Trời đông rét mướt mà mẹ chồng một mực bắt dậy sớm, nhưng món ăn sáng mới khiến tôi nghẹn đắng muốn ly dị ngay lập tức
Mẹ chồng hành xử như thế đã đành, đằng này còn có cả chồng tôi hùa theo…
Tôi còn trẻ, mới chỉ 28 tuổi và chưa có con những đã lấy chồng được gần 2 năm. Sở dĩ tới giờ vợ chồng tôi chưa có ý định mang thai là bởi sự nghiệp hai đứa còn bấp bênh, cần phải cố gắng nhiều hơn. Sống ở nơi thành thị đắt đỏ, nếu không cố gắng vươn lên để thăng quan tiến chức, tăng lương bổng thì sẽ rất vất vả, chật vật. Hiện tại, cũng vì hai vợ chồng tôi chăm chỉ làm việc mà căn nhà đang ở trả nợ được tới 70%, cộng thêm số phần nội ngoại đôi bên cho thì hòm hòm sắp hoàn thành rồi.
Lương tháng tôi cũng ngang ngửa với chồng, một phần vì đặc thù công việc của tôi sẽ dễ kiếm hơn, vả lại tôi cũng hay làm tăng ca, nhận dự án thêm. Có đôi lần chồng tôi không vừa lòng vì thấy vợ khổ sở tối ngày, nhưng chẳng vì thế mà tôi chùn bước. Mai mốt có con, ắt tôi sẽ nghỉ ngơi sau.
Tuy nhiên, đó chưa phải vấn đề vướng bận nhất trong cuộc hôn nhân của tôi và chồng. Mấu chốt của mâu thuẫn là vì mẹ chồng, bà ấy thực sự rất quái đản và hay xét nét con dâu. Chồng tôi cũng ngoài 30 rồi mà chưa có con cho bà ấy bồng bế, đó là một điều mà mẹ chồng cứ càm ràm mãi.
Ảnh minh hoạ.
Đợt này mẹ chồng lên thành phố để đỡ đần công việc nhà cho hai con. Bởi tôi thì bận việc công ty, làm thêm giờ nên về muộn, còn chồng tôi là đàn ông cũng không tiện xắn tay bếp núc. Trước đó, tôi bàn với chồng về thuê người giúp việc mà anh gạt đi, bảo chẳng gì tốt hơn là nhờ mẹ đẻ mình. Tôi biết khi bà ấy lên đây sống cùng vợ chồng, kiểu gì cũng nảy nòi ra biết bao mâu thuẫn.
Lại nói, tôi làm thêm về muộn, cơm nước tắm rửa xong cũng khoảng 10 giờ rồi. Nhưng chưa được đi ngủ ngay đâu mà còn phải ngồi ngay vào bàn làm việc hoàn thành nốt mấy nhiệm vụ gấp. Ngành tôi đang theo đuổi là truyền thông marketing, nên mọi người biết đấy, bận quanh năm ngày tháng. Do hay đi ngủ lúc 12 giờ đêm nên tôi tự thưởng cho bản thân đặc quyền ngủ nướng tới tận 8 giờ sáng hôm sau. Công ty tôi tận 9 giờ mới vào làm nên cũng chẳng vấn đề gì. Đặc biệt trời đông giá rét, chẳng ai muốn phải dậy sớm bước ra khỏi chăn cả.
Video đang HOT
Ngặt nỗi, mẹ chồng tôi sống rất cứng nhắc, bà ấy thấy tôi ngủ nướng như vậy liền tỏ ra khó chịu và cáu bẳn. Mẹ chồng thuộc tuýp người già, dậy từ rõ sớm, 6 giờ sáng là bà tập thể dục ở ban công rồi mặc trời gió lạnh như thế nào. Sau đó bà ấy đi ăn phở – món khoái khẩu của mẹ chồng.
Mặc dù tôi có đóng cửa phòng khi ngủ và dặn chồng nếu đi làm thì đóng dùm nhưng mẹ chồng vẫn cứ mạnh tay đập cửa thúc tôi dậy từ lúc 7 giờ sáng. Thậm chí có những hôm chồng tôi còn chưa ra khỏi nhà, tôi nhớ lúc ấy mới chỉ 6 rưỡi mà mẹ chồng đã kiên quyết kêu gào tôi mau chóng tỉnh dậy.
Bản thân tôi là một người phụ nữ rất lỳ đòn nên tôi cứ trơ ra, coi như không quan tâm đến những câu nói của mẹ chồng. Nào ngờ, cho tới một ngày, tôi cảm thấy sức chịu đựng của mình đã đạt đến giới hạn. Hôm đó cuối tuần, tôi dậy lúc 7 rưỡi vì bụng đói cồn cào. Ra đến phòng bếp thì mẹ chồng và chồng tôi vẫn ngồi đó. Chồng tôi nay được nghỉ làm và đang vừa ăn sáng với mẹ chồng.
Ảnh minh hoạ.
Điều đáng nói là thừa ra một bát phở bò đã bị trương lên. Tôi nói bằng giọng rất bình thường “ Sao bát này trương lên nguội ngắt thì ai mà ăn được nữa?”
Mẹ chồng chỉ cười nhếch miệng, trong khi chồng tôi thì gắt lên với vợ: “Em bây giờ mới dậy thì trương là đúng rồi. Ai đợi cho nổi? Con gái gì mà lười biếng dậy muộn thế? Mẹ đã có lòng mua phở về cho ăn sáng rồi bây giờ còn chê ỏng chê eo thế à?”
Quả thực ngay lúc đó tôi chỉ muốn hất đổ bát phở đi thôi. Tôi muốn ly dị, tôi không thể hiểu chỉ vì một bát phở mà chồng tôi lại mắng tôi và làm tôi bẽ mặt trước mẹ chồng. Anh ấy quả thực không hề hiểu cho công việc của tôi hay sao mà còn nói vậy? Lại được mẹ chồng nữa, bà ấy quá đáng lắm rồi! Mọi người thử xem, tôi cố gắng làm việc cho cái nhà này cũng là muốn vun vén hạnh phúc, tại sao hai người họ đối xử với tôi như thế?
Mẹ chồng tát tôi chỉ vì tôi đưa bà 20.000 đồng tiền ăn sáng
Chào các độc giả của Tiệm sửa chữa hôn nhân! Hôm nay đây, khi viết nên những dòng chữ này, lòng tôi đau đớn vô cùng. Tôi thật không ngờ mẹ chồng lại thế.
Tôi năm nay 27 tuổi, là gái Hà Nội hẳn hoi. Gia đình tôi bố mẹ đều là dân kinh doanh có của ăn, của để. Xét về hình thức, tôi cũng được xét là ưa nhìn.
Năm 22 tuổi, sau khi tốt nghiệp Đại học, tôi ra trường, đi làm rồi 1 năm sau đó tôi lấy chồng. Bố mẹ tôi cũng nói "con đi làm cho vui, cho có tí chức danh, lương thưởng quan trọng gì". Xin nói thêm, chồng tôi cao 1m82, là trai tỉnh lẻ. Anh hơn tôi 5 tuổi và là nhân viên một ngân hàng tư nhân. Nói làm ngân hàng nhưng lương chồng tôi cũng chỉ dừng ở mức 10- 15 triệu đồng/tháng.
Ngay từ lần đầu gặp anh, tôi đã chết mê chết mệt vì vẻ ngoài điển trai, phiêu lãng như trai Hàn đó. Anh nói, sợ lương thấp không đủ nuôi tôi, nhưng ngày đó, tôi gạt và bỏ qua hết. Với tôi, anh kiếm được bao nhiêu không quan trọng, miễn là anh yêu tôi chân thành.
Bởi vậy, quen anh được 5 tháng chúng tôi vội vàng làm đám cưới. Và cũng chính sự vội vàng này đã đẩy tôi vào tình huống hôm nay.
Tôi choáng váng không biết mình sai ở đâu- Ảnh minh họa
Cụ thể, phía bố mẹ tôi, họ rất hài lòng suốt ngày khen chàng rể quý (Bố mẹ tôi khen anh điển trai, học vấn cao và có mác là "trai ngân hàng"). Tuy nhiên, gia đình anh lại khác. Chuyện là, bố anh mất từ nhỏ, anh sống cùng với mẹ. Mẹ anh tuy ở quê nhưng tính thì cực kỳ khó chịu.
Ngày mới yêu, bà cũng từng nói thẳng: "Tôi không thích dâu thành phố, chẳng qua, vì thằng Tuấn nó yêu cô quá, nên tôi đành chiều ý nó". Xong rồi bà phân tích với con trai: "Nhìn nó ăn mặc chải chuốt, gò má thì cao, tóc nhuộm xanh xanh nhuộm vàng... Mẹ ngứa mắt lắm". Đó là những gì tôi vô tình nghe được hôm về nhà anh chơi.
Sau khi cưới, chúng tôi sống ở căn hộ chung cư bố mẹ tôi mua tặng hôm cưới. Bố mẹ tôi cũng hy vọng, con gái "góp công" nhiều thế sẽ giúp cuộc sống chúng tôi thoải mái hơn, cũng để mẹ chồng "trọng" con mình hơn. Ai ngờ, từ ngày mẹ chồng ra sống cùng, bà ngày càng thể hiện sự ghét bỏ con dâu.
Điển hình, đó là thái độ của mẹ chồng. Bà soi mói tôi từng tí một, từ ăn mặc tới nói năng. Tôi cảm thấy trong mắt mẹ chồng, con trai bà là hoàng tử, là người hoàn hảo tới nỗi: "Nó nhiều người thích lắm, trước có cô A. thi hoa hậu toàn quốc thích mà tôi không ưng", "Ngày nó đi học, bao nhiêu cô theo, tôi cấm nó yêu sớm", "Cô đó, may mắn lắm mới rước được chồng như con tôi"... Nói chung, bà rất đề cao con mình trước mặt con dâu.
Dù mẹ chồng khó tính như bà có ưu điểm rất nền nếp, một khi đã làm việc gì cũng chỉn chu. Bà cũng có thói quen nhắc con dâu trước mặt con trai, thái độ đôi khi khó chịu, nhưng tôi hiểu tính bà nên vẫn cố gắng chiều lòng. Chồng tôi cũng dặn: "Mẹ nói, cũng chỉ vì muốn tốt cho mình nên em đừng cãi mẹ. Mẹ buồn".
Tôi có thói quen, sáng nào dậy muộn cũng đều đưa tiền cho mẹ chồng để bà đi ăn sáng. Lần đầu tiên, tôi đưa 50.000 đồng, bà nói rằng: "Cô đưa gì nhiều thế. Mà tôi cũng có tiền đây, tôi không cầm đâu". Sau đó, tôi vẫn cố thuyết phục để bà cầm cuối cùng bà miễn cưỡng cầm 20.000 đồng.
Và rồi, từ lần đó, mỗi lần dậy muộn tôi vẫn đưa bà 20.000 đồng. Dù tôi thấy bà không mấy vui vẻ nhưng vẫn cầm nên tôi mặc định "bà tính là thế, chắc không vấn đề gì".
Ấy thế mà mới đây, khi tôi vừa đưa 20.000 đồng, bà cầm xong và cho tôi một cái tát như trời giáng. Bà nói: "Cô tưởng 20.000 đồng cô đưa tôi mà to à. Cô đưa theo kiểu như ban phát tiền cho mẹ chồng vậy đó". Nói rồi bà bỏ vào phòng đóng cửa cái "rầm" khiến tôi xây xẩm mặt mày.
Nước mắt ngắn dài, tôi không hiểu việc gì nên gọi điện cho chồng. Anh được thể chửi tôi một trận. "Cô ngu à, cô đưa tiền cho mẹ tôi kiểu thế. Cô có coi đó là mẹ chồng mình không. Tôi nói bao nhiêu lần rồi...".
Tôi choáng váng, ngay cả chồng tôi mà cũng nói vậy. Đã thế, anh còn tắt máy trước cả tôi. Tôi không ngờ, chồng là người tôi tin tưởng, tôi cứ nghĩ anh sẽ đứng về phía tôi, đằng này từ hôm đó, anh theo mẹ "ghét bỏ" tôi ra mặt.
Tôi thực sự không hiểu chuyện gì. Xin chuyên chị em hãy cho tôi một vài lời khuyên. Tôi sai ở đâu?
Đang dấm dúi cho mẹ đẻ tiền thì bị mẹ chồng phát hiện, phản ứng của bà làm tôi sững sờ không dám tin Tôi lục mãi mới được 400 ngàn đưa cho mẹ. Đó là quỹ đen mà tôi để dành sau những buổi đi chợ. Thú thật tôi vốn không thân thiết với mẹ chồng. Tính bà hay nói nhiều, đã vậy lần nào vợ chồng tôi cãi nhau, bà cũng bắt tôi phải nhường nhịn, chịu đựng. Bình thường chỉ có hai mẹ con...