Trót ‘ăn cơm trước kẻng’ với bạn trai, tôi xin cưới chạy bầu, nào ngờ đến ngày lên bàn sinh, tôi mới nghe được câu nói chát đắng của mẹ chồng
Sau khi cưới, mang tiếng là được ở riêng nhưng thực ra cuộc sống chẳng khác nào phận làm dâu thông thường.
Tôi lỡ có bầu trước cưới. Lúc có bầu mới được 2 tháng, tôi báo người yêu, tức chồng tôi hiện tại, để anh lo việc cưới xin đàng hoàng. Ngỡ đâu anh về báo gia đình thì cha mẹ chồng cho cưới ngay, nhưng không, mẹ chồng tôi đi xem thầy, thầy phán phải 5 tháng nữa mới có ngày đẹp để làm lễ cưới xin.
Đến lúc ấy, tôi đã bầu được gần 7 tháng, bụng chình ình thế thì làm sao mà bận váy cưới, rồi còn nhìn bà con chòm xóm. Tôi buồn rầu, khóc thương thảm thiết để đốc thúc và mong nhà chồng thương tình để làm “cưới chạy”. Thế nhưng, mẹ chồng tôi vẫn khăng khăng không cho cưới sớm. Tức lên tới cổ họng, nhưng vì thương đứa con trong bụng mà tôi ngậm đắng nuốt cay, đợi đến ngày đẹp như mẹ chồng mong muốn. Từ đây, tôi cũng bắt đầu “sa chân” vào câu chuyện mẹ chồng nàng dâu muôn thuở chẳng bao giờ tốt đẹp.
Sau khi cưới, mang tiếng là được ở riêng nhưng thực ra cuộc sống chẳng khác nào phận làm dâu thông thường. Nhà vợ chồng tôi gần sát nhà mẹ chồng, thế là cứ 6h sáng bà lại gọi điện sang nhắc nhở tôi dậy sớm để lo cơm nước cho chồng, dù bà biết tôi đang khổ tâm vì ốm nghén lên xuống. Sau đó, bà đích thân sang kiểm tra, nếu chưa thấy mở khóa, bà liền đập cửa ầm ầm để gọi. Nhà riêng của chúng tôi nhưng ngày nào bà cũng sang để ý, bắt sắp xếp mọi thứ trong nhà theo mong muốn của bà. Đến nỗi, nếu tôi có một chút sắp xếp không đúng ý bà là ngay lập tức, bà thể hiện sự tức tối bằng cách đập bàn đập ghế, chửi bới om sòm…
Tôi vẫn nhịn đến ngày sanh đẻ. Sức khỏe tôi yếu, lại thêm cái ăn ngủ không đủ giấc do mẹ chồng càm ràm đủ điều trong thời gian bầu bí, bác sĩ bảo tôi đẻ khó, dự sinh mổ. Thế nhưng, đang lúc đau thấu trời đất, mẹ chồng nói văng vẳng vào phòng chờ, nhắc tôi: “Con phải cố đẻ thường, nếu đẻ mổ thì khó đẻ thêm vài đứa nữa cho bà ẵm lắm”. Số là tôi sinh con đầu lòng là bé gái, trong khi đó, mẹ chồng tôi lại đang mong có người nối dõi. Nghe tôi đẻ mổ, bà sợ sau này khó sinh, mặc dù bây giờ y học đã rất tiên tiến rồi. Đến cả bác sĩ còn xầm xì về bà mẹ chồng khó ưa của tôi: “Đẻ con gái nên chưa đẻ đứa này bà đã lo đứa sau, chứ ca này đẻ khó thật, to hơn tí nữa thì phải mổ. May mà ra được chứ cứ lăn tăn thế nguy hiểm cả mẹ cả con”. Trong cơn đau đẻ, tôi còn “đau tim” hơn nữa.
Video đang HOT
Sau khi sinh con, mẹ đẻ và mẹ chồng chia nhau đến trông nom cháu và lo cái ăn cái mặc cho sản phụ là tôi. Suốt thời gian này, vợ chồng tôi có gửi tiền để nhờ mẹ chồng mua sắm và nấu ăn giúp cho. Trong 2 tuần, chúng tôi gửi mẹ 5 triệu đồng tiền cơm nước, thế nhưng ngày nào bà cũng nhắc nhở, bảo là phải bỏ tiền thêm để mua cái này, nấu cái kia. Bực nhất là khi mẹ đẻ tôi đến, mẹ chồng lại ra dáng chỉ đạo đồ ăn dở, ươn, nấu ăn không ngon bằng mẹ chồng các kiểu. Trong khi đó, mẹ đẻ tôi lại là đầu bếp lâu năm tại một cửa tiệm đồ ăn có tiếng trong phố, làm thế nào mà lại nói là mẹ tôi không biết nấu ăn, lại không biết chọn lựa thực phẩm?
Đến đây, tôi bắt đầu nổi đóa. Phần vì vừa sinh xong con có phần tâm lý bất thường, phần lại thấy nhẫn nại không nổi với bà mẹ chồng quá quắt, hết phiền lòng vợ chồng tôi giờ lại sang làm phiền đến bố mẹ đẻ. Giữa lúc mẹ chồng đang xăm soi đồ ăn mẹ tôi mới nấu, tôi mắng xối xả vào mặt bà: “Mẹ thế này có quá đáng lắm không? Con đã chịu đựng hết nổi rồi. Bố mẹ đẻ nuôi con bầu 6 tháng rưỡi còn chưa kể công. Còn con ở nhà chồng mới được có 4 tháng, mẹ chì chiết đủ đường, tiền của bọn con nào có thiếu mẹ 1 xu?”. Chưa dừng lại, quá bực tức, nhân lúc chồng vừa bước vào, tôi chỉ thẳng mặt: “Thế này thì tôi khỏi chồng vợ gì với anh nữa, quá sức lắm rồi”.
Thực ra sức chịu đựng của tôi đã đi đến giới hạn, chẳng lẽ giờ tôi phải bỏ chồng vì một bà mẹ chồng, có đáng không mọi người?
Chăm sóc mẹ chồng 3 tháng nhưng cứ tỉnh dậy là bà gọi tên chị dâu, đến ngày xuất viện, bà bất ngờ tặng tôi một món quà khổng lồ
Tôi cầm sổ đỏ mẹ chồng đưa, trong lòng rối bời, không biết phải làm gì mới phải trong lúc này.
Đưa bạn trai về nhà chơi, anh tôi mang sổ nợ ra đòi: "Có tiền tỷ mà không dám bỏ ra 200 triệu trả nợ thì tiếc làm gì?" Chồng tăng ca làm đêm và sự thật phũ phàng không thể ngờ bên trong căn hộ anh hàng xóm độc thân Đau đầu vì con trai đòi cưới vợ hơn 12 tuổi lại có 2 con riêng
Bố mẹ chồng tôi sống chung với vợ chồng chị dâu, còn vợ chồng tôi ở riêng, cách nhà chồng 5km. Cuối tuần, chúng tôi lại về nhà chồng, nấu nướng bữa cơm sum họp, điều đó đã trở thành thông lệ gia đình. Hàng xóm đều khen ngợi bố mẹ chồng tôi tốt phước, có 2 người con trai đều thành đạt, 2 cô con dâu cũng hiểu chuyện, biết lễ nghĩa, cháu thì học giỏi, lễ phép. Ông bà cũng hãnh diện lắm, còn bảo chỉ cần gia đình hòa thuận là ông bà mừng vui rồi, chứ chẳng cần cao lương mỹ vị hay giàu sang phú quý gì cả.
Chị dâu tôi là người giàu có, làm chủ cửa hàng buôn bán quần áo thời trang. Tính chị ấy cũng xởi lởi, hay giúp đỡ gia đình tôi. Hầu như tháng nào, chị cũng tặng tôi bộ quần áo hay cái váy, cái khăn choàng cổ... Còn đồ đạc của con tôi mặc đều là do bác cả tài trợ chứ tôi chưa phải tốn tiền mua. Chị ấy còn lo lắng cho bố mẹ chồng chu đáo, chẳng để ông bà phải thiếu thốn thứ gì. Chị sống tốt như thế thì làm sao mọi người ghét bỏ được, và mối quan hệ giữa tôi với chị cũng rất hòa thuận, thân thiết.
Đợt này, mẹ chồng tôi bệnh nặng, phải nhập viện điều trị 3 tháng trời. Cực một nỗi, lúc bà nhập viện cũng là lúc chị dâu vừa mở thêm chi nhánh cửa hàng vừa xây nhà mới bạc tỷ ở thành phố cho tiện việc kinh doanh nên bận bù đầu bù cổ. Chồng tôi và anh chồng thay phiên chăm mẹ ở viện được một tuần thì không thể thu xếp công việc được nữa, vả lại đàn ông mà, họ cũng chẳng chu đáo, tươm tất như phụ nữ. Bố chồng thì bị tiểu đường, xương khớp nên cũng không thể đến bệnh viện túc trực được.
Tôi đành phải xin phép cơ quan cho nghỉ không lương 3 tháng để chăm sóc mẹ chồng. Tôi ở viện, bên bà 24/24, gần như không về nhà. Chị dâu tối ghé qua, đem đồ ăn cho tôi và mẹ. Chồng và anh chồng cũng hay ghé nhưng không thể ở lại được vì còn bận chăm sóc mấy đứa nhỏ ở nhà.
Mà cũng lạ, tôi chăm mẹ chồng ngày đêm nhưng cứ tỉnh dậy sau mỗi cơn truyền thuốc, bà lại gọi tên chị dâu và hỏi chị đâu? Lúc đầu, tôi cũng chạnh lòng vì nghĩ rằng mẹ chồng thương chị dâu hơn mình. Nhưng sau đó, tôi không nghĩ nhiều nữa mà tận tâm chăm bà, chỉ mong bà chóng khỏe để còn về nhà là tôi mừng rồi.
3 tháng trời, cuối cùng sức khỏe của mẹ chồng tôi cũng ổn định hơn. Bà tỉnh táo, có thể tự ăn uống, đi lại, vệ sinh cá nhân. Mẹ chồng được xuất viện, tôi mừng khôn xiết.
Ảnh minh họa
Nào ngờ vừa về nhà được mấy ngày, bố mẹ chồng đã họp gia đình rồi đưa cho tôi cuốn sổ đỏ căn nhà đang ở. Tôi sửng sốt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mẹ chồng nói trong lúc bệnh, tôi đã chăm sóc bà rất tốt. Những khi tỉnh dậy, bà đều gọi tên chị dâu nhưng sau đó, tôi không hề oán trách, giận hờn mà vẫn cố gắng chăm bà hết lòng, chứng tỏ tôi là người bao dung, yêu thương chân thành. Ông bà đã bàn bạc với anh chị cả và sẽ để lại căn nhà này cho vợ chồng tôi, còn ông bà chuyển đến căn nhà chị dâu mới xây để ở cùng.
Chị dâu cũng gật đầu, bảo chúng tôi bán căn nhà đang ở đi vì căn nhà đó cũng xuống cấp rồi, đất lại nằm trong hẻm. Lấy tiền bán nhà mà trả bớt nợ (chúng tôi mua xe ô tô cho chồng lái taxi nên nợ 200 triệu ngân hàng), phần còn lại thì tiết kiệm cho các con ăn học sau này. Căn nhà này có vị thế đẹp, buổi chiều tôi có thể kinh doanh, buôn bán thêm mấy thứ đồ lặt vặt để kiếm thêm thu nhập.
Nhận được sổ đỏ, tôi không mừng mà còn thấy lo lắng. Nếu tôi lấy căn nhà này, liệu có bị mang tiếng chăm sóc mẹ chồng để "trục lợi" không? Căn nhà này, anh chị đã bỏ tiền xây sửa hơn 700 triệu, tôi có nên gửi trả lại số tiền đó cho đỡ áy náy?
Thầm trách mẹ chồng chèn ép nhiều năm, con dâu khóc nấc hối hận khi xem xong cuốn sổ ghi chép Đọc xong thư và cuốn sổ của mẹ chồng, con dâu bật khóc cảm thấy có lỗi. Tôi làm dâu nhà chồng đến nay cũng đã gần 8 năm, thời gian ở nhà chồng tôi đã cố gắng hết sức để làm tròn bổn phận của người con dâu. Nhưng thật buồn, giữa tôi và mẹ chồng luôn có khoảng cách, ngay từ...