Trong lúc con háo hức giới thiệu cậu bạn thân thì tôi chết điếng khi đối mặt với người đàn ông ấy
Cách đây 6 năm, tôi có thai với người yêu. Khi biết tôi mang thai, anh ta nói mình chưa có đủ tiềm lực kinh tế. Vì thế, anh ta khuyên tôi bỏ thai.
Thương con nên tôi không phá thai như những gì người yêu muốn. Sau đó, anh ta nói chia tay và cắt đứt liên lạc. Khi tôi đang mang bụng bầu vượt mặt thì hay tin người yêu tôi đã lấy vợ. Lúc ấy tôi mới thấy cuộc đời mình nghiệt ngã, tôi chấp nhận nuôi con một mình.
Sau khi sinh con, tôi vẫn không chuyển chỗ ở. Đôi lúc chạm mặt nhau, chúng tôi xem nhau như những người xa lạ. Với tôi thì lạnh nhạt như vậy, còn với con thì tuyệt nhiên anh ta chưa từng muốn gặp mặt.
Một mình tôi vò võ nuôi con suốt mấy năm qua. Nuôi một đứa trẻ quả thật khó khăn, chật vật đủ đường. May mắn là con tôi rất ngoan lại học giỏi. Đối với tôi, con chính là nguồn sống duy nhất.
Một mình tôi vò võ nuôi con suốt mấy năm qua. Nuôi một đứa trẻ quả thật khó khăn, chật vật đủ đường. (Ảnh minh họa)
Năm nay con tôi lên lớp 1. Cháu háo hức với trường mới, bạn mới nên ngày nào cũng líu lo đủ thứ chuyện trên lớp. Ở trường, con tôi thân với một cậu bạn tên Trí Anh. Con tôi kể cậu bạn ấy học giỏi, lại rất vui tính và thường chia sẻ đồ chơi với con tôi. Thấy con hòa nhập với bạn bè, tôi mừng lắm. Có hôm tôi còn nấu vài món ăn vặt để con mang đi cho bạn ăn cùng.
Thân với Trí Anh nên con tôi thường hỏi mẹ những câu hỏi liên quan đến bạn. Có những câu con hỏi khiến tôi đau xé lòng: “Mẹ ơi, Trí Anh ngày nào cũng có bố đưa đón mẹ ạ. Bố con bao giờ mới về ạ?”. Chẳng là tôi nói với con, bố đang đi làm xa. Không muốn con bị tổn thương nên thi thoảng tôi lại viết một bức thư cho con với danh nghĩa là bố của con. Vì thế con tôi vẫn luôn đinh ninh rằng mình có bố.
Vài ngày trước trường của con tôi có thông báo về gia đình. Để chuẩn bị năm học mới, các em học sinh sẽ có hoạt động vui chơi với gia đình. Ở đó, con và bố mẹ sẽ cùng tham gia một số trò chơi đồng đội. Đợt này không quá bận nên tôi đã đồng ý đi cùng con.
Nhìn con vô tư như vậy, tôi thương quá. Thằng bé còn quá nhỏ để hiểu chuyện. (Ảnh minh họa)
Sáng nay, tôi đưa con đến trường theo đúng kế hoạch. Vừa đến trường, con vừa chạy vừa nói sẽ giới thiệu Trí Anh với tôi. Nhìn thấy Trí Anh, con tôi gọi lớn. Thế rồi khi Trí Anh đến, người đàn ông đi cùng cậu bé khiến tôi khựng lại. Mặc cho người lớn đang bối rối, các con vẫn líu lo đủ thứ chuyện cùng nhau. Chúng không biết rằng chúng là anh em của nhau. Bố Trí Anh cũng là bố của con tôi. Thật đau xót.
Tôi không còn tâm trí để chơi cùng con, thành ra trò nào cũng thua cả. Người yêu cũ của con tôi thì lén nhìn thằng bé. Chỉ có 2 đứa trẻ là ngây thơ không biết gì. Trở về nhà, con tôi vẫn liên tục nhắc đến bạn thân. Con còn nói muốn mời Trí Anh đến nhà chơi và hy vọng tôi đồng ý. Nhìn con vô tư như vậy, tôi thương quá. Thằng bé còn quá nhỏ để hiểu chuyện. Tôi có nên chuyển trường cho con để tách con ra khỏi gia đình ấy không?
Video đang HOT
Theo Afamily
Bạn bĩu môi chê vợ quê, chồng cười bí hiểm: "Ừ, quê đấy nhưng tuyệt lắm!"
Nam tay trắng lên thành phố lập nghiệp, ngày mới lên thành phố, anh và vợ không có nổi 500 ngàn đồng. Tiền thuê nhà lúc đó phải vay bạn, nhưng Mơ nói với Nam: "Họ sống được, mình sống được, anh đừng lo gì cả".
Nói là làm, Mơ bắt đầu đi buôn với một cái xe đạp. Cô ra chợ buôn đủ thứ, từ rau cỏ, hải sản cho đến thịt thà. Vốn nhanh nhẹn lại nghĩ thương chồng, nhà chẳng có gì ăn nên Mơ siêng năng lắm.
Hồi đó mỗi ngày Mơ đều cắm mặt đạp xe, buôn chỗ này, bán chỗ nọ. Cũng may là nhờ vậy nên cuộc sống của hai vợ chồng cũng đỡ khổ. Tiền đi buôn, Mai dùng mua thức ăn, trả tiền thuê nhà.
Được 2 năm thì Nam xin được việc làm, thu nhập cũng tạm ổn. Lúc đó, Mơ chuyển sang buôn hải sản. Những ngày bầu to vượt mặt, cô vẫn cứ bán mặt ở chợ để lấy tiền nuôi cả gia đình.
Nam lúc đó để giành tiền để mua nhà. Nhờ tính toán hợp lý nên cuối cùng sau 5 năm chật vật ở thành phố, hai vợ chồng cũng đã mua được một căn hộ. Lúc đó, cuộc sống của hai vợ chồng mới tạm ổn.
Nam dần dần được lên chức. Từ phó phòng rồi lên trưởng phòng. Mơ không được học hành tử tế nên chả xin được việc gì, cô cứ bán mặt ở chợ như thế nên nhan sắc cũng không được xinh đẹp cho lắm.
Hôm đó, Nam về nhà hớn hở nói với vợ:
- Vợ này, lớp anh có buổi họp lớp nhân 60 năm ngày hội trường. Em đi cùng anh nhé?
Mơ nghe chồng nói thì chối ngay:
- Thôi, anh đi một mình là được rồi. Em còn bận con, bận buôn bán, làm sao mà đi được?
- Em nghỉ một ngày có sao đâu? Em làm cả đời rồi, giờ nghỉ đi, anh cũng muốn em có thời gian thư giãn. Mai anh sẽ gửi con cho hàng xóm trông hộ rồi đưa tiền cho chị ấy.
- Nhưng mà...
Nam không cho vợ nói hết câu, anh bảo:
- Không nhưng gì hết, đây là dịp hiếm. Mấy thằng lớp anh ai cũng đưa vợ đi, anh cũng muốn giới thiệu em với mọi người.
Ảnh minh họa
Thế là Mơ đành nghe lời chồng. Sáng hôm sau, Nam đưa vợ đi. Hội trường năm nay được tổ chức rất to. Vừa gặp các bạn, Nam đã giới thiệu:
- Giới thiệu với các cậu, đây là Mơ - vợ tớ. Đợt chúng tớ cưới các cậu ở xa quá không về được nên chưa có dịp giới thiệu.
Thấy Nam nói xong, mấy người bạn của anh đều cười cười. Một người bạn của Nam kéo anh ra chỗ khác rồi hỏi:
- Mày có bị lừa không? Vợ mày đây á? Trông vừa quê vừa già thế!
Nam tỉnh bơ:
- Ừ, vợ tao đấy, cô ấy quê nhưng tuyệt lắm! Không có cô ấy chắc giờ tao đã không có vị trí như ngày hôm nay rồi.
- Giời, mày nói thế chứ phụ nữ đầy ra, nhiều người còn giỏi và đẹp nữa. Mày nhớ cái Ngân không? Cô ấy thích mày suốt 3 năm đại học đấy. Hôm nay cũng đến kìa, nhìn người ta mây mẩy thế cơ mà.
Nghe thằng bạn nói, Nam cũng trộm liếc về phía Ngân, cô đúng là xinh đẹp thật. Ngân cũng có mặt ở đó, cô đã nghe thấy lời anh bạn kia nói nên cũng chủ động đến bắt chuyện với Nam:
- Dạo này cậu khỏe không? Chúng mình mất liên lạc với nhau cũng lâu rồi nhỉ.
- Ừ cám ơn cậu. Mình vẫn thế. Cậu giờ xinh đẹp lắm đấy.
Nam đứng tiếp chuyện với Ngân 1 lúc quên bẵng Mơ đi. Mơ đứng lẻ loi trong góc nhìn về phía chồng, cô đúng là không thuộc về nơi này mà. Đến lúc ăn, khi ngồi cạnh chồng trên bàn tiệc, Mơ cũng loay hoay không biết phải ăn uống như thế nào với những món ăn dùng dao, dùng dĩa và ly rượu tây trên bàn.
- Để anh cắt giúp em. Em không quen ăn đồ này đâu.
- Nam yêu vợ quá nhỉ. Kìa, uống với Ngân đi. Cô ấy cầm ly mời cậu nãy giờ rồi đó.
Nghe thấy vậy, Nam đành bỏ dao dĩa xuống cầm cốc uống với cô. Mấy tuần rượu trôi qua, Nam cũng ngà ngà say. Anh đứng lên ra nhà vệ sinh, Ngân thấy vậy cũng đứng lên theo vào.
- Ơ... Ngân, em cũng ra đây sao? Anh uống kém quá hơi say rồi.
- Anh Nam... thực ra em thích anh từ lâu rồi. Anh cũng biết mà.
- Anh... anh biết nhưng mà anh đã có vợ mất rồi.
- Em không cần danh phận cũng chẳng quan tâm đến chuyện đó. Em chỉ cần anh thôi.
Nói rồi, Ngân ép sát Nam lên tường, đang chếnh choáng rượu nên anh chẳng thể đẩy cô ra. Ngân đang định nhún lên hôn lên môi Nam 1 cái thì anh bất ngờ đẩy cô ra nói:
- Đừng em. Vợ anh còn ở đây. Anh không muốn khiến cô ấy buồn.
- Anh... Em chỉ xin anh 1 nụ hôn được không? Rồi em sẽ quên hết chuyện hôm nay.
- Không được đâu em. Toàn bộ con người anh chỉ thuộc về vợ anh mà thôi.
Nghe thấy vậy, Ngân buông thõng tay ra. Cô... không ngờ anh lại yêu vợ và cương quyết đến thế. Cô đến sau và cũng thua cô vợ quê của Nam thật sự rồi.
Theo WTT
Đối mặt với người đàn ông đang ngoại tình cùng vợ mình nhưng tôi vẫn phải khúm núm trước ông ta Phụ nữ lúc nào cũng nói đàn ông chúng tôi làm họ khổ. Nhưng cũng có những người như vợ tôi, dù chồng yêu thương, con cái ngoan ngoãn thì vẫn ngoại tình. Tôi không dám nhận mình là người đàn ông gương mẫu. Có điều, tôi không sa vào tệ nạn xã hội nào. Người ta ra ngoài hút thuốc, uống bia,...