Trở về sau 20 năm bị chồng “đánh thuốc mê” bán sang xứ người
Chị Hoa từng bị chính người chồng đầu ấp tay gối của mình đánh thuốc mê trong bữa cơm rồi bán sang Trung Quốc. 20 năm biền biệt không tin tức, nay bất ngờ chị Trần Thị Hoa trở về quê hương như một phép nhiệm màu của cuộc đời.
Chị Trần Thị Hoa trở về trong vòng tay yêu thương của mẹ.
Bữa cơm đinh mệnh
Sau gần 20 năm biền biệt không tin tức, chị Trần Thị Hoa (39 tuổi) ở xóm Đông Du 1, xã Đông Hiếu, TX Thai Hoa, tinh Nghê An trở về đoàn tụ cùng gia đình, người thân như một phép nhiệm màu. Phút trùng phùng, quá hạnh phúc người mẹ già ôm chầm lấy chị khóc nức nở: “Con tôi như đa chêt nay sông lai, đa mât nay lai tim thây!”.
Nhớ lại bữa cơm cuối cùng với người chồng tệ bạc, chị Hoa phẫn uất: “La vơ chông, trong bưa cơm chông xơi bat cơm cư nghi la anh ây thương thât long nên tôi cư thê bưng bát lên ăn. Nhưng đươc môt lat thi bông dưng chân tay tôi, ca thân ngươi đêu duỗi dần và không còn sức lực. Va mây ngay sau đo thi thấy mình đang năm ơ môt nơi xa xăm, không quen biêt cung chăng thây ai la ngươi quen. Tôi không thể ngờ rằng chồng mình lại có thể đang tâm làm cái việc không có tính người như vậy!”.
Chị Trần Thị Hoa: “Không ngờ nửa bát cơm đó đã đẩy cuộc đời em đến những ngày tháng phiêu bạt khổ sở”.
Năm 18 tuổi, chị Hoa theo các anh vào miền Nam làm ăn sinh sống. Tại đây chị Hoa quen biết với một người đàn ông tên Bình, làm nghề đánh cá thuê ở Bến Tre. Thấy Bình siêng năng cần cù, hiền lành nên chị Hoa lấy làm thương mến, được bạn bè anh em vun vén chị Hoa quyết định xây dựng tô âm với anh Bình. Đám cưới được tổ chức đơn sơ nhưng ấm áp, sau đó chị Hoa cùng chồng về ra mắt gia đình hai bên nội ngoại.
Bà Bùi Thị Hạnh (66 tuổi, mẹ ruột chị Hoa) còn nhớ như in cái ngày con gái mình đưa “chàng rể quý” về ra mắt họ hàng: “Nhìn chồng nó hiền lành tôi những tưởng nó sẽ xây nên cuôc sông gia đinh hạnh phúc nào ngờ tôi đã giao trứng cho ác mà không hê hay biêt!”.
Sau một thời gian chung sống, giữa chị Hoa và chồng xảy ra nhiều mâu thuẫn không thể giải quyết. Bị người chồng thường xuyên chưi mắng đánh đập nên chị Hoa có ý định ly hôn. Chị quyết định sẽ ăn bữa cơm cuối cùng với chồng và các cháu rồi sẽ về quê ngoại và xin được ly hôn. Chị ngờ đâu người chồng đã bỏ thuốc mê vào bát cơm dành riêng cho mình và đó cũng là bữa cơm cuối cùng của chị, trước những ngày dông bão của cuộc đời.
Video đang HOT
Chị Trần Thị Hoa (áo xanh) lúc 18 tuổi, thời điểm chị bị người chồng cũ đánh thuốc mê và bán sang xứ người.
“Vừa bưng bát cơm ăn được khoảng một nửa thì tôi thấy đầu óc mình quay cuồng rồi dần dần ngất đi. Sau đó tôi thấy mình bị kéo đi qua một cây chuối, qua lan can đường sắt nhưng tay chân rũ rời không thể phản ứng được gì. Tôi cố dùng chút sức lực cuối cùng bám vào cây cối bên đường nhưng không được” – chị Hoa nhớ lại giây phút mình bị chính người chồng đánh thuốc mê.
20 năm lưu lạc làm vợ xứ người
Sau khi bị đánh thuốc mê ngất xỉu đi, chị Hoa được đưa lên một chiếc xe khách chạy suốt ngày đêm đến khi dừng lại chị bị một số người dẫn qua một hàng rào thép gai. Biết mình đã bị bán sang xứ người, chị khóc ngất đi vì sợ hãi. Nghĩ đến người chồng lòng lang dạ sói chị lại càng căm phẫn hơn ngàn lần.
“Sang đến bên kia hàng rào thép gai (biên giới) đi bộ một gần một buổi đường rừng, tôi cùng 4 người phụ nữ khác bị đẩy xuống một cái hố rồi họ cho chúng tôi ăn cơm. Ăn xong có một chiếc xe đến chở chúng tôi đi suốt một ngày đêm rồi dừng lại ở một cái chợ khá đông người. Chúng tôi trở thành một món hàng để họ mặc cả mua bán” – chị Hoa nhớ lại.
Chị Trần Thị Hoa cùng người chồng người Trung Quốc của mình.
Chị Hoa được một người đàn ông bị gù, chân tay khoèo hỏi mua với giá cao. Tuy nhiên chị Hoa kiên quyết dù chết cũng không đi theo người đàn ông nay. Ngay sau đó chị bị bán cho một người đàn ông đã ngoài 50 tuổi để làm vợ.
“Lấy người chồng đầu tiên dù rất già nhưng người ta không đánh đập tôi mà chỉ quản lý mình rất chặt. Trong một tháng đầu tiên tôi đi đâu họ cũng cử người giám sát. Mãi sau mới tin tưởng cho tôi đi chợ, làm việc một mình…”, chị Hoa nhớ lại.
Ngot 20 năm lam dâu xư ngươi, chi biêt kha nhiều vê ngôn ngư, ngoc ngach va được nha chông tin tưởng giao đi chợ mua đồ ăn. Kê tư đo, chị tự mình bớt xén số tiền đi chợ của nhà chồng đê tich cop mong se co ngay trốn thoat vê quê. Tích góp dần, sau gần 3 tháng chị đã giấu được một khoản tiền đủ để chạy trốn. Một hôm được giao cho đi chợ từ sáng sớm, nhân lúc người nhà chồng không để ý chị đã chạy một mạch băng qua nhiều ngọn đồi, khe suôi… Chị cứ cố chạy như vậy nhiều ngày liền, mỗi lúc mệt moi chỉ dám dừng lại uống chút nước, ăn tạm miếng bánh rồi lại lên đường vì sợ người nhà chồng đuổi theo bắt về.
Sau nhiều ngày chạy trốn chị được một người phụ nữ già thương tình hỏi han chăm sóc. Thấy cụ bà tốt bụng và biết rằng mình đã ở rất xa nhà chồng nên chị đã xin nhận cụ làm mẹ nuôi rồi ở lại chăm sóc cụ. Hàng ngày để có tiền sinh sống và chăm sóc mẹ nuôi, chị xin làm trong một quán gội đầu ơ địa phương. Sau đó chị quen biết và lấy một thanh niên người bản địa làm chồng.
Ngày về đẫm lệ
Từ ngày lấy người chồng mới, cuộc sống của chị Hoa đỡ khổ hơn trước, chị lần lượt sinh hạ 4 người con. Gia đình chồng cũng làm nông nghiệp dù có vất vả nhưng anh em nhà chồng rất mực yêu thương người con dâu xứ lạ. Chị Hoa cũng hết mình chăm lo cho cuộc sống gia đình, làm tròn bổn phận một người mẹ, người vợ, một người con dâu. Cũng chính những ngày được sống trong hạnh phúc êm đềm giản dị ở nhà chồng, chị Hoa lại da diết nhớ bố mẹ ở quê nhà.
Về phần gia đình bà Hạnh, sau nhiều năm liền không có tin tức của con gái, liên lạc với “con rể quý” không được, cả nhà mới tá hỏa đi thăm dò tin tức, tìm kiếm nhưng không có kết quả.
Chị Hoa trở về thì cha đã mất.
Người cha già cũng vì quá nhớ thương con gái mà đổ bệnh và qua đời cách đây hai tháng. Bà Hạnh nghẹn ngào: “Khi chuẩn bị ra đi ông ấy còn gọi tên con mình nhiều lắm! Ông ấy chỉ mong gặp mặt con gái mình trước lúc ra đi thôi!”.
Trong thời gian sống ở nhà chồng, chị Hoa có quen biết với một người phụ nữ cùng cảnh ngộ với mình tên là Điệp quê ở Hải Dương. Thương chị Hoa, người phụ nữ này hứa mỗi khi về Việt Nam sẽ nhờ người tìm lại quê quán cho chị Hoa và tìm cách liên lạc với gia đình sớm nhất có thể.
Sau nhiều lần tìm kiếm từ những thông tin mù mờ của chị Hoa cung cấp, người em trai chị Điệp là Hùng đã tìm được gia đình chị Hoa ở xã Đông Hiếu (huyên Nghia Đan trươc đây, nay la TX Thai Hoa). Sau đó để xác minh chính xác thông tin, anh Hùng còn bắt xe từ Hải Dương về tận nhà và cho gia đình liên lạc với chị Hoa qua điện thoại.
Ngày về, chị như chết lặng khi biết tin bố mình đã qua đời vì bạo bệnh cách đây 2 tháng.
Thương bố mẹ già bao nhiêu chị càng căm phẫn người chồng cũ bấy nhiêu. Chị quyết tâm vạch mặt tố cáo hành vi phạm pháp của Bình. Tuy nhiên sau khi nghe kể về hoàn cảnh khó khăn của người chồng cu, hiện đang phải chạy ăn từng bữa, một nách nuôi ba con thơ nheo nhóc, chị lại mủi lòng không làm đơn tố cáo.
“Ông trời cùng đã bắt tội anh ấy rồi! Bây giờ mình mà làm đơn tố cáo nữa, rồi anh ấy phải tù phải tội thì 3 đứa con còn bé nhỏ thế biết bấu víu vào ai? Ông trời có mắt, gieo nhân nào ắt gặp quả ấy thôi!” – chị Hoa bùi ngùi thương cảm.
Nguyễn Tình – Lany Nguyên
Theo Dantri
Trở về sau 20 năm bị chồng bán sang Trung Quốc
Sau gần 20 năm mất tích, chị Trần Thị Hoa (39 tuổi) vừa trở về nhà ở P.Đông Hiếu, TX.Thái Hòa, Nghệ An.
Chị Hoa (phải) xúc động khi trở về sau gần 20 năm bị bán sang Trung Quốc - Ảnh: Hòa Hải
Đầu năm 1994, chị Hoa bị mất tích sau khi vào tỉnh Bình Thuận để thăm chồng. Từ đó, gia đình bố mẹ đẻ của chị không còn biết tin tức gì về con gái mình và cứ ngỡ chị đã chết. Chiều 22.12 vừa qua, chị bất ngờ trở về. Bà Nguyễn Thị Hạnh, mẹ ruột của chị Hoa, kể: Năm 1993, chị Hoa theo 2 anh trai vào Bình Thuận làm thuê kiếm sống. Tại đây, Hoa quen người tên Bình (quê ở H.Diễn Châu, Nghệ An) rồi hai người cưới nhau. Hai tháng sau, vợ chồng chị Hoa về quê ăn tết và chị Hoa ở lại quê, còn chồng tiếp tục vào nam làm thuê. Sau nhiều tháng không thấy chồng liên lạc về nhà, chị Hoa lo lắng nên đã vào lại Bình Thuận để tìm chồng và bị "mất tích" từ đó.
Chị Hoa kể sau khi tìm được chồng đang ở Bình Thuận, chị đã quyết định ở lại đây để cùng làm thuê. Nhưng chồng chị đã thay lòng đổi dạ, liên tiếp hành hạ, đánh đập chị vô cớ. Một buổi tối cuối tháng 4.1994, chị Hoa cùng chồng ăn cơm ở nhà một người quen. "Sau khi ăn được vài bát cơm thì tôi thấy đầu óc lơ mơ, một lúc sau có người dìu tay lên xe ô tô và khi tỉnh dậy thì thấy đã ở một vùng đất lạ. Cùng chuyến xe với tôi còn có 4 cô gái khác cùng là nạn nhân. Sau khi đưa chúng tôi sang Trung Quốc, họ tách mỗi người một nơi. Tôi bị họ bán cho một người đàn ông gần 60 tuổi, lưng đã còng ở vùng núi tỉnh Quảng Tây. Tôi van xin nhưng họ không cho và còn đánh đập tôi", chị Hoa nhớ lại.
Sau hơn 2 tháng bị bán và bị đối xử như một nô lệ, chị Hoa đã tìm cách bỏ trốn. "Tôi chạy trốn vào rừng và sau gần một ngày thì gặp được một người phụ nữ. Bà đưa tôi về nhà bà cho ăn uống rồi xin cho công việc trong một tiệm uốn tóc", chị Hoa nói. Tại đây, chị lấy một người đàn ông làm chồng và có với nhau 3 đứa con. Sau nhiều năm khao khát được trở về quê, cách đây ít tháng, chị Hoa gặp được một phụ nữ tên Điệp, quê Hải Dương cũng đang lấy chồng sinh sống bên Trung Quốc. Bà Điệp đã gọi điện cho em trai đang ở quê nhà nhờ người này vào Nghệ An tìm nhà bố mẹ chị Hoa. Khi thấy có người đến thông báo con mình đang sống, người nhà chị Hoa rất mừng.
Chị Hoa cho biết người đã bán chị sang Trung Quốc chính là người chồng cũ tên Bình. Chiều 26.12, ông Cao Văn Hướng, Trưởng công an xã Đông Hiếu (TX.Thái Hòa) cho hay công an xã đã biết tin chị Hoa trở về sau gần 20 năm mất tích và đang chờ gia đình làm đơn tố cáo thủ phạm đã bán chị Hoa sang Trung Quốc để chuyển công an thị xã điều tra.
Theo TNO
Người phụ nữ trở về sau 19 năm lưu lạc Trung Quốc Sau bữa cơm tối, Hoa xây xẩm mặt mày rồi mê man. Tỉnh dậy cũng là lúc cô biết mình bị đưa sang Trung Quốc mở đầu cho chuỗi 19 năm lưu lạc. Chị Trần Thị Hoa (ở giữa) khóc nghẹn trong vòng tay của mẹ và người thân. Sau hai đời chồng và có 3 đứa con, chiều 22/12, Hoa tìm về...