Trong mắt con dâu, dù tốt đến đâu, tôi vẫn là bà mẹ chồng khác máu tanh lòng
Từng này tuổi đời rồi tôi mới cay đắng nhận ra, chẳng thể đòi hỏi con dâu tốt với mẹ chồng được, dù mình tốt với người ta bao nhiêu đi chăng nữa.
Tôi năm nay 60 tuổi, là giáo viên đã về nghỉ hưu. Ông nhà tôi mất khi con trai bắt đầu vào đại học. Giờ con trai đã là kỹ sư tài năng, nó cũng đã lập gia đình và có một bé trai kháu khỉnh.
Còn nhớ trước đây, mấy bà trong khu phố cứ sang chơi lại tấm tắc khen tôi có số sướng. Trong nhà, mẹ chồng con dâu luôn hòa thuận, chẳng bao giờ nghe thấy tiếng cãi vã nhau. Nghe người ta nói, song tôi suy nghĩ bây giờ mình còn sức khỏe để chăm cháu và làm thêm việc nhà giúp vợ chồng trẻ. Nhưng sau này, nhỡ mà có đau ốm hay bệnh tật thì không biết chúng nó có thèm quan tâm không nữa.
Nói bâng quơ như vậy nhưng thật không ngờ là cái ngày đó lại đến nhanh như thế. Vào đầu năm ngoái, trong một lần bước xuống cầu thang thì đầu óc tôi quay cuồng rồi bị té ngã. Vợ chồng con trai đưa tôi vào bệnh viện thì bác sỹ kết luận tôi bị tai biến cần phải điều trị và chú ý chế độ nghỉ ngơi.
Một tháng sau, tôi được bác sỹ cho ra viện để về nhà an dưỡng. Thấy mẹ trông mệt mỏi và gầy sọp hẳn đi, con trai tôi đã chủ động tuyên bố với vợ rằng từ nay phải để mẹ nghỉ ngơi, chỉ cần chơi với cháu nội, hoặc ngồi đọc báo, nghe nhạc cho khuây khỏa. Còn công việc trong nhà thì vợ phải lo. Thấy con dâu không nói năng gì nhưng gương mặt lại tỏ vẻ khó chịu nên tôi cũng rất buồn.
Tất cả cũng bởi trước đây, những công việc trong nhà đều do tôi đảm đương. Ngày nào, tôi cũng phải dậy thật sớm lo bữa sáng và dọn dẹp mọi thứ. Con dâu thì gần đến giờ làm mới chịu dậy ăn sáng rồi lại vội vã đi làm ngay. Vì thương nó vất vả làm việc nên tôi cũng chẳng bao giờ tỏ thái độ này nọ hay trách móc làm gì.
Ai cũng khen tôi sướng. Trong nhà, mẹ chồng con dâu luôn hòa thuận, chẳng bao giờ nghe thấy tiếng cãi vã nhau. (Ảnh minh họa)
Đến khi tôi bị bệnh, con dâu phải tập cho bản thân thói quen lo toan cho gia đình nên đối với nó thì đó là cả một cực hình. Thay vì cứ ngủ nướng, giờ đây, con dâu phải làm mọi việc mà không được đòi hỏi gì cả. Mặc dù thấy nó không hề ca thán trước mặt mẹ chồng nhưng cái cách nói bóng gió rồi mặt nặng mày nhẹ, hay cau có khiến tôi không khỏi chạnh lòng.
Video đang HOT
Có hôm vừa dẫn cháu nội chơi bên nhà hàng xóm về, tôi đã thấy hai vợ chồng con trai to tiếng với nhau trong phòng. Nghe con trai bảo vợ nên mua thêm thức ăn để nấu tẩm bổ cho tôi mà con dâu đã nhảy dựng lên trách mắng.
Con dâu cãi lớn: “Anh buồn cười thật, mẹ không kêu thì thôi chứ anh kêu làm gì. Từng ấy thức ăn là tiêu tốn cả đống tiền của người ta rồi đó. Với lại ở nhà, mẹ chỉ có việc ăn với ngủ rồi dẫn cháu đi chơi thôi mà làm gì phải đòi hỏi thế”. Nghe con dâu nói mà tôi thấy chán nản vô cùng. Thật không ngờ nó lại tính toán như vậy.
Biết thế nên đến bữa cơm trưa, tôi chủ động lấy thêm tiền đưa cho con dâu để chi tiêu trong nhà. Vừa chìa tiền ra đã thấy nói hí hửng cầm ngay rồi nói lớn: “Mẹ nên đưa tiền lương hưu để chúng con giữ chứ tiền thuốc thang mỗi tháng của mẹ cứ thâm hụt vào tiền riêng của con mà toàn dùng thuốc ngoại đắt đỏ nữa chứ!”. Thấy vợ nói chướng tai nên con trai tôi cũng đá chân nhắc nhở, còn tôi chỉ biết ậm ừ cho qua chuyện.
Bệnh tật đến thì tôi cũng đâu có muốn đâu, sao nó lại hắt hủi tôi thậm tệ như vậy chứ! (Ảnh minh họa)
Mấy ngày sau khi vừa chuẩn bị xuống ăn sáng, tôi lại thấy con dâu gân cổ cãi lại chồng về chuyện chăm sóc cho tôi. Nó hét lớn vào mặt chồng: “Anh vừa phải thôi, em làm gì mà anh nói thiên hạ bảo em không chăm mẹ chu đáo? Tự dưng đang khỏe mạnh đùng một cái lại lăn ra đau ốm hành hạ con này đủ đường. Em nói thật nếu mẹ không có mấy đồng lương hưu thì miếng da lợn còn không có chứ nói gì là mua thịt thà tẩm bổ nhé!”
Sau lời nói cay nghiệt của con dâu, tôi thấy con trai mình đã đưa tay tát nó một cái vào mặt rồi đùng đùng bỏ đi làm. Trở lại phòng riêng, tôi không khỏi chán nản và tủi hờn. Con dâu tôi sao có thể hỗn hào và coi thường tôi như thế. Bệnh tật đến thì tôi cũng đâu có muốn đâu, sao nó lại hắt hủi tôi thậm tệ như vậy chứ!
Người ta nói mẹ chồng nàng dâu luôn khác máu tanh lòng nhưng đã có ngày nào tôi đối xử với nó tệ bạc chưa? Biết làm gì để nó hiểu và thông cảm cho tôi bây giờ? Tôi không muốn chồng con cái lục đục vì mình thế này một chút nào cả.
Theo Trí thức trẻ
Mẹ chồng bày chiêu "cực sốc" để chồng mình trị vợ
Mình đứng trên chiếu nghỉ của cầu thang tầng 1 thì nghe rõ mồn một những lời mẹ anh "xúi" anh "dạy dỗ" mình...
Mình thừa nhận là đôi lúc mình rất điên, kiểu điên lên là nói nhiều, bất kể nơi chốn. Đặc biệt là từ ngày lấy chồng, lấy đúng ông vừa lười vừa bẩn, lại mê game, mê bóng đá. Thành thử cơn điên lại như lửa cháy thêm dầu, nổi phừng phừng khó mà dập tắt.
Cưới nhau về, 2 đứa ở với bố mẹ chồng. Bố mẹ chồng mình thì chiều con vô đối. Mở miệng 10 câu thì 8 câu nhắc đến con trai, 1 câu là xin chào và 1 câu tạm biệt nữa. Thế cho nên dù chồng mình chẳng có gì nổi tiếng nhưng trong nhà ngoài ngõ ai ai cũng biết.
Ở chung nhà thật đấy, nhưng mà phân chia rất rõ ràng. Mẹ chồng bảo để vợ chồng mình ăn lo riêng nên cơm nước bọn mình nấu riêng, trong nhà cái nào chung thì đóng góp (điện, nước, gas) cái nào riêng được thì riêng.
Bố mẹ chồng ở tầng 1, vợ chồng mình tầng 2, bếp nấu chung nhưng riêng từ chai nước mắm tới lọ muối ăn. Và vì ông chồng mình quá lười, quá bẩn, quá mải chơi nên vợ chồng mình cãi nhau chí chóe suốt ngày. Việc này ban đầu mẹ chồng còn phê bình mình là làm vợ mà lắm lời, không biết nhường chồng. Về sau thấy bọn mình ngày nào cũng xích mích thì bà chán chẳng buồn nói nữa.
Mình mà nổi điên lên thì chồng và bố mẹ chồng cũng phải sợ. (Ảnh minh họa)
Hôm nào mình về muộn là chồng ăn chực cơm của bố mẹ, no nê rồi thì đi tắm rồi nằm ỳ trên giường xem bóng đá, còn lại mặc kệ vợ. Chẳng cần biết vợ đói no ấm lạnh thế nào. Mình về nhà ngoại chơi 2 ngày, trở lại là y như rằng phòng không khác gì cái ổ chuột, rối tinh rối mù và bốc mùi hôi ghê gớm. Đôi lúc mình cũng tò mò không hiểu rốt cuộc làm sao mà mẹ chồng mình có thể nuôi được con trai lớn tới 27 tuổi rồi đẩy trách nhiệm sang cho mình. Mình cảm giác đứa cháu 6 tuổi ở quê của mình còn tự lập hơn cả chồng mình. Chính vì thế nên nhiều lúc thấy ông chồng cứ nằm khểnh là mình tìm cách đi ngang qua, đá cho một phát.
Hôm chủ nhật vừa rồi hai vợ chồng đi dự đám cưới đứa bạn đại học của mình. Trước khi đi mình đã dặn chồng đừng uống nhiều, vì tửu lượng của chồng mình rất thấp nhưng lại mắc bệnh sĩ, thích thể hiện. Đúng như những gì mình lo sợ, đến đám cưới, chồng mình liên tục uống hết ly này tới ly khác, vênh mặt lên đắc ý, chém gió như bão. Chồng mình nói thể nào trong đám bạn đó cũng có người yêu cũ của mình hoặc người từng để ý đến mình.
Rượu vào lời ra, hỏng hết cả việc. Đi đám cưới bạn của vợ mà chồng mình say ngất ngưởng, phải nằm nhờ một nhà hàng xóm gần đó chờ tới khi tỉnh rượu mới về được. Lúc về cũng là mình đèo, lão ngồi sau ôm chặt eo vợ, thỉnh thoảng ngả bên này ngửa bên kia làm mình hết hồn.
Cơn điên dồn từ lúc ở đám cưới cho tới lúc về tận nhà mình mới bộc phát. Mặc kệ trước mặt mẹ chồng, mình vẫn mắng chồng một trận sa sả.
Vừa đi tới đầu cầu thang thì nghe thấy tiếng mẹ chồng mình dặn con trai. (Ảnh minh họa)
Mọi hôm mình có nói nặng nhẹ thế nào lão kệ. Thế mà hôm nay lão dám đưa tay ra dứ trước mặt mình: "Nói thêm lời nào nữa thì đừng trách". Mình cũng đốp lại: "Thì đấy, giỏi đánh đi". Thế là lão vung tay rồi lên rõ cao. Có lẽ lão sĩ diện với bố mẹ. Lúc đó mình cũng hoảng, nghĩ bụng: "Thôi xong, dại cái mồm rồi!", nhưng vẫn cố trừng mắt nhìn để lại lại cái khí thế định đánh vợ của chồng mình. Rồi chả biết có phải lão sợ mình hay lão không thèm đánh mà hậm hực buông tay xuông: "Cô cứ liệu hồn đấy...". Mình nguýt dài cho một cái: "Hồn tôi dính ở máy giặt, chổi lau nhà, nồi cơm... rồi, lấy đâu ra lúc này mà liệu với chả không liệu". Nói xong mình mặc kệ thái độ của mẹ chồng lẫn chồng rồi đi lên phòng.
Định bụng hôm nay sẽ mặc xác, đi tắm một cái cho vơi bớt bực bội. Mà một phần là cũng muốn "vọt" đi cho lẹ. Không nhỡ lão sĩ diện với mẹ mà ra tay với mình thật thì chỉ có mà thiệt thân. Mình đi như chạy về phía cầu thang... Lên đến cửa phòng mới nhớ là quên túi ở trong cốp xe, mình quay xuống lấy. Vừa đi tới đầu cầu thang thì nghe thấy tiếng mẹ chồng mình đang thuyết giảng và bày chiêu cho chồng mình dạy vợ: "Nếu muốn vợ ngoan thì phải đánh. Một khi đã giơ tay lên đánh vợ thì phải đánh trận nào ra trận nấy cho vợ nó chừa cái thói nỏ miệng đi. Tuyệt đối đừng có cái kiểu giơ tay hăm dọa. Trẻ con nó còn chả sợ nữa là vợ anh. Mà đánh vợ xong thấy sai cũng cấm có xin lỗi kẻo nó nhờn. Còn một khi không đủ can đảm đánh vợ thì đừng có mà làm nó bực mình. Đấy nó bực mình là ỏm cả cái nhà, rồi điếc tai cả tôi với bố anh".
Chồng mình sau khi bị mẹ mình "xúi" dạy vợ kiểu "khích tướng" thì tiu ngỉu mặt mày, lon ton chạy đi lấy nước cho bà uống xong thì vot lên cầu thang khiến mình giật thót. Mình lúng túng nhưng vẫn cố xoay xở thái độ khinh khỉnh, phớt lờ để chồng nhận ra là mình không hề biết gì về vụ mẹ dạy con trai rằng: "Muốn vợ ngoan thì phải đánh...". Liệu có khi nào, lão chồng mình nghe lời mẹ chồng mình không nhỉ? Có khi phải đề phòng, vạ miệng như chơi các mẹ nhỉ?! Mà chả ai như mẹ chồng mình, lại đi xui con đánh vợ..
Theo Trí thức trẻ
Muốn tống cổ cả anh trai và chị dâu ra đường vì dám vu mẹ tôi ăn cắp Lần đầu tiên tôi thấy mẹ đánh anh trai và quay ra mắng chị dâu... Bố tôi là thầy giáo đã về hưu, nhưng ông vẫn rất khỏe nên thường xuyên đi lên các bản làng xa để dạy chữ cho học trò nghèo. Còn mẹ làm ở phường, cũng đã về hưu, sức khỏe kém hơn bố nên ở nhà chăm sóc...