Trải lòng chua xót của ‘gái một con’ xinh đẹp bị nhân tình lừa
Hồng nhan bạc phận
Tôi sinh ra và lớn lên ở Kiên Giang, tôi là chị của 3 đứa em gái. Do hoàn cảnh kinh tế gia đình khó khăn, tôi đành phải bỏ học từ rất sớm để phụ giúp cha mẹ. Năm 16 tuổi, tôi rời quê nhà lên thành phố kiếm sống. Tôi định bụng lên thành phố sẽ cố gắng làm lụng thật chăm chỉ, để kiếm tiền gửi về cho bố mẹ nuôi các em ăn học.
Vốn là một cô gái có ngoại hình xinh xắn, tôi nhanh chóng được nhận vào làm ở một nhà hàng. Tại đây, tôi gặp và yêu một người tên Long. Ở thành phố, tôi không có một ai quen biết nên khi tôi và Long yêu nhau được vài tháng thì chúng tôi dọn về chung sống với nhau, để tiện chăm sóc nhau hơn.
Về sống cùng nhau, tôi và Long cũng tiết kiệm được nhiều chi phí hơn. Cả 2 đều có tiền để gửi về quê cho cha mẹ. Trớ trêu thay, sống chung với nhau được hơn 1 năm thì tôi có thai với Long. Thế nhưng, hoàn cảnh gia đình Long cũng khó khăn không kém. Nên cha mẹ Long không có đủ tiền để cho chúng tôi làm đám cưới.
Ảnh minh họa.
Cha mẹ tôi cũng thông cảm cho gia đình Long, nên cũng đành để chúng tôi sống chung với nhau mà không cần cưới hỏi. Có con rồi, tôi không đi làm, ở nhà chăm sóc con. Cuộc sống càng trở nên khó khăn hơn khi chỉ một mình Long ra ngoài làm lụng vất vả kiếm tiền, để chăm lo cho hai mẹ con tôi.
Thương Long một mình vất vả, tôi định bụng chờ con lớn thêm một chút sẽ kiếm việc làm để san sẻ bớt gánh nặng kinh tế với Long. Vốn là một cô gái xinh đẹp, nay lại có chút mặn mà hơn của gái một con. Long bắt đầu thay đổi tính nết, ghen tuông vô cớ, lại hay nghi ngờ lung tung. Long cho rằng, tôi đã có người đàn ông khác, nên lúc nào đi làm cũng chải chuốt, ăn diện đẹp hơn.
Mỗi lần tôi đi làm về trễ hơn thường ngày, Long lại kiếm cớ chửi mắng tôi. Long cho rằng, tôi đi chơi với người khác nên mới về trễ. Càng ngày, Long càng quá đáng hơn khi lúc nào cũng về nhà trong bộ dạng say khướt, về đến nhà lại chửi bới, đập phá đồ đạc.
Video đang HOT
Vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, tôi phải bươn chải làm lụng vất vả, vừa lo cho gia đình, vừa dành dụm gửi tiền về quê cho các em ăn học. Nay lại gặp phải một người chồng không ra gì, tôi cảm thấy mệt mỏi và chán nản vô cùng. Suy nghĩ rất nhiều tôi quyết định bồng con bỏ đi, cắt đứt mọi liên hệ với Long.
Bởi tôi cũng còn rất trẻ để làm lại một cuộc đời mới. Hơn nữa, tôi và Long cũng chưa chính thức là vợ chồng. Lúc đó, tuy cuộc sống 2 mẹ con tôi vô cùng vất vả, nhưng tôi cảm thấy bình yên và hạnh phúc hơn khi sống chung với Long. Có lẽ, ra đi chính là sự lựa chọn sáng suốt nhất của tôi.
Cuộc gặp gỡ nghiệt ngã
Bẵng đi một thời gian, năm nay con tôi chuẩn bị bước vào lớp 1. Cuộc sống của mẹ con tôi cũng ổn định, thỉnh thoảng tôi có tiền lại gửi một ít về quê cho bố mẹ. Tôi lúc này vẫn còn trẻ trung, xinh đẹp. Nhìn tôi, ít ai nghĩ tôi đã có một đứa con trai 6 tuổi. Xung quanh tôi cũng có rất nhiều chàng trai theo đuổi, ngỏ ý muốn cưới tôi.
Nhưng tôi sợ rằng, khi họ biết tôi đã có con thì không ai muốn lấy nữa. Chính vì thế mà tôi chưa từng có ý định có chồng, tôi muốn sống như vậy nuôi con mình khôn lớn. Nhưng rồi một ngày, tôi tình cờ quen biết với Trung. Trung là người mới chuyển đến gần nơi mẹ con tôi đang ở.
Tưởng rằng cuộc đời mình giờ đây sẽ gặp được một người đàn ông tử tế, yêu thương mình thật lòng. Tình nguyện chăm sóc 2 mẹ con tôi đến suốt đời. Nào ngờ, đây chính là âm mưu đen tối, mà Trung đã cố tình dựng lên từ trước. Trung năm nay 33 tuổi, nhưng vẫn còn độc thân.
Là hàng xóm với nhau, lại thấy trong nhà chỉ có hai mẹ con, Trung lân la làm quen với tôi. Thỉnh thoảng có đồ ăn ngon Trung đều mang qua chia cho 2 mẹ con tôi. Trung rất thương và đối xử rất tốt với con trai tôi. Mỗi khi tôi có việc bận, Trung đều giúp tôi chăm sóc con tôi chu đáo. Một hôm, Trung nói rằng sắp đến sinh nhật Trung, nên muốn mời tôi đi chơi xa một chuyến.
Khi Trung đề nghị tôi liền đồng ý ngay, bởi từ trước đến nay tôi chưa được đi chơi đâu bao giờ. Trung lên kế hoạch sẽ đưa tôi đi Trung Quốc chơi, chuyến đi sẽ kéo dài khoảng 1 tuần. Tôi đành gửi con về quê cho bà ngoại chăm sóc và chuẩn bị đi chơi cùng Trung. Tôi không biết rằng mình đang bị Trung lừa gạt để thực hiện âm mưu đen tối.
Khi vừa đặt chân đến Trung Quốc, Trung đưa tôi đến một khách sạn để nghỉ ngơi. Sau đó, Trung nói tôi chờ ở đây để Trung đi mua đồ ăn. Thế nhưng được một lúc sau, có 2 người thanh niên xăm trổ đầy mình bước vào phòng bắt tôi đến một nơi hoang vắng, tồi tàn.
Lúc này, tôi biết rằng mình đã bị Trung lừa. Tôi vô cùng sợ hãi, miệng lắp bắp không nói thành lời. Hai người thanh niên kia mặt mày hung tợn, bắt tôi phải gọi điện về nhà đưa tiền sang chuộc sẽ thả tôi về, nếu không có tiền họ sẽ giết tôi.
Gia đình tôi ở quê rất nghèo, nhưng khi hay tin tôi bị bắt, cha mẹ tôi cũng chạy khắp nơi vay mới đủ 100 triệu để chuộc tôi về. Sau khi tôi được thả về nhà, liền đến cơ quan công an trình báo sự việc. Sau nhiều ngày tìm kiếm, Trung đã bị cơ quan công an bắt giữ về tội “Mua bán người”.
Bài học nhớ đời Cũng chỉ vì nhẹ dạ, tin vào bạn trai mới quen, nên tôi đã bị lừa sang Trung Quốc. May mắn, tôi đã được gia đình đem tiền chuộc về. Giờ đây, tôi phải cố gắng làm việc nhiều hơn để kiếm tiền trả đủ số tiền mà cha mẹ tôi vay để chuộc thân. Đây cũng là một bài học, mà suốt cuộc đời này tôi không thể nào quên.
Theo Doisongphapluat
Bồ chửa, vợ bầu, phải chọn ai?
Tôi đâu có ngờ tình cảnh này lại diễn ra, tôi phải làm sao, phải chọn ai, bỏ ai bây giờ?
Cuộc đời quả thật lắm éo le, lúc ngóng trông không được, lúc lại dồn dập đến, giờ đây, giữa vợ và cô gái đang mang thai đứa con của tôi, tôi không biết phải lựa chọn ai. Tôi đã chuẩn bị tinh thần để trở thành một người đàn ông tệ bạc, phụ tình một người phụ nữ nhưng tôi không thể tính toán tới chuyện phải làm cả hai người đau khổ như thế này. Tôi thực sự không lỡ bỏ ai cả.
Ở tuổi 37 tôi mới được biết đến cảm giác hạnh phúc vì được làm bố. Với tôi niềm hạnh phúc đó gần như là bất tận. Nhưng thật khổ tâm thay để có được niềm hạnh phúc đó tôi đã làm cho cả hai người phụ nữ phải khổ dù tôi không hề muốn.
Tôi lấy vợ khá muộn, năm 29 tuổi tôi mới cưới vì còn đợi cô ấy học xong thạc sĩ mới kết hôn. Chúng tôi cũng định bụng cưới xong là có con luôn nhưng đã có trục trặc xảy ra. Vợ tôi gặp vấn đề trong chuyện sinh sản. Tôi không hề nản chí dù là con trưởng trong nhà nhưng vẫn luôn động viên vợ cố gắng chữa chạy để cô ấy không nản chí. Vợ chồng tôi đều có thu nhập khá nhưng làm được bao nhiêu tôi dồn tiền vào chạy chữa cho cô ấy hết cả nên cũng không có mấy.
Tôi đã định ly hôn vợ để cưới người phụ nữ chịu sinh con cho mình, nhưng giờ thì tôi phải chọn ai khi vợ cũng mang bầu? (Ảnh minh họa)
Những tưởng chỉ một, hai năm chuyện vui sẽ đến với hai vợ chồng. Nào ngờ gần 7 năm trời trôi qua vợ tôi vẫn không thể có được một mụn con. Tôi cảm thấy mình khánh kiệt về sức lực, tài chính và cả niềm tin nữa. Tôi mệt mỏi vì áp lực gia đình thúc ép tôi. Bố mẹ tôi cũng khó mà yên lòng được khi tôi lập gia đình ngần ấy năm không có được một đứa con. Mọi người vừa thương tôi, vừa thương vợ tôi. Biết là khôn gphari cô ấy mong muốn như vậy nhưng vì tâm lí không được bình tĩnh nên nhiều khi mọi người cũng nói những câu khiến vợ tôi chạnh lòng.
Tôi đã đưa vợ đi đi chạy chữa ở rất nhiều nơi nhưng kết quả vẫn không khả quan. Vợ tôi cũng nói không còn muốn tiếp tục chữa nữa vì quá mệt mỏi rồi. Và chính trong giai đoạn khủng hoảng đó, tôi đã có một quyết định táo bạo cho mình. Tôi quyết tìm một người phụ nữ khác sinh con cho mình vì dù sao tôi cũng cần phải có một đứa con. Tôi nghĩ sao làm vậy chứ không còn tính toán được nhiều nữa. Gần 7 năm sống trong cảnh mòn mỏi đợi chờ đã quá đủ với tôi rồi. Tôi không muốn nghĩ nữa mà chỉ muốn có cho mình một đứa con rồi tính.
Thực ra khi ấy tôi đã chấp nhận mình sẽ là một người chồng tệ bạc. Tôi nghĩ sau khi người phụ nữ kia chấp nhận sinh con cho tôi xong, tôi sẽ bỏ vợ. Tôi sẽ ly hôn nhưng luôn coi cô ấy là một người bạn tốt của mình, đối xử với cô ấy thật tốt, có trách nhiệm với cả gia đình cô ấy nữa nhưng buộc lòng phải coi như duyên phận vợ chồng của chúng tôi chỉ ngắn ngủi từng đó thôi. Tôi không thể bắt người phụ nữ sinh con cho mình chịu thiệt thòi cả đời được. Còn với vợ, tôi nghĩ đây cũng là tình huống bất đắc dĩ mà tôi phải làm thôi. Tôi tin là cô ấy sẽ hiểu cho tôi vì bao năm qua tôi vẫn chỉ yêu thương cô ấy, nghĩ và lo lắng cho cô ấy rất nhiều rồi. Chỉ vì hoàn cảnh mà tôi phải ly hôn thôi.
Khi cô gái 28 tuổi đó đồng ý sinh con cho tôi, tôi đã nín thở chờ đợi tin vui. Và rồi khi biết cô ấy đã mang bầu, tôi đã khóc suốt một đêm. Hôm đó tôi đã nghĩ đợi cho cái thai đủ lớn tôi sẽ nói với vợ và cầu mong cô ấy tha thứ, chấp nhận buông tay. Tôi trì hoãn việc thông báo và làm cho người phụ nữ giấu mặt sau lưng tôi cũng có đôi phần tổn thương. Nhưng rồi, khi vợ tôi gọi điện cho tôi về giữa buổi sáng đang đi làm, khi cô ấy ôm lấy tôi khóc nức nở và nói rằng đã có thai, tôi chết đứng người.
Cô ấy nói thấy có biểu hiện khác thường, dùng que thử thai cũng thấy có hai vạch rồi nhưng vì sợ nên đợi tới khi đi khám chắc chắn mới dám thông báo cho tôi. Tính ra, cô ấy còn có thai trước cả người phụ nữ kia.
Và giờ đây, tôi đang sống như một kẻ không có linh hồn. Tôi thấy sợ. Tôi không muốn ai trong hai người họ phải khổ cả. Cả hai đứa trẻ đều là con tôi, cả hai người phụ nữ đều yêu thương tôi và vì tôi mà hi sinh nhiều điều. Nếu như vợ tôi không thể có thai, thì khi tôi ly hôn có thể khiến cô ấy đau khổ nhưng tôi tin cô ấy sẽ thông cảm cho tôi. Còn bây giờ, cả hai người họ đều có con và tôi bỏ ai cũng đều là cái tội quá lớn. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Sai lầm vì yêu phải anh họ Em biết tình yêu đó là sai trái, không được phép nhưng em không quên được anh. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang sống trong những ngày hết sức khổ tâm vì tình yêu ngang trái của mình. Em không biết phải làm sao nữa. Mong chị hãy cho em một lời khuyên! Năm nay em 25 tuổi, cũng có thời gian...