Trị dứt điểm chồng ngoại tình chỉ với… 100 nghìn đồng
Tôi lại xin nhân viên nhà nghỉ cái hoá đơn thanh toán, ghi đầy đủ tên chồng tôi và cô bồ. Sau đó tôi xin cô ta 100 ngàn đồng.
Không biết khi mọi người phát hiện ra chồng mình đang cặp kè, ngoại tình bên ngoài thì mọi người sẽ xử lý như thế nào. Hẹn gặp nói chuyện cho ra lẽ, hay tìm đánh một trận cho nên thân để xem con nhỏ đó đẹp cỡ nào mà dám cướp chồng mình. Có lẽ mỗi người một cách xử lý, và hiệu quả hay không cùng tuỳ từng hoàn cảnh một. Tôi là một người phụ nữ luôn tự tin vào bản thân mình, tự tin rằng chồng mình sẽ không bao giờ lăng nhăng “mèo mả gà đồng ” bên ngoài.
Vậy nhưng không ai biết trước được điều gì, lão chồng ngoại tình khi mà tôi thì bận chăm 2 con nhỏ suốt ngày. Khi mình còn đang tất bật với công việc mà chồng mình đang vui vẻ với người đàn bà khác bên ngoài là phụ nữ có ai mà chịu cho nổi. Khi phát hiện chồng mình cứ đi sớm mà về rõ khuya, về là cứ chúi đầu vào cái điện thoại với vẻ mặt lén lút như sợ ai đó biết. Ngay lúc đó tôi đã nghi ngờ rồi, nhưng vẫn chưa dám làm gì vì chưa có gì chắc chắn.
Thằng đàn ông nào đi gái mà nó chịu khai bao giờ. (Ảnh minh họa )
Tôi quyết tâm điều tra.. đúng là không có lão chồng nào có thể đáng tin mọi người ạ. Tôi như chết sững trước nhà nghỉ mà chồng tôi ôm eo con đàn bà khác. Rút điện thoại ra tôi gọi cho chồng mình để xem anh ta nói được gì. Vậy nhưng không biết có phải đi cặp kè nhiều lần rồi không mà lão chồng tôi trả lời một cách bình tĩnh lắm :
- Anh đang họp với sếp nên không tiện nói chuyện được
Thằng đàn ông nào đi gái mà nó chịu khai bao giờ. Mà sao cứ có mỗi lý do đấy mà cứ viện ra mãi. Lúc ấy tôi điên máu lắm rồi, chỉ muốn lên đạp cửa, túm tóc mà đánh mà tát cho hai kẻ khốn nạn đó. Nhưng như thế thì mất mặt tôi quá, chồng ngoại tình biết là tức lộn ruột rồi nhưng nếu mình nổi đoá lên không khéo vừa mất chồng, vừa để con kia nó được thể.
Video đang HOT
Tôi gọi điện cho mấy người thân trong nhà đến tại nhà nghỉ nơi chồng tôi đang ” bận họp” để đợi. Đúng 2 tiếng đồng hồ hai cái kẻ trời đánh đó bước ra, vừa chạm mặt tôi mà con nhỏ đó mặt tái mét, chồng tôi thì đơ hết cả người, miệng như nghẹn không nói ra được câu nào. Tôi ngồi xuống cầm ly nước bình tĩnh mà đợi cho chồng mình nói câu câu gì trước khi tôi giải quyết, nói là bình tĩnh nhưng lúc đó suýt chút nữa tôi cho con nhỏ kia lãnh hai quả bạt tai.
Chồng tôi nhìn tôi là sợ tôi đánh con bồ của lão rồi, lão chỉ xin tha thứ rồi hứa hẹn lần sau không dám nữa. Nhưng với tôi như thế sao mà đủ được, dù không thể đánh chửi cho chúng nhưng cũng phải làm cho ra nhẽ. Tôi lại xin nhân viên nhà nghỉ cái hoá đơn thanh toán, gi đầy đủ tên chồng tôi và cô bồ. Sau đó tôi xin cô ta 100 ngàn đồng. Ghi cụ thể vào hoá đơn là :
” Chị N.P.L đã trả cho anh T.Q.D 100k tiền công anh D đã phục vụ chị L”
Sau đó tôi bắt cả hai người cùng ký tôi mới cho về. Lão chồng tôi thì cứ nghĩ sợ vì không biết tôi sẽ tính làm gì tiếp theo. Sáng hôm sau tôi mang tờ 100k của cô bồ đi đóng khung. Tôi treo ở nhà bếp, phòng ngủ..cứ nơi nào chồng tôi dễ nhìn nhất là tôi treo. Chồng tôi thấy vậy chỉ biết bảo :
- Anh quỳ lại, van xin em đừng có làm thế này nữa..
Sau đó chồng tôi gỡ hết những tôi lại photo rồi treo lên. Hai đứa con nhỏ của tôi còn bé quá chưa biết đọc lại cứ hỏi bố là “Mẹ treo cái gì đấy bố “Tôi bảo là :
- Đấy tiền bố vất vả kiếm được để nuôi mẹ con mình ở nhà ăn không ngồi rồi con ạ
Chồng tôi nghe xong thì thấy xấu hổ với con quá mà chỉ biết im lặng. Từ hôm đó trở đi chồng tôi cứ đi làm là về thẳng nhà, chiều vợ chiều con, lại còn giúp tôi chăm con chứ không phải như trước. Thấy anh cũng thay đổi nên tôi cũng bỏ qua vì dù sao sống với nhau lắm lúc có lỗi thì nếu biết vẫn nên tha thứ. Sống vì vợ vì chồng và vì cả con cái..
Theo Báo Phụ Nữ
Đàn ông chiều vợ mình chứ chiều vợ ai đâu mà phải sợ?
Ra ngoài, anh ấy bảo, người ta hay càu nhàu, bạn bè cùng bàn nhậu hay nói anh ấy là chiều hư vợ, rồi sợ vợ, thiên hạ cười cho.
Tôi cũng sẽ chẳng bao giờ từ chối nếu chồng nói muốn ăn món này, món nọ mà xả thân vào bếp nấu bằng được dù mình không khéo léo gì. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi rất chiều vợ, chiều tới mức, chỉ cần là thứ tôi thích, anh ấy lập tức tìm mọi cách có được. Có nhưng hôm, nửa đêm nghén, tôi kêu thèm đồ ăn, chồng một là ra ngoài đi mua, hai là tự tay dậy nấu cho vợ. Nhà hàng đóng cửa thì buộc phải vào bếp làm. Chuyện vậy đấy, mà tôi yêu chồng tha thiết không thôi. Vì anh ấy chiều tôi. Ở đời này, kiếm được người đàn ông chiều mình đâu phải dễ...
Ngoài chiều, anh ấy còn hết sức tôn trọng vợ. Đi đâu, làm gì, lúc nào cũng nói với vợ dù là chuyện lặt vặt. Lúc đi nhậu với anh em, vợ gọi, anh ấy rất nhẹ nhàng trình bày này kia. Dù vợ có loa lên là anh không được uống nhiều, anh ấy cũng chỉ cười và bảo vợ yên tâm.
Ra ngoài, có chồng chiều, thấy thích lắm. Đi với bạn bè, anh ấy là người chủ động gắp thức ăn, bóc thức ăn cho vợ rồi còn quan tâm, chăm sóc vợ. Lúc vợ có việc, nói nhẹ nhàng bảo chồng về, anh ấy cũng vui vẻ nhận lời. Chỉ cần vợ hơi kêu đau ốm thì dù ở đâu, chồng cũng về nhà ngay.
Dù chồng chẳng công to việc lớn gì, cũng chẳng phải người kiếm được nhiều tiền bạc như người ta, nhưng chồng lại yêu thương vợ và điều ấy khiến tôi cảm thấy tự hào và yên tâm.
Ra ngoài, anh ấy bảo, người ta hay càu nhàu, bạn bè cùng bàn nhậu hay nói anh ấy là chiều hư vợ, rồi sợ vợ, thiên hạ cười cho. Nào là đàn ông phải bản lĩnh, đàn ông phải có chính kiến, vợ gọi thì kệ vợ, cứ từ từ rồi về... Đàn ông mà vừa nhấc chén rượu lên mồm đã bị đàn bà điều khiển từ xa thì thật không đáng mặt đàn ông...
Nhiều thứ lắm, tất cả tôi đều nghe được nhưng không thấy lọt tai chút nào. Nói để các anh hiểu. Giả sử tôi là phụ nữ, khi đi ra ngoài cùng chị em, tụ tập cà phê, chồng có gọi về, tôi sẽ phải hỏi ngay chồng có việc gì quan trọng không. Nếu chồng bị ốm, bị đau, hay kêu mệt, hay chỉ cần chồng nói, chồng muốn vợ về nhà chơi với chồng vì một mình anh ấy ở nhà buồn, tôi cũng sẽ lập tức về. Đó là vì, tôi yêu chồng và hiểu hơn ai hết cảm giác cô đơn, muốn có người mình yêu ở bên cạnh.
Tôi cũng sẽ chẳng bao giờ từ chối nếu chồng nói muốn ăn món này, món nọ mà xả thân vào bếp nấu bằng được dù mình không khéo léo gì. Tôi cũng sẽ làm mọi việc để khiến chồng vui, chồng thích. Chỉ cần là việc có thể làm, tôi chẳng ngại mà dành cho chồng mình. Nếu chồng dặn, đi chơi xa nhớ phải gọi điện về cho anh ấy, nhớ không được ăn cái này, cái kia, tôi cũng sẽ vì chồng mà làm theo. Vì với phụ nữ chúng tôi, được chồng yêu và quan tâm là điều hạnh phúc nhất trên đời. Được chăm sóc chồng, khiến chồng vui vẻ, hài lòng cũng là điều tuyệt vời nhất thế gian này. Chúng tôi thích ôm chồng tạm biệt trước khi đi làm, thích được một mụ hôn lên trán khi chồng đi công tác. Và với chồng, tôi hoàn toàn làm được điều đó, vậy tại sao các anh không?
Các anh chiều vợ nghe lời vợ là các anh hèn, các anh sai sao? Chiều vợ mình chứ vợ ai mà phải ngại? (Ảnh minh họa)
Xin thưa, đàn bà chúng tôi luôn muốn mang lại niềm vui, hạnh phúc cho chồng. Và chăm sóc chồng, tôn trọng chồng là nhiệm vụ và là việc chúng tôi nghĩ mình nên làm. Và đổi lại, chúng tôi mong được chồng yêu thương, quan tâm, lo lắng và tôn trọng vợ. Vợ chồng là san sẻ, là cảm thông, hiểu và luôn tôn trọng nhau. Chúng tôi làm được, tại sao đàn ông lại không?
Các anh chiều vợ nghe lời vợ là các anh hèn, các anh sai sao? Chiều vợ mình chứ vợ ai mà phải ngại? Nếu anh chiều vợ hàng xóm, vợ đồng nghiệp thì mới là điều không nên... Huống hồ, chiều vợ, nghe vợ lại khiến hạnh phúc gia đình êm ấm, bền vững, khiến vợ vui. Mà vợ vui, vợ khỏe thì chồng cũng được phận nhờ... Vậy thì việc gì nên làm, việc gì không nên đây, hỡi các đức ông chồng?
Những lời đàm tiếu ngoài kia xin cứ bỏ ngoài tai, vì có thể, họ đang ghen tị vì họ không được chiều vợ như thế, và vợ cũng không quan tâm chồng nên thường xuyên gọi điện hỏi han như thế, chứ chẳng vì cái gì đâu... Nên, vợ mình thì mình chiều thôi, mặc kệ thiên hạ!
Theo Eva
Vợ chồng sống với nhau mà không mắt nhắm mắt mở thì chẳng thể nào bình yên Hôn nhân là sự gắn kết giữa hai con người nhưng gia đình lại là sự gắn kết nhiều hơn thế. Sau tình yêu còn là bổn phận, trách nhiệm không chỉ đối với nhau mà còn đối với con cái, cha mẹ... Tôi từng được dặn dò bằng câu nói đó khi là cô gái chưa chồng. Thực lòng tôi nghe mà...