuẩn nhất, đừng xỏ giày của người khác mà chật chội, đau chân, em nhé”.
Hay khi tôi đăng dòng trạng thái: “Chỉ cần có anh, mùa đông không còn lạnh”. Chị ấy sẽ bình luận bên dưới: “Nhưng phải là anh chưa vợ, chứ không là vừa lạnh, vừa đau đó em”.
Nói thật, tôi khó chịu vô cùng. Một lần thì không sao, đằng này lần nào, chị ấy cũng viết kiểu móc mỉa như vậy. Tôi và chồng chị đã chấm dứt lâu rồi. Tôi cũng không kết bạn với chị, sao chị ấy cứ vào trang cá nhân của tôi, thể hiện sự cay cú không cần thiết. Điều đáng nói là tôi chặn tài khoản này, chị ấy lại lập tài khoản khác vào bình luận, nhất quyết không dừng.
Tôi nhắn cho chị ấy: “Chị đừng tự tiện vào trang cá nhân của em viết linh tinh như vậy. Em thừa nhận em từng sai, nhưng mọi chuyện đã kết thúc rồi. Chị làm như vậy là tự mình khơi lại nỗi đau của mình thôi, hay ho gì”. Đáp lại, chị ấy hỏi tôi: “Chị viết gì không đúng à, hay có tật nên cứ giật mình như vậy?”.
Tôi gọi điện cho “người tình cũ”, bảo anh ấy nhắc nhở vợ mình, đừng để chị ấy làm phiền tôi nữa. Nhưng câu trả lời của anh ấy khiến tôi bực mình hơn: “Anh thấy vợ anh viết thế có gì đâu, là do em nghĩ nhiều thôi. Kệ cô ấy đi”.
Nhưng tôi không kệ được, tôi đang có bạn trai và quá khứ đáng xấu hổ kia, tôi thật tình muốn quên đi. Tuổ.i trẻ ai chẳng từng có sai lầm, quan trọng là tôi biết sai, biết sửa. Nhưng chị ấy ngày nào cũng cố tình nhắc cho tôi nhớ, khiến tôi chỉ muốn phát điên lên vì khó chịu.
Chẳng lẽ tôi phải tìm gặp, cầu xin chị ấy buông tha cho tôi?
Vừa đầu năm mới, tôi giận sôi người khi phát hiện em trai lén chỉ anh rể cách xóa dấu vết "ăn vụng"
Ngay bữa cơm ngày đầu năm, tôi phát hiện ra chuyện tày trời do chính em trai ruột bày cho chồng mình.
Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng mình sẽ đón năm mới bằng việc ném thẳng đĩa xôi vào người cậu em ruột. Tôi vẫn biết nó ăn chơi nghịch ngợm nhưng không tin được nó hư hỏng đến mức này.
Chuyện là hôm qua mùng 1 Tết, sáng Tết nội xong xuôi thì chiều chồng chở mẹ con tôi sang ngoại. Từ lúc làm dâu đến giờ 5 năm đều như vậy. Bố mẹ chồng khá dễ tính nên cho phép vợ chồng tôi thoải mái qua lại hai bên, không bắt ép phải coi trọng bên nào hơn. Được cái nội ngoại đều ở gần nên vợ chồng tôi "chia lịch" ăn Tết hai bên không phải đau đầu suy nghĩ. Cứ sáng 1 bữa chiều 1 bữa luân phiên đến ngày hóa vàng là xong.
Tôi có một cậu em trai kém 2 tuổ.i, năm nay nó gần 30 rồi nhưng vẫn cứ lông bông. Trước nó chạy giao đồ cho nhà hàng của người quen. Sau nó chê vất vả bạc mặt nên xin vào bán hàng ở trung tâm thương mại. Được dăm bữa nửa tháng nó bị người ta cho nghỉ vì lười không chịu tư vấn khách, cứ ngồi xem điện thoại để khách bực khiếu nại lên tổng đài. Còn vô số việc linh tinh khác nữa nhưng nó chẳng gắn bó đâu được lâu dài cả.
Giờ nó ở nhà chạy việc vặt cho mẹ tôi. Thi thoảng bà cho mấy trăm nghìn để nó tiêu vặt. Nó ngỏ ý sau Tết đi làm ở chuỗi "cho vay tài chính", bị cả nhà can ngăn nhưng nó không nghe.
Chiều qua sang ngoại thấy nó đang đứng hút thuố.c ở cổng. Con tôi chào cậu dõng dạc xong đứng đợi lì xì nhưng đứng 10 phút cậu vẫn giả ngơ giả điếc. Chắc trong túi chả có xu nào, tiề.n uống trà đá còn phải xin mẹ tôi thì móc đâu ra nổi 20 nghìn để mừng tuổ.i cháu.
Tôi phụ mẹ cơm cúng xong xuôi gọi mãi nó mới chịu vào ăn. Bố tôi phàn nàn sang năm mới con trai đừng ở nhà ăn hại nữa, phải tìm công việc mới tử tế mà làm. Nó ậm ừ cho xong chuyện rồi cắm đầu vào ăn.
Ăn xong nó rủ chồng tôi mở loa lên hát karaoke. Đúng sở thích nên chồng tôi hồ hởi lắm, khai mic đầu xuân hẳn liên khúc 4-5 bài. Tôi dọn dẹp rửa bát dưới bếp với mẹ và chị gái nên kệ cho cánh đàn ông trong nhà vui vẻ với nhau.
Đang rửa dở thì con nghịch làm đổ chai nước ngọt lên người, tôi chạy ra ô tô để lấy quần áo mới cho nó. Quay vào thấy em trai đang khoác vai anh rể hút thuố.c ở ngoài ngõ, nghe đoạn tâm tình thủ thỉ của anh em nó mà tôi bốc hỏa.
- Anh thích đi hát lắm cậu ạ, nhưng mà sợ con "sư tử Hà Đông" ở nhà lắm. Hồi trước có lần đi với bọn ở công ty xong gặp em "tay vịn" xịt nước hoa đầy ra, nó ôm anh cả tối xong dính hết mùi vào người. Về chị gái cậu chử.i mắng suốt cả tuần đau đầu không chịu được.
- Anh quá kém. Lần sau anh đi hát với bọn gái tay vịn thì nghe em, cứ ra hàng vịt quay gà quay, xiên nướng, chân gà, lẩu đêm các thứ đứng một lúc cho mùi ám vào người. Kiểu gì cũng bay hết mùi nước hoa đểu của bọn gái quán. Chị em có tinh thì cũng chả phát hiện ra được. Em đố bà ấy đán.h hơi ra, trừ khi nuôi chó nghiệp vụ.
Bày cách qua mặt tôi xong anh em nó còn cười giòn giã. Má.u nóng bốc lê.n đỉn.h đầu, tôi lao ra túm áo chồng hỏi xem đang nói chuyện gì mà vui thế. Chồng tôi mặt tái mét, thằng em trai thì vẫn bình thản hút thuố.c tiếp.
Đang cơn giận thì cả nhà nghe tiếng ồn ào nên chạy ra ngoài hóng. Thấy mẹ cầm đĩa xôi dở trên tay định cất tủ lạnh, tôi tiện cầm lên ném thẳng vào đầu cậu em. Xôi dính đầy đầu nên nó cũng cáu gắt cãi lại, tôi lại càng bực mình chử.i hăng hơn.
Đời thuở nhà ai em vợ lại vẽ cho anh rể cách đi chơi với gái quán hát như thế không! Chị gái nó mà không phát hiện ra thì đúng là nuôi ong tay áo. Đến tận hôm nay tôi vẫn chưa hết tức, tôi mách cả bố mẹ chồng về thói hư của con trai ông bà. Đương nhiên ông bà mắng cho chồng tôi một trận lên bờ xuống ruộng, nhưng đã là tật xấu thì liệu có bỏ được không hả chị em?
Vừa quyết định l.y hô.n, những lời nói của chị chồng khiến tôi do dự Có câu "Ăn vụng quen mồm, ăn trộm quen tay", những người ngoạ.i tìn.h có lần một sẽ có lần hai. Tôi lo sợ chồng tôi rồi cũng thế. Sau nhiều ngày dằn vặt chồng và bản thân, tôi nghĩ rằng chúng tôi không thể tiếp tục sống chung. Dù chồng tôi có bao nhiêu ưu điểm đi chăng nữa, việc anh ấy...